Ngày cũ đã qua.
Việc chuẩn bị đã kết thúc.
Và cuối cùng Ichihanaransai đã bắt đầu.
“…Bạn.”
Sau khi chia tay Last Order và Fremea Seivelun, Fräulein Kreutune đứng trơ trọi trong màn đêm.
“Bạn.”
Cô biết từ đó, nhưng nó chẳng có ý nghĩa gì đối với cô. Từ những gì được ghi lại về thời đại săn phù thủy tăm tối và những báo cáo về những nghiên cứu khoa học thực hiện trên người cô, ta có thể thấy khoảng cách xa vời giữa từ đó và cuộc đời cô.
Cô giữ một thiết bị với kích thước và hình dạng tương tự một quả trứng.
Cái liên kết nhỏ bé trong tay cô có thể cho phép cô gọi ai đó đến chỗ cô chỉ bằng việc nhấn nút.
Sau khi nghĩ ngợi một lúc, tròng mắt cô đảo tới một góc độ kỳ lạ.
“…Tìm thấy cô ta…”
Một giọng nam vang lên bên tai cô.
Khoảnh khắc cô nhận ra nó, cô còn nghe được âm thanh không khí nén được nhả ra và một thùng hàng bay khỏi mặt đất và hạ xuống sát chân cô. Với một khe hở nhỏ giữa mỗi cái, ba hay bốn thùng hàng như thế bay về phía cô từ gần đó. Gần như ngay lúc đó một làn khói trắng phụt ra từ chúng. Lập tức một làn khói chống bạo động dày đặc đã tỏa ra 20 mét xung quanh Fräulein Kreutune.
Loại khói này có khả năng gây hại tới các thực thể sống thông qua việc kích thích các tế bào niêm mạc trên mặt, từ đó tác động tới các giác quan cũng như hệ hô hấp.
Hỗn hợp hóa học trong đó cũng có khả năng gây hại tới các loại máy móc bằng việc gây nhiễu tiếng ồn và ánh sáng trừ những tia cực tím có bước sóng nhất định.
Ảnh hưởng của làn khói khiến âm thanh quanh đó vọng lại một cách kỳ quái. Chúng găm thẳng vào đầu Fräulein Kreutune với sức mạnh tương đương sóng âm.
“Bắt lấy cô ta!! Cô ta là nghi phạm số 1 trong vụ tấn công ngài chủ tịch! Chúng ta không việc gì phải do dự.!!”
Các thành viên của Anti-Skill được trang bị mặt nạ đặc biệt trông xám xịt. Họ tiến vào màn khói bằng các cảm biến đặc biệt len lỏi qua các khe hở trong vùng tác dụng gây nhiễu của màn khói.
“…”
Fräulein Kreutune vẫn im lặng đứng đó trong suốt quá trình này.
Tay phải cô cầm chiếc thiết bị hình quả trứng.
Tròng mắt cô quay theo một góc khá kỳ quái cho việc phản ứng lại với tình huống bạo lực trước mắt.
Vô số “bóng đen” tồn tại trong Thành Phố Học Viện, và mỗi “bóng đen” này đều có năng lực và tính chất riêng biệt. Mỗi kẻ là một mảnh ghép đen tối trong bộ xếp hình liên kết với nhau tạo nên bức tranh khổng lồ về mặt tối của Thành Phố Học Viện.
Đơn giản nhất là tưởng tượng nó như một bầy côn trùng bao phủ cái xác thối rữa của một con vật nào đấy.
Và vài “bóng đen” giữ vị trí đặc biệt thân cận với ban giám đốc đang nắm quyền điều hành Thành Phố Học Viện.
Mặt ngoài, cơ sở đó là một nhà máy điện tua bin khí cung cấp năng lượng khẩn cấp cho các cơ quan hành chính.
Tuy nhiên, “cậu ta” đang ở cơ sở khổng lồ dưới lòng đất trải dài phía dưới Quận 3, một quận vô cùng ngăn nắp và sạch sẽ.
