Tôi bị vướng vào cuộc triệu hồi anh hùng, nhưng dị giới vẫn bình yên

chương 219: có vẻ trùm cuối chính là shiro-san

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: Yami

Edit: Na'al

---------------------------

Sau khi trò chuyện xong với ba Tối Thượng Thần, giờ đến lượt tôi nói chuyện với Shiro-san. Shiro-san lúc nào cũng khó đoán, vậy nên tôi đã chuẩn bị tinh thần trước phòng khi cô ta lại làm gì đó kỳ quặc.

Bất ngờ thay, cô ấy chỉ đến đứng cạnh tôi và lặng lẽ rót rượu vào chén của tôi, sau đó ngắm nhìn cảnh vật đung đưa theo cơn gió.

[...Shiro-san?]

Cảm thấy Shiro-san có chút khác thường, tôi nghiêng đầu gọi tên cổ.

Shiro-san quay đầu lại, nhìn tôi bằng đôi mắt hoàng kim tuyệt đẹp của mình. Vẻ đẹp thần thánh ấy càng được tô điểm thêm bởi mái tóc bạch kim lung linh trong làn nước.

[Đây là một cơ hội tốt. Trước đó tôi có nói rằng cần chờ đến lúc thích hợp để tiết lộ về chuyện ấy, nhưng bây giờ tôi sẽ nói cho cậu biết đôi chút.]

[...Về chuyện gì cơ?]

[Cái “mong ước” mà cậu từng bảo tôi.]

Shiro-san nói bằng tông giọng không ngữ điệu của mình... về điều mà tôi đã từng xin cô ấy.

Về dự định của tôi sau một năm ở thế giới này... sau khi Lễ hội Anh hùng kết thúc...

Tôi đã quyết định lựa chọn của mình, nhưng một mình tôi thì không thể thực hiện được điều đó, vì vậy tôi quyết định nhờ sự trợ giúp của Shiro-san.

Tôi nhớ lúc đó Shiro-san có nói rằng “tôi hứa sẽ giúp cậu” và rằng “chúng ta hãy bàn việc này sau”. Vậy tức là bây giờ chúng tôi sẽ nói về chuyện đó.

[Tôi có thể thực hiện mong ước của cậu. Tuy nhiên, để làm việc này cần tốn rất nhiều công sức... Cậu hiểu mà nhỉ?]

[...Đúng vậy.]

Điều mà tôi cầu xin Shiro-san để mà nói thì thật sự rất vô lý và ích kỷ.

Vậy nên tôi đã chuẩn bị... rằng muốn thực hiện chúng thì cần có một số điều kiện.

Tôi yên lặng gật đầu, chờ lời nói tiếp theo của Shiro-san.

[Do đó, tôi giao cho cậu một điều kiện.]

[Vâng.]

Điều kiện của Shiro-san... không biết nó có thể là gì nhỉ? Với bầu không khí căng thẳng này, tôi không nghĩ sẽ là gì đó giống như một buổi hẹn hò.

Vì thế nên trong lòng tôi có chút lo âu... nhưng rồi Shiro-san nhẹ nhàng đưa tay ra.

Nhận ra cô ấy muốn tôi uống rượu, tôi nốc hết chỗ sake trong chén mình. Shiro-san rót thêm rượu cho tôi và nói.

[...Ở thế giới của Kaito-san có thứ gọi là “RPG”, đúng không?]

[Hể? RPG? Ý cô là game ấy hả?]

[Đúng vậy.]

Sao tự nhiên cô ấy lại nhắc đến cái đó nhỉ? Hmm... đúng là tôi từng đam mê chơi game và cũng đã chơi rất nhiều game nhập vai, nhưng mà thế thì liên quan gì đến tình huống này?

Thấy tôi nghiêng đầu thắc mắc, Shiro-san tiếp tục nói với tông giọng không đổi.

[Trong mấy trò RPG đấy có tồn tại một thứ gọi là Trùm Cuối, là thử thách cuối cùng mà người chơi phải vượt qua nhỉ?]

[Đ- Đúng thế... Thường thì nó là như vậy...]

[Được rồi, vậy bây giờ tôi sẽ nói cho cậu biết.]

Sau phần mở đầu trên, Shiro-san nhìn tôi bằng đôi mắt vô hồn của cô ấy và tiết lộ một chuyện vô cùng sốc.

[Từ thời điểm cậu đến thế giới này cho đến khi Lễ hội Anh hùng kết thúc... Nếu coi nó giống như một câu chuyện, thì tôi chính là “Trùm Cuối” của cậu.]

