Sau khi được giải thoát khỏi phong ấn, Tề Thiên Đại Thánh càng trở nên giống với một Dạ Xoa.
[Chòm sao 'Hắc Hỏa Vực Long' đang cực kỳ kinh ngạc.]
[Chòm sao 'Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng' đang bàng hoàng quan sát chiến trường.]
[Chòm sao 'Ngọn giáo chia cắt ranh giới biển cả' đang mở to mắt.]
[Chòm sao 'Đấng Mẹ vĩ đại tạo ra Con người ngoài Trái đất' không thể rời mắt.]
Sức mạnh này, chưa nói đến các Chòm sao cấp tường thuật được xếp hạng cao nhất, ngay cả các Chòm sao cấp huyền thoại cũng không có lựa chọn nào khác ngoài việc phải chú ý đến.
Các bản sao của Tôn Ngộ Không được nhân lên thông qua phép Phân Thân lên đến hàng trăm, nay đã thành hàng nghìn, và bắt đầu đối phó với đội quân khổng lồ của Tinh vân. Các tia sét bắn ra từ nắm tay của họ đã xóa sổ cả nhóm Chòm sao cấp lịch sử chỉ trong một lần duy nhất, và hàng chục Chòm sao cấp tường thuật rơi xuống mặt đất bên dưới sau khi bị tấn công bởi Gậy Như Ý.
Toàn bộ sông Tongtian không thể chịu được sức mạnh của anh ấy và bắt đầu kêu lên.
'Kwa-aaaaaah!!'
Đây là sức mạnh của Tôn Ngộ Không, người đã hoàn thành phần kết của bộ sử thi vĩ đại - Tây Du Ký.
'Tsu-chuchuchuchut!'
Tia lửa nổ không ngừng trên cơ thể chúng tôi. Chúng tôi đang ở bên trong Tây Du Ký - ngay tại nơi mà câu chuyện của anh ấy tọa lạc, nhưng Star Stream vẫn đang trấn áp sức mạnh của anh ấy. Xác suất rời rạc đang trở lại đầy đủ với Tôn Ngộ Không cũng như bản thân tôi, và vì vậy, tôi nghĩ rằng mình có thể mất trí ngay tại đây.
[Sự bóp méo xác suất quá mức đang ăn mòn ý thức của bạn!]
'Có vẻ như maknae đang hơi khó xử lý.'
'Hãy để cậu ấy rời đi.'
[Bốn Tôn Ngộ Không đã đồng ý tách 'Quỷ Vương của sự cứu rỗi'.]
Cơ thể tôi mọc ra khỏi cơ thể chính như một mầm non và bắt đầu rơi xuống mặt đất bên dưới.
Tôi không thể kiểm soát và khi lấy lại được ý thức, tôi thấy mình đang nằm lên một mảnh vỡ trôi nổi trên sông Tongtian.
Có thể nhìn thấy Tôn Ngộ Không mà tôi từng là một phần lúc trước đang bận tham gia cùng các Chòm sao của 'Hoàng đế' trong một cuộc chiến gay gắt trên bầu trời.
"Ahjussi!"
Một giọng nói chạm đến tôi từ đâu đó. Và ngay lập tức, hai bóng hình lao vào tôi, một lớn một nhỏ.
[Da-aht! Daaaaaht!]
Tôi nâng phần thân trên một cách khó khăn và thấy Shin Yoosung cùng Biyoo đang bám lấy tôi.
Trong khi khóc hết nước mắt, Shin Yoosung giữ rịt cánh tay của tôi, thứ dính đầy máu thịt của các Yogoe. Tôi lau bàn tay dính máu vào áo khoác và cẩn thận ôm lấy cô bé.
Mặc dù Bức tường thứ tư tồn tại, tôi vẫn không thể kiềm chế cảm xúc đang dâng trào.
Tôi về rồi.
Tôi đã cố gắng quay trở về một lần nữa.