“Này, đằng đó. Này, đằng đó. Này, đằng đó. Xin lỗi vì để cậu lại một mình như thế. Ngay cả Kiharas chúng ta cũng bị dính vào vụ hỗn loạn tại thành phố Baggage,” người phụ nữ cất tiếng sau khi bước ra khỏi thang máy.
Cô ta mặc một cái áo khoác thí nghiệm rộng thùng thình bên ngoài bộ com lê rẻ tiền mà rõ ràng là hàng may sẵn.
Bởi đây chỉ là một nhà máy tượng trưng, cả khu vực rộng lớn không hề có các máy phát điện. Khu vực này rộng đến nỗi có thể thoải mái làm một sân bóng bầu dục và nó chẳng vật gì để lẩn trốn cả. Theo lẽ thường, nó trông đúng là trơ trọi với chỉ hai người bên trong.
Nhưng đó không phải vấn đề.
Một “sự tồn tại” đậm đặc bao phủ toàn bộ khu vực.
Lý do vô cùng đơn giản.
Các tấm bê tông của cơ sở dưới lòng đất này bị bao phủ hoàn toàn bởi một màu trắng.
Nó trông giống như một cái mạng nhện.
Hay đúng hơn, trông giống một cái kén tằm.
Nó bao phủ mỗi phân của cả tường và sàn nhà, che phủ hoàn toàn màu sắc ban đầu của bê tông. Người phụ nữ trong bộ com lê rẻ tiền và cái áo khoác thí nghiệm đi bộ trên sàn, nhưng nó không giống như đang bước đi trên bê tông. Sàn nhà màu trắng đang nhấp nhô bất thường. Nhìn lên trần nhà, một loạt các kết cấu hình vòm nối liền với nhau từ bức tường này qua bức tường khác hay nối từ trần nhà trông như những chiếc cầu treo lỏng lẻo.
Và có thứ gì đó tồn tại ở chính giữa.
Không đơn giản chỉ ở giữa không gian 2 chiều của sàn nhà, mà còn ở chính giữa không gian 3 chiều của căn phòng.
Một quả cầu màu trắng khổng lồ được đỡ bởi vô số mái vòm. Cấu trúc này giống như một mạng nhện hay một kén tằm khổng lồ. Qua vài khe hở trên đó, ta thoáng thấy khuôn mặt đẹp trai của cậu ta.
Kakine Teitoku.
Dark Matter.
Level 5 số 2 của Thành Phố Học Viện.
Biểu tượng sức mạnh của cậu ta phân tán hỗn loạn trông khu vực rộng lớn ấy, dường như đã che phủ mỗi tấc nơi đây, chắc hẳn không thể có dù chỉ một vết xước ngay cả khi dùng tới các loại máy móc chuyên dụng. Không lâu trước đó, Kakine đã phải nối với một thiết bị duy trì sự sống bởi phần lớn cơ thể cậu ta đã bị phá huỷ, và cậu ta đã bị sử dụng để tạo ra vô số vũ khí dưới bàn tay của một Kihara. Tuy nhiên, mọi thứ đã thay đổi khi cậu ta tìm ra cách tái tạo lại các cơ quan nội tạng của chính mình.
Khi vật chất tối của Kakine bắt đầu bùng nổ và bao phủ hoàn toàn viện nghiên cứu của Kihara, những kẻ nhận ra sự nhiêm trọng của vụ này đã nhốt cậu ta lại phía trong.
Người phụ nữ hiểu tình huống đó.
Nhưng rồi cô nói, “Có vẻ như một món đồ chơi của ngài chủ tịch đã trốn mất. Anti-Skill không thể giải quyết nổi vụ này. Thông tin đã bị chặn lại, nhưng tôi muốn cậu giúp tôi kiểm soát sự hỗn loạn này.”
“…”
Cậu ta không trả lời.
Chỉ có ánh mắt cậu ta đang nhìn qua khe hở của mạng nhện hay cái kén tằm đó.