[...Hể?]

Cô ấy đang nói cái quái gì thế? Shiro-san chính là Trùm Cuối của tôi? Là sao?

[Cậu đã gặp rất nhiều người, tạo nên vô số mối quan hệ. Nhưng như thế vẫn chưa đủ.]

[...Chưa đủ sao?]

[Đúng vậy, ít nhất là vào lúc này... Quay lại chuyện điều kiện nào.]

[!?]

Khoảnh khắc Shiro-san nói vậy, tôi lập tức cảm thấy mình bị đè nén bởi sát ý... kinh khủng tới mức tôi không thể diễn tả thành lời, thậm chí đến việc thở cũng khó khăn.

Vị Thần Tối Cao tỏa ra khí tức làm từng tế bào trên cơ thể tôi như bị bóp nghẹt, rồi cô lặng lẽ tuyên bố.

[Từ giờ cho đến thời điểm kết thúc Lễ hội Anh Hùng, hãy tích lũy thêm kinh nghiệm. Hãy tạo thêm nhiều mối quan hệ. Biến chúng thành đôi cánh của cậu, không phải vì ai khác mà là vì chính bản thân cậu, và rồi... đối diện với tôi. Thời khắc đó, “Hãy chứng tỏ rằng cậu có thể chinh phục được tôi”.]

[Hả!?]

[...Đây chính là điều kiện của tôi.]

Chinh phục Shiro-san? Tôi? Đánh bại vị Thần chính hiệu được coi là mạnh nhất thế giới và sở hữu khả năng gần như vô địch này á?

Dù nghĩ thế nào đi chăng nữa, chuyện này là hoàn toàn bất khả thi... Nói cách khác thì là mong ước của tôi sẽ không thể trở thành hiện thực à?

Khi tôi đang nghĩ vậy, Shiro-san đọc được suy nghĩ của tôi và nói nhỏ.

[Đừng lo. Tôi sẽ không giao cho cậu điều kiện mà cậu không thể hoàn thành đâu. Tôi không bảo cậu phải chiến đấu.]

[...V- Vậy thì, ý cô là cái quái...]

[Sau khi Lễ hội Anh hùng kết thúc, cậu sẽ phải vượt qua khảo nghiệm của tôi.]

[...Nếu như tôi thất bại thì sao?]

Khảo nghiệm mà Shiro-san - Mẫu Thần dành cho tôi... Tôi thật sự không dám tưởng tượng nó sẽ khó đến cỡ nào.

Vậy nên tôi đã buột miệng nói ra những lời đó.

[Trong trường hợp ấy, những lựa chọn mà cậu có sẽ giống như mọi dị giới nhân khác.]

[...........]

[Tuy nhiên, nếu cậu vượt qua được khảo nghiệm này... Dù cho có phải “đối đầu với vị Thần ở thế giới của cậu”... Tôi cũng sẽ thực hiện mong ước đó.]

Tôi không hiểu tại sao Shiro-san lại đặt ra điều kiện như vậy.

Nhưng mà dường như chuyện này đối với Shiro-san vô cùng quan trọng... Có lẽ đó là lý do tại sao bầu không khí giữa chúng tôi bây giờ đang nghiêm trang đến vậy.

[Nếu muốn đạt được điều ấy thì tốt hơn hết cậu nên chuẩn bị... Hãy cho tôi thấy khả năng thực sự của cậu.]

[...Vâng.]

[Nếu tôi nhìn thấy điều ấy... Tôi sẽ “cầu hôn cậu”.]

[...Vâng?]

À rế? Quái lạ thật... Tại bầu không khí quá căng thẳng nên tai mình có vấn đề rồi à? Tôi nghĩ mình vừa nghe thấy từ gì đó không hề hợp cảnh chút nào.

[...Ừmm, Shiro-san? Cô vừa nói gì cơ?]

[Nếu cậu vượt qua được khảo nghiệm của tôi, tôi sẽ cầu hôn cậu.]

[...Hửmm?]

Lạ thật đấy... Tôi cảm giác mình vừa nghe thấy cô ấy nói cái gì đó như kiểu là sẽ cầu hôn mình.

Ể? Tôi vừa được tỏ tình hả? Ể? Sao lại thế?

[Tôi có tình cảm với cậu.]

[Hểee? À, ừmm, vâng... Ể?]

[Tuy vậy những cảm xúc này rất mới lạ với tôi, vậy nên tôi cũng không biết mình nên làm gì tiếp theo nữa.]

