Khi Velbutte 17 tuổi và được ghi danh vào học viện hoàng gia, thay vì vị hôn thê của anh, Lorona, hình bóng duy nhất xuất hiện trong tâm trí anh là của Lumina ngọt ngào.
Mặc dù Lorona sẽ nhập học vào năm sau, nhưng tình cảm của Velbutte vẫn dần nghiêng về Lumina.
Lorona là một học sinh xuất sắc, nhưng thay vì vui mừng về vị hôn thê tài năng của mình, Velbutte lại thở phào vì họ không học cùng lớp.
Cô ấy luôn duy trì điểm số xuất sắc của mình, và cư xử một cách chuẩn mực gần như không có tì vết.
Vẻ ngoài cùng với phẩm chất của cô thậm chí còn chói lòa, trang nghiêm và cao quý hơn Velbutte, một thái tử mang trong mình dòng máu hoàng gia.
'Quả nhiên là vị hôn thê của hoàng tử!'
Mỗi khi ai đó khen ngợi Lorona, một cảm giác đen tối lại dâng lên trong lòng Velbutte.
Dù cô ấy không bao giờ nhắc tới chuyện đó, nhưng rõ ràng là Lorona và Velbutte đang được so sánh với nhau. Velbutte nghi ngờ rằng cô có thể đang coi thường anh, một con người tầm thường mặc dù là hoàng tử một nước.
Khi Velbutte đã là sinh viên năm cuối, Lumina mới đăng ký là sinh viên năm nhất. Dù vậy, thay vì giữ khoảng cách với anh như những người khác, Lumina lại đối xử với anh bằng sự vui vẻ mà cô ấy luôn mang theo bên mình.
Thay vì một người phụ nữ không thể chạm tới như Lorona, anh thích Lumina, một người có thể dễ dàng thân mật với mình hơn.
Đúng lúc đó, có hai tin nhắn ẩn được gửi tới Velbutte.
—Nữ bá tước, Lorona Ruth, thường xuyên lui tới khu ổ chuột và tiến hành một hoạt động kinh doanh mờ ám.
—Gia đình Ruth cũng đang mua vũ khí và hàng lậu bị cấm.
Lúc đầu, anh nghĩ cả hai tin nhắn đó đều là những lời phỉ báng thái quá.
Tuy nhiên, khi điều tra thì anh phát hiện ra rằng hầu hết chúng đều đúng. Lorona thường lui tới Tập đoàn Miez, nơi mà không một tiểu thư quý tộc nào nên bước vào. Cô ấy cũng tham gia vào công việc kinh doanh thuộc sở hữu của một thường dân… Chưa kể, cô ấy còn rất nhiệt tình với nó.
Đối với những tiểu thư chưa kết hôn, việc dành thời gian cùng với một thường dân có thể dẫn đên vố số lời đồn khủng khiếp.
Hơn nữa, việc bản thân bá tước - người đứng đầu gia đình Ruth - diễu hành khắp nơi như đang chơi trò đánh trận giả vốn đã vẽ lên mặt gia tộc một câu chuyện xấu xí rồi.
Và tất nhiên, phu nhân Belverassa, người đã bí mật mua một đống hàng lậu, cũng sẽ tiêu đời nếu như tin này lọt ra ngoài.
Nếu anh kết hôn với Lorona mà không hề hay biết gì, chắc chắn anh sẽ hạ nhục không chỉ bản thân, mà còn cả dòng máu hoàng gia của mình.
Bá tước và vợ của hắn muốn làm gì cũng được. Thay vì tố cáo, anh quyết định sẽ tận dụng thông tin này để đảm bảo khả năng hủy bỏ hôn ước với Lorona.
Bá tước Ruth là người lính, là vị tướng và là chiến binh mạnh nhất của Vương quốc, nhưng ông ta lại không giỏi chuyện chính trị.
Chắc chắn, với một số lời đe dọa kha khá, ông ta sẽ bỏ cái trò đánh trận giả kia và ngoan ngoãn ký vào đơn hủy hôn.
Và việc giữ bí mật chuyện mẹ Lumina mua hàng lậu cũng khá dễ dàng, vì tin đồn chưa lan rộng nên anh có thể dập tắt nó với sức mạnh của Hoàng tộc.
