Toàn Thế Giới Đều Cho Rằng Tôi Là Nữ Giả Nam

chương 37: em không để ý chứ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Edit: Kidoisme

Tiết Lan dưới đống bình luận ‘ha ha ha ha ha ha’ của cư dân mạng, ngốc ngốc nhìn balo vừa nạp thêm thành viên mới.

[Chip bảo vệ] x

“…….”

Rất lâu sau cậu mới tỉnh táo, xấu hổ nhìn người bên cạnh: “Thực ra… cũng không tệ lắm nhỉ?”

Đoàn Văn Tranh đau đầu kinh khủng: “Sau khi game được cập nhật thì cái khỉ này không dùng được… ném đi.”

Tiết Lan tưởng anh làm thật, sợ hãi nắm chặt bàn phím: “Chip bảo vệ tốt lắm, thật đấy! Hơn nữa nói không chừng lần cập nhật tới sẽ mạnh hơn mà!!!”

“……..” Tuy Đoàn Văn Tranh cảm thấy điều này khả năng sẽ không xảy ra nhưng hai người bọn họ lâu như vậy mới rước được ông thần này về, nếu Tiết Lan muốn giữ lại chơi thì anh cũng rất vui mừng.

“Được rồi, vậy coi như là em nhận được chip.” Đoàn Văn Tranh nghĩ nghĩ, vui vẻ đề nghị: “Về việc anh nói sáu đến tám lần … à không mười ba mười bốn lần, em thấy sao?”

“…………”

Tiết Lan lờ luôn, rõ ràng người nào đó hoàn toàn không cần cậu an ủi.

Ngó qua đồng hồ đã gần sáng, Tiết Lan vội vàng chào tạm biệt mọi người, tắt livestream rồi xô đẩy Đoàn Văn Tranh về phòng đi ngủ.

Đây giống như chỉ là một nốt nhạc đệm không quan trọng nhưng Đoàn Văn Tranh không ngờ trong buổi huấn luyện hôm sau, Tiết Lan thực sự mang con chip khỉ gió Bảo vệ lắp vào nhân vật.

“Cái quỷ này đâu ra đấy?” Tề Tư Vũ khó thở nhìn chằm chằm đồng đội mang theo kỹ năng “Bảo vệ”: “Y tá của tôi mang theo kỹ năng bảo vệ còn được giây, cậu mang theo nó được có giây… Thế kỷ ai còn mang theo kỹ năng này nữa!!!”

Gương mặt Mạnh Úy Nhiên lạnh nhạt: “Cậu xem livestream của bọn họ hôm qua chưa?”

“Livestream nào?”

“Đây là thành quả lao động sau khi chúng ta đi ngủ đấy…”

Tiết Lan xấu hổ cười: “Thực ra chip này cũng tốt lắm…”

Tề Tư Vũ chán đời: “Chỉ có giây thôi má, đối diện đang bắn nhau tự nhiên má mở khiên ra đứng thì ai còn dám bắn???”

Đoàn Văn Tranh nhíu mày nhìn nhóc con cố chấp, lời khuyên đến họng bỗng được thay bằng nụ cười nhẹ: “Để em ấy thử.”

“Thử?” Tề Tư Vũ hoàn toàn không có lòng tin: “Trận đấu đoàn đội thứ hai còn mấy ngày nữa? Đừng nói với tôi là cậu định cho cậu ấy mang cái quỷ này đi thi nhá?”

Đoàn Văn Tranh dựa lưng vào ghế, thoải mái hỏi lại: “Sao lại không được?”

“Chơi thế nào?” Tề Tư Vũ hoàn toàn ngốc tại chỗ, phải biết chip Bảo vệ thuộc dòng đồ cổ của phiên bản cũ, sau lần cập nhật thì các chỉ số đều giảm một nửa, ít nhất trong vòng nửa năm gần đây cậu ta chưa từng thấy một tuyển thủ chuyên nghiệp nào mang loại kỹ năng này lên sân thi đấu.

