"Kazuma...?"
Đột nhiên, tôi nghe thấy giọng nữ giới từ sau lưng gọi tôi.
Hử? Sao đấy?
Khi tôi nhận ra thì tôi quay người lại, thì tôi thấy Maho trong bộ tư phục.
Trời đất... Đúng là tệ thật mà. Không ngờ tôi lại gặp người tôi không muốn gặp nhất cơ đấy.
Cô ta thấy tôi và Kurosaki đang nắm tay nhau, thì Maho thốt lên "D-Dối trá...".
Có thể thấy cô ta đang ngạc nhiên.
"Kazuma... Tại sao anh lại nắm tay Kurosaki-san vậy? Cô ta không phải bạn gái của anh đâu đó? Em mới là bạn gái của anh này?"
Con nhỏ này nói cái gì vậy? Tôi với Maho vốn đã không còn yêu đương gì nữa rồi mà?
"Kazuma, anh mau tránh xa Kurosaki-san đi... Xin anh đừng có tình tứ với người nào khác ngoài em nữa."
"Từ nãy tới giờ cô nói gì thế? Sao mà tôi đáp ứng cô được hả?"
Khi tôi nói thế, thì Maho lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Giọt nước mắt nóng hổi đọng trên mắt của cô ta.
Maho chuyển tầm nhìn từ tôi sang Kurosaki.
"Kurosaki-san, mau chia tay với anh Kazuma liền đi. Anh ta là của tôi cơ mà."
Kurosaki nghiêng đầu trước lời nói của Maho.
"Cô, từ nãy tới giờ nói gì vậy? Kazuma-kun là của tôi cơ mà?"
"Không phải! Kazuma không phải là của cô!! Kazuma là của riêng tôi!"
"Thôi, thôi, anh ấy không phải của cô. Kazuma-kun là của riêng tôi thôi. Phải không nào, Kazuma-kun?"
"Ừa, anh là của Kurosaki đó."
Tôi nói thế rồi trao nụ hôn cho Kurosaki.
Khi làm thế, Kurosaki phồng má lên.
"Thật tình, không phải là má, môi, môi của em cơ."
"Rồi rồi, hôn môi là được chứ gì?"
"Vâng..."
Tôi nắm lấy vai của Kurosaki và hôn lên môi em ấy.
Nhìn chúng tôi đang hôn nhau, mặt của Maho tái xanh cả lên.
"Kazuma... Tại sao anh lại hôn cô ta cơ chứ? Không được đâu đó, chuyện đó không được đâu. Nè, em xin anh đó, đừng hôn một ai khác ngoài em mà."
Tôi bơ lời của Maho và tiếp tục hôn.
"Kazuma-kun, em yêu anh, em yêu anh lắm... Chu... "
"Anh cũng yêu em lắm Kurosaki."
"Em vui quá đi... Chu... Chu... Ưn... Ưn..."
Tôi chuyển từ cánh tay xuống eo của Kurosaki và tận hưởng nụ hôn nồng cháy.
"Dừng lại đi, em xin anh đó, đừng hôn một ai khác ngoài em mà!!!"
Nhìn tôi và Kurosaki trao nhau nụ hôn nồng cháy, Maho bắt đầu khóc như một con đần.
Lơ đi Maho đang khóc, tôi tiếp tục trao nụ hôn say đắm với Kurosaki.
"Chu... Chu... Ưn... Ưm..."
Quả nhiên hôn với Kurosaki là nhất mà.
Giờ tôi chỉ có thể nghĩ tới Kurosaki mà thôi.
Và rồi chúng tôi dần rời môi. Khi làm thế, thì giọt nước bọt trong suốt giữa môi chúng tôi bị kéo ra.
"Kazuma-kun... Em không nhịn được nữa rồi."
"Anh cũng thế... Hay là tụi mình làm tình ở khách sạn gần đây đi em."
"Vâng."
Chúng tôi nắm chặt tay nhau và hướng đến khách sạn tình yêu.
Nhìn thấy chúng tôi như thế, Maho hoảng lên và mở miệng.
"Nè, đợi đã?! Em xin anh đó, chờ em với!? Kazuma!!"
Bơ lời nói của Maho và chúng tôi hướng đến khách sạn.
---------------------------------
"Haa... Haa... Haa... Tụi mình làm nhiều rồi nhỉ Kazuma-kun."
"Phải ha."
Chúng tôi ân ái rất nhiều lần trong khách sạn tình yêu.
Kurosaki quá quyến rũ nên tôi đã làm tới tận ba lần liên tiếp.
"Nè Kazuma-kun..."
"Hử? Sao thế Kurosaki?"
"Anh vẫn còn tình cảm với Maho-chan à?"
"Haa... Sao mà còn được cơ chứ. Người anh yêu chỉ mỗi Kurosaki mà thôi."
"T-Thật sao anh?"
"Ừm, là thật đó. Em là người anh yêu nhất thế gian này luôn mà."
Kurosaki hôn nhẹ lên môi khi tôi nói thế. Và rời môi liền, sau đó tôi nhìn chằm chằm vào Kurosaki.
"Kazuma-kun thật sự yêu em nhỉ? Anh yêu em hơn cả Maho-chan đúng không?"
"Dĩ nhiên rồi em. Anh yêu em hơn cả Maho cơ."
"Vậy à... Hihi... Hihihi..."
"Kurosaki nở nụ cười nhí nhảnh "Hihihi".
Nụ cười của em ấy thật sự rất quyến rũ luôn.
Tuy đám đực rựa trong trường nói Maho dễ thương hơn Kurosaki, cơ mà đối với tôi thì em ấy vẫn quyến rũ nhất.
Em ấy là người bạn gái đáng tự hào của tôi.
"Nè Kazuma-kun, em có một nguyện vọng với anh..."
"Nguyện vọng? Là gì thế em?"
Khi tôi nói thế, Kurosaki đáp lại.
"Anh có thể gọi em bằng tên được không?"
"T-Tên em?"
"Vâng. Em muốn anh gọi em là Eri chứ không phải là Kurosaki nữa. Không được sao anh?"
"Không, được tất, Eri."
"Hở..."
Khi tôi gọi bằng tên "Eri", thì Kurosaki thốt lên không thành lời.
Mặt của em ấy ngượng chín cả lên.
"M-Một lần nữa đi anh! Gọi bằng tên em một lần nữa đi!"
"Eri."
"Ôi~~~~!?"
Khi tôi gọi tên em ấy lần nữa, thì mặt của Kurosaki đỏ tới mức như có hơi nước bốc lên luôn.
Trông em ấy có vẻ rất hạnh phúc, và cũng có vẻ ngại ngùng nữa.
Phản ứng của Kurosaki rất thú vị, nên là tôi bất giác bật cười.
Bạn gái tôi thật sự rất dễ thương đi mà.
"Eri, từ giờ trở đi mong em giúp đỡ anh nha."
"Vâng, hãy chiếu cố em nha, Kazuma-kun."