Thử thách…. Chúng là thứ mà con người đã phải vượt qua kể từ thời cổ đại để mà phát triển. Có giả thuyết cho rằng thử thách là do những vị thần đưa ra.
Một số người nói rằng Thần Thánh tạo ra những thử thách để mà chúng ta có thể vượt qua… nhưng liệu điều đó có chính xác? Ít nhất tôi không tự tin rằng mình có thể vượt qua được thử thách hiện tại mà Thần ban tặng cho mình.
Hiện giờ, tôi đang nhìn vào làn nước suối trắng xóa, rung mình khi nghĩ về thách thức sắp xảy tới với mình… là nói dối đấy.
Tôi cũng là một thằng đàn ông… Tất cả những gì tôi nghĩ trong đầu là những thân hình gợi cảm của họ mà tôi chuẩn bị nhìn thấy.
Bước vào suối nước nóng, ba Nữ Thần ngoài Chronois-san… trong tất cả những việc có thể làm, họ lại lải nhải về mấy thứ khó hiểu như là cởi đồ cũng nhau bởi dù sao thì cũng sẽ tắm chúng, nhưng tôi bằng cách nào đó thuyết phục được họ.
Phải chọn giữa việc vào trước và đợi họ, hay là đợi họ cở đồ xong và vào tắm sau… tôi thật sự không muốn vào sau họ, hay đúng hơn, không chin thì mười là tôi muốn chạy ngay khỏi đây, nên tôi quyết định vào trước và chờ đợi.
Tôi chưa vào bồn tắm… bởi tôi cảm thấy nếu mình làm vậy, đầu tôi sẽ sôi lên và ngất xỉu.
Tuy vậy, mà, tôi tự hỏi tại sao mọi người lại nhiệt tình đến vậy… Không, chỉ có Chronois-san, người nghiêm túc nhất trong số họ, là chống cự đến cuối cùng, nhưng không may là, Chronois-san cũng không thể từ chối nều Shiro-san yêu cầu, nên cô ấy cuối cùng cũng phải đồng ý vào tắm chúng, dù mặt cổ như kiểu tận thế đến nơi rồi.
….Unnn, phản ứng của Chronois-san là bình thường mà nhỉ?
[….Cảm ơn cậu đã đợi.]
[!? !?]
Khi tôi nghĩ đến đó, một giọng nói vô cảm quen thục vang lên và tôi có thể thoáng nghẹ được tiếng bước chân.
Ngoài Chronois-san, tôi không thể nghe thấy giọng Fate-san và Life-san nên nghĩa là người đầu tiên vào thực sự là Shiro-san.
Phải rồi, tôi chắc rằng cổ sẽ khỏa thân, rồi quăng tảng đá đánh chìm con tàu lý trí của tôi…. Và bởi Chronois-san bên phe tôi, cô ấy đã đồng ý đảm bảo rằng Shiro-san sẽ quấn khăn tắm.
Tôi tự hỏi liệu có phải tâm trí mình đang lơ đãng hay không…. Nhưng khi tôi nghe giọng Shiro-san, tôi theo phản xạ quay đầu lại… và cực kì hối hận.
[Cái!? Chờ-- Ể? S-Shiro-san?]
[Có chuyện gì sao?]
[T- T- T- Tại sao… c- cái khăn tắm….]
[Nó vẫn đang quấn trên người tôi mà?]
[Thế sao cô lại quấn “quanh hông” thế hả !!!?]
Đúng vậy, Shiro-san xuất hiện… và đúng là cô ấy có quấn khăn tắm, đúng như tôi bảo cổ…. nhưng mà là quấn kiểu đàn ông… và hơn thế- bởi chuyện đó, Shiro-san nở nang, phổng phao đúng chỗ, và bầu ngực tuyệt đẹp lộ ra khiến tôi nuốt nước bọt và máu dồn lên mặt.
Shiro-san luôn vượt qua cả mong đợi của tôi… có vẻ tôi vẫn còn quá ngây thơ rồi.