Velbutte, với quyết tâm cao độ của mình, không thể bị ngăn cản được nữa.
Để phá vỡ cái hình tượng hoàn hảo của Lorona, anh đã công khai hành vi sai trái của cô tại bữa lễ tốt nghiệm và tuyên bố hủy hôn ước.
Nếu cô dám phản bác chuyện đó, anh sẽ đe dọa cô bằng thông tin mình thu được của bá tước và vợ hắn. Với nó thì cô sẽ chẳng thể cựa quậy gì nữa.
Nhưng... Lorona lại không chống lại, hay thậm chí là nói bất kỳ lời nào về việc họ hủy hôn.
Không phiền muộn, không tuyệt vọng, không hối hận, không ngần ngại, không nhìn lại. Vẻ đẹp của Lorona vẫn tuyệt sắc, sáng ngời, không hoen ố cho đến phút cuối cùng.
Và cô ấy đã chết như thế.
“…Đó có thực sự là một tai nạn không?”
"Hình như là các bánh xe đã bị hỏng nên chiếc xe ngựa đã bị đổ. Người đánh xe bị văng ra ngoài và ngất đi, nhưng chị gái em… ở trong chiếc xe ngựa đó… ôi, thật khủng khiếp…”
Khi tiếng khóc của Lumina xa dần, trong lồng ngực Velbutte đột nhiên rộn ràng vì một lý do nào đó mà anh không biết.
Anh không thể thở được.
Anh không khỏi thắc mắc rằng Lorona đã ở đâu cho đến lúc cô qua đời.
Vì cô ấy đã được tìm thấy vào buổi sáng, nên vụ tai nạn phải xảy ra từ nửa đêm đến rạng sáng.
Vẻ mặt trang nghiêm của Lorona. Bóng lưng ấy không hề có chút nuối tiếc nào, Những hình ảnh đó tái hiện lại một cách sống động trong tâm trí anh.
Anh sẽ không bao giờ có thể nhìn thấy vẻ đẹp của nữ thần đó nữa.
“Velbutte… chúng ta sẽ làm gì đây?"
Trước giọng nói run run, Velbutte ngừng suy nghĩ và nhìn chằm chằm vào Lumina, người đang nằm trong vòng tay anh.
Lumina dễ thương vẫn không thay đổi kể từ lần đầu tiên họ gặp nhau.
Tuy nhiên, dường như sự rực rỡ của cô ấy đã mờ đi.
"...Chúng ta nên bắt đầu để tang, chuyện bình thường mà. Vẫn còn nhiều việc phải làm và các thủ tục phải thực hiện. Chúng ta nên hạn chế gặp nhau một thời gian."
"Không đời nào-"
“—Có còn cách nào khác đâu, phải chứ?”
Lần đầu tiên, Velbutte cảm thấy khó chịu trước vẻ mặt không hài lòng của Lumina.
Dù anh có tuyên bố hủy hôn ầm ĩ thế nào thì trên giấy tờ, vị hôn thê của anh vẫn là Lorona.
Ngay cả khi anh muốn đính hôn với Lumina, điều đó chỉ có thể xảy ra sau khi giải quyết xong các vấn đề của bá tước và nữ bá tước.
Cô ấy có hiểu nó không đấy?
"Dù sao thì... anh sẽ cho người hộ tống em về nhà trước khi trời tối. Anh sẽ phải làm rất nhiều việc vào ngày mai. Anh còn phải nói chuyện với bá tước và nữ bá tước nữa."
Lumina miễn cưỡng gật đầu trước lời nói của Velbutte. Khi về nhà, cô ấy cứ nhìn đi nhìn lại nhiều lần.
"...Lorona đã đi đâu cơ chứ?"
Anh không biết tại sao mình lại quan tâm đến nó như vậy. Tuy nhiên, chính cảm giác đó lại khiến anh lo lắng vì mình không biết gì về nó. Không hiểu sao anh cứ bồn chồn kinh khủng.
Tương lai thì vẫn đang sáng rạng, nhưng anh lại không yên tâm nổi, như thể anh đã bước một chân vào quan tài hay gì đó vậy. [note50522]
"Không sao cả. Sẽ không có vấn đề gì đâu...”
Lẩm bẩm một mình, Velbutte nhắm chặt mắt lại.