Tôi Biến Thành Nam Thần

chương 11

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Thượng Minh Dư cho rằng mình nghe lầm, còn theo bản năng ngẩng đầu tìm người nói. Uống rượu quá nhiều, tầm mắt toàn bộ đều mơ hồ, nhìn cái gì cũng có bóng chồng lên nhau. Ngoài cửa tựa hồ có một người đang đứng, lại hình như hai người, không cho đám vương bát đản trong phòng đóng cửa.

"Mỹ nữ? Ý thức còn thanh tỉnh không? Cần hỗ trợ chứ?" Người kia lại hỏi.

Cái thân ảnh kia thoạt nhìn cũng không phải rất cao lớn, thậm chí còn có chút gầy yếu, chính là thanh âm thực dễ nghe a, mạc danh cho người ta một loại cảm giác an toàn, phảng phất như lực lượng làm người khác an tâm.

"Giúp, giúp tôi......" Thượng Minh Dư hô, đầu hôn hôn trầm trầm, nói chuyện có chút không rõ.

"Từ đâu chui ra vương bát đản dám quản chuyện của lão tử!"

"Tiểu ngũ, mày làm ăn cái gì không biết, còn không đem người mang vào cho tao! Vương Hùng mày đi qua, đóng cửa lại cho tao. Nếu không muốn đi vậy đừng đi nữa, lôi hết vào cho tao, lão tử hôm nay tâm tình tốt vừa hay dạy cho nó một bài học, muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân không phải dễ làm như vậy!"

Thượng Minh Dư mơ mơ màng màng nhớ lại, trong gian phòng này còn có rất nhiều người, trừ bỏ mấy người ghê tởm kia, phía sau còn lại đều là người giúp bọn chúng, một đám cao to hung thần ác sát, mà ngoài cửa tựa hồ chỉ có một người...... Cô không ngốc, biết lùi mà tiến như thế nào.

"Cậu đi...... Gọi điện thoại cho an...... anh trai, ............" Cô nỗ lực nói rõ ràng, đồng thời duỗi tay bắt lấy khung cửa, ý muốn lấp kín cửa, chẳng sợ chỉ kéo dài một giây cũng đã tốt lắm rồi.

Thượng Minh Dư không nói lên lời, liền cảm thấy lực kiềm chế tay cô lập tức biến mất, rồi sau đó một bàn tay xuyên qua bên hông, ngay sau đó cả người cô đã tiến vào một cái ôm ấm áp. Một tiếng cười khẽ ở bên tai vang lên, "Gọi điện báo bình an vẫn là tự mình báo mới tốt nga."

Sau đó đã xảy ra cái gì Thượng Minh Dư không rõ ràng lắm, rượu ngấm vào người như cắn nuốt ý thức cô, chỉ nhớ mang máng nghe được thanh âm té ngã, còn có tiếng người kêu thảm thiết. Là người giúp cô sao? Ngàn vạn ngàn vạn không cần có việc a!

Mang theo ý nghĩ như vậy, cô hoàn toàn mất đi ý thức.

- -truyện chỉ đăng ở wattpad @kkoten

Cảnh Linh đi ra ngoài hồi lâu còn chưa thấy trở về, Giang Tư Cẩn không khỏi có chút lo lắng, đang chuẩn bị cho người đi tìm, thì nhận được điện thoại của anh.

"Giang tiểu thư, tôi bên này có chút việc, có thể phiền toái cô giúp một chút hay không? Tôi ở phòng , cô mang theo Lý Y cùng lại đây, cảm ơn!"

"Được."

Giang Tư Cẩn bất động thanh sắc tắt điện thoại, nói với Lý Y ngồi đối diện, "Tiểu Y, cùng tôi đi toilet đi." Người sau còn đang vùi đầu cùng đồ ăn trong bát phân cao thấp, nghe thấy tên của mình theo bản năng ngẩng đầu lên, nhìn nhìn Giang Tư Cẩn, rồi sau đó ba miếng giải quyết đồ ăn trong bát, lau miệng đứng lên, "Đi thôi."

