Toaru Majutsu no Index

chương 8: cấu trúc đơn giản nhất trong thế giới — one_on_one.

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Phần 1

“Này,” Thần Sấm Thor gọi.

Cậu ấy hiện đang ở một nơi trong Quận 11 Thành Phố Học Viện đóng vai trò như một khu vực cảng phân phối tàu thuyền cho các tuyến đường trên đất liền. Màn đêm đã buông xuống và hàng núi các thùng hàng đã được sắp xếp gọn gàng đang nhuộm trong sắc cam.

“Xin lỗi vì đã kêu cậu đi tiễn tôi.”

Cậu đang nói chuyện với Kamijou Touma. Chàng trai đó đã đánh nhau một trận oanh tạc với Leivinia Birdway sau khi bị bắn vào một bên sườn, nên cậu thật sự cần phải quay về giường bệnh viện nghỉ ngơi càng sớm càng tốt. Nhưng cậu ấy vẫn có một lí do để tiếp tục dù cho vấn đề chính đã được giải quyết.

Ấy là…

“Nếu cậu không chắc chắn là tất cả đám các cậu đã rời thành phố, đêm nay tôi sẽ không thể ngủ yên.”

“Ha ha. Tôi đoán là không.” Thor cười nhạt. “Marian Slingeneyer và Mjölnir thì đã đi rồi. Trong một thời điểm như thế này, ở lại canh gác đằng sau là công việc của một người chịu trách nhiệm giao chiến trực tiếp. Nhờ đó mà giờ tôi mới đang đi lòng vòng này.”

“Đây là nơi mà các cậu thường ra vào hả?”

“Khi cậu làm việc đó, những nguyên tắc cơ bản rất là quan trọng. Đương nhiên luồn vào thông qua một khu vực có nhiều thứ giao thông ra vào thì sẽ dễ hơn. Tất nhiên chúng tôi có thể mua một vé máy bay hạng nhất ở sân bay Quận 23 và tận hưởng một chuyến bay thoải mái, nhưng rủi ro sẽ rất cao nếu chúng tôi bị tóm.” Cậu nhún vai. “Thêm nữa, khu vực quận này đang cố gắng gia tăng tốc độ của quá trình phân phối tàu, nên mọi thứ đều được vận hành tự động trừ một số công nhân. Hiển nhiên, những tài xế đến từ bên ngoài Thành Phố Học Viện, lẫn bên trong đều chỉ cần gắn vào hệ thống điện tử của xe tải một thiết bị đi thuê và chiếc xe tải đó sẽ tự động dỡ hàng trong khi họ chỉ cần ngồi mát, húp một ngụm cà phê ở khu vực nghỉ ngơi ở ngoài rìa của khu vực Quận. Và điều đó có nghĩa là sẽ chẳng có ai ở đó. Thật là hoàn hảo để chúng tôi xâm nhập vào.”

Đó là một thành phố được bao bọc bởi các bức tường trong một đất nước được bao bọc bởi đại dương.

Chỉ mỗi điều đó thôi cũng đã đủ để khiến thành phố này trở thành một nơi khó đột nhập vào nhất trên thế giới. Nhưng Gremlin đã đi qua khu vực biên giới của nhiều quốc gia và chu du ở khắp nơi trên quả đất này nên đó là chuyện dễ dàng.

Đó quả thật là một kĩ năng tuyệt vời.

Nhưng cũng đồng nghĩa với việc họ chẳng bao giờ được nghỉ ngơi một cách đúng nghĩa.

“Tụi tôi sẽ để Fräulein Kreutune ở lại Thành Phố Học Viện. Cô ta đã ăn một cái gì đó lạ và một sự thật gì đó liên quan đến cô ta đã bị bóp méo. Tôi chẳng biết liệu cậu gọi đó là sự bù đắp về thể chất, tình cảnh của cô ta, hay những thuộc tính của cô ta, nhưng cậu hình dung ra được rồi chứ. Giờ cô ta chẳng còn giá trị gì đối với Gremlin nữa. Nhưng ai mà biết được Thành Phố Học Viện nghĩ gì. Tôi cho rằng cô ta không còn là một trở ngại đối với họ nữa vì giờ đây sự lớn lên của cô ta chẳng còn gì nguy hiểm nữa. Họ chắc cũng chẳng còn lí do gì để bắt nhốt cô ta lại đâu.”

“Nhưng nếu họ thử thì sao?”

“Chúng ta đã phá hoại tòa nhà không cửa sổ một chút, nhưng Fräulein Kreutune mới chính là người đã đục thủng nó từ bên trong. Và giờ cô ta đã bắt đầu thấy tò mò với thế giới bên ngoài rồi. Dù cho họ có cố gắng nhốt cô ta lại, cô ta vẫn sẽ thoát ra để thỏa mãn cái sự tò mò đang dân tràn trong cô ta. Thất bại trong việc đó và gây ra các tai nạn thường xuyên thu hút sự chú ý không phải là thứ chúng muốn đâu. Tôi đoán là cô ta sẽ được tự do ở với…tên chúng là gì nhỉ? Oh, phải rồi. Last Order và Fremea. Và quan trọng nhất,” Thor nói. “Tôi sẽ cho rằng kết thúc lần nãy sẽ hợp trên danh nghĩa ‘cứu cô ấy’ hơn là ta dùng vũ lực lôi cô ta ra với thế giới bên ngoài.”

“Tôi hiểu.”

Kamijou thở dài.

Và rồi cậu hỏi.

“Cậu có chắc đây là điều cậu muốn không? Hoàn thiện cây thương là mục tiêu hàng đầu của Ma Thần Othinus, phải chứ? Không có gì chắc chắn rằng mọi chỉ tiết của vụ việc đều xảy ra sẽ mãi mãi là một bí mật. Và dù cho là vậy, tôi cũng chẳng biết giờ Othinus định làm gì vì kế hoạch của cô ta đã đi lệch đường ray rồi.”

“Tôi lo liệu được,” Thor nói.

Cậu không hề chần chừ mặc cho biết rằng đó là chuyện không thể dễ dàng giải quyết theo cách đơn giản.

Cậu cười mỉm và đổi chủ đề.

“Giờ thì. Vấn đề liên quan đến Fräulein Kreutune hầu hết cũng đã được giải quyết. Những con quái vật của Gremlin và nhóm Ollerus đã đi rồi. Mặt tối của Thành Phố Học Viện cũng…ừ thì, thật ra tôi cũng không chắc chắn. Nhưng như tôi đã nói đấy, tôi không nghĩ chúng sẽ gây ra thêm náo loạn đâu. Ta đã thành công trong việc giải quyết tất cả các vấn đề trộn lẫn vào nhau như một trò chơi xếp hình.”

“Thor? Cậu đang làm-…?”

“Tôi nói là…”

Cậu cười ngạo.