“Đúng, đúng. Tất nhiên tôi có lý do của mình. Và mất dấu cậu trong thành phố là một rủi ro khá lớn. Như tôi chẳng thấy lý do gì để tự mình phải bận tâm về chuyện đó. Thật ra, nếu cậu có thể quậy tới mức phá hủy dự đoán của Kihara thì đó lẽ là một trợ giúp lớn lao giúp tôi có động lực tiếp tục nghiên cứu của mình.”
“...”
“Nói một cách đơn giản, cứ thoải mái làm bất cứ việc gì cậu muốn. Đó đã được sự nhất trí chung của các Kihara. Cậu hiểu tình huống rồi chứ?”
Cô không nhận được lời đáp.
Thay vì lời nói, sàn nhà dưới chân người phụ nữ rung chuyển. San nhà màu trắng đã nhấp nhô bất thường từ lâu, nhưng giờ nó bắt đầu quằn quại như thể bắt chước biển cả.
(…Tôi hiểu.)
Người phụ nữ mỉm cười trong im lặng.
(Giờ cậu ta đã thay thế cơ quan nội tạng bằng chính sức mạnh của mình, Kakine Teitoku không còn gì khác biệt giữa cơ thể thật và các vật chất tạo ra bởi năng lực của cậu ta. Cũng có thể nói toàn bộ vật chất vao phủ không gian này giờ là Kakine Teioku.)
Theo một mặt thì nó cũng tương đương với việc trở thành bất tử. Hay có lẽ có thể hiểu điều đó như việc lấy thứ vô hình là “cuộc sống” hay “linh hồn” của cậu ta và pha loãng nó vào một hình thể lớn hơn.
Level 5 hạng 1 của Thành Phố Học Viện có thể đem tới sự hủy diệt toàn diện như một đặc trưng của riêng mình, và sự tò mò của người phụ nữ đó trên cương vị của một nhà nghiên cứu là không biên giới khi nghĩ tới việc so sánh hai Level 5 đứng đầu đó.
Hủy diệt và tái tạo.
Giữa hai phạm trù ấy, số một thống trị sự hủy diệt. Người phụ nữ trong bộ com lê và cái áo khoác không thể không mỉm cười bởi cô cảm thấy có thể nhìn thấy chút sự thật về bản chất của khoa học từ đó.
Là một thành viên bên khoa học, cô không có những hiểu biết về những tồn tại siêu nhiên như thần thánh hay ác quỷ, nhưng đã vô số lần trên con đường dài đằng đẵng theo đuổi nghiên cứu khoa học, cô cảm thấy như thể có một vị thần đang tạo ra những trò đùa bệnh hoạn vậy.
“Dù sao đi nữa, cứ làm bất cứ việc gì cậu thích. Kihara bọn tôi luôn chào đón khoa học như cậu. Bất kể kết quả ra sao.”
Trong khi đó, mặt còn lại trong sự hủy diệt và tái tạo, Accelerator, mím môi cau có.
Cậu và Yoshikawa Kikyou đã dùng mọi cách có thể để tìm kiếm Last Order sau khi cô nhóc đột nhiên biến mất. Accelerator thậm chí còn nhảy giữa các tòa nhà trong màn đêm để tìm kiếm. Cuối cùng họ chẳng tìm thấy gì hết. Khi họ quay lại căn hộ, họ thấy Last Order đang ăn một vài thanh sô cô la cô nhóc tìm thấy được giấu trong chạn. (Nó là của Yomikawa Aiho. Cô dùng nó để làm dịu cơn giận khi đồ ăn cô nấu không được như ý.)
“…Nhóc mày đã lượn lờ ở chỗ quái nào thế?”
“Ưm!! Nghe nè, nghe nè! Misaka đã kết được thêm vài người bạn mới —Au!? Misaka không hiểu tại sao anh lại đột nhiên chém mạnh vào đầu cô ấy!!”
Sau một tràng bổ đầu, Accelerator đẩy chiếc nạng sang bên và ngã ra sô pha, trông vô cùng khó chịu.
Yoshikawa lấy một hộp nước ép hoa quả ra khỏi tủ lạnh và hỏi, “Nhóc vừa nói cái gì về bạn bè thế?”
