Tán chuyện và uống cùng Fate-san một lúc, Life-san tới cạnh tôi, đổi chỗ với Fate-san.
Bộ ngực đầy đặn của Life-san đẩy lên một lượng lớn nước, dù không say mà tôi cũng thấy choáng váng, đường cong của cô ấy hiện lên vô cùng rõ nét trong mắt tôi.
[Để ý thì… đây là lần đầu tôi được thong thả trò chuyện với Miyama-san nhỉ?]
[À, vâng, đ- đ- đúng là vậy thật.]
Điềm tĩnh nói, Life-san thanh thoát rót cho tôi một ly sake.
Life-san, minh chứng rõ nét nhất cho kiểu phụ nữ trưởng thành, đang tắm chung với tôi ngay tại đây, làm tôi cảm thấy cô ấy như kiểu người sẽ ôm bạn vào lòng với caí ôm đầy thấy hiểu vậy.
[Nói mới nhớ, Miyama-san… Tôi có nghe là cậu vừa thành một cặp với “Tử Thần”…]
[….Tử Thần?]
Nghe cô ấy nhắc đến từ “Tử Thần” với tông giọng sắc lạnh, tôi không thể liên tưởng ngay đến ai cả.
[Tôi đang nói tới Tử Vương.]
[Isis-san….?]
Về chuyện đó, Chronois-san mới nói với tôi không lâu, rằng Life-san và Isis-san không ưa nhau lắm….
Như thể càng khẳng định điều đó, Life-san lạnh lung nói tiếp.
[Hẳn Miyama-san khó khăn lắm nhỉ. Cậu phải khổ lắm khi ở bên một đứa vừa ích kỉ, cứng đầu lại chỉ quan tâm đến bản thân mình như vậy… Tôi cảm thấy thương thay cho cậu đấy.]
[..…..]
[Ngay từ đầu, cô ta đã luôn….]
[…..Life-san.]
[Có chuyện gì sao?]
Cái đếch gì vậy, cái… cái cảm giác nóng bức trong đầu tôi không giống như lúc này. À, phải rồi… Là tức giận.
Isis-san là một người tốt bụng. Cô ấy đã chịu đựng nỗi cô đơn để đảm bảo rằng ma lực của cái chết không làm người khác sợ hãi trong ngần ấy năm.
Cô ấy quan tâm người khác còn hơn cả bản thân mình… Một người phụ nữ dịu dàng, đáng yêu như vậy… Isis-san là người mà tôi có thể tự tin nói bằng cả trái tim rằng tôi yêu cô ấy.
[….Life-san, cô nghĩ gì về Isis-san… là chuyện của cô, nên tôi sẽ không nói thêm gì về điều đó. Tuy vậy… làm ơn đừng nói mấy thứ đó trước mặt tôi được không?]
[….Tại sao?]
[…Bởi tôi không chắp nhận chuyện… cô nói những thứ tệ hại như vậy về Isis-san… Không cần biết cô quyền năng đến mức nào, không cần biết chuyện xảy ra giữa cô và Isis-san trong quá khứ ra sao… Nếu cô nói mấy thứ đấy về Isis-san yêu dấu của tôi, tôi sẽ đối mặt với cô.]
[……….]
Có lẽ hơi xấc xược khi nói như vậy trước mặt một Tối Thượng Thần… một trong những đỉnh chop của thế giới này. Thế nhưng, đây không phải điều tôi nhân nhượng được.
Tôi sẽ không tha thứ cho bất kì ai nói xấu Isis-san… người tôi yêu.
Lòng tràn ngập giận dữ, tôi mắt đối mắt với Life-san…. và vì lí do gì đó, Life-san mỉm cười trìu mến.
Ngay khi tôi thấy nụ cười đó… một suy nghĩ đột nhiên lóe lên trong đầu tôi.
[….Life-san.]
[Chuyện gì vậy?]
[Có lẽ nào… cô thử tôi không?]