"Dokja-ssi."
Tôi ngẩng đầu lên thì thấy Yoo Sangah trong chiếc áo choàng trắng đang đứng gần đó.
Cô đã tái sinh vào cơ thể hóa thân của Đường Tăng. Mặc dù giờ đây cơ thể của cô ấy đã khác, ngoại hình của cô ấy vẫn giống Yoo Sangah mà tôi nhớ.
Tôi cười yếu ớt với cô ấy. "Cô trở lại rồi."
"Tôi đã thấy tất cả những việc mà anh đã làm khi tôi đi vắng, Dokja-ssi."
Vai tôi vô thức khẽ chùng xuống. Tôi tự hỏi liệu cô ấy có mắng tôi không, nhưng nhẹ nhõm thay, cô ấy chỉ mỉm cười nhân từ.
"Anh hẳn phải rất khó khăn nhỉ."
Tuy nhiên, trước khi tôi có thể nói gì đó, cô ấy đã tiếp tục.
"Nhưng cứ giữ nguyên như thế này thêm một chút nữa nhé."
Huh?
Ngay khi tôi định mở miệng, Yoo Sangah nhẹ nhàng đưa tay ra và đặt thứ gì đó lên đầu tôi.
[Bạn đã trở thành chủ nhân của 'Vòng Kim Cô'.]
[Do hiệu ứng của 'Vòng Kim Cô', một bổ ngữ mới đã được tạo.]
[Bạn đã trở thành 'Tù nhân của vòng Kim cô'!]
Miệng tôi há hốc vì diễn biến khó tin này.
"Hmm, vậy, giờ tôi nên làm gì với anh đây?"
Nhìn thấy Yoo Sangah ấn ngón tay lên trán tôi và khẽ xoa nó, tôi bị bao trùm bởi cảm giác kinh hoàng mờ nhạt. Tôi đã từng phải chịu đựng cơn đau từ chiếc băng đô này.
Tôi nhanh chóng mở miệng. "T-Tôi biết rằng tôi đã mắc một vài sai lầm. Nhưng mà.... có thể, có thể để tôi kể chi tiết vào lần sau được không? Hiện giờ...."
"Hiện giờ, nên ưu tiên bên đó trước, tôi biết."
Tôi gật đầu.
Chúng tôi nhìn lên bầu trời nơi Hố lớn vẫn đang quay cuồng. Và ở giữa nơi đó, hai Yoo Jonghyuk hiện đang mắc kẹt trong một trận chiến gay cấn.
_____________
Yoo Jonghyuk [] cầm Hắc Kiếm Quỷ lao lên không trung trong khi phân tán trạng thái của một siêu việt.
Ở cuối con đường của anh ấy có vị vua của tất cả Yoo Jonghyuk đang chờ đợi.
[Vậy, cuối cùng thì đây là những gì mà ngươi đã chọn.]
Yoo Jonghyuk lâu đời nhất trong vũ trụ.
Anh ta là Yoo Jonghyuk, người đã vượt qua lần hồi quy thứ và chứng kiến Kết luận của chính mình.
[] nhìn chằm chằm vào Kẻ mưu phản Bí mật và nhớ lại những ký ức xa xưa.
■■.
Sự kết thúc chỉ đến với tất cả các sinh vật sống một lần duy nhất.
[] cũng đã trải nghiệm phiên bản kết thúc của chính mình. Mặc dù những gì anh thấy khác với Kết luận của Kẻ mưu phản, nhưng ít nhất anh cũng đã nhìn thoáng qua kết cục của mình một chút.
Lượt hồi quy có hơi khác so với những lượt kia.
Đa số mọi người sẽ không bao giờ hiểu được ý nghĩa của việc một người sống hàng ngàn kiếp. Tuy nhiên, [] đã làm được điều đó, và anh ấy biết rằng mình sẽ sống thêm nhiều kiếp như vậy trong tương lai. Và đó là lý do tại sao, anh....