Thần Sấm Thor cười một cách thoải mái nhất từ trước đến giờ.”

“Giờ là lúc ta đi vào vấn đề thật sự, Kamijou Touma.”

Một tiếng nổ vang lên.

Các lưỡi điện hồ quang mạnh mẽ phun ra từ năm đầu ngón tay phải của Thor.

“Thor! Cậu đang làm gì vậy!?”

“Đừng ra vẻ ngạc nhiên. Nhớ tôi đã nói gì không? Những gì xảy ra chung quanh cậu thật thảm hại. Mọi người dẫn dắt cậu như một con khỉ đã được huấn luyện để chúng có thể sử dụng bàn tay phải của cậu cho mục đích riêng của mình. …Và ngay từ đầu, tôi nói là tôi sẽ phản bội cậu. Tôi muốn chiến đấu với cậu vì lí do riêng của tôi. Chuyện này chẳng liên quan gì đến Gremlin!!”

Kamijou nghĩ rằng cậu đang mất dần đi khả năng ngôn ngữ.

Nhưng không phải vậy.

Một trong những ngộ nhận cơ bản của cậu đã sai.

Thor không hề mạo hiểm tính mạng của cậu trong những cuộc chiến kia để giải quyết vấn đề. Cậu chỉ muốn tháo giải những vấn đề khó chịu và rắc rối đó để có được những lợi ích từ việc mạo hiểm tính mạng của mình trong những cuộc chiến đó.

Kamijou cuối cùng cũng hiểu ra.

Nhưng cậu lắc đầu.

“Tôi không có lí do gì để đánh với cậu. Vả lại chúng tôi sẽ không thể cứu Fräulein Kreutune nếu không có cậu! Tôi nợ ơn cậu. Vậy tại sao nó lại dẫn đến chuyện này!?”

“Cậu nghĩ sai về chuyện này rồi, Kamijou-chan. Uất hận và phẫn nộ không phải là lí do duy nhất để chiến đấu. Không chỉ mỗi kẻ xấu mới đi vun nắm tay và tung ra một cú đấm. Cậu phải biết điều đó rõ hơn ai hết, vậy nên cậu không thể ngăn tôi làm việc này đâu. Vả lại, quan trọng nhất, tôi đã được nạp đạn đầy đủ rồi. Động cơ của tôi đã chạy hết công sức ngay từ lần đầu tiên tôi nghe nói đến cậu.”

Thor cười và cậu vung cánh tay ra để chỉ thẳng vào Kamijou bằng một trong những lưỡi điện hồ quang.

Cậu không làm gì cả, chỉ đứng đó cười.

“Khi hai nguồn sức mạnh khổng lồ một cách lố bịch giao nhau, những tổn thất sẽ lan rộng ra khu vực xung quanh. Những trận chiến của tôi có thể dùng những từ ngữ tệ hại để diễn tả tựa như ‘chiến tranh’. Nhưng Kamijou-chan này, còn sức mạnh của cậu thì sao? Cậu thậm chí còn kết thúc Thế Chiến III!! Cậu thậm chí còn sống sót sau khi chiến đấu với Gremlin!! Và cái sức mạnh tuyệt vời đó không gì hơn chỉ có khả năng hóa giải!? Oh, tôi háo hức lắm rồi đây. Bước phát triển của tôi cuối cùng, cuối cùng cũng được tiến hành!! Tôi có thể tham gia một trận chiến và trong trận chiến đó, thần kinh của tôi sẽ căng ra như dây đàn vì chẳng thể biết được ai sẽ thắng… và vì đó là một trận xung đột giữa một nguồn sức mạnh lớn một cách lố bịch và một nguồn sức mạnh hóa giải, nó thậm chí sẽ không gây ra chút thiệt hại nào!! Đã bao giờ có được một trận chiến nào thuận tiện vào có lợi như thế này chưa, Kamijou-chan!?”

Đó có phải là lí do?

Đó có phải là lí do mà Thor đã phát điên lên trong cái nhà hàng thức ăn nhanh đó và bắt đầu đánh đập Kamijou?

Có phải cậu đã nổi cáu là do đối thủ mà cậu hằng mong chờ được đối mặt đã khiến cậu thất vọng trong việc thậm chí không thể ngay lập tức quyết định đi cứu một cô gái trong cơn hiểm nghèo?

Kẻ thù của mình

đã trở nên thật thảm hại.

“Thật lòng mà nói, tôi có hơi thất vọng trong lần đầu tiên gặp cậu. Nếu phút cuối mà cậu không xuất hiện trở lại một cách thiệt hoành tráng thì tôi đã có thể đốt cậu thành tro với mấy cái bánh kẹp rồi đấy. Nhưng giờ thì cậu có một ánh nhìn thật tuyệt vời. Cậu đã lấy lại được dáng vẻ đó. Đó là dáng vẻ tôi cần ở kẻ địch của mình. Cái trận chiến dù ai thắng cũng làm tôi thỏa mãn cũng sắp xảy ra rồi. Tôi cần một trận chiến giống như vậy để có được thứ mình muốn.”

“Tại sao…?” Kamijou hỏi với giọng bối rối. Và rồi nó trở thành một tiếng gào thét. "Cậu đã rất nổi điên vì tình cảnh của Fräulein Kreutune đúng không? Cậu đã làm những việc đó vì cậu thật sự muốn giải thoát cô ấy khỏi những đau thương đúng không!? Vậy thì mắc cái quái gì mà cậu cứ nói như thể nó là vì lợi ích của cậu thế hả? Tại sao cậu lại muốn đánh một trận không cần thiết chứ!?"

"Có vẻ như cậu đã nghĩ quá tốt về tôi rồi đấy, nhưng chia buồn, tôi không hoàn toàn giống vậy đâu. Tôi là một thành viên của Gremlin, nhớ chứ?" Mặc cho những lời nói đó dường như đang nhạo báng chính bản thân cậu, nhưng Thor không hề chần chừ trả lời. "Đại loại thì, tôi muốn có sức mạnh. Nếu cậu tự luyện tập và dành lấy nó, thì vẫn có một giới hạn sức mạnh đạt được nhất định, nhưng, cậu có thể chiến đấu với các địch thủ tương đương để tiếp tục nới rộng cái giới hạn đó ra một khi đạt được đến level nhất định. ...Quả thật là có một số người mạnh hơn tôi, nhưng quần nhau với họ có thể sẽ hủy diệt cả thành phố hoặc thậm chí cả một quốc gia đó. Thế thì tôi sẽ cảm thấy tệ hại lắm. Tìm được cách để thỏa mãn được yêu cầu cho bước tiếp theo cũng không dễ dàng gì đâu."

"..."