[….Không biết nữa? Là như nào nhỉ?]
Nghe tôi nói, Life-san nở nụ cười hạnh phúc, và rồi, nhẹ nhàng cúi đầu.
[Tuy vậy, không thể phủ nhận tôi đã nói những điều như vậy về tình nhân của cậu… Xin thứ lỗi.]
[….Ummm, có khi nào…. Life-san thật ra rất thân với Isis-san không?]
[Fufufu, cậu nghĩ vậy sao? Dù vậy… Từ “lá thư Isis gửi tôi”, cô ấy có vẻ rất hạnh phúc khi làm bạn gái cậu.]
[……….]
Mình dính bẫy rồi…. Tôi hoàn toàn nhảy múa trong lòng bàn tay cổ luôn.
Nếu tôi nghĩ dựa trên tiền đề rằng Life-san và Isis-san là bạn tốt của nhau… vậy thì, không nghi ngờ gì nữa, cuộc trò chuyện mới nãy là để kiểm tra xem tôi có đáng đề giao phó Isis-san không.
Khi tôi gãi đầu trong khi nghĩ vậy, Life-san rời ánh nhìn khỏi tôi và dịu dàng nói.
[…Tôi là Sinh Mệnh Thần, trong khi Isis lại là vị vua mang lại sự chết chóc…. Khá khó khi để thuộc hạ mình biết rằng chúng tôi thân thiết với nhau. Điều đó sẽ mang lại chút rắc rối.]
[….Vậy thì, đúng như tôi nghĩ…]
[Bởi vị thế là một Tối Thượng Thần, tôi không thể tới thăm thường xuyên dù cô ấy luôn cô đơn… Đó là tại sao tôi rất biết ơn Miyama-san.]
[Ah, không….]
Có nghĩa là họ diễn như kiểu ghét nhau bởi địa vị mình, nhưng thật ra họ thân nhau đến mức trao đổi thư ha.
Mình bị lừa toàn tập luôn rồi… Đúng hơn, Life-san diễn đỉnh thật. Tôi còn chả có tí nghi ngờ gì từ giọng nói sắc lạnh mới nãy.
[Dù vậy, cũng không sai khi nói tôi đã thô lỗ với Miyama-san, nên để tạ lỗi….]
[Tạ lỗi? Đợi chút, Life-san… Sao cô lại nắm tay tôi?]
Nở nụ cười quyến rũ, Life-san nắm lấy bàn tay dưới hồ nước nóng của tôi, kéo nó lên, và đặt lên ng-- Ể!? Đợi đã nào!?
[Cái!?C- C- Chuyện gì thế!?]
[Bởi lúc nãy cậu có vẻ hứng thú… Đây, cứ làm những gì cậu muốn.]
[Whawawa…]
Hai quả đồi lớn đến nỗi tay tôi lún vào trong, tuy vậy chúng lại mềm đến bất ngời… Từng ngón tay cứ như bị hút vào trong, và rồi như thể đàn hồi, lại đẩy chúng ngược ra.
Đúng hơn, cô ấy biết tôi nhìn ngực mình á!? Không, ý tôi là, chịu thôi… To đến thế cơ mà, tôi tài nào mà chịu nổi chứ… Và chúng còn mềm nữa…
[…Ực…]
[Có chuyện gì vậy? Cậu có thể làm mọi thứ mình muốn đó?]
Tệ rồi, thực sự rất tệ đấy, không phải hơi tệ quá sao!?
Việc này xảy ra đột ngột quá làm tôi chưa kịp chuẩn bị tinh thần, và đối mặt với đối thủ có kích thước chưa tình thấy… Tâm trí tôi tê liệt như bị mê hoặc, và ngón tay cử động bất chấp ý muốn của tôi.
Tuyệt vọng giữ tay mình đang đè lên ngực cô ấy, tôi cảm thấy lí trí mình trôi nổi…Kể cả tôi có nắm chúng bây giờ, cũng không sao đâu nhỉ?