Làm ơn, cô chỉ đi toilet a......

Người ngồi cùng bàn hắc tuyến kín đầu nhìn theo cô ấy cùng Giang Tư Cẩn đứng dậy đi ra ngoài.

Ra khỏi đại sảnh bữa tiệc, hai người dọc theo hành lang đi tới trước cửa phòng , xa xa đã thấy Cảnh Linh dựa lưng vào vách tường bên kia, tựa hồ nhận thấy các cô đã đến, bỗng nhiên quay đầu hướng các cô cười một cái. Hành lang ánh đèn hắt sang, phía sau thiếu niên như tỏa sáng, nửa mặt ẩn vào trong bóng tối, mà trong cặp mắt kia lại phảng phất như đầy sao trời, thâm thúy mà mê người.

Giang Tư Cẩn xem đến sửng sốt một lát, sau khi lấy lại tinh thần mới đi qua. Phía sau Lý Y phản ứng cùng cô không sai biệt lắm, phục hồi tinh thần lại liền nghĩ, không phải nói đi toilet sao, như thế nào đi bên này? Hơn nữa Cảnh Linh sao cũng ở chỗ này?

"Bên này." Cảnh Linh đứng thẳng thân mình, duỗi tay mở ra cửa phòng bên cạnh, đi vào trước một bước.

Giang Tư Cẩn cùng Lý Y theo sau, đi vào hai người liền trợn tròn mắt. Đầy đất hỗn độn, bàn ghế đổ ngã, chén đĩa rơi dưới đất, ven tường dường như có bảy tám người không nhúc nhích.

"Cảnh Linh cậu không sao chứ?" Giang Tư Cẩn trước hết bình tĩnh lại, nhìn lướt qua cảnh tượng trong phòng, hỏi, "Đây là có chuyện gì?"

Cảnh Linh lắc đầu, "Tôi không có việc gì, có việc chính là bọn họ." Anh chỉ chỉ một đống người cạnh ven tường, "Vừa rồi không cẩn thận ra tay hơi nặng, đều ngất xỉu."

Giang Tư Cẩn vẻ mặt không thể tin tưởng, "Cậu một người?" Cảnh Linh gật đầu thừa nhận. Cô hồi lâu mới bình tĩnh lại, "Cậu gọi điện thoại kêu tôi tới, là muốn tôi giúp cậu cái gì?"

Cảnh Linh nghiêng người, chỉ chỉ phía sau sô pha, "Mỹ nữ uống say, nhưng tôi một người không tiện chiếu cố cô ấy, cho nên muốn làm phiền Giang tiểu thư cô giúp một chút."

"Yo, anh hùng cứu mỹ nhân!" Lúc này Lý Y bỗng nhiên phát ra tiếng.

Cảnh Linh bật cười, "Xem như vậy đi. Phiền toái Lý Y cô tới chỗ tiếp tân thuê phòng, tôi cùng Giang tiểu thư ở đây chờ cô."

Lý Y gật đầu đồng ý, mở cửa đi ra ngoài, rồi nhanh chóng quay về. Cảnh Linh đi đến cạnh sô pha, cong lưng đem người trên sô pha bế lên. Ba người ra khỏi phòng , xoay người đi lên tầng năm phòng .

Đem người ôm vào trong phòng phóng đặt trên giường, Cảnh Linh liền ra ngoài. Giang Tư Cẩn cũng đi ra theo, cô nhìn Cảnh Linh hai tay cắm túi dựa lưng vào vách tường, hỏi, "Phòng bên kia, cần tôi hỗ trợ giải quyết không?"

Cuối cùng vẫn không cần phiền toái Giang Tư Cẩn ra tay, bởi vì Cảnh Linh tìm được di động của mỹ nữ say rượu rồi, mất ba lần mới mở được khóa rồi vào danh bạ tìm số người thân của cô gái kia. Đại khái qua nửa giờ, có một nam nhân mặc tây trang đeo kính gọng vàng mang theo hai bảo tiêu tìm lại đây, hỏi rõ ràng sự tình, nói cảm ơn với bọn Cảnh Linh, để lại phương thức liên hệ cho bọn họ, biểu đạt việc hôm nay hắn sẽ phụ trách giải quyết hậu quả, ngày khác sẽ tới cửa bái phỏng.

