【Góc nhìn của Maho】
Một tuần trước, tôi đã làm tình "cực dữ dội" với Takuya trong lớp học trống.
"Maho, sướng không em?"
"Ừm. Sướng lắm á, Takuya..."
Sướng úa đi mất, làm tình với Takuya thật sự sướng quá đi mất...
Vì sướng quá nên tôi chỉ nghĩ đến chuyện làm tình mà thôi.
Chúng tôi đã hoà quyện với nhau trong lớp học trống không biết mấy tiếng đã trôi qua.
Tôi phản bội Kazuma và làm tình dữ dội với Takuya, đột nhiên cánh cửa trong lớp học trống mở ra.
Và giáo viên chủ nhiệm lại chính là người mở cánh cửa đó.
Khi thấy tôi với Takuya đang làm tình, giáo viên bối rối ra mặt.
"M-Mấy đứa, đang làm gì thế hảaaaaaaaaaa!!!!"
C-Chết rồi, lộ với giáo viên mất rồi.
Mình phải làm gì đây...
Chúng tôi đã bị lộ chuyện làm tình trong lớp học trống với giáo viên chủ nhiệm, và chúng tôi đã chịu hình phạt là đuổi học.
Khi báo lại với bố và mẹ chuyện đó thì tôi đã bị họ trút giận rất nhiều.
Onee-chan cũng cạn lời với tôi.
Tại sao lại thành ra cớ sự như này cơ chứ...
Sau khi bị đuổi học, tôi đã thành hikikomori, nhốt mình trong phòng và chơi game suốt.
"Chậc, thằng này, phiền thật, chết mẹ mày đi."
Thua game và tôi nóng máu cả lên.
Quá cay cú, thật sự rất cay.
Vì quá nóng máu nên tôi đã đập mạnh bộ điều khiển game xuống sàn.
Ha... Tại sao lại thành ra như này cơ chứ...
Tôi biết rồi, đều là do tôi mà ra cả.
Nếu tôi không ngoại tình với Takuya, thì bây giờ tôi vẫn là bạn gái của anh ấy rồi...
Kazuma, em muốn gặp anh lắm.
Em muốn hôn anh ngay bây giờ.
Kazuma, Kazuma, Kazuma, Kazuma, Kazuma...
Phải rồi, bây giờ mình đi gặp và xin lỗi anh ấy thôi.
Kazuma rất hiền nên nếu tôi xin lỗi liên tục thì anh ấy có lẽ sẽ tha thứ cho tôi thôi.
Khi nghĩ thế thì tôi chạy ra khỏi nhà và hướng tới nhà của Kazuma.
Năm phút sau, tôi đã tới nhà anh ấy.
Tôi liền ấn chuông cửa và chờ đợi.
Một phút trôi qua mà cánh cửa vẫn chưa mở ra.
Ơ kìa? Không có ai ở nhà chăng?
Tôi ấn thêm một lần nữa, nhưng quả nhiên không có phản hồi nào.
Có vẻ như không có ai ở nhà thật.
".... Đành vậy, mình sẽ chờ tới khi Kazuma về ha?"
--Năm tiếng sau--
"A, Kazuma kìa!"
Cuối cùng Kazuma cũng về nhà.
Khi tôi thấy mặt anh ấy, lồng ngực tôi liền đập thình thịch.
Kazuma, anh vẫn ngầu như ngày nào...
Tôi nói "Kazuma! Em muốn gặp anh lắm đó!" và ôm chầm lấy anh ấy.
Khi làm thế, Kazuma nhíu mày.
"Này, đừng có đụng vào người tôi."
Kazuma nói thế và tránh xa khỏi tôi.
Anh ấy nhìn tôi với ánh mắt lạnh lùng.
Kazuma hôm nay thật sự rất đáng sợ...
"Kazuma... Quả nhiên anh vẫn còn giận em sao?"
"Lại chả thế. Tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho cô đâu, đồ chó má nhà cô."
Lồng ngực tôi đau đớn trước lời nói thô bạo của anh ấy.
"Kazuma... Em thật sự xin lỗi anh. Em sẽ không cắm sừng anh nữa, nên là tha thứ cho em đi, em xin anh đó."
"Sao mà tôi tha thứ cho cô được hả. Nên đừng có can hệ tới tôi nữa giùm cái..."
"Không được... Nè, em xin anh đó, xin đừng bỏ em mà... Em sẽ làm tất cả vì anh, nên anh hãy cho em một cơ hội, là bạn trai của em đi..."
"Thôi, thôi, không là không. Dù gì tôi cũng có bạn gái mới rồi."
Khi Kazuma nói thế, tôi thốt lên một giọng "Hở...?"
"Bạn gái mới...? A-Anh đùa thôi đúng không?"
"Đùa méo gì cô. Cũng mới đây tôi đã là bạn trai của Kurosaki rồi. Tôi không có hứng với cái [Lòn công cộng bẩn thỉu" như cô đâu."
"K-Không thể nào..."
Bạn gái mới của anh Kazuma ư...
Khoảnh khắc tôi mường tượng ra cảnh Kazuma đang tình tứ với một người con gái khác ngoài tôi, thì nước mắt trào ra không tả xiết...
Cũng vì thế mà tầm nhìn của tôi nhoè đi. Nên tôi không thể thấy gì trước mặt cả.
"Ư ư ư... Em không muốn như thế. Em không muốn phải chia tay với Kazuma. Em muốn chúng ta bên nhau mãi mãi cơ..."
"Chả phải chuyện đó là không thể sao. Nên là cô đừng có ló mặt trước mắt tôi lần nào nữa, rõ chưa hả con lợn cái?"
Kazuma lờ đi khi tôi đang khóc, và anh ấy vào nhà.
Bạn gái của Kazuma...
A-Anh nói dối phải không?
Đấy chắc chắn là nói dối phải không anh?
Kazuma vẫn còn yêu tôi mà phải không?
Chúng tôi tâm đầu ý hợp như thế mà?
Kazuma, Kazuma, Kazuma, Kazuma, Kazuma, Kazuma, Kazuma...