"Lorona chết rồi?! Chuyện này là sao cơ?!"
Bá tước Ruth, người đang luyện tập trong biệt thự của mình, đánh rơi thanh đại kiếm khi ông tròn mắt.
"Ngươi dám nói chuyện đó trước mặt ta sao?! Ta sẽ chém đầu ngươi!!"
"Tôi nói dối ngài làm gì! Giấy chứng tử đây này!"
Người đưa tin thông báo về cái chết của Lorona với vẻ mặt nghiêm túc.
Tài liệu anh đưa ra chứa một tuyên bố chính thức rằng Lorona đã thiệt mạng trong một vụ tai nạn xe ngựa.
"Vì thi thể ở trong trình trạng rất tồi tệ nên nó đã được đưa đến đền thờ để khôi phục lại nhân dạng. Một đám tang sẽ được tổ chức sớm thôi…”
“Vớ vẩn—!!!”
Người đưa tin bị dọa chết khiếp trước sát khí mạnh mẽ của bá tước. Anh ta ngất đi ngay tại chỗ với đôi mắt trắng dã.
Dù anh đã ở độ tuổi trung niên và có nhiều kinh nghiệm trong việc hứng chịu cơn thịnh nộ của người nhận tin, anh ấy vẫn không thể chịu được sự điên cuồng của Bá tước Ruth, người được ca ngợi là ác quỷ của chiến trường.
“Lorona, Lorona… aaaahhhhhh!!!”
Bá tước không thèm nhìn vào gã sứ giả đang sùi bọt mép trên đất. Ông ứa nước mắt khi chộp lấy tập tài liệu.
Người đàn ông đang ở thời kỳ đỉnh cao của mình, được xưng tụng là anh hùng dân tộc, chỉ biết kêu trời.
Ngay từ khi còn nhỏ, bá tước đã là một người không mấy thông minh. Dù ông học nhiều tới mức nào, điều đó vẫn không thay đổi.
Vì vậy, ông quyết định dốc toàn lực cho việc luyện kiếm và rèn luyện cơ thể.
Nhờ đó, ông đã trở thành chiến binh mạnh nhất vương quốc trước khi kịp nhận ra.
Rồi đúng lúc đó, chiến tranh xảy ra.
Trận chiến với vương quốc láng giềng, vốn đã tàn phá các vùng lãnh thổ dọc theo biên giới, đang ngày càng căng thẳng. Trong khoảng thời đó, những thanh niên trai tráng có thể chiến đấu luôn cần thiết. Vì thế nên Bá tước đã tham gia trận chiến.
Lúc ông cứu mạng một quý tộc, ông đã được giới thiệu cho một cô con gái xinh đẹp, và bá tước đã đồng ý để cô ấy thành vợ mình mà không suy nghĩ gì nhiều.
Cô ấy cũng là kiểu người nghĩ rằng việc phụ nữ cưới một người đàn ông mạnh mẽ là điều đương nhiên, nên cô đã chấp nhận cưới bá tước.
Mối quan hệ của họ giống với cấp trên và cấp dưới hơn là vợ chồng. Và bá tước rất mừng vì điều đó. Với nó, ông có thể thoải mái đi du ngoạn khi giao mọi thứ cho người vợ ngoan ngoãn của mình.
Khi vợ ông sinh Lorona, bá tước đã coi cô là sự tồn tại xinh đẹp và đáng yêu nhất trên thế giới! Ông vui mừng khôn xiết khi nhìn thấy em bé Lorona.
Ông ôm lấy đứa con bé bỏng, quyết tâm rằng ông phải làm cho cô bé hạnh phúc.
Ông đã chiến đấu chăm chỉ hơn bao giờ hết, ông luôn tặng Lorona những món quà tốt nhất và nâng niu cô.
Phớt lờ những người nói rằng vẫn còn quá sớm, ông còn chuẩn bị một gia sư cho đứa con mới chập chững biết đi của mình.
Bá tước đã thay đổi khi Lorona mới hai tuổi. Vợ ông đã chết trong một tai nạn.
Bá tước đã rất sốc khi mất đi một người vợ tốt và cũng là mẹ của con mình.