"Là tôi muốn sức mạnh để giúp đỡ mọi người hay giúp đỡ họ để tôi có thêm sức mạnh? Cái mớ bòng bong đó đã vón cục trong đầu tôi lâu lắm rồi đó, cho nên, chính tôi cũng không biết, nhưng mà, tôi là kiểu người như vậy đấy. Tôi cứ lặp đi lặp lại cái vòng lẩn quẩn đó để trở nên mạnh, ngày càng mạnh hơn, và tôi cũng luôn đưa tay để cứu giúp những người gặp hoạn nạn trong quá trình đó... Tôi không có sức mạnh đơn giản từ một số nguồn đặc biệt, nhưng tôi vẫn tiếp tục vươn rộng đôi tay và cuối cùng, bồi đắp thêm được sức mạnh trong chính bản thân. Nhìn theo khía cạnh đó, hai ta hơi khác nhau đó."

Nhưng có thật là vậy không?

Cậu đã chọn một người gần giống mình, nhưng cơ bản lại khác xa để làm đối thủ thuận tiện nhất?

"Tho-..."

Kamijou bắt đầu gọi tên cậu ta, nhưng Thor chưa gì đã quay đi.

Cơ thể cậu đung đưa.

Đau đớn một lần nữa bùng cháy từ vết thương bên hông mà thậm chí cậu gần như chẳng nhớ đến.

"...Oh, đúng rồi, đúng rồi. Tôi cứ nghĩ cậu có thể giải quyết chuyện này trong trạng thái tốt nhất, nên cậu cũng có vài điểm hợp lý đó. Nhưng thẳng thắn mà nói, nó thật thiếu trang nhã, và là một trở ngại. Nó sẽ hạ thấp những điểm kinh nghiệm mà tôi đã rút ra được từ trận chiến vừa rồi, vậy nên tôi không làm lơ nó được."

Khả năng trận chiến này bị hoãn lại chợt lóe lên trong suy nghĩ của Kamijou.

Hoặc ít nhất là cho đến khi vết thương do bị đạn bắn của cậu hồi phục lại.

Nhưng đó không phải là vấn đề.

Thor dùng bàn tay không phóng ra các tia điện hồ quang để với ra đằng sau. Cậu kéo ra một thứ gì đó được gắn vào dây thắt lưng của chiếc quần đang mặc.

Thứ đó có cảm giác giống nhựa hơn là kim loại.

Đó là thứ công cụ dùng để giết chóc.

Đó là một khẩu súng ngắn.

"Tôi đã hôi thứ này từ một trong những kĩ sư hải quan đó. Tôi không rành chuyện súng ống lắm, nhưng cỡ nòng súng thì cũng tương tự, phải không?"

"Ê chẳng lẽ... Chờ đã, Thor!! Đừng!!"

Kamijou cuống cuồng cố gắng giật lấy khẩu súng từ tay Thor, nhưng cậu ta đứng ở quá xa.

Trước khi Kamijou đến kịp thời, Thor nhấn nòng súng vào bên hông bản thân và dứt khoát kéo cò.

Tiếng súng khô khan vang lên.

Một thứ chất lỏng màu đỏ hiện lên trên lớp áo của cậu và dần dần loang rộng ra. Thor lảo đảo, nhưng không ngã sầm xuống. Cậu không cần khẩu súng đó nữa nên vứt sang một bên và nhìn Kamijou.

Vẻ thích thú hiện lên trên khuôn mặt của cậu.

Cậu đang cười.

“O-ohh…ohh… Ngon. Tôi đã né mấy phần quan trọng ra, nhưng phần lõi cơ thể tôi vẫn rung lắc như bập bênh ấy. Ra chiến trường trong tình trạng này, tôi càng ngày càng thấy cậu thật khác thường đấy."

"Thor...Đồ ngu!!"

Và giờ thì thì tình thế đã cân bằng.

Kamijou cũng đã bị bắn vào bên hông, nhưng sau đó đã được phẫu thuật tại bệnh viện và Cendrillon sơ cứu cho để dừng chảy máu rồi. Vết thương tuy có thể mở miệng lại bất cứ lúc nào, nhưng Kamijou hoàn toàn vẫn có lợi hơn Thor vì cậu ta chỉ mới vừa ăn đạn.

Nhưng hình như Thor chẳng quan tâm.

Kamijou chẳng biết cái "sự phát triển" mà Thor đã nhắc đến là như thế nào, nhưng dường như cậu ta hoàn toàn sẽ mạo hiểm cả mạng sống của mình để có được những điểm kinh nghiệm đó.

“Okay, Kamijou-chan. Đừng có nói mấy câu nhàm chán như "Tôi từ chối đánh nhau với cậu" hay là "Tôi sẽ không vun nắm đấm này đâu" hoặc "Muốn hiếp muốn chém gì tùy cậu nha"."

Thor phóng các tia điện quang hồ từ bàn tay trái.

Có tất thảy 10 tia điện trông như một chiếc cánh.

"Nếu cậu cần lý do thì nhìn vết thương của tôi này. Nếu không được chữa thương sớm, tôi sẽ chết. Cậu không có lựa chọn nào khác ngoài phải chiến đấu với tôi một cách nghiêm túc đâu, dù cho nó sẽ làm cậu khóc nhè đi nữa!!"

Trận chiến cuối cùng với Thần Sấm Thor, người chịu trách nhiệm giao chiến trực tiếp của Gremlin.

Hoặc...

Có lẽ Thor không thể có một công việc nào khác ngoài giao chiến trực tiếp vì cậu chỉ có thể nhìn nhận thế giới theo cách của cậu.

Phần 2

Quận 11 nằm ở ngoài rìa phía Tây của Thành Phố Học Viện, và đóng vai trò như một khu vực cảng phân phối vận chuyển cho các tuyến đường trên đất liền. Kamijou và Thor đang đứng ở nơi có vô số các thùng hàng dài và nhỏ hẹp được sử dụng trong những chiếc xe trọng tải lớn và hiện đều đã nằm ngay ngắn đâu vào đó. Thông thường thì, những thùng hàng đó sẽ được kiểm tra tính hợp pháp và độ an toàn tại hải quan và sau đó họ sẽ đóng chúng lại thành cỡ vừa và nhỏ hơn để có thể vận chuyển trên những con đường bên trong Thành Phố Học Viện.

Và Kamijou và Thor đã biến một phần khu vực đó thành một bãi chiến trường.

Không như những nơi khác của thành phố, choảng nhau ở đây sẽ không sợ ảnh hưởng đến mạng sống của những cư dân vô tội, nên Thor không hề kiềm chế bản thân và hét lớn.

“Ha ha! Mjölnir! Kiểm tra kết nối lần cuối! Một khi hoàn tất, bắt đầu tiếp tế!"

Một tiếng nổ phát ra.

Những tia điện hồ quang phát ra từ mười đầu ngón tay của cậu kéo dài ra hơn 20 mét. Nhiêu đó là quá đủ để không khí giãn nở ra do bị đốt nóng đến hết cỡ và tạo ra những đợt gió mạnh như mấy cái tát vào mặt.

