Lục Dĩ Hàng là một kẻ nói dối!
Sau khi tôi cưới anh, lần nào anh cũng rất cẩn thận, lý do anh đưa ra là – muốn tận hưởng thế giới hai người thêm vài năm nữa.
Vài năm?
Tôi dỗ dành anh: “Cho dù có con, chung ta vẫn có thể sống thế giới hai người. Anh thử nghĩ xem nếu sinh được một bé gái, nó sẽ dễ thương mềm mại đến mức nào?”
Lục Dĩ Hằng nhìn chằm chằm tôi một lúc “Giống em á hả”
Tôi gật đầu lia lịa, anh thấy em có đáng yêu không?
Lục Dĩ Hàng ngoảnh mặt đi, “Khương Manh, đừng dụ dỗ anh bằng vẻ mặt này.”
TÔI?????