Tôi bị vướng vào cuộc triệu hồi anh hùng, nhưng dị giới vẫn bình yên

chương 194: một sự kiện hạnh phúc

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Ngày thứ 14 của Thổ Nguyệt, Sieg-san và tôi đến Rigforeshia khoảng 4 ngày 3 đêm.

Nếu tôi dùng Ma cụ Dịch Chuyển, sẽ chỉ mất một chút thời gian để đến Rigforeshia nhưng không may là, tôi chưa lưu vị trí nơi này bởi khi đến Linh Thụ Hội tôi chưa có Ma cụ Dịch Chuyển.

Nên là, vì chúng tôi không được Dịch Chuyển, chúng tôi quyết định đến Rigforeshia bằng Dịch Vụ Rồng Bay.

Bỏ qua tôi vì tôi nhận được nó từ Kuro, Ma cụ Dịch Chuyển cực kì đắt đỏ vì nó yêu cầu kĩ thuật khó cũng như như ma thạch có độ tinh khiết cao. Kể cả Lilia-san, một Công Tước hay là một cựu công chúa, cũng không sở hữu một cái riêng.

Dù thế thì, dường như Lilia-san đã đề nghị cung điện hoàng gia bố trí Ma pháp Dịch Chuyển cho chúng tôi, nhưng Sieg-san lại từ chối, bảo là cô ấy muốn trở về bằng tiền của mình bởi cô ấu về nhà do việc riêng.

[….Mang được Bell với Lynn đi cùng thì tốt biết mấy.]

[Bỏ qua Lynn-chan, Bell-chan không thể lên được xe của Dịch Vụ Rồng Bay…Và nếu cậu chỉ mang một trong hai đứa, chúng có lẽ sẽ đánh nhau đấy, nên không còn cách nào rồi.]

Bell và Lynn sẽ ở tư dinh của Lilia-san, tôi đã nhờ vài người hầu chăm sóc chúng khi chúng tôi vắng mặt.

Dù mỗi quan hệ của tôi với họ hơi tệ lúc đầu và tôi cũng không tương tác nhiều với họ, nhưng sau một thời gian, mối quan hệ của chúng tôi dần trở nên thân thiện hơn, và gần đây tôi đã nói chuyện với họ nhiều hơn. Họ cũng vui lòng nhận chăm sóc Bell và Lynn, vì thế tôi rất vui.

Cứ như vậy, vừa tán gẫu với nhau trên đường, Sieg-san và tôi vừa tiếp tục lên trên con đường đến chuồng của Dịch Vụ Rồng Bay mà lần trước đã đến.

[….Errr, cái này…]

[Tôi không nghĩ là nó lại đến mức này….]

Khi chúng tôi đến trang trại lớn gắn với chuồng của Dịch Vụ Rồng Bay. Sieg-san và tôi đứng hình trước cảnh tượng trước mắt.

Lần trước tôi đến đây nó đã rất lớn rồi… nhưng mà quang cảnh nơi đây đã thay đổi đáng kể.

Cái chuồng thì rộng hơn trước, những con rồng dài cả 10 mét và một lượng người đến thăm đáng kinh ngạc.

Nói mới nhớ,tôi hoàn toàn quên nói sau khi nhận Lynn về, nhưng cái Dịch Vụ Rồng Bay này đã kí hợp đồng với Magnawell-san về việc ông ấy sẽ gửi thuộc hạ của mình tới hỗ trợ… Unnn, nói thế nào nhỉ… Họ to thật đấy.

[…..Đó là Thượng cổ long… Tôi chưa từng thấy bao giờ.]

[Errr, cái tên đó nghe kêu thật…]

[….Họ có sức mạnh ngang với các Quỷ nhân có địa vị.]

[….R- Ra vậy…]

Có vẻ là, có một vài con rồng cao cấp mà lẽ ra không ở Nhân giới, đang ở quanh đây.

Tôi đoán đó là lí do có nhiều người đến vậy… Ai nhìn cũng mạnh cả….

[Tuy vậy, có nghĩa là chúng ta phải đợi một chút rồi nhỉ ?]

[Chắc là vậy rồi… Mà, được cưỡi trên những con thượng long chắc chắn là phải nổi tiếng rồi…. Đúng hơn thì, tôi tự hỏi liệu chúng ta có cưỡi họ hôm nay không…]

Một hàng dài người

đứng trước cái chuồng cứ như đó là điểm thu hút ở công viên giải trí vậy, và có vẻ sẽ không đến lượt chúng tôi ngay được.

