Trước kia nếu Vân Noãn Noãn ở nhà một mình với cô, rất có thể Vân Túy Vi sẽ tìm cớ không về nhà ăn cơm, hoặc ở lì trong phòng không ra nay, Vân Tuý Vi phá lệ lần đầu tiên xuất hiện ở nhà ăn.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Vân Noãn Noãn vẫn có chút không kịp phản ứng.“Chị họ, chị hôm nay không ăn cơm ở ngoài à?” Sự kinh ngạc hiện rõ trên mặt Vân Noãn Túy Vi đột nhiên phát hiện ở chung với cô không còn khó chịu như trước nữa, nhưng cũng chỉ là một chút chút miễn cưỡng ngẩng đầu ừ một tiếng:“Sao tôi phải ra ngoài ăn cơm? Đây không phải nhà tôi sao?”Tương tự như câu chuyện cổ tích cậu bé chăn cừu, vì đứa trẻ nói dối quá nhiều, nên người khác đều không tin lời cậu bé nói Noãn Noãn sợ chị họ hiểu lầm có phải cô lại châm chọc mình.
So với chị ấy, cô mới giống con ruột của gia đình này hơn.“Em không có ý này, đây là nhà của chị họ, chị muốn ăn cơm ở nhà hay đâu cũng được.
Em hoan nghênh còn không kịp, chính là có chút… thụ sủng nhược kinh.”Cô nói bốn chữ cuối cùng nhỏ đến mức Vân Túy Vi không nghe rõ mà chỉ liếc nhìn đó Vân Noãn Noãn cũng ngồi xuống, người giúp việc bưng lên một bát cơm cho Noãn Noãn ăn bữa này ngon lành đến mức cô hoàn toàn quên mất việc kiểm soát thân hình trước khi tiến tổ đóng phim.
Ai bảo chị họ xinh đẹp động lòng người đang ngồi trước mặt, cô còn có thể cao hứng ăn tận 3 bát ăn xong một bát cơm nữa, Vân Noãn Noãn đang húp canh thì quản lý báo cho cô một tin tức Thẩm Nhã:“Bộ phim của Bạch đạo diễn đã định rồi.
Tháng sau bắt đầu ghi hình.
Ngày mai em sẽ đến hoá trang và chụp hình, rồi tháng sau trực tiếp vào đoàn tham gia cùng dàn diễn viên."Vân Noãn Noãn vừa trả lời tin nhắn "đã nhận", nhưng đột nhiên nghe thấy tiếng dưa nổ:【Quá sốc! Bạch Khởi Nhiên thật sự rất oan uổng, vợ anh ta lại làm ra chuyện đau lòng như vậy! 】.