Đúng hơn… N- Như mong đợi ở Shiro-san… Cô ấy đẹp thật. Ngay cả khi “hiện thân của cái đẹp” lúc nào cũng thờ ơ, với cơ thể tuyệt đẹp và tỉ lệ vàng như vậy… T- Tôi nên nhìn đi chỗ khác, nhưng cơ thể tôi lại không nghe lời chút nào.
[S- S- Shiro-san!? D- D- Dù sao đi nữa, làm ơn che ngực cô lại đi!!!]
[Tại sao?]
[Tại… tại vì bởi…]
[Kaito-san có vẻ rất hạnh phúc khi nhìn thấy chúng mà?]
[Làm ơn đừng đọc mấy thứ kì lạ trong đầu tôi nữa!!! Cứ che chúng đi!!!]
[…? Tôi hiểu rồi.]
Nói rằng tôi không vui khi nhìn vào chúng thì… chắc chắn là nói dối.
Ý tôi là, chúng ta đang nói đến Shiro-san cực kì xinh bán khỏa thân đấy…. Cảnh tượng đó khắc sâu vào tâm trí tôi ngay lập tức.
Shiro-san chỉ nghiêng đầu khó hiểu, nhưng vẫn nghe lời tôi, cổ nhẹ nhàng vẩy ngón tay. Thế rồi, khăn tắm to hơn và che đi bộ ngực của cô ấy.
S- Suýt thì… Cô ấy chỉ vừa mới vào mà đã gần như làm tôi phụt máu mũi rồi… Shiro-san đáng sợ ghê.
Ngay khi tôi vừa thở phào một cái, cánh cửa nối giữa phòng thay đồ vào bồn tắm nước nóng đột nhiên mở ra, Fate-san và Life-san xuất hiện.
[Kai-channnnnnn~~. Cẻm ơn đã đợi tui nhớơơơơ~~]
[~~!?]
Fate-san từng nói người cổ khá là nhỏ, nhưng mà ngực thì…. Và có lẽ đúng như cô áy nói, dù cổ chỉ nhỏ ngang Kuro và Alice, nhưng mà bộ ngực giấu trong lớp khăn tắm kia thì khá bự…. Tôi đoán phải ngang Hina-chan.
Chắc cô ấy là kiểu mà thường được gọi là lolee bò sữa… Về cá nhân tôi, tôi đoán đó là thứ được tạo lên bởi tụi dị giáo, nhưng khi thấy mấy người kiểu vậy thì, tôi cảm thấy suy nghĩ mình hoàn toàn đảo lộn, sự đối lập giữa ngực và chiều cao làm suy nghĩ đồi bại trỗi dậy, sức tàn phá thật khủng khiếp.
[….Lần đầu tiên tôi nghe về suối nước nóng đấy… mà không khí khá dễ chịu.]
[~~~!? !?]
Và Life-san thì… khá khó để kiếm từ ngữ diễn tả… thứ đó có lẽ coi là vũ khí cũng được.
Cùng với Lilywood-san, ngực cô ấy có lẽ là cái lớn nhất tôi từng thấy, dù trốn sau lớp khăn, vẫn có thể thấy sự áp đảo với phần còn lại, nảy nảy mỗi lần cổ bước đi, làm tôi chỉ biết dán mắt vào.
T- Tôi như chỉ mành treo chuông rồi… cảm giác như đầu tôi sắp quá tải.
[Vậy thì, để tôi hồi phục cậu.]
[Ể?]
Nói vậy rồi Shiro-san vẫy ngón tay, nhiệt trong đầu mà gần như khiến tôi ngât đi nhanh chóng dịu xuống, và rồi tôi lại thấy dáng vẻ của Shiro-san, cơ thể tôi tăng nhiệt tiếp.
Và cứ khi tôi cảm giác mình chuẩn bị quá tải, luồng nhiệt lại biến mất… nhưng một lúc, mặt tôi lại tiếp tục nóng lên.