Huấn luyện sắp bắt đầu, Đoàn Văn Tranh lưu loát đeo tai nghe, vừa lao khỏi khu an toàn vừa nói với đồng đội: “Có chuyện gì tôi sẽ chịu trách nhiệm.”

Anh nói bằng chất giọng quả quyết, nghiêm túc như đây không phải là một vấn đề lớn.

Tiết Lan kìm chế rất lâu, những điều cậu muốn nói đều bị lời cam đoan của anh nuốt trở về.

Ánh mắt cậu giống như mọi người, lặng lẽ nhìn Đoàn Văn Tranh.

Ngày hôm qua khi chip rơi xuống chính Đoàn Văn Tranh là người đầu tiên khuyên cậu nên vất nó đi, cậu vốn tưởng anh sẽ cùng đồng đội thuyết phục cậu cho nên đã chuẩn bị hết lời giải thích… Nhưng tất cả đều không có ích.

Cậu không ngờ Đoàn Văn Tranh sẽ nói chuyện giúp mình, đáy lòng Tiết Lan có một mầm cây được chôn xuống, từ từ sinh sôi nảy nở --

Đoàn Văn Tranh tin tưởng cậu.

Sắc mặt Tề Tư Vũ đen sì.

Kể cả Đoàn Văn Tranh có thiên phú nhưng rõ ràng để Đột kích mang theo kỹ năng Bảo vệ thì chả khác nào mình thua đội bạn một kỹ năng.

Mà đối phương nào có phải mấy tay nghiệp dư trên mạng, đều là tuyển thủ dự bị …càng nghĩ sắc mặt Tề Tư Vũ càng xấu.

Đoàn Văn Tranh lấy gì để chịu trách nhiệm?

Cậu ta trầm mặc không lên tiếng, tiếp tục vùi đầu vào luyện tập.

Tiết Lan không phải không biết cái khó của chip Bảo vệ, sau khi mọi người đã về hết, cậu ở lại phòng chuẩn bị tìm người bắn Solo.

Đang định click chế độ ghép ngẫu nhiên, bên trái màn hình bắn ra thông báo mời vào đội.

Reset mời bạn tham gia cuộc chiến sinh tồn.

Tiết Lan liếc mắt nhìn Đoàn Văn Tranh cách cậu một Tô Nhất Ngữ, không chờ cậu trả lời anh đã gửi tin nhắn qua.

Reset: Tiếp không?

Tuy… Tiết Lan cũng muốn cùng anh đánh sinh tồn, nhưng nhìn mình mang theo kỹ năng Bảo vệ, Tiết Lan lại do dự.

Exist: Từ từ đã, em muốn luyện tập cho quen.

Reset: Ok

Reset: Đợi anh.

Đoàn Văn Tranh vừa nhắn xong thì thông báo ghép ngẫu nhiên của cậu cũng bị hủy, Tiết Lan vui vẻ định chọn chế độ DOU xếp hạng.

Lại có thông báo.

Hệ thống: LGW – Wind mời bạn vào chế độ tự định nghĩa trò chơi [Đại loại kiểu phòng tùy chỉnh]

Tiết Lan suýt thì tưởng mình đọc nhầm, đang phân vân từ chối thì tin nhắn riêng của Ôn Diễn được gửi đến:

LGW – Wind: Chơi Solo không? Hẹn một ván?

Tiết Lan ngạc nhiên.

Để luyện tập kỹ năng Bảo vệ, cậu hoàn toàn có thể tìm cảm giác ở các trận xếp hạng khốc liệt nhưng quan trọng nhất cần có đối thủ mạnh.

Nếu có thể luyện tập với Ôn Diễn… Không cần, chỉ cần bắn Solo với hắn cũng có thể học được rất nhiều điều.