“Misaka gặp một con nhóc tóc vàng hoe và thi đấu với bạn ấy! Bọn em có cuộc thi về một bữa ăn tối tuyệt vời. À, và rồi người đó xuất hiện trên đường quay lại Quận 7, Misa—”
“…”
“…”
Lần này có vẻ ra đa cảnh báo nguy hiểm của Last Order đã hoạt động, cô nhóc im bặt khi cô nhận ra sự tĩnh lặng bất thình lình nơi đây.
“Bữa tối là sao?”
“…Vậy là em ra ngoài ăn lẻ hử?”
Hai người còn chưa có gì vào bụng do bận bịu tìm kiếm cô nhóc!!
Mặt khác, Fremea Seivelun vẫn đang bị lạc.
“A! Oa! Mình không biết đường từ Quận 7 sang Quận 13!!”
Nhưng Fremea vẫn phủ nhận việc mình bị lạc. Cô quyết định coi đó là lỗi của tất cả mọi người vì không chỉ cho cô đường về nhà.
Và thêm nữa, cô nhóc cảm thấy kiệt sức.
Đã khoảng nửa đêm, thế nên chắc hẳn đây là lần đầu cô nhóc thấy mệt mỏi như vậy.
“Nyahh. Mình nghĩ thế này cũng ổn.”
Fremea nằm xuống một chiếc ghế tại quảng trường và nhắm mắt lại.
Ngay cả khi cô nhóc đã từng có những ký ức đặc thù về việc là mục tiêu của Freshmen thuộc bóng tối của Thành Phố Học Viện, chắc chắn rằng cái tính cách tùy tiện tới cực điểm của cô nhóc cũng gây ra cả đống rắc rối không cần thiết.
Màn đên buông xuống.
Khi Hamazura và Takitsubo Rikou biết Fremea Seivelun vẫn chưa quay trở về kí túc xá của cô nhóc ở Quận 13, họ trở lại màn đêm của Thành Phố Học Viện. Họ không hề biết cô nhóc ở đâu, tại sao hay làm thế nào mà Fremea lại biến mất.
Cùng với việc Kuroyoru Umidori bị loại khỏi vòng chiến, họ đã nghĩ tổ chức trong bóng tối với tên gọi Freshmen đã ngừng hoạt động, nhưng có khả năng tàn dư của tổ chức này vẫn còn hoạt động và vẫn nhằm vào Fremea.
Và…
Mugino Shizuri và Kinuhata Saiai đang bận xử lý việc khác.
Họ đang dọn dẹp căn hộ.
“Chị đã làm cái quái gì mà khiến mọi thứ trở nên siêu lộn xộn thế này? Quá nửa cái ban công đã bị tan chảy.”
“Chị nấu đồ ăn trong bếp và tạo ra một người. Ả nói chuyện với chị, thế nên chị thổi bay ả trong vô thức.”
“?”
Kinuhata chẳng thể hiểu nổi Mugino đang nói gì, nhưng cô cũng chẳng hỏi chi tiết.
Có vô số loại siêu năng lực gia cấp độ cao, nhưng Mugino Shizuri có một lực công phá siêu cao cùng khả năng khống chế thấp. Cô xếp hạng 4 mặc dù có sức phá hoại cao hơn hạng 3 là do khả năng ứng dụng sức mạnh của cô kém hơn.
Nhưng với lượng sức mạnh mà cô nắm giữ, sẽ là may mắn nếu không ai chết sau mỗi lần cô hắt hơi.
Mugino thở dài.
“Ừm, chị cần kiểm tra vô số chuyển động của ngón tay cho việc bảo dưỡng định kỳ cánh tay giả này. Quét dọn phải cử động khá nhiều cùng với phải bê vác mấy đồ nặng, nên nó là tốt nhất cho một bài kiểm tra.”
“Chị nói vậy nhưng quyển sổ tay nấu ăn đã thành một đống siêu nát bét kìa! Đó là do cánh tay giả của chị hay do chị mất kiểm soát cảm xúc của mình hả!!?”