Thor vung cánh tay phải của cậu ra theo chiều ngang.

Thor xẻ dọc đống thùng hàng được xếp ở một bên dễ dàng như cắt giấy và chúng bắt đầu đổ ập xuống đầu Kamijou.

Nhưng...

Cậu không có thời gian để lo lắng về vô số những thùng hàng đang rơi xuống có khả năng lấp đầy cả một cái thung lũng một khi nền móng của chúng bị phá vỡ.

(Khốn kiếp!!)

Kamijou khẽ nguyền rủa, đè nén vết thương bắt đầu đau trở lại ở bên hông, và cố hết sức để vung nắm tay phải. Năm tia điện quang hồ di chuyển theo bàn tay phải Thor mém nữa là chém trúng cậu. Cậu không biết liệu mình có thể hoàn toàn hóa giải chúng không. Dù không thì cậu chắc cũng sẽ không bị bỏng, nhưng tốc độ di chuyển kinh hoàng của chúng có thể hoàn toàn đánh bật lại cánh tay của cậu và khiến cậu trật khớp vai.

(Vậy thì mình cần phải né...!!)

Cậu thậm chí không có thì giờ để nghĩ.

Khi Kamijou cuối xuống và né những lưỡi điện đó, Thor lại vung tay trái theo đường chéo. Chúng thậm chí còn cắt sâu hơn vào những thùng hàng và 10 tia điện quang hồ đang tiếp tục tiếp cận gần hơn theo lẫn chiều ngang và thẳng đứng.

Nghĩa là...

“Oooooooooooooooooooooooooohhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh!!”

Né xuống là đủ để né các tia điện bay theo chiều ngang và sau đó cậu dùng nắm đấm Imagine Breaker để vô hiệu hóa mấy cái còn lại đang mạnh mẽ xẻ dọc xuống đầu cậu.

Ngay cái khoảnh khắc những lưỡi điện quang hồ tiếp xúc với bàn tay phải của Kamijou, một lực va chạm lớn khiến cậu trật khớp cổ tay. Một cơn đau bất thình lình chạy xuyên suốt cơ thể cậu cứ như khi nha sĩ đột ngột khoan vào hàm răng để trị các lỗ sâu. Song những lưỡi điện đó vẫn không biến mất. Kamijou nghi ngờ rằng sức mạnh khủng khiếp đó không thuộc về riêng mình Thor. Nếu những gì mà Thor hét lên hồi nãy là đúng, chắc chắn là cậu ta đang liên tục nhận được nguồn sức mạnh bổ sung từ một nơi nào đó khác.

(Vậy là nó giống với Innocentius!!)

Tại thời điểm Kamijou nghiến răng, Thor đã biến mất khỏi tầm mắt cậu.

Cậu nghe thấy một tiếng nổ.

Và tiếng ai đó cười ngay ở phía trên đầu cậu.

“Ha ha.”

Những thùng hàng ngã đổ lộn xộn như tháp bài vẫn đang rơi xuống chỗ Kamijou như mưa rào mùa hạ. Có ai đó đang áp lưng bám vào một trong số chúng.

Đó chính là Thần Sấm Thor.

Cậu thậm chí không đếm xỉa đến việc ngăn chặn động lượng sản sinh ra do cú đẩy lùi từ bàn tay phải của Kamijou mà cứ dùng những tia điện hồ quang khiến cho không khí giãn nở ra để gia tốc di chuyển cơ thể. Cậu đã lượn qua đầu Kamijou và đu vào đáy một trong các thùng hàng đang rơi như thác đổ.

“Ha ha ha ha ha ha ha!! Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha!! Hay! Quá xá hay!! Cậu chống cự lại đòn tấn công của tôi mà không phải phá hoại bất cứ thứ gì!!"

Cậu đang xoay vòng mặc cho đang đứng lộn đầu xuống đất.

Chuyển động xoay đó thật thiếu ổn định, trông cậu như mấy cái vòng pháo hoa rẻ tiền. Do vậy, những tia điện chết chóc bắn ra từ tay của cậu tàn nhẫn cắt xuyên qua mọi thứ xung quanh từ mọi hướng. Vô số các thùng hàng đang rơi rụng bị chẻ thành từng lát, bị nung chảy, bị nghiền nát trước khi văng ra xa và trở về với cát bụi.

Cậu ta là mục tiêu của tôi.

Muốn tổn thương cậu ta cần phải bước qua xác của tôi đã.

Những hành động của cậu có vẻ như nói lên điều đó, nhưng những tia điện hồ quang kéo dài 20 mét lại dễ dàng càn quét bề mặt đất. Chúng thẳng tiến đến chỗ Kamijou. Có vẻ như sau một lúc quay vòng, những tia điện đã không còn dày đặc như trước, Kamijou dễ dàng luồn lách qua chúng.

(Khỉ thật!! Tầm đánh của cậu ta xa hơn, di chuyển tự do hơn, và cũng mạnh hơn!! Chặn mấy cái thứ kia làm mình đau cổ tay ghê nhưng còn cách nào khác chứ!! Làm sao để ngừng Thor lại đây!?)

Tuy nhiên...

Sự phá hoại trên diện rộng chợt dừng lại.

Nhưng cậu vẫn chưa thể thở phào nhẹ nhõm.

Giờ thì đã xử lý xong tất cả những thùng hàng đang đổ bể, Thor ngừng di chuyển nhìn trực tiếp vào Kamijou. Ánh mắt của cậu thuộc về một con chim săn mồi khát máu đang liếc nhìn một con mồi đáng thương đang chạy trốn. Cậu đá vào chiếc thùng hàng hiện đang bám vào và bật ra.

Cậu rơi xuống.

Mười tia điện quang đã sẵn sàng oanh tạc, Thor xông thẳng xuống chỗ Kamijou.

"Trời đất quỷ thần!!"

Nếu có ý định hóa giải những tia điện đang tiến đến với tốc độ thần thánh đó, Kamijou sẽ không thể cử động. Chúng sẽ rạch cậu làm hai.

Cậu cuống cuồng lăn mình xuống đất để né đòn.

Mười ngón tay kia trông như một chiếc quạt xếp giấy nhưng lại không có giấy. Và các tia điện hồ quang phóng ra từ chiếc quạt đó bắt đầu cày xới vào mặt đất.

Đó quả thật là một phép màu vì Kamijou đã len lỏi qua được các khoảng trống giữa những tia điện.

Một phần nào trong cậu đã nghĩ rằng Thor cố tình để cậu thoát vì cậu ta không muốn trận chiến kết thúc một cách dễ dàng đến thế.

Đứng lên thì sẽ mất nhiều thời gian, nên Kamijou lăn ra xa khỏi Thor và nghĩ ngợi.