["....Ít nhất thì trong lượt này, tôi sẽ sống vì tất cả mọi người."]
Anh đã hy sinh bản thân vì đồng đội của mình trong lượt .
["Đội trưởng, cứ mặc kệ tôi! Tôi đang nói anh rằng hãy bỏ tôi lại và đi đi!!"]
Trong kịch bản thứ , anh bị mất cánh tay trái khi cố gắng giải cứu Lee Jihye.
["Jonghyuk-ssi! Không!! Jonghyuk-ssi!!"]
Trong kịch bản thứ , anh bị mất chân phải vì lợi ích của Lee Hyunsung.
["Nhưng, nhưng tại sao anh, vì một người như tôi...."]
Và trong kịch bản thứ , anh đã hy sinh cả hai con mắt của mình để đánh thức Shin Yoosung.
["Bởi vì mọi người cũng đã làm như vậy với tôi. Đó là tất cả."]
Liệu anh đang cố gắng chuộc lỗi cho những kiếp sống trước đây của mình, hay do một ý nghĩ kỳ quặc, khó có thể xảy ra được đúc kết từ hàng ngàn nhát dao đâm vào cuộc đời? Anh không biết.
Ngoại trừ điều đó, Yoo Jonghyuk của lượt hồi quy thứ vẫn tha thiết sống cuộc đời của mình như thế. Lần đầu tiên, anh từ bỏ ý định muốn nhìn thấy 'Kết luận'. Mà thay vào đó, điều anh mong ước là....
["Tôi cầu mong cho mọi người nhìn thấy kết thúc của thế giới này."]
Chẳng sao cả ngay cả khi anh không thể chiêm ngưỡng nó, anh chỉ muốn ít nhất một người có thể nhìn thấy kết thúc của Star Stream.
Yoo Jonghyuk của lượt đã hy sinh ký ức và linh hồn của mình vì mục đích đó. Anh không ngần ngại lập 'Lời thề Ngoại Giới' nếu điều đó cho phép những người đồng đội của anh mạnh mẽ hơn.
Và ở cuối con đường, nơi anh đã hy sinh mọi thứ...
["Đội trưởng, chúng ta sắp đến Kịch bản cuối cùng rồi."]
Một phép lạ nhỏ bé đã xảy ra.
["Chỉ một chút nữa thôi, một chút nữa và chúng ta sẽ ở đó! Jonghyuk-ssi!!"]
Anh thậm chí còn không thể tiếp tục bước đi bằng sức mạnh của mình. Anh không còn đôi bàn tay để vung kiếm, không còn đôi mắt để nhìn vào thế giới, và không thể sử dụng bất kỳ kỹ năng nào của mình sau khi hệ tuần hoàn chẳng còn nguyên vẹn.
Nhưng như phần thưởng cho sự hy sinh của anh ấy, những người đồng đội của anh đã đến được gần Kịch bản cuối cùng.
["Xin hãy tỉnh lại đi mà! Làm ơn! Làm ơn đấy!!"]
Nhưng vào lúc đó, anh không thể nhìn thấy kết luận của tất cả các kịch bản. Bởi vì 'Lời thề Ngoại Giới' đã lấy đi mạng sống của anh bên bờ vực Kịch bản cuối cùng.
Kẻ mưu phản Bí mật nhìn chằm chằm vào một [] như vậy và lên tiếng, [Yoo Jonghyuk từ lượt hồi quy thứ , ta tôn trọng cuộc sống mà ngươi đã dẫn dắt. Ngoại trừ ta, ngươi là người duy nhất có thể đến gần 'Kết luận'.]
[] lặng lẽ giương Hắc Kiếm Quỷ.
Từ cơ thể của Kẻ mưu phản Bí mật, tiếng la hét hướng về [] từ những Yoo Jonghyuk khác tràn ra.
- Cậu đang nghiêm túc đấy à?