Kinuhata quyết định để Mugino giúp dọn nhà sẽ chỉ khiến toàn bộ căn hộ thành một đống đổ nát, nên cô để nghị Mugino đi nghỉ.
Mugino mở tủ lạnh, nhận ra họ đã hết nước khoáng, và quyết định tới cửa hàng tiện lợi.
Việc đó xảy ra khi cô đang trên đường.
Cô gặp phải một trong các “bóng đen” đang quằn quại trong màn đêm.
“?”
Đầu tiên cô nghe thấy tiếng bước chân.
Khu vực này hầu hết là các tòa nhà chung cư, nên nó không được chiếu sáng bởi đèn nê ông như thường lệ. Nguồn sáng duy nhất vào giữa đêm là đèn đường. Đó là lý do tại sao không có gì quá bất giờ khi cô không thể nhìn rõ ai đang tiến lại gần cô từ phía trước.
Là một thứ gì đó khác khiến Mugino phải bận tâm.
Và mảnh thông tin đó hiện ra trước khi cô kịp tìm hiểu xem cái gì khiến cô phải bận tâm.
“Gì thế? Gì thế? Cuối cùng thì, trông chị khác nhiều so với lần cuối em thấy chị.”
Đó là một giọng nữ cao vút.
Đó là một giọng nói mà Mugino quen thuộc.
“Rất nhiều chuyện đã xảy ra sau khi em rời khỏi nhỉ? Mà sao cũng được. Cuối cùng thì những gì xảy ra khi em không ở đây cũng chẳng liên quan tới em.”
Đó là giọng của cô gái mà Mugino đã một lần xé đôi người.
Đó là giọng của một người hiển nhiên không thể xuất hiện tại đây.
Nhưng…
Cô có mái tóc xoăn dài vàng óng. Cô có làn da trắng như tuyết. Cô có một thân hình nhỏ nhắn. Cô luôn đội mũ nồi, thích mặc váy ngắn, và có sở thích đeo tất chân.
Đó là những đặc điểm của một người đã mất.
Và đó là đặc điểm của người xuất hiện trong tầm mắt của Mugino.
“…Fren…da…!?”
“Cuối cùng thì chẳng có vấn đề gì nếu chị đã quen với chuyện này. Chẳng có lý do gì để cơn giận trong em biến mất!!”
Cendrillon, một cô gái trở lên nhỏ hơn chút xíu do Mugino Shizuri đã điều phối sai tỷ lệ, tựa vào một máy bán nước ở Quận 7 của Thành Phố Học Viện.
Bởi việc chuẩn bị cho Ichihanaransa, âm thanh của đủ loại công trình “tự chế” vang vọng trong thành phố. Trang phục cho nhà ma và quán cà phê cũng được tạo, nên đa số các trường đều có những phòng học chất đầy những thứ cần thiết để may một bộ quần áo.
Cendrillon đã lẻn vào trong một ngôi trường như vậy và tự may một bộ váy cho mình.
Nó là biểu tượng cho sức mạnh của cô.
Đó là chìa khóa cho sự biến đổi của cô.
Đó là bước đầu tiên khiến một cô gái nhỏ trông rất tầm thường có thể mượn năng lượng ma thuật vượt qua những kẻ khác.
(Rất nhiều kẻ vẫn luẩn quẩn quanh Kamijou Touma, và họ có thể đã đưa cho cậu ta những thông tin đã qua chỉnh sửa nhằm lợi dụng cánh tay phải của cậu ta.)
Cô không thấy họ làm vậy là sai.
Cendrillon không phải là đồng bạn của Kamijou Touma.
Cô có chỉ một mục đích duy nhất.
Cô muốn gây ra sự phá hoại khủng khiếp tới Gremlin do đã lừa cô tại Hawaii.
Cô sẽ sự dụng bất ai để đạt được mục đích đó và cô sẽ hợp tác với bất cứ ai để làm việc đó.
(Gremlin đang phân tán ra khắp thế giới, thế nên mình sẽ khó mà tìm thấy bọn chúng bất kể nỗ lực ra sao. Nhưng họ đã tiếp cận Kamijou Touma. Nếu mình theo dấu chàng trai đó, chắc chắn mình sẽ thấy Gremlin lẩn lút gần đó.)