(Giờ làm gì đây? Nếu là một trận chiến phòng thủ thì mình sẽ bị ép góc mất thôi. Bàn tay phải của mình sẽ trở nên vô dụng nếu không rút ngắn được khoảng cách, dần dần rồi thua cũng chuyện khó tránh khỏi!!)

Một cơn đau đớn dữ dội lan tỏa bên trong cổ tay phải của cậu. Cậu không biết rằng mình còn có thể chặn các tia điện của Thor bao nhiều lần nữa. Cậu sẽ không ngạc nhiên nếu nghe thấy âm thanh lắc rắc do khớp xương tay phải của mình bị bẻ gãy.

"Sao thế, Kamijou-chan? Cậu cười mỉm và thu lại những tia điện quang phóng ra từ bàn tay của mình. "Bộ Fiamma Cánh Hữu chỉ mạnh đến cỡ này thôi sao? Hay là Carissa với thanh Original Curtana? Tôi không ưa những người được đánh giá cao hơn bản chất thật sự của mình, nhưng thật sự là họ mạnh hơn thế này nhiều."

"..."

Kamijou bắt đầu nói một điều gì đó.

Nhưng sau đó cậu lại nghe thấy một âm thanh rạn nứt khô khốc.

Đó là một âm thanh kì lạ như tiếng động phát ra từ vết nứt của một tấm bảng nhựa dẻo dày cộm, hơn nữa nó đến từ cơ thể của Thor.

Sau khi âm thanh đó phát ra hai, ba lần với khoảng cách thời gian không đều, Kamijou cuối cùng cũng nhận ra.

"Khoan... Đừng nói là...!!"

"Giề? Nhìn người ta tự bẻ gãy khớp của mình thì có gì lạ sao? Có thể tự bẻ các khớp ngón tay hay bẻ cổ của chính mình thì không có gì để đáng tự hào đâu."

"Cơ thể cậu không thể theo kịp với sức ép của những chuyển động... không, với những tia điện hồ quang!? Nếu thế...!!"

"Thôi nào. Thor-san không phải là loại người đặc biệt có một nguồn sức mạnh lố bịch như mấy vị Thánh hoặc để cứu thế giới đâu. Và khác với Othinus, tôi không phải là một Ma Thần. Nói thẳng ra luôn, tôi chỉ là một pháp sư. Song tôi đang cố gắng vượt đến level của những pháp sư top hàng đầu thế giới. Vì thế nên tôi buộc phải thúc ép bản thân mình một chút."

Bằng cách hỗ trợ thêm cho các chi của mình, Thor có thể phi lên đỉnh của cái đống thùng hàng kia chỉ với một cú nhảy.

Dù phần lớn là đung đưa mà không thể hoàn toàn điều khiển được chúng, nhưng theo lý thuyết, có khả năng cậu sẽ điều khiển được các vector sức ép.

Nhưng...

Kết cục sẽ là chân và tay của cậu sẽ phải chịu cái sức ép dữ dội đó. Nếu cậu điều khiển nguồn sức mạnh đó một cách tinh vi và nhanh chóng di chuyển theo hướng chính xác, bả vai và các khớp xương đùi sẽ phải chịu ảnh hưởng nặng nề. Hơn nữa, thực hiện cú nhảy đó từ một vị trí không thay đổi chắc chắn sẽ gây ra đau đớn cho tất cả các mạch máu và nội tạng trong cơ thể.

Cậu không có bất cứ một cách thức nực cười nào để giải quyết chuyện đó ví dụ như sở hữu một thân thể vô cùng cường tráng.

Hay sở hữu một thánh vật nào đó hoặc mặc một bộ đồ phản-G[1].

Và dù cậu có dùng đi nữa...

Thì chúng cũng chắc chắn đảm bảo an toàn. Thật ra, có thể xem đó như phớt lờ đi những bất lợi và rủi ro và chỉ tập trung vào các lợi thế.

"Đau đớn? Đừng lo, Kamijou-chan. Miễn là tôi còn đang tận hưởng bản thân thì chẳng sao hết."

"Tại sao cậu lại làm quá lên như thế này...!?"

"Vì tôi có thể làm được."

Cậu nghiêng đầu và phát ra âm thanh không phải từ các khớp xương cũng như các sụn.

Cậu trông có vẻ bối rối không biết vì sao Kamijou còn hỏi câu đó.

"Nếu gặp một chuyện gì đó khó khăn, thì người ta bỏ cuộc, theo lẽ thường thôi. Nhưng đó không phải là tôi. Bằng cách xếp chồng lên mọi thứ, tôi có thể vươn đến những vì sao trên bầu trời đêm. Dù có hơi nguy hiểm một chút, nhưng cũng dễ như leo lên bàn và nhón chân thôi mà. Nhờ đó tôi mới với tới kệ bát chứ. Đâu cần thiết phải kêu ba mẹ đến giúp. Và vì thế..." Thor nói.

Cậu giang hai tay ra.

"Lần thứ mười."

Một âm thanh đáng lo ngại đến từ những tia điện.

"Tôi có thể vươn xa hơn cả thế. Lần thứ mười một lần nữa."

Sự thay đổi xảy ra xung quanh khu vực chất đầy các thùng hàng được xếp chồng ngay ngắn quá đỗi lớn để có thể thu toàn bộ vào tầm mắt của Kamijou. Các tia điện hồ quang phóng ra từ mười ngón tay của cậu và kéo dài đến tận 2 ki lô mét.

"Giờ cậu hiểu chưa, Kamijou Touma? Đây chính là tôi đó. Một trận chiến cá nhân của tôi đã vươn đến tầm của chiến tranh. Đây là những gì tôi đạt được. Ghê vãi luôn. Nhưng không phải đích đến tôi muốn. Bởi vì giờ tôi đã thấy được một nơi còn xa hơn cả đích đến của mình và nghĩ rằng bản thân sẽ không bao giờ có thể đến được đó."

Cậu nắm giữ quyền năng có thể phá tung cả một quận chỉ bằng một cái vung tay.

Chỉ cần đánh nhau là có chiến tranh.

Và cậu chịu trách nhiệm giao chiến trực tiếp.

Trong khi lộ liễu khoe khoang thứ sức mạnh được tăng cường của mình, cậu đi vào cốt lõi của vấn đề.

"...Cậu cũng đã duỗi tay. Có thể sẽ hơi khó đó, nhưng nếu cậu leo lên bàn và nhón chân, cậu sẽ có thể với tới nó. Ít ra cũng đáng để thử, phải không?"

"Cậu đang nói gì thế?"