- Cậu thực sự muốn chiến đấu với Kẻ mưu phản vĩ đại sao?
- Cậu cần phải tỉnh táo lại, []!
[Tuy nhiên, ngươi là một phần của ta. Cho dù ngươi có lấy ra bao nhiêu lịch sử và sử dụng nó để chống lại ta, ngươi vẫn không bao giờ thắng được ta.]
"Nếu anh thực sự là tôi, thì anh nên biết rằng anh không thể thuyết phục tôi."
[Cuộc đời mà ngươi đã trải qua chỉ bằng một nửa của ta. Hơn nữa, ký ức của ngươi thậm chí còn không hoàn hảo. Bất chấp những điều đó, ngươi vẫn muốn chiến đấu với ta sao?]
[] không trả lời mà chỉ đơn giản là nâng cao xung lượng của mình.
Có lẽ đã đọc được thứ gì đó từ [], thái độ của Kẻ mưu phản đột ngột thay đổi.
[Nếu đây là điều mà ngươi thực sự muốn.]
Làn khói đen tuyền bốc lên và bắt đầu tạo ra lớp da bên ngoài của Kẻ mưu phản Bí mật. Diện mạo của một người đàn ông nào đó từ từ cụ thể hóa trong làn khói.
Vị vua cô độc nhất vũ trụ này, Yoo Jonghyuk mặc chiếc áo khoác trắng của lượt đang đứng đó.
[Ta cũng không cần phải tiếp tục trò chơi vô nghĩa này nữa.]
Khi kết lời, Kẻ mưu phản Bí mật cởi bỏ chiếc áo khoác đang mặc. Chiếc áo khoác trắng bay theo gió và đáp xuống sông Tongtian.
Bóng tối đen kịt dường như bao trùm lấy vai anh ta, không lâu sau, một chiếc áo khoác đen phủ lên anh. Đó cũng là chiếc áo khoác đã ở cùng anh cho đến lượt .
Phá Thiên Kiếm trong tay anh bắt đầu phát ra luồng khí đáng sợ.
Và cùng lúc đó, bóng dáng của cả hai Yoo Jonghyuk biến mất trong không khí.
'Kwa-kwakwakwakwakwa!!'
Vô số tiếng ma sát phát ra từ hai thanh kiếm báo động cho những người khác về một trận chiến tàn khốc. Sự va chạm ác liệt của hai trạng thái khiến tia lửa nổ không ngừng và nhuộm cả bầu trời trong xanh.
Sự bùng nổ của cuộc đụng độ bất chợt này khiến ánh mắt của những khán giả đang tập trung vào trận chiến của Tề Thiên phải chuyển sang hướng khác.
Trong đó bao gồm cả Yoo Jonghyuk, người đang đứng trên sông Tongtian và nhìn lên trận chiến dữ dội giữa lượt và lượt .
Bàn tay nắm chặt của anh run lên khi các cơ thắt lại. Cả hai người họ đều là đối thủ khó nhằn đối với anh hiện giờ. Nếu anh tiếp tục chăm chỉ kiếm thêm nhiều 'cuộc sống' hơn, thì có lẽ anh sẽ đạt đến độ cao ngất ngưởng đó.
Yoo Jonghyuk vẫn mở to mắt và nhìn một cách chăm chú. Như thể muốn khắc sâu mọi thứ về [] và Kẻ mưu phản Bí mật, anh đọc đi đọc lại những câu chuyện của họ.
[Câu chuyện 'Địa ngục vĩnh hằng' đã bắt đầu!]
Câu chuyện mô tả khung cảnh địa ngục khó hiểu - 'Yoo Jonghyuk', người đã đi qua nửa chặng đường của địa ngục ác mộng đó, và một 'Yoo Jonghyuk' khác, người đã chứng kiến sự kết thúc của địa ngục kia, đang xung đột với nhau.