Đặc biệt ở cùng vị trí Đột Kích, tài năng của Ôn Diễn có thể được coi là bậc thầy, Tiết Lan thực sự muốn học hỏi thêm.

Cậu thực sự rất muốn bắn solo thử một lần.

Nhưng mà…

Tiết Lan khó xử nhìn về Đoàn Văn Tranh cách mình không xa, anh cũng đang nhìn cậu cười.

Cậu cảm thấy rất có lỗi.

Exist: Em…muốn bắn một trận solo với Wind.

Exist: Được không?

Cậu chột dạ vừa đánh bàn phím vừa len lén nhìn anh, một lát sau nhận được câu trả lời.

Reset: Anh em mình hai đánh một được không?

“……….”

Reset: Chắc Wind không để ý nhỉ?

“……….”

Reset: Quên đi, anh biết da mặt em mỏng.

Tiết Lan thở phào nhẹ nhõm, nhận lời mời từ phía Ôn Diễn.

Nhưng cậu còn chưa bắt đầu Đoàn Văn Tranh đã gửi tin nhắn qua.

Reset: Chờ em về bắn cùng nhau.

Tiết Lan nhìn đoạn chat hơi xấu hổ, nhưng ngay sau đó bạn nhỏ nhớ lời anh dạy không nên vì chút chuyện để ảnh hưởng cảm xúc của mình… Cậu nhất định phải nỗ lực khống chế!!!

Cậu vỗ mặt cho tỉnh, bắt đầu vào trận.

LGW – Wind: Tôi mở livestream, em không để ý chứ?

LGW – Wind: Tôi đã ký hợp đồng rồi nhưng vẫn chưa đủ giờ.

Tiết Lan hiểu ngay, Ôn Diễn ở LGW hệt như minh tinh chạm vào là bỏng, lương phát sóng trực tiếp của hắn cũng thuộc dạng ở trên trời.

Tất nhiên giám đốc câu lạc bộ Tạ Tri Niên không thể bỏ qua miếng mồi dâng tận miệng, anh ta dùng đủ mọi chiêu trò mới khiến Ôn Diễn gật đầu đồng ý mở livestream, hơn nữa còn đảm bảo mỗi tháng hắn chỉ cần mở … hai tiếng.

Nhưng hai tiếng này vẫn khiến cho Tạ Tri Niên hói đầu đi giục, anh ta cảm tưởng mạng già của mình chắc cũng sớm đứt với nhân viên.

Chỉ là kênh livestream của Ôn Diễn …

Không rõ do bị Tạ Tri Niên giục mới mở hay là để đáp trả lại những lần nguyên chủ cố tình cọ nhiệt hắn.

Ôn Diễn là kiểu người luôn âm thầm nghĩ cho người khác, hắn không nhiều lời nhưng không phải là hắn không hiểu.

Vậy nên, có thể Ôn Diễn đang muốn khẳng định với cậu rằng hắn không để ý đến những phiền phức trước đây nguyên chủ gây ra?

Nghĩ vậy, mắt Tiết Lan sáng bừng, tràn đầy hi vọng về cuộc sống đồng đội cùng ước mơ vào LGW sau này.

LGW – Wind:?

Tiết Lan gõ phím trả lời.

Exist: Không có vấn đề.

Cậu trả lời xong thấy Ôn Diễn chưa bắt đầu liền tiện tay click vào nền tảng livestream, quả nhiên đã thấy kênh của hắn mới chỉ mở phút đã bỏ xa một số người khác.

Tiết Lan vẫn hơi chột dạ, lần trước không cẩn thận leak video Solo với Ôn Diễn…

Nếu lần này cậu hoặc hắn mà bị mắng nữa thì đúng rén.

Cậu cẩn thận mở kênh livestream của Ôn Diễn, bình luận sớm phủ kín màn hình.