"Tôi đang nói về khẩu súng đó đó chàng trai trẻ," Thor nói. "Khẩu súng tôi mới dùng lúc nãy đang ở gần đó. Tôi chắc chắn cậu đã từng nghĩ đến điều đó rồi. Mấy lưỡi điện này quá dài, còn tay cậu thì ngắn ngủn. Dù gì thì, cái đống này cũng kéo ra tận 2 kilomet... 2000 mét đó. Cậu cần một thứ gì đó để xóa nhòa khoảng cách. Và cậu biết rằng cơ thể tôi cũng mong manh như người thường. Nếu ăn đạn thì sẽ tạo ra lỗ. Hồi nãy tôi vừa mới tự bắn bản thân xong, cậu biết rõ mà."

"..."

"Nhưng chưa hết. Súng là một thứ vũ khí rất chắc ăn. Vô cùng chắc luôn. Cậu có khả năng thắng nếu dùng súng, nhưng sẽ có thể không may giết tôi luôn. ...Cậu chần chừ là đúng rồi đó, nhưng đã bỏ sót một điều. Cậu quên rằng tôi là thành viên của Gremlin sao?"

Xung quanh trở nên lạnh lẽo.

Cũng giống nhau bầu không khí ở Baggage City đã từng nhè nhẹ kích thích khứu giác của cậu như một điềm gở.

"Chúng tôi không còn sử dụng Fräulein Kreutune được nữa. Mảnh ghép cuối cùng của cây thương không còn thu hút được sự chú ý của Othinus. Cậu sẽ không thể ngờ rằng vị Ma Thần đó sẽ làm gì nếu không có mục đích đâu. Một khi cô ta hành động, mọi thứ sẽ chấm dứt. Chuyện ở Hawaii và Baggage City thật tồi tệ, nhưng sự tàn phá đó đã được kiểm soát rồi. Thế lần tới thì sao? Liệu cô ta sẽ tấn công một cách bừa bãi từ bất cứ mọi nơi cô ta muốn? Hoặc cô ta sẽ sử dụng dữ liệu FCE để nhắm đến một trong những người bạn của cậu?"

"...Thor."

"Tôi là chìa khóa cuối cùng. Cậu không thích như thế sao?" Thor nói kèm theo một nụ cười thoảng qua. Cậu ta đã có thêm lí do để chiến đấu. "Tôi là chìa khóa cuối cùng để tìm ra được trụ sở của Gremlin. Tôi là chìa khóa cuối cùng để kết thúc tấn thảm kịch này mà không một ai phải hi sinh. ...Vậy cậu sẽ làm gì? Cậu sẽ để tôi đi vì cái khái niệm công lý của mình cộng với các lí do cá nhân và tư tưởng đạo đức à?"

"Thooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooorrrrrrr!!"

"Cậu chỉ có MỘT cơ hội," Thor nói chầm chậm và rành mạch như thể đang tám chuyện với một du khách nước ngoài chỉ vừa mới học sơ qua ngôn ngữ nước bạn. "Cậu sẽ bắt đầu phản công hay tiếp tục duy trì phòng thủ để chầm chậm bắt kịp tôi? Gọi cuộc chiến này là một điểm ngoặt số phận của thế giới cũng không ngoa đâu. Và nếu chừng đó lí do đối với cậu vẫn chưa đủ, cậu sẽ thuộc về phe của những người bị giết một khi thế giới này bắt đầu chìm xuống."

Bắt đầu di chuyển rồi.

Một "dòng chảy" dứt khoát đã di chuyển.

"Thôi nào, Kamijou Touma. Hãy cho tôi thấy sự quyết tâm đã từng cứu sống 6 tỷ người!!"

Phần 3

Kamijou Touma chỉ còn cách khẩu súng kia 3 mét.

Khoảng cách ngắn đến nỗi chỉ cần nghiêng mình một chút là lấy được.

Mặt khác, những lưỡi điện của Thor lại dài đến 2 kilomet. Chỉ cần vung tay một cái là ta có món thịt xắt lát Kamijou ngay. Cả hai đều đang cách một bước đến với thắng lợi.

Nhưng...

Nếu biết đối phương sẽ làm gì, sẽ rất dễ để đánh phủ đầu.

(Quá tệ.)

Thor không có lí do để chần chừ.

Quận 11 hầu như đã được tự động hóa để thúc đẩy hoạt động phân phối hàng hóa ở đây. Thor đã đánh gục tất cả những nhân viên hải quan nên cậu hoàn toàn có thể cắt đôi cả một khu vực này theo chiều ngang mà không gây bất cứ một tổn hại nào về người miễn là không đụng đến nhà nghỉ ngơi cho các tài xế nằm ở rìa quận 11. Đó là lí do tại sao Thor chọn nơi này.

Đây là sân khấu dành cho một trận chiến đơn thuần mà cậu chỉ có thể sử dụng một lần.

Cậu không muốn lãng phí nó cho công việc dự bị chẳng hạn như đánh nhau với nhóm của Ollerus hoặc Gremlin.

Và đó cũng là lí do cậu hơi thất vọng về kết quả của trận chiến này.

Thor chém những lưỡi điện xuống khoảng đất nằm giữa Kamijou và khẩu súng. Chúng tàn nhẫn xẻ dọc các thùng hàng và cần trục nằm ở xa xa.

(Vậy là cậu đã hướng đến một nguồn sức mạnh đơn giản vào phút cuối. Vậy mà tôi đã hi vọng cậu sẽ tìm được một kết cục khác với tôi chứ.)

Nếu chuyện đó xảy ra, cậu sẽ đi đến nhiều kết cục khác.

Nếu Kamijou bò đến chỗ khẩu súng đó, cậu sẽ bị công kích bởi những tia điện hồ quang. Và nếu ở yên một chỗ, cậu cũng sẽ không cầm cự được lâu. Đòn tấn công kế tiếp sẽ chấm dứt cuộc chiến.

Cậu có sức mạnh để hóa giải.

Nó khác với loại sức mạnh dùng để phá hoại.

(Tôi đã hi vọng cậu sẽ cho tôi xem một cái gì đó khác với người đã dẫn tôi đến Gremlin!!)

Mọi chuyện sắp sửa kết thúc.

Một kết thúc thật đơn giản song lại nhàm chán vì một người mạnh mẽ hơn lại chiến thắng.

Nhưng...

Âm thanh cao độ vang lên.

Âm thanh đó phát ra từ những lưỡi điện của Thor sau khi bị đánh bật lại bởi nắm đấm phải của Kamijou.

"Gì...?"

Nếu Kamijou lựa chọn bò đến và vươn tay chộp lấy khẩu súng, cậu sẽ không thể hóa giải những tia điện của Thor.

Nhưng quả thật chúng không chỉ phá hủy những thùng hàng ở gần đó, cả một khu vực gần như đã bị hư hại hoàn toàn.

Nghĩa là...

Vì quá bất ngờ, Thor hầu hết di chuyển theo phản xạ. Cậu mặc kệ việc bàn tay phải của mình bị đẩy ra và tiếp tục tấn công bằng những tia điện phóng ra từ các đầu ngón tay trái. Chúng tự động xuyên thủng những chiếc xe tải tự động và các xe nâng rồi bay về hướng Kamijou theo chiều ngang.