Những vòng cung dài được vẽ trên không trung bởi hai 'Kiếm Pháp Phá Thiên' trông như những ngôi sao băng. Một là từ Phá Thiên Kiếm, trong khi cái còn lại là Hắc Kiếm Quỷ. Hai thanh kiếm cháy sáng như cặp siêu tân tinh.
[Khi ta nhìn lại, ngươi đã không sử dụng Phá Thiên Kiếm làm vũ khí chính của mình nhỉ?]
Trong lượt thứ , Lee Jihye đã thừa hưởng Phá Thiên Kiếm của anh.
Kẻ mưu phản Bí mật sử dụng 'Sao băng phá thiên', xuyên qua toàn bộ cơ thể [].
[Ngươi sẽ không bao giờ thắng được ta với thứ kiếm thuật kém cỏi như vậy.]
"...Tôi cũng nghĩ điều đó là sự thật. Tuy nhiên."
Trong nháy mắt, [] mình đầy vết thương, nhưng anh vẫn không lùi bước và giữ thanh kiếm chặt hơn.
Trong một khoảnh khắc, đôi mắt của Kẻ mưu phản run lên.
[] nhanh chóng biến mất, nhưng sau đó, anh hiện hình ngay trước con mắt sững sờ của Ngoại Thần. Đây không phải là 'Kiếm Pháp Phá Thiên'.
Mà là 'Tất Sát'.
"Ít nhất, tôi có thể cho anh thấy lịch sử mà tôi đã trải qua."
Đó là kỹ thuật của Lee Jihye.
[Một thứ như thế này....!]
Hắc Kiếm Quỷ đã bị chệch hướng trong khoảng thời gian ngắn, nhưng giờ nó đang mượt mà vẽ nên một vòng cung thuộc về 'Kendo'.
'Tsu-chuchuchut!'
Đôi mắt của [] giờ đây nhấp nháy ánh sáng của 'Sát quỷ'.
Cuộc đời mà Lee Jihye đã sống trong lượt giờ đây đang mở ra trong bàn tay []. Cú đá cứng cáp như của Lee Hyunsung. Kỹ thuật Cào xé hung bạo như của Lee Seolhwa. Khả năng nhận thức tự nhiên của Shin Yoosung và cả giác quan chiến đấu tuyệt vời của Kim Namwoon.
Lịch sử mà [] đã trải qua bằng cả cơ thể anh ấy, bắt đầu kể câu chuyện của họ.
Ngay tại khoảnh khắc này, [] không hề đơn độc.
Kỹ thuật từ những người đồng đội mà anh đã cứu đang được tái tạo thông qua da thịt anh.
'Kendo' xuyên qua 'Kiếm Pháp Phá Thiên', sự kết hợp giữa 'Hắc hóa' và 'Sát quỷ' đào sâu vào khoảng trống của 'Red Phoenix Shunpo'.
Và như vậy, khi 'Độc ngàn linh hồn' của Lee Seolhwa nhắm vào trái tim của Kẻ mưu phản...
[Với những kỹ thuật tầm thường này....!]
[Câu chuyện khổng lồ 'Người hành hương của tận thế cô độc' đã bắt đầu!]
Câu chuyện của [] bắt đầu sụp đổ. Hệ thống phòng thủ của Lee Hyunsung vỡ vụn và móng vuốt của Lee Seolhwa gãy nát. Kim Namwoon và Lee Jihye đều ngã quỵ, trong khi Shin Yoosung quỳ xuống. Hắc Kiếm Quỷ vụt khỏi tay anh sau khi anh không chịu được lực va chạm, thứ vũ khí rơi xuống mặt sông Tongtian.
Cũng như mọi khi, [] bị bỏ lại một mình.
[[], ngươi đã thất bại.]
Đối đầu với cuộc đời khôn lường của một cá nhân, cuộc sống những người đồng đội của anh đều vỡ vụn.
[] gật đầu, nhưng anh không tuyệt vọng.