Cô đã thành công lẻn vào Thành Phố Học Viện và đã có khả năng tấn công.
Giờ là lúc cô bắt đầu hành động.
“Tôi nghĩ cậu có thể gọi đó là phép màu. Thêm nữa, lẽ ra Anti-Skill phải luôn đảm bảo tuân thủ những gì đã được huấn luyện ngay cả trong tình huống khẩn cấp như thế,” vị bác sĩ mặt ếch nói với một ý tá. Ông ấy vừa kết thúc một ca phẫu thuật khẩn cấp trong đêm. “Viên đạn bỏ qua tất cả các vị trí quan trọng và chui thẳng ra ngoài. Ừ, chỉ cần cậu ta chịu nghỉ ngơi, vết thương sẽ chẳng có gì đáng ngại. Nhưng nếu cậu ta bắt đầu đi lại lung tung, tôi không dám chắc điều gì cả.”
Kamijou Touma đang ở trong phòng hồi sức với một bức tường kính để bác sĩ có thể theo dõi bất kỳ thay đổi nhỏ nào từ phía bệnh nhân và ngăn vi khuẩn xâm nhập. Cả người cậu bao phủ bởi các điện cực, cậu bị đeo ống thở ô xi và có một ống truyền dịch cắm thẳng vào phía trên khuỷu tay phải của cậu.
Các thông số trên màn hình vẫn ổn định, nhưng việc quá ổn định không hẳn là điều tốt trong ngành y. Nó khiến mọi người lầm tưởng rằng bệnh nhân vẫn chưa tỉnh.
“Một khi điều kiện của cậu ta ổn định lại, cậu ta sẽ được giao cho Anti-Skill, thế nên hãy chuẩn bị cho việc đó. Nhưng, ừ, không biết cậu ta sẽ bị đối xử như một nghi phạm hay một nạn nhân trong tinh huống này đây.”
Đèn đã tắt, thế nên hành lang chi còn sáng lờ mờ. Tiếng bước chân dần dần biến mất sau hành lang.
Sau khi chắc chắn rằng không còn ai quanh đó, Kamijou Touma chậm rãi mở mắt.
“…”
Cậu muốn ngay lập tức tháo phăng cái ống thở, bỏ hết đống điện cực trên người, và rút ống truyền dịch ra, nhưng các bác sĩ sẽ nhanh chóng chạy tới phòng hồi sức nếu bảng thông tin có gì bất thường. Đầu tiên, cậu cần kiểm tra lại khả năng di chuyển của mình.
(Ư…!!)
Cậu chỉ sử dụng một chút lực để cố gắng ngồi dậy, nhưng một cơn đau nổ bùng trong cơ thể cậu. Như thể cậu đang chứa nước bằng một cái màng mỏng vậy. Cậu cảm thấy có thứ gì đó sẽ nổ tung và máu sẽ chảy hết ra nếu cậu ép mình di chuyển.
Nhưng điều đó không thay đổi sự thật rằng tình huống của Fräulein Kreutune chẳng khác nào bước trên lưỡi dao.
Gremlin, nhóm của Ollerus, và sự di chuyển của chính Fräulein Kreutune.
Chưa vấn đề nào thực sự được giải quyết.
Cậu không có thời gian để nghỉ ngơi tại đây.
(Mình không nghĩ là có thể tránh khỏi việc mở rộng vết thương…Mình nghĩ lần này không thể trụ được lâu.)
Hơi thở của cậu phả trọn vào trong ống thở.
Nếu cậu rời phòng hồi sức, cậu phải đối mặt với nguy cơ khá cao là sẽ gục ở đâu đó trong thành phố. Và không có gì đảm bảo rằng cậu sẽ sống sót sau khi được đưa trở lại bệnh viện. Thêm nữa khả năng cao cậu sẽ buộc phải chiến đấu sống còn với những pháp sư có thể đối chọi lại cả thế giới.
Cậu có nguy cơ tử vong vô cùng cao.