Nhưng...

Lại một lần nữa...

Âm thanh cao độ vang lên, cú đấm phải mạnh mẽ của Kamijou đã làm lệch quỹ đạo của những lưỡi điện hồ quang.

Cứ mỗi lần làm thế, một lực lớn khủng khiếp lại tác dụng lên cổ tay cậu.

"Cậu từ bỏ cây súng!? Nhưng cậu sẽ thua nếu cứ tiếp tục phòng thủ!!"

"...Thật sự thì nó có quan trọng không?"

Một nụ cười bình yên hiện lên trên khuôn mặt Kamijou trong khi cậu giơ bàn tay phải cọt kẹt của mình lên.

Lần này, cậu thật sự đang cười.

"Những tia điện đã đi theo chuyển động những ngón tay của cậu. Nhưng đó có phải là con đường một chiều không? Dù cậu có vùng vẫy một cách tuyệt vọng để chặn chúng, tôi đã thấy được rồi. Cánh tay của cậu cũng bị đánh bật lại như những tia điện hồ quang."

"Khốn thật..."

"Những tia điện hồ đó được tạo ra để xuyên thủng mọi thứ, chứ không phải mắc kẹt vào bất cứ cái gì đâu. Những gì cậu đang làm là cầm một cái chày kim loại toan đỡ một mảng tường xi măng đang bay với tốc độ cậu không thể kiểm soát. Hóa giải các tia điện đó không chỉ khiến cổ tay của tôi bị thương, chính cậu cũng thế. Và hai cổ tay của cậu cũng sắp đến giới hạn rồi, đúng không!?"

Việc Thor đã đạt được đến 2000 mét thật sự chẳng có nghĩa lý gì trong trận đấu này.

Cả Thor và Kamijou đều nhận hậu quả mỗi khi một đòn tấn công bị đẩy lùi.

Nếu là thế...

"Trước đó, cậu hỏi liệu tôi có lí do nào để nhặt khẩu súng đó không," Kamijou nói như thể đang phun ra những từ ngữ. "Tôi sẽ cho cậu câu trả lời. Không, chẳng có lí do gì để động chạm đến khẩu súng đó hết. Tôi đâu có hoàn hảo đâu. Tôi buộc phải nghĩ đến việc nhặt một thanh súng ở gần đó nếu đang rơi vào tình thế nguy hiểm, không vì một lí do cao đẹp nào hết. Nhưng đó không phải là vấn đề. Mặc kệ lí do của cậu là gì, cậu cũng đã liều mạng để cứu Fräulein Kreutune! Phải có cách để giải quyết chuyện này mà không ai phải giết ai hết!!"

"...Hiểu rồi."

Thor cười.

Cậu đã cười suốt kể từ khi trận chiến bắt đầu, nhưng vì một lí do nào đó, nụ cười lần này có hơi khác biệt.

"Thú vị lắm. Cậu thật thú vị đó. Dù cho đang đứng ở một vị trí có thể vươn đến những vì sao trên bầu trời đêm, cậu vẫn sẽ cho chúng tôi thấy một câu trả lời khác biệt. Cậu vẫn sẽ chọn một con đường khác với cái người đã dẫn tôi đến Gremlin."

"Thor?"

"Phải vậy chứ!! Đối thủ của tôi ít nhất cũng phải đạt đến trình độ này!!"

Không hề có một dấu hiệu nào.

Thor tiếp tục vung những tia điện hồ quang về phía Kamijou. Chúng nhanh chóng xuyên thủng cái khái niệm mơ hồ của "cảnh vật" xung quanh. Không chỉ đơn giản phòng thủ, Kamijou còn suy nghĩ xem cái gì sẽ gây tổn hại cho cổ tay của Thor nhất trong khi cậu dùng tay phải để đấm bay đi những lưỡi điện đang xông đến. Chúng tự tác động vào nhau và mất đi một chút xung lượng. Kamijou tận dụng cơ hội đó để tiến lên và lại đấm vào các lưỡi điện hồ quang.

Một âm thanh lắc rắc đáng ngại phát ra từ bên trong cơ thể Kamijou.

Hẳn Thor cũng thế.

"!!"

Mặc cho mọi thứ có được điều khiển bằng các mưu mẹo tinh vi trên bề mặt và trông có vẻ như họ đang đẩy xung lượng tới và lui bằng tất cả những kĩ năng và trí tuệ, yếu tố quyết định người thắng và kẻ thua lại là một thứ gì đó khác. Cứ sau mỗi đòn tấn công liên tiếp nhau thì cơn đau lại nhân lên, liệu ai sẽ đến giới hạn trước? Cổ tay của ai sẽ gãy trước? Thắng lợi sẽ được quyết định. Dù một trong hai có lợi thế đáng kể trong mọi lĩnh vực khác, một khi nó bị đảo ngược thì thua cuộc và mất trắng sẽ là chuyện khó tránh khỏi. Đó chính là bản chất của cuộc chiến này.

Sau khoảng 5 hoặc 10 cú tấn công, một âm thanh thật sự kì lạ phát ra từ bàn tay phải của Kamijou.

Cậu thậm chí không thể cầm cự đến 20 đòn.

Sau đó, mọi sức lực dường như rời khỏi năm ngón tay phải của cậu. Những mệnh lệnh não bộ gửi xuống không thể đi đến bàn tay nữa và nó chỉ đơn giản buông thõng xuống, mặc kệ cấu trúc xương trong cánh tay.

Khớp tay phải đã trật.

"Ha ha."

Tiếng cười của Thor vang vọng khắp cả một khu vực.

Như để phản hồi lại bàn tay trật khớp của Kamijou, cậu dừng tấn công.

“Ha ha ha ha. Ha ha ha ha ha ha ha ha.”

Trận chiến đã kết thúc.

Sức mạnh Imagine Breaker trú ngụ bên trong cậu vẫn sẽ hoạt động dù cho khớp có trật đi nữa. Nhưng nếu bàn tay phải của cậu tiếp tục chịu những va chạm mạnh, các bắp thịt xung quanh sẽ bị nghiền nát và khả năng bàn tay của cậu bị đứt lìa là hoàn toàn khả thi.

Và kết luận đó chỉ xuất phát từ quan điểm giải phẫu học. Chịu va chạm bằng một cánh tay trật khớp có nguy cơ gây nên đau đớn tột độ. Cậu có thể dễ dàng ngất xỉu nếu cơn đau đó cứ liên miên không dứt.

Nhưng...

"...Cậu bắt thóp được tôi rồi." Thor nói.

"Yeah."

"Khỉ thật, vậy mà tôi cứ tưởng thế là chiếu tướng rồi đó. Tôi nghĩ là mình thật sự không thể thấy được gì cả một khi cà rốt được treo ngay ở trước mắt như thế. Nhưng chắc đó là do bản chất của câu thần chú."