Ể? Cái gì thế? Chuyện đếch gì vậy? Dù cái cảm giác xấu hổ vẫn chưa hết chút nào, nhưng cơ thể tôi lại bị ép nguội đi khi sắp đến giới hạn! Cái này là tra tấn chắc… Cô ấy không cho tôi ngất để giải thoát à!?
[Đúng vậy.]
Nghiêm túc đấy hả, cô không phải Thần mà là Quỷ tộc đúng không? Tôi rung mình khi nghĩ đến việc cô ấy có đủ sức để phá nát mọi lối thoát của mình.
Lên tinh thần cho thử thách tiếp theo, trải qua cảm giác tuyệt vọng khi bị chặn hết đường lui… nhưng rồi tôi để ý một điều.
[….Ummm, Chronois-san đâu rồi?]
[…Thời Không Thần ới~~~ đến đây nhanh nào! Để Shallow Vernal-sama đợi thì thật bang bổ!]
[T- T- Tôi biết rồi… T- T- Tới ngay đây…]
Khi Fate-san gọi Chronois-san, một giọng nói run rẩy vang lên từ phòng thay đồ, và như thể tập từ trước, Chronois-san xuất hiện.
Khác với ba Nữ Thần kia, không có nơi nào để cuốn vào(?) và bởi dáng người mảnh khảnh của mình, cứ như thể nếu cô ấy buông tay ra thì khăn tắm sẽ rơi vậy, có lẽ là, bởi cổ rất bộ dạng trong khăn tắm ấy trông rất nguy nhiểm…. Tôi cảm giác mình có thể thấy nó nếu cô ấy bước đi.
Chronois-san quấn khăn tắm với hai tay trước ngực, mặt cô ấy đỏ cứ như sắp ngất vậy, người cô ấy thì run rẩy như thú nhỏ mới sinh.
Cảm giác này là sao nhỉ, hmmm… Tôi thấy rất có lỗi với Chronois-san khi để cô ấy cố chịu đựng sự xấu hổi nhưng mà… Nhìn cổ làm tôi thấy nưh được xoa dịu.
Có lẽ một phần là bởi ba người còn lại hơi cởi mở, nhưng tôi không khỏi cảm thấy tim mình lỡ nhịp khi thấy dàng vẻ xấu hổ đúng như phàn ứng của người thường trong tình huống này.
[C- C- Chuyện gì vậy!? M- Miyama! Muốn thì cứ cười đi!!!]
[À không, errr… Ummm, cô trong đẹp quá nên tôi không rời mắt được.]
[Cái!?]
Mình vừa nói cái đếch gì thế!? Có vẻ tôi hơi bối rối.
Nghe tôi nói, mặt Chronois-san ngày càng đỏ hơn, và mồm thì đóng mở liên tục.
[….C- C- Cậu!? T- T- Tán tỉnh kiểu vậy… t- thật là trơ trẽn!!!]
[T- Tôi xin lỗi. Tại tôi vô thức nói vậy.]
[À, k-không có gì, lỗi của ta. T- Ta không định trách cậu đâu… chỉ là ta chưa từng được nghe những từ như vậy…]
[Thời Không Thần gian xảo quá đấy. Vừa mới đến xong mà đã tán tỉnh Kai-chan rùi.]
[Tôi không tán tỉnh cậu ta!!!]Trong khi Fate-san phồng má phàn nàn, Chronois-san hét lại, giọng cô vang vọng nơi Thánh Địa không ai ngoài chúng tôi này.
Thưa bố, thưa mẹ-- Cuối cùng cũng đến lúc tắm với bốn vị Nữ Thần này, con cảm giác mình như bị tấn công ngay từ lúc bắt đầu rồi. Đầu con bắt đầu nhức, nghĩ về chuyện sắp tới, nhưng mà lại không được phép ngất đi. Thực sự đấy ạ-- Rất nhiều thử thách đang chờ con phía trước.
**************************************
Serious-senpai: [Gafuuhh… Kyuu~~]
-------------------------------------------------------
Chương mới chúc các sĩ tử 2k5 thi tốt nhé *Tehe*