Đó không phải là điều một học sinh cao trung bình thường phải đối mặt. Cảm giác đó lan rộng từ tâm khảm cậu, len lỏi tới từng phân cơ thể cậu.
Kamijou ngừng thở một chốc.
Và sau khi cậu thực sự suy nghĩ về nỗi sợ hãi ấy.
Cậu bắt đầu hành động.
Vào lúc vị bác sĩ mặt ếch phát hiện ra sự bất thường của máy đo thông tin và chạy vội lại phòng hồi sức, chiếc giường đã trống không. Ống truyền dich và vô số điện cực nằm trơ trọi trên giường.
Cùng lúc đó, một hồi chuông vang lên ở phòng an ninh chỉ ra một cửa thoát hiểm đã bị mở.
Camera an ninh ghi lại được hình ảnh một chàng trai mặc áo choàng bệnh viện.
Và tay nắm cửa bị nhuộm đỏ bởi máu.
Vô số con người với vô số mục đích khác nhau.
Vô số con người với vô vàn tình huống khác nhau.
Nhưng thời gian đều giống nhau.
“Hôm nay” đã kết thúc, và “ngày mai” bắt đầu.
Công cuộc chuẩn bị cho Ichihanaransai, lễ hội văn hóa khổng lồ của tất cả các trường học trong Thành Phố Học Viện, cuối cùng đã kết thúc.
Đó là nơi mọi chuyện bắt đầu.
Ichihanaransai đã mở màn.
Hoàn thành xác nhận sinh học. Kết nối có hiệu lực.
Chào mừng trở lại, Aleister-sama.
Trí tuệ nhân tạo Reading Thoth 78 bắt đầu nhập dữ liệu.
Bắt đầu thảo luận các vấn đề về Fräulein Kreutune.
Bản chất Fräulein Kreutune vẫn là một bí ẩn.
Nói chung, cô ta chỉ có thể coi là một người bình thường.
Bởi loài người và tinh tinh chỉ khác nhau 2% về gen, việc cô ta được xếp vào loài người khá là kỳ lạ.
Với cơ thể cô ta sở hữu, sẽ bớt bất ngờ hơn nếu DNA của cô ta là chuỗi xoắn ba.
Về phân loại, Fräulein Kreutune hẳn sẽ thuộc bên khoa học, nhưng cô ta thuộc về một hệ thống khác với siêu năng lực được phát triển tại Thành Phố Học Viện.
Nói một cách chi tiết, cô ta không phải một siêu năng lực gia gây ra các hiện tượng sử dụng thuyết lượng tử dựa trên Thực Tại Cá Nhân.
Cô ta là một thực thể không sở hữu Thực Tại Cá Nhân còn được gọi là tâm trí hay bản ngã.
Hệ thống tư duy của cô ta có thể tương tự như phiên bản đơn giản hóa của côn trùng.
Nóng hay Lạnh. Ngọt hay Đắng. Ẩm thấp hay khô ráo.
Mọi loại điều kiện tương tự đều được xem xét và dẫn tới môi trường hoàn hảo nhất được lựa chọn. Những quyết định đó chồng chất lên nhau và nó khiến ta có ấn tượng cô ta đang “suy tư”.
Tuy nhiên, siêu năng lực của Thành Phố Học Viện không thể được điều khiển chỉ bằng bộ não. Toàn bộ cơ thể thật điều khiển nó.
Suy nghĩ của Fräulein Kreutune vô cùng đơn giản nhưng cơ thể của cô tại lại vô cùng tối ưu. Sự mất cân bằng đó được dự đoán là nguyên nhân cô ta tính cách không thể tưởng tượng nổi đó.
(Tìm thấy một liên kết tới một chủ đề khác. Về kết quả thí nghiệm chỉ ra phá hủy tâm trí người với hệ thống tư duy không thể tạo ra ảnh hưởng tương tự, vui lòng xem [tại đây].)
Nói cách khác, không có lí do gì để cô ta giữ mãi một hình dáng hay đặc tính.