[H- Hảaa...]

Shiro-san có tình cảm với tôi? Bầu không khí này không có vẻ gì là cô ấy nói dối cả... nhưng mà với khuôn mặt vô cảm của cổ, tôi không tin được đây là sự thật... Nên nói thế nào nhỉ...

[Vì thế, tôi muốn chắc chắn rằng cậu là một người hiếm có, một tồn tại độc nhất. Hãy thể hiện khả năng thực sự của cậu, chứng minh cho tôi thấy rằng cậu xứng đáng.]

[...Tôi hỏi cái này được không?]

[Được.]

[...Nếu hiểu nhầm thì tôi xin lỗi. Cơ mà, có lẽ nào... cái vụ điều kiện kia là để...]

[Chỉ là cái cớ thôi.]

Thừa nhận thật luôn hả!? Cổ không chần chừ gì mà nói thẳng ra rằng điều kiện kia chỉ là cái cớ luôn á!?

[Vậy nên tôi rất mong được ở bên cậu.]

[Ể? À, vâng, đợt một chút đã!? Ờ, ừmm, có nghĩa là, ờmm... Shiro-san, ừmm, thích tôi à?]

[Đúng. Tôi có tình cảm với cậu.]

[T- Thật sao... Cảm ơn cô nhiều.]

Shiro-san nói thẳng thừng đến mức không hiểu sao tôi lại là người thấy xấu hổ.

Nhưng mà việc Shiro-san thích tôi... Thành thật mà nói tôi chưa bao giờ nghĩ chuyện đó sẽ xảy ra.

Nói thế nào nhỉ... Tôi coi Shiro-san là tồn tại cao tận mây xanh, một ngọn cỏ như tôi không thể với tới được. Vì vậy từ trước đến nay tôi chưa từng để ý về chuyện đó... Không, nói là “chưa từng” thì cũng không đúng lắm...

M- Mà, đối với tôi Shiro-san là người như thế nào à? Nói thật thì tôi còn thấy bất ngờ hơn cả lúc được Sieg-san tỏ tình, tôi cũng không biết mình nên làm gì nữa.

[Cậu không cần phải trả lời ngay bây giờ đâu.]

[...Hể?]

[Tôi không biết tình cảm của mình dành cho cậu có đủ lớn để tôi đặt nó lên trên mọi thứ không. Do đó, tôi sẽ chờ đến lúc cậu vượt qua được khảo nghiệm.]

[...T- Tôi hiểu rồi.]

Mình vẫn còn kha khá thời gian để suy nghĩ về chuyện này hử... Nhưng mà điều đó lại càng làm tôi thêm tò mò về cuộc khảo nghiệm của Shiro-san.

Theo một nghĩa nào đó, mình cũng đang cố gắng để chinh phục Thần Tối Cao – Shiro-san... Tôi nghĩ chuyện này sẽ lớn lắm đây.

[Vậy nên từ giờ đến Lễ hội Anh hùng, chúng ta hãy thân thiết với nhau thêm nữa nhé.]

[À, vâng.]

[Được rồi, vậy chúng ta bắt đầu nào.]

[Đợi đã, Shiro-san... Sao cô lại nắm tay tôi!?]

[Giống như cậu đã làm với Sinh Mệnh Thần, hãy thân thiết thêm nữa nào.]

[Khoan, khoan!? Chắc chắn là nhầm lẫn gì rồi á... Này, đừng đưa tay tôi vào ngực cô!? Đợi đã!?]

Thưa bố, thưa mẹ--- Điều mà Shiro-san nói làm con thấy sốc. Cụ thể thì, con vô cùng bất ngờ khi Shiro-san thổ lộ tình cảm với mình. Dù vậy thì cô ấy vẫn là Shiro-san mà con biết... Con không hề đoán trước được chuyện này, nhưng mà có vẻ--- Có vẻ Trùm Cuối chính là Shiro-san.

****************

Serious-senpai: [Mị biết chuyện này thể nào cũng xảy ra mờ!!! Cho đến giữa chương mọi thứ vẫn rất tốt cơ mà!!! Sao cuộc trò chuyện lại có thể thành ra thế này hả!? Thế quái nào mà đến cuối chương họ lại tán tỉnh nhau rồi!? Tên tác giả đần độnnnnnnn!!!]

-----------------------

Yami : Đó lẽ ra phải là tao, không phải hắn!!!!!

Truyện Chữ Hay