Mà, cũng chẳng thể khác được, và khi tôi bỏ cuộc và định xếp hàng với Sieg-san, tôi nghe một giọng nói quen thuộc.

[Chẳng phải Miyama-san đây sao, chào mừng cậu!]

[Ahh, Chào Mary-san.]

Khi tôi chuẩn bị vào hàng, tôi bị gọi lại bởi Đánh xe-san, người mà tôi đã thương lượng và là quản lí của Dịch Vụ Rồng Bay.

Cô ấy bảo mình tên là Mary khi tôi đến nhận Lynn, do đó giờ tôi gọi như vậy.

[Nơi này trở nên khá là tuyệt nhỉ ?]

[Vâng, đều là nhờ Miyama-san và Long Vương-sama cả. Chúng tôi nhận được rất nhiều đơn đặt mỗi ngày… và chỉ trong vài ngày, chúng tôi gần như đã vượt qua thu nhập cả tháng.]

[Ấn tượng thật…]

[Đúng vậy, nó làm tôi muốn hét lên trong hạnh phúc đấy… Vậy, Miyama-san, cậu dạo này thế nào ? Định dùng dịch vụ của chúng tôi sao ?]

[À , được thôi… Dù vậy thì, hôm nay có vẻ khó khăn đấy?]

Tán ngẫu với Mary-san, người đang nói chuyện với tôi với nụ cười tươi, tôi kể cô ấy mục đích của chúng tôi.

Mary-san sau đó gật đầu, và rồi, cô ấy di chuyển tay, như thể bảo tôi đến đó vậy.

[Vậy thì, xin hãy đi đường này… Tôi sẽ chuẩn bị chuyến đi của cậu ngay.]

[Ể? N- Nhưng mà, chúng tôi có đặt trước hay gì đâu….]

[Cậu không cần đặt trước đâu, trong cơ sở chúng tôi, Miyama-san là vị khách quan trọng nhất, tôi sẽ sắp xếp cho cậu dịch vụ bay tốt nhất ngay bây giờ.]

Mary-san sẽ cho tôi lên chuyến bay ưu tiên dù tôi không đặt trước… Tôi cảm thấy khá là có lỗi bởi tất cả đều nhờ Magnawell-san nhưng mà… Tôi chắc chắn Sieg-san muốn gặp bố mẹ càng sớm càng tốt, nên tôi đoán là tôi sẽ nhận lời.

Nghĩ rồi, tôi quay sang Sieg-san, người đang nhìn tôi với ánh mắt như nói rằng tùy tôi quyết định.

[….Vậy thì, đành làm phiền cô vậy?]

[Vâng, để đó cho tôi. Vậy thì, mời đi đường này.]

[Ok.]

Theo sau Mary-san đang hướng dẫn chúng tôi, Sieg-san và tôi rời bỏ hàng người và hướng thẳng đến chuồng.

Ngay sau đó, một trong những con rồng lớn nhất ở quanh đây, một con hắc long chậm rãi di chuyển và cúi đầu trước tôi.

[Đã lâu không gặp, Miyama-dono.]

[…Err, nếu tôi nhớ không nhầm thì ông có ở đó lúc tôi gặp Magnawell-san…]

[Đúng vậy, tôi là thuộc hạ của Magnawell-sama….tên là Fafnir. Hân hạnh được diện kiến cậu lần nữa…]

[….Errrm…]

Con cự long… Fafnir-san phải dài hơn 100 mét, nói với tôi bằng một giọng lịch thiệp.

Tôi bối rối trước lời đáp quá lịch sự như thế, và như thể ông ấy nhận ra, Fafnir-san mở chiếc miệng lớn.

[Cả tộc rồng đều được Magnawell-sama ra lệnh là đối xử với Miyama-dono lịch sự hết mức có thể.]

[….V- Vậy sao?]

[Đúng vậy, tôi được nghe là Magnawell-sama nợ cậu một món nợ rất lớn… và được bảo là chúng tôi nên lắng nghe những gì Miyama-dono nói ngang bằng với Magnawell-sama. Nếu cậu cần gì, chúng tôi luôn theo ý cậu.]

[….Errr, v- vâng.]

Mắc nợ? Magnawell-san nợ tôi á?.... À, có lẽ là về Kuro chăng?