Hay đúng hơn, nó được dự đoán là hiển nhiên cô ta sẽ liên tục thay đổi thích ứng với hoàn cảnh.
Thích ứng với hoàn cảnh.
Nói cách khác, từ khóa liên quan tới sự biến đổi của Fräulein Kreutune được dự đoán là việc “học hỏi” bằng cách quan sát môi trường xung quanh.
Không cần biết môi trường đó tốt hay xấu.
Một khi cô ta hấp thụ đủ lượng thông tin nhất định, Fräulein Kreutune hẳn sẽ biến đổi sang một thể khác bất kể nguồn gốc thông tin đó là gì.
Bằng việc đạt được một khối lượng thông tin khổng lồ, cô ta sẽ phát triển từ một chuỗi các quá trình suy nghĩ còn đơn giản hơn cả côn trùng lên một mức độ phức tạp và biến hóa hơn. Trong quá trình phát triển, cô ta hẳn sẽ trải nghiệm sự thay đổi lớn lao ấy.
Chắc hẳn cô ta sẽ trở thành thứ gì đó vượt qua thứ gọi là “Fräulein Kreutune”.
Có lẽ có thể coi nó như sự nở.
Cũng như sự thay đổi lớn lao giữa ấu trùng và một con côn trùng trưởng thành, sự biến đổi của Fräulein Kreutune ẩn dấu khả năng đảo ngược vị trí của con mồi và thợ săn.
Nếu vị trí của người đi săn và kẻ bị săn hoán đổi, cấu trúc của chuỗi thức ăn sẽ sụp đổ và gây ra một thiệt hại lớn tới nền văn minh hiện tại nơi khoa học là trung tâm.
Aleister-sama, bằng việc ngăn cách cả mặt vật lý và thông tin tới Fräulein Kreutune, ngài có thể ngăn cô ta học tập.
Đó không phải là một sai lầm.
(Tìm thấy đường dẫn tới một chủ đề khác. Về thông tin liên quan đến việc một phần tường ngoài của tòa nhà không cửa sổ bị phá hủy và bức tường trong hình tổ ong thành công đóng kín, vui lòng xem [tại đây].)
Tuy nhiên, với lượng thông tin trung bình mà Fräulein Kreutune có thể nhìn hay nghe thấy, theo dự đoán sẽ mất rất rất nhiều thời gian để cô ta tích lũy đủ lượng thông tin để biến đổi.
Nó sẽ tốn xấp xỉ 2300 năm. Dựa vào các đặc tính của Fräulein Kreutune, đó không phải là khoảng thời gian bất khả thi, nhưng đó không phải là điều cấp thiết ở thời điểm này.
Vấn đề là xã hội hiện đại có một vài phương pháp thu thập thông tin hữu ích hơn là nghe và nhìn. Hãy đảm bảo cô ta không tìm ra cách truy cập vào Ngân Hàng của Thành Phố Học Viện.
Trên tất cả, có một việc còn cấp thết hơn đã hiện diện.
Fräulein Kreutune đã tiếp xúc với Last Order, chỉ huy của Misaka Network.
Nếu Fräulein Kreutune phát hiện ra Misaka Network và sử dụng não của Last Order để điều khiển nó, 2300 năm có thể rút ngắn xuống còn 3 giây.
Thêm nữa, trong khi Fräulein Kreutune học tập từ môi trường xung quanh và hay đổi đặc tính theo nó, khả năng cao là cô ta có thể ăn não người và tái tạo lại cấu trúc bộ não trong mình và đạt được đặc tính của nó.
Nếu cô ta cho rằng làm vậy là cần thiết, bất kỳ hoàn cảnh cá nhân nào đều được dự đoán là không đủ sức ngừng bản năng lấy và ăn não người của cô ta.
Nói cách khác, cô ta sẽ không tự dưng ngừng việc đạt được đặc tính mới.
Nói thẳng ra…
Dự đoán Fräulein Kreutune sẽ đạt đươc khả năng ăn và hấp thụ và sau đó bắt đầu hành động nhằm ăn bộ não của mục tiêu trong hai giờ tới.