Có thể có một sự khác biệt trong ý kiến của chúng ta.
Giờ thì, hãy xem qua những thông tin mà chúng ta có.
Thế giới sẽ đột ngột kết thúc vào một ngày nào đó.
Nếu ta đi theo lối đó, có thể vài người sẽ theo phản xạ muốn tranh luận. Họ cho rằng ai đó chắc hẳn phải chất đầy mong muốn phá hủy thế giới bằng bi kịch, rằng kẻ đó chắc hẳn phải lên một kế hoạch cực lớn, rằng kẻ đó chắc hẳn phải trải qua rất nhiều thời gian để chuẩn bị, rằng kẻ đó phải dùng vài sự cố nhỏ hơn để đánh lửa, và rằng kẻ đó sẽ bắn ra trái pháo hoa khổng lồ vào tận phút cuối để thực sự phá hủy thế giới. Những người đó cho rằng việc kết thúc thứ mơ hồ như “thế giới” sẽ cần phải làm hàng đống việc và rằng, với thứ ở quy mô lớn đến thế, sẽ có đến hơn 99.9% cơ hội là nó sẽ bị phát hiện và bị ngăn lại trước lúc đó.
Tuy nhiên, điều đó lại không hoàn toàn chính xác.
Sao chúng ta không nghĩ về nó như thế này nhỉ?
Thế giới sẽ không bị phá hủy bởi gã thủ lĩnh tà ác uy tín nào đó đứng tại đỉnh của bóng tối.
Thế giới sẽ tự hủy nếu bị bỏ lại một mình.
Giống như con người sẽ tự héo mòn nếu họ quên thở hay ăn, thế giới cũng sẽ lăn xuống ngọn đồi hủy diệt nếu nó chỉ đơn giản là bị bỏ lại cho sự tàn phá của thời gian. Thế giới chỉ kéo dài đến ngày hôm nay và thời điểm này là do rất nhiều người cố nâng quả cầu tuyết khổng lồ lên và ngăn nó lăn xuống.
Đó là lí do cái kết sẽ xảy đến đột ngột.
Dù người ta cố gắng đến cỡ nào, cái kết của thế giới cũng sẽ xảy đến giống như một cái chết bất ngờ. Cho dù mọi người cùng xoay sở để tránh cái kết đó một lần, cũng không có gì đảm bảo cái chết đó sẽ không đến viếng thăm lần hai. Qua nhiều thời đại và kiếp số, thế giới đã ngã bệnh và vướng vào những tai nạn. Và một ngày nào đó, nó sẽ bị dày vò bởi chính tuổi thọ của nó.
Thế giới sẽ không bị phá hủy vì chuyện gì đó đặc biệt xảy đến.
Thế giới chỉ đang được duy trì vì chuyện gì đó đặc biệt đang diễn ra.
Trong trường hợp đó, việc gặp phải một cái kết như thế hết lần này đến lần khác sẽ chỉ là điều tự nhiên.