Thor nhún vai và chìa hai bàn tay ra như những đôi cánh.

Những đôi cánh đã gãy tan.

Hoặc nói chính xác hơn, chính là hai khớp tay của cậu.

Những tia điện hồ quang màu mè của Thor nhấp nháy một vài lần như một bóng đèn neon sắp sửa hư hỏng đến nơi, rồi sau đó biến mất như thể tan biến vào không trung.

Kamijou không biết đâu là giới hạn của Thor. Cũng có khả năng cậu còn có thể phóng những tia điện hồ quang ra từ hai lòng bàn chân.

Và cậu hỏi...

"Cậu định làm gì tiếp nào?"

"Đương nhiên là tiếp tục cuộc chiến."

"Tôi cũng nghĩ thế."

Trong khi bàn tay vẫn còn đang thõng xuống, Kamijou bước một bước đến chỗ Thor. Rất chậm rãi nhưng chắc chắn là cậu đang đi.

"Ta cần phải kết thúc."

Cuối cùng, những bước chân đó dần vội vã hơn.

Và cậu nhanh chóng xông về phía Thor.

Cậu trai tóc nhím đó không tham gia vào trận chiến này bởi vì cậu sở hữu Imagine Breaker. Dù mất đi tay phải, cậu vẫn còn tay trái, và đôi chân. Cậu vẫn có thể chiến đấu. Cậu sẽ chấm dứt cái trận chiến nực cười mà Thor đã chuẩn bị để đưa cậu đi cấp cứu vết đạn bắn kia. Vì lí do đó, cậu nhất quyết xông đến.

"...Xin lỗi cậu, Kamijou-chan."

Đột nhiên, Thor lẩm bẩm một điều gì đó.

Nhưng Kamijou đã đến gần lắm rồi, gần đến đỗi đánh kiểu gì cũng dính.

Và vì thế...

"Thor không chỉ đơn thuần là một thần sấm."

Quá trễ rồi.

Một âm thanh khô khốc phát ra.

Cơ thể của Kamijou bay xuyên qua không trung và đâm sầm vào mặt đất.

Phần 4

Đầu óc cậu quay cuồng. Cảnh vật xung quanh trong tầm nhìn đang rung lắc dữ dội của Kamijou gần như chìm đám trong sắc cam của bầu trời đêm. Mất một khoảng thời gian để nhận ra mình đang nằm ngẩng mặt lên trên mặt đất.

"Thor..."

Cậu nghe thấy giọng nói phát ra ở một nơi nào đó.

Một nơi không lọt vào tầm mắt của cậu.

"... hiện được biết đến như #2 trong thần thoại Bắc Âu và là một vị thần chiến tranh có quyền năng của sấm sét. Nhưng ta vẫn có thể nhìn từ một góc độ khác trong các truyền thuyết ra đời sớm nhất. Tôi đoán là cậu có thể bảo rằng người đó có liên quan đến nông nghiệp và tinh chế kim loại. Người đó là một vị thần đã giúp đỡ nhân loại trong quá trình sản xuất và tạo dựng nên các nền văn hóa."

Chuyện gì đã xảy ra với Kamijou?

Cậu đã bị thứ gì tông phải vào giây phút cuối cùng?

Kamijou liều mạng thu thập thông tin, nhưng có vẻ không ổn cho lắm. Đầu óc cậu hoàn toàn quay cuồng, vậy nên cậu thậm chí không thể dựng lên những cột trụ hỗ trợ cho nền tảng suy nghĩ của mình.

"Nhưng mọi thứ đã thay đổi vì hoàn cảnh của mọi người. Nắm quyền sẽ dễ dàng hơn nhiều nếu vị thần đó đứng trên đỉnh của các chiến thần bảo vệ quân sự hơn là một vị thần bảo vệ nông dân và các thủ công nhân. Được biết đến là một vị thần lỗi lạc nhất cũng mang nhiều ý nghĩa. Thế nên, Thor đã trở thành thần sấm. Ban đầu, Thor có thể điều khiển mọi dạng thời tiết, bốn mùa, và các thiên tai, nhưng rốt cuộc lại trở thành một vị thần chỉ có thể khoe mẽ thứ sức mạnh hủy diệt kinh hồn của mình."

Chỉ những lời nói của Thor tiếp tục vang vọng.

"Cậu hiểu chưa, Kamijou Touma?"

Giọng cậu điềm tĩnh.

"Để thích hợp với ý nghĩa ban đầu của cái tên, tôi đã đi hết một con đường. Nếu cô ta không chọn cái cách nực cười đó để thu thập kiến thức dù cho có phải móc một bên mắt và tự mình treo cổ, thì tôi đã có thể đứng trên đỉnh của Gremlin rồi."

Kamijou không thể tập trung suy nghĩ.

Cậu không thể đi đến một kết luận nào cả.

Thor tiếp tục nói một cách nhẹ nhàng.

"Cậu đã đánh bại Thor với tư cách là một thần sấm... chỉ có thế thôi. Cậu không có cửa đối với cấp độ của Thor Toàn Năng đâu."

Cậu thua rồi.

Cậu đã bị đánh bại rồi.

Sau khi nghe được những lời của một ai đó, Kamijou cuối cùng cũng nhận ra được tình hình của bản thân.

Dù cho hai cổ tay đã gãy và những lưỡi điện hồ quang đã tắt ngóm, cậu vẫn có thể dễ dàng đánh bại Kamijou, và hiện đang nói với một tông giọng thư thái.

"Nhưng đừng quá lo lắng về những chuyện sắp xảy đến. Tôi có thể đã làm ra vẻ như không ai biết được Ma Thần Othinus sẽ định làm gì để hoàn thiện cây thương đã bị phá hủy, nhưng không phải là tôi không suy đoán đâu nhé. Tôi thắng, nên tôi sẽ chịu trách nhiệm chiến thắng. ...Thật thà mà nói, cậu cố quá đó. Cậu đang muốn bảo vệ thế giới này một mình sao? Vậy nên hãy tận dụng cơ hội này để nghỉ ngơi và thư giãn đi nhé."

Tầm nhìn mơ hồ của Kamijou chuyển sang một thứ gì khác.

Cậu không thấy chàng trai kia ở đâu trong khung cảnh nhuộm sắc cam này nữa.

"...Thor?" cậu lẩm bẩm, nhưng không ai hồi đáp.

Chàng trai đó đã biến mất vào một thời điểm nào đó.

Còn lúc này, Kamijou đột nhiên ngất đi.

Ghi chú

↑ Bộ đồ phản-G: trang phục cho các phi hành gia sử dụng áp suất ở vùng bụng và đùi để phòng tránh hoặc làm chậm dòng máu ở dưới vùng tim dưới tác động của các lực gia tốc toàn thân.

Truyện Chữ Hay