Mhmmm, nói thế nào nhỉ…. Tôi không biết mình được biết ơn đến vậy… nhưng tôi cũng không thể bình tĩnh nổi… Tôi cảm thấy khá là bối rồi.

Khi tôi đang không biết trả lời như nào, việc chuẩn bị có vẻ đã nhanh chóng hoàn thành và Fafnir-san đã đồng ý chở chúng tôi tới Rigforeshia.

Ngồi cạnh nhau trong chiếc xe rồng với nội thất sang trọng và lớn hơn hẳn cái lần trước chúng tôi đi, tôi khá là không thoải mái bởi chỉ có hai chúng tôi ở đây.

Dường như Fafnir-san nhanh hơn hẳn các con rồng khác, và kể cả ông ấy đã điều chỉnh tốc độ để cỗ xe không bị rung lắc, ông ấy bảo là chúng tôi sẽ đến Rigforeshia trong khoảng nửa giờ nữa.

[….N- Nói thế nào nhỉ, tôi lần nữa lại nhớ ra Kaito-san là người tuyệt vời như nào đấy.]

[K- Không, tôi cũng không nghĩ nó lại thế này…]

[….Khá là đang lo nhỉ ?]

[,,,,Thực sự đấy.]

Ở vị trí mà có lẽ được gọi là đối xử như khách VIP, cả tôi và Sieg-san đều không quen với điều đó và trở nên lo lắng lạ kì.

Tuy vậy, nỗi đau cũng chỉ kéo dài 30 phút thôi, và tôi nghĩ đến việc trò chuyện với Sieg-san nên tôi trao đổi ánh mắt với cô ấy.

Tôi không biết liệu Sieg-san có nghĩ giống tôi không, bởi dù trông hơi bối rối, cô ấy lấy Túi Ma Thuật ra.

[Kaito-san, nếu cậu muốn thì, chúng ta uống chút trà nhé…]

[C- Cảm ơn.]

[Của cậu đây.]

[Cảm ơn vì tách trà.]

Nhận tách trà từ Sieg-san và đưa lên miệng, tôi uống hết trong một hơi. Có lẽ là, tôi khát hơn mình nghĩ.

[….Đúng như tôi nghĩ, trà Sieg-san pha ngon thật.]

[Thật chứ ? Mừng là cậu nghĩ vậy.]

[Cô có mẹo nào để pha trà ngon thế này không ?]

[….Hmmm, để xem nào…]

Nhâm nhi tách trà và nghỉ ngơi, tôi cảm thấy khá là thoải mái và tự nhiên bất đầu cuộc trò chuyện.

Nghe câu hỏi của tôi, Sieg-san đưa tay lên miệng một cách dễ thương… và sau khi liếc nhìn tôi, cô ấy nháy mắt.

[….Tôi đoán là cậu chỉ cần pha trà khi nghĩ về người mình muốn phục vụ thôi.]

[…Ể? Ah, err…]

À rế? Cái gì vậy? Tôi không rõ mình có nghe nhầm từ nào không… nhưng vì lí do nào đó, cử chỉ bất ngờ của Sieg-san khiến tôi bối rối đến mức ú ớ.

Sieg-san thực sự là một người phụ nữ đẹp, và mặc dù có vẻ ngoài lạnh lùng, cô ấy vẫn rất tốt bụng và cởi mở, nói thế nào nhỉ… Tôi nghĩ cô ấy là một người rất cuốn hút.

Thưa bố, thưa mẹ--- Con đã bối rối khi được đối xử như khách VIP trong chuyến đi tới Rigforeshia, nhưng tất cả những thứ đó đã bị thổi bay ngay tức khác. Có thể đi cùng với người phụ nữ cuốn hút như Sieg-san, dù chỉ là tình cờ đi nữa--- Nó có vẻ là một sự kiện hạnh phúc hơn con tưởng.

***********************

Kaito đã ý thức hơn một chút… Theo cách nào đó thì, tôi nghĩ bạn có thể gọi nó là sự tiến bộ ?

Serious-senpai :[Này… Tại sao ngươi lại kết thúc nó bằng chuyến cưỡi rồng nhàn nhã ? Tại cái đếch gì mà ngươi kết thúc nó bằng việc họ tán tỉnh nhau? Ngươi có tình làm nó… Ngươi cố tình làm nó phải không?]

----------------------------------

Chắc đến Tết mới có chương nữa á, mình try hard tft đánh giải cái :v

Truyện Chữ Hay