Xác nhận thân phận người tới, Cảnh Linh liền đem mỹ nữ say rượu giao cho hắn, chính mình mang theo Giang Tư Cẩn và Lý Y đi về. Anh cùng Giang Tư Cẩn cũng không đem việc này để ở trong lòng, nhưng thật ra Lý Y lại cảm thấy người đàn ông kia có chút quen mặt, nhưng nghĩ không ra đã gặp ở nơi nào, rối rắm một lúc sau liền mặc kệ.

Thời điểm ba người trở lại đại sảnh bữa tiệc, bữa tiệc đã sắp kết thúc. Bất quá trừ bỏ người ngồi cùng bàn với bọn họ, căn bản không có mấy người phát hiện họ biến mất. Mà đám người Lưu đạo ngồi cùng bàn lại là người có mắt nhìn, cái gì cũng không hỏi, mọi người cứ theo lẽ thường ăn cơm trò chuyện vui vẻ, xong rồi tính tiền chạy lấy người.

Ngày hôm sau đoàn phim tiếp tục quay phim.

Buổi chiều có hai vị khách ngoài ý muốn tới thăm, đúng là mỹ nữ say rượu ngày hôm qua và anh trai cô ấy. Lưu đạo lập tức nhận ra người đần ông này, "Thượng tổng đại giá quang lâm, không biết có chuyện gì?"

Mỹ nữ say rượu cũng chính là Thượng Minh Dư, anh trai cô ấy tên là Thượng Minh Thành, có danh là Thái Tử gia đang quản lý công ty Hồng Quang hàng đầu khu nam hành chính, đứng đầu bảng xếp hạng "Người mà các minh tinh muốn ôm đùi nhất trong giới giải trí" nhiều năm.

Thượng Minh Thành lại lần nữa nói cảm ơn với ba người Cảnh Linh, lúc sau biểu lộ ý đồ đến đây, bày tỏ muốn hỗ trợ đoàn phim. Cảnh Linh không sao cả, để Giang Tư Cẩn chính mình lựa chọn, rốt cuộc cô là nhà đầu tư. Giang Tư Cẩn cũng không cùng đối phương khách khí, để Thượng Minh Thành hỗ trợ giải quyết việc quảng bá bộ phim.

Yêu cầu này đối với Thượng Minh Thành mà nói chỉ là việc rất nhỏ. Sau khi hắn biết tình huống đoàn phim《 Trường Nhạc Ca 》, tiến cử hai phương án. Một là theo như thông thường quay xong hết sau mới chiếu, hắn có thể hỗ trợ liên hệ đài truyền hình. Hai là theo hình thức network platform mấy năm nay mới ra, cũng chính là vừa quay vừa chiếu. Cá nhân hắn đề cử phương án hai, hơn nữa kết hợp với đặc điểm đoàn phim 《 Trường Nhạc Ca 》, đề ra phương án marketing đơn giản hiệu quả nhất.

Giang Tư Cẩn nói cần suy xét một chút. Lúc sau cô và đạo diễn cùng với người tổ marketing thương lượng cả buổi trưa, cuối cùng quyết định chấp nhận kiến nghị của Thượng Minh Thành.

Lúc sau đoàn phim lập tức từ trạng thái bình thường tiến vào trạng thái siêu cấp bận rộn. Tổ tuyên truyền đi trước một bước, bắt đầu ở trên mạng tiến hành marketing che trời lấp đất. Đoàn phim bên này, không chỉ muốn quay phim, mà hậu kỳ cũng bắt đầu chế tác.

Một tháng sau, 《 Trường Nhạc Ca 》 sẽ phát ở trang web Nam Châu.

...................................

Có ít quá ????????????

//

Truyện Chữ Hay