Mọi người xung quanh khi biết chuyện đã đối xử rất tốt với ông, họ coi ông là một người đáng thương.
“Tôi… đáng thương sao?”
Sau cái chết của vợ, đây là lần đầu tiên bá tước cảm thấy như mình được người khác yêu thương.
Ông vô cùng hạnh phúc khi những người xung quanh hết sức động viên và cố gắng an ủi ông.
Vì vậy nên ông đã luôn say xỉn, than thở về sự mất mát của mình.
Những lời nói và hành động của ông ấy luôn được mọi người xung quanh tha thứ vì ông vẫn đang để tang.
Trong số những người tận tụy xung quanh ông ta, có một người phụ nữ xinh đẹp mà ông thuê làm gia sư cho Lorona.
Người phụ nữ đó vốn là một quý tộc, cô thậm chí còn xinh đẹp hơn cả người vợ đã khuất của ông.
Bá tước không ngần ngại kết hôn với người phụ nữ đó với lý do Lorona cần một người mẹ mới.
Nhưng ngay sau khi ông kết hôn với cô ta, ả liền trở thành một người phụ nữ phiền phức.
Cô ta chỉ quan tâm đến tiền và tiền, và ả cũng luôn làm ầm lên bất cứ khi nào bá tước ở gần.
Dù cô đã sinh ra một cô con gái thứ hai, nhưng đứa bé không dễ thương bằng Lorona. Vì vậy, bá tước đắm mình trong các vấn đề quân sự để cố gắng trốn thoát khỏi vợ mình.
Ông luôn chào đón cấp dưới mới, chuẩn bị trang bị cho họ và huấn luyện họ một cách nghiêm ngặt.
Khi người của ông chết trên chiến trường, ông sẽ khóc thật nhiều và tự cho rằng mình là một vị tướng đã chiến đấu rất dũng cảm kể cả khi mất đi những thuộc hà tài năng của mình.
Sau đó, chiến tranh đột ngột kết thúc. Bá tước nhận được rất nhiều phần thưởng cùng vinh dự khi Lorono được đính hôn với thái tử.
Bá tước đã vượt lên đỉnh cao của cuộc đời mình, nhưng đó chỉ là quá khứ mà thôi.
Giờ ông chỉ là một chiến binh bị bỏ rơi trong thời bình.
Ông không mấy khi được chào đón ở các buổi gặp mặt quý tộc, và vợ ông cũng luôn ồn ào ở nhà.
Chỗ dựa tinh thần duy nhất của ông là Lorona xinh đẹp, nhưng cô lại không có nhiều thời gian ở bên ông vì công cuộc học hành của mình.
Vì vậy, ông đã cho xây dụng một biệt thự, tập hợp những người lính bị bỏ rơi như mình và huấn luyện họ như một cách tự an ủi bản thân.
Ông còn mua rất nhiều vũ khí và biến căn biệt thự kia thành một pháo đài chỉ vì muốn tạo ra một quốc gia cho riêng mình.
Nhưng mọi chuyện vẫn không đổi, trái tim ông vẫn trống rỗng.
Ông luôn mong rằng chiến tranh sẽ xảy ra mặc dù ông không thể nói ra chuyện đó.
Ông nhớ lại cái ngày mẹ của Lorona qua đời. Những ngày tháng tuyệt vời khi mọi người xung quanh ông cố gắng lấp đầy chỗ trống trong trái tim ông.
Bá tước tự hỏi liệu ông có được thương hại như vậy không nếu người vợ hiện tại của mình chết.
Ông không thể tưởng tượng nổi chuyện đó.
Nhưng còn Lorona thì sao?
Cô là một đứa con gái xinh đẹp, thông minh và có một đức tính hoàn hảo không chê vào đâu được. Nếu ông mất đi đứa con gái của mình, người được kỳ vọng sẽ trở thành công chúa...
...Chắc chắn mọi người sẽ lại thương xót và nuông chiều ông như một đứa trẻ. [note49744]
"Lorona, Lorona!"
Nếu đã vậy thì còn chờ gì nữa? Bá tước quyết định khóc thật to.