Những suy nghĩ níu kéo tôi chịu đựng ngày một nhạt dần, với ý nghĩ rằng tôi đã cố hết sức, chịu đựng suốt ngần ấy thời gian, và rằng cũng ổn nếu cứ xuôi theo tình huống này nảy ra trong tâm trí tôi.
Và rồi, lí trí tôi tan nát chỉ sau vài giây… Tuy vậy, mấy vị thần vẫn chưa bỏ rơi tôi.
[Cô làm cái quái gì vậy hả!? Sinh Mệnh Thần!!! Thật khiếm nhã, làm chuyện đó ở nơi thế này!!!]
[!?]
Nghe giọng nói lạnh lùng của cô ấy, tay tôi bị kéo khỏi ngực Life-san và Chronois-san đứng chặn giữa hai người.
C-Cô ấy cứu tôi một phen rồi… nhưng mà cảm giác thất vọng này là sao….
[Có chuyện gì vậy Thời Không Thần?]
[Có chuyện gì cái đầu cô ý! Cô nghĩ mình đang làm gì thế!!!?]
[Làm tình bạn thêm sâu sắc?]
[Đừng có mà vòng vô nữaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!! Cô để cậu ta sờ n- n- ngực…]
[Bởi người chạm vào là Miyama-san, tôi cũng không bận tâm đâu đó?]
[Câm đi! Để ý thời gian và địa điểm nữa!!!]
Chronois-san, người duy nhất biết suy nghĩ đúng mực ở nơi này, giận dữ phản bác Life-san.
Và rồi bằng cách nào đó cô ấy thuyết phục được Life-san trở lại vị trí ban đầu.
Đúng như mong đợi từ Chronois-san, cổ thực sự là cứu tinh đó… Đó là tại sao, mấy suy nghĩ kiểu cô ấy trông rất dễ thương khi ngượng chín mặt đấy, dừng lại thôi nào.
[….Tôi cho là chúng ta nên quay lại việc uống rượu ha?]
[Ể? À, vâng.]
Nói vậy, Life-san tiếp tục rót rượu cho tôi, rồi thì thầm vào tai.
[…Như tôi nói mới nãy, tôi công nhận cậu, người được Shallow Vernal-sama ban phước, là đứng trên tôi.]
[….Ể?]
[Đó là tại sao, cậu được toàn quyền làm mọi thứ mình muốn với cơ thể tôi… nếu muốn tiếp tục, cậu lúc nào cũng có thể đến điện thờ tôi.]
[ ~~ !?!?]
Với giọng nói ngọt ngào như thể thiên thần, nhưng lại thì thầm những lời tựa ác quỷ xúi giục tôi… T- Tôi không biết người này có quyến rũ thật không nữa… Nhưng cùng với Chris-san, cô ấy có lẽ là một trong những người đáng sợ nhất thế giới này luôn.
Thưa bố, thưa mẹ--- Sau khi tán chuyện với Fate-san, con sau đó đã nói chuyện với Life-san. Con chưa tiếp xúc với Life-san nhiều, nhưng cô ấy lại có một tính cách khá là bất ngờ, hay đúng hơn, tính cách cô ấy hơi giống Chris-san. Ý con là, nói như nào nhỉ-- Life-san rất quyến rũ.
******************************
Serious-senpai: [Không phải cứ càng to càng tốt đâu đó!!!!? Mi có biết từ “quá nhiều” không hả!!!?]
Serious-senpai:[Câm điiii! Đúng hơn thì, cổ thực sự là Tối Thương Thần không zậy? Không phải là tụi quỷ dục vọng đó chứ!?
Chương kế, đến lượt nàng “vách đá”
----------------------------------------------
Đọc lại mới thấy tác giả có mấy chỗ chơi chữ hay phết(hoặc bên eng dịch thế) mà không biết giải thích như nào cho hay nên skip vậy *Tehe*