Tiết Lan vừa nhìn vừa cảm thán hắn quả nhiên là đỉnh lưu giới thể thao điện tử, hầu hết các fans của hắn đều khống chế cực tốt….

Cậu thở dài nhẹ nhõm đã thấy đâu đó có một số bộ phận fan CP “Lan Diễn.”

Tiết Lan tuyệt vọng day trán.

Nhóm này với fan only bắt đầu tranh nhau lên top, tuy cậu cảm thấy hơi bất đắc dĩ nhưng cũng may không ai đào lại chuyện cũ.

Tiết Lan hơi bối rối, đáng nhẽ theo cốt truyện thì phải có nhiều fan CP “Reset - Wind” mới phải?

“Sao em lại đeo khiên?”

Bạn nhỏ đang cố gắng banh mắt tìm kiếm chị em cùng chí hướng thì Ôn Diễn đã lên tiếng hỏi, cậu cũng không ngờ hắn lại nói chuyện với mình chậm chạp đánh chữ trả lời.

Exist: Muốn thử kỹ năng mới.

“Chip Bảo vệ bị giảm sức mạnh ở phiên bản mới, lâu rồi tôi không thấy ai dùng nó.” Ôn Diễn giống như đứng trên lập trường của huấn luyện viên phân tích: “Nếu muốn chơi tốt thì em phải có phán đoán chuẩn cùng với phản xạ nhanh nhạy, tuy nhiên là tay Đột Kích thì tôi vẫn đề cử em dùng Ẩn thân hoặc Tốc biến sẽ hiệu quả hơn.”

“Thử xem cũng được.” Ôn Diễn nghĩ nghĩ lại nói tiếp: “Chuẩn bị xong chưa? Tôi bắt đầu.”

Exist: Ok

Tiết Lan vội vàng trả lời nhưng cậu không nghĩ đến chuyện hắn sẽ mở mic, fans trong kênh livestream cũng không nghĩ đến.

Nhất thời, fans nổ tung.

@Gió bão chi Diễn: Ủa sao nay Wind… dịu dàng quá vậy?! Chết, mau đỡ tui nhanh lên tui không dậy được!!!

@Wind là chiếc chăn nhỏ: Tui cũng muốn được Wind dạy dỗ ư ư…

@Chúc Wind vào năm tuổi tìm được tình yêu đích thực: Tuy Wind chưa bao giờ hung dữ nhưng nói thật là tui chưa thấy ổng dịu dàng thế bao giờ luôn á….

Chết, tui gặp ảo giác rồi!! Đừng thế mà aaaaaaa!

@Lan Diễn SZD: CP của tui Real quá!!!! (SZD: là thật đó (shizhende))

…..

Tiết Lan thực sự rất muốn gõ đầu bọn họ xem bọn họ nghĩ cái gì, CP của Ôn Diễn rõ ràng là Đoàn Văn Tranh, hai người đó yêu nhau lắm cắn nhau đau tràn màn hình luôn, Đoàn Văn Tranh tỏ ý đến thế rồi tại sao bọn họ còn chưa nhìn ra!!!!

Tiết Lan tủi thân cảm thấy thuyền của cậu chìm rồi, bỗng nhiên nghe thấy tiếng người kéo ghế bên cạnh: “Đến đây, đổi vị trí.”

Cậu cứng họng ngẩng đầu nhìn Đoàn Văn Tranh vừa xách theo Tô Nhất Ngữ bắn xong một ván nhân tiện lôi cậu ta ném sang chỗ mình ngồi, còn anh thì ngồi xuống cạnh Tiết Lan.

Đoàn Văn Tranh ngồi xong thì như đại gia đưa tay lên chống má, lười biếng nhìn cậu.

“Sao, sao á….”

Đoàn Văn Tranh nhướn mày: “Tiếp tục chơi đi chứ, anh nhìn em chơi.”

“…………”

-----Kidoisme: Tranh ca kiểu::).

Truyện Chữ Hay