Buổi chiều đi học, lòng Tần Hoan có chút không yên.
Thẳng đến khi sắp tan học, hắn nhắn tin cho Khương Hàng, xác định không có việc gì, mới thở phào nhẹ nhõm, yên tâm.
Sau đó hắn lại làm cuồng ma dán mắt lên bạn trai.
Đã nhận ra tầm mắt của Tần Hoan, Tiêu Mặc hỏi: “Không sao chứ?”
“Ừ, không sao.’
Dưới bàn, Tần Hoan nhẹ nhàng cầm tay của Tiêu Mặc, rồi cười với Tiêu Mặc.
Yêu đương đúng là chuyện kì lạ, chỉ cần quay mặt về phía người mình thích, sẽ không khống chế được mà nhếch mép lên.
(J: Vậy ư, đó giờ em chửa thèm crush ai chứ đừng nói là yêu đương, buần: