Bước vào phòng là một nữ nhân tuổi trung niên, toàn thân một màu lam y, khuôn mặt tuy đã có vài nếp nhăn nhưng vẫn không thể xoá đi vẻ tươi sáng như hoa hiện lên trên đó, chắc chắn người này khi còn trẻ đã từng là mục tiêu của biết bao nam nhân.
Mà lúc này khi bước vào căn phòng, lam y nữ tử khuôn mặt lên đầy vẻ lo lắng chạy về phía Triệu Minh Long mà nói:
" Tiểu Long, chuyện gì vừa xảy ra vậy, ở đây vừa xảy ra chuyện gì, ngươi có làm sao không? "
Nàng nhìn về phía hắn mà nói, chỉ là khi nhìn rõ thân thể trần trụi của hắn, nàng mặt hơi hồng lên, ngay lập tức quay ra chỗ khác. Nhưng khi quay ra nhìn căn phòng, khuôn mặt nàng càng thêm hoảng sợ mà nói với hắn:
" Tiểu Long, ngươi thành thật nói cho ta biết, ở đây vừa xảy ra chuyện gì, tại sao đồ vật trong phòng đều bị như vậy, còn có quần áo ngươi, tại sao lại bị rách như vậy, chẳng lẽ bị người ám sát, Tiểu Long, ngươi nhanh nói cho ta biết "
Nàng không nhìn được trừng mắt về phía Trịnh Minh Long, thậm chí không thèm để ý đến thân thể hắn mà hỏi. Mà hắn khi nhìn thấy cảnh này, cũng không thể phản ứng kịp thời được. Người này chính là đại thẩm của hắn, chính xác là đại thẩm của tiền thân hắn, Dương Minh Châu, cũng là một người vợ hoàn hảo mà bao người đàn ông mong ước.
Từ nhỏ, vì cha mẹ hắn đều là nhân vật quan trọng đối với vương quốc nên bọn họ có rất ít thời gian dành cho tiền thân. Tuy rằng cũng rất nhiều lúc bọn họ bỏ thời gian đến thăm hắn, luôn luôn quan tâm yêu thương hắn, mà hắn cũng đồng dạng cảm nhận được tình thương phụ mẫu, rất biết ơn họ.
Nhưng nếu nói đến ai đã dành thời gian chăm sóc hắn từ bé đến lớn nhiều nhất, đó phải nói đến vị này đại thẩm Dương Minh Châu. Hắn từ khi mới biết đi đã được nàng chăm sóc, nuôi lớn, dạy bảo từng ngày, gần như cả thời gian của nàng đều dành để chăm sóc hắn, đôi khi tiền thân Triệu Minh Long còn tưởng nàng là người mẹ thứ hai của mình.
Mặc dù dành rất nhiều thời gian chăm sóc hắn, nhưng nàng cũng là một người quan trọng trong gia tộc, nàng không chỉ là vợ của đại trưởng lão Triệu Tôn Thiên, đại thúc của hắn, nàng còn là người nắm giữ quyền quyết định trong các vấn đề trọng đại của gia tộc. Không phải bởi vì nàng là vợ của đại trưởng lão, mà vì nàng có thể coi là một thiên tài trong lĩnh vực doanh nghiệp, chính nhờ có nàng mà chỉ trong vòng năm, Triệu gia đã phát triển đến trình độ mà hoàng tộc cũng phải cảm thán.
Nàng thời điểm trẻ tuổi còn là nữ nhân vạn người mê, người theo đuổi có thể xếp đầy dãy phố, tuy rằng đại thúc của hắn thời điểm đó cũng được coi là thiên tài, nhưng vì lấy được trái tim nàng cũng phải bỏ ra nhiều lắm.
Nhìn thấy đôi mắt tràn ngập lo lắng hiện lên trên khuôn mặt vài nếp nhăn của nàng, Triệu Minh Long cười nói:
" Đại thẩm, ngươi đã đến a, ta có một bất ngờ cho ngươi đây "
Nhìn hắn cười như không có việc gì xảy ra, nàng càng thêm tức giận nhìn chằm chằm hắn nói:
" Ngươi cười cái gì, nhanh nói cho ta, a, ngươi... kinh mạch của ngươi... " - Khi nhìn vào thân thể hắn, nàng đột nhiên hoảng sợ thốt lên.
Tuy rằng nàng thiên phú tu luyện không được tốt lắm, nhưng cũng đã bước vào Vô Hình cảnh, vì thế đối thân thể phàm nhân một chút vấn đề nàng liếc mắt có thể nhìn ra. Lúc nãy vì chỉ quan tâm đến an nguy của Triệu Minh Long, nàng không kịp nhìn kĩ hắn, mà lúc này khi nhìn lại, nàng mới phát hiện ra, kinh mạch hắn, hoàn toàn khôi phục. Hơn nữa, khi tức mà nàng cảm nhận, chính là Thoái Hình cảnh nhất trọng.
" Không thể nào... " - Nàng lập tức kêu lên
" Triệu Minh Long, thân thể ngươi xảy ra chuyện gì, tại sao lại khôi phục được kinh mạch, hơn nữa... còn tiến vào Thoái Hình cảnh tu sĩ "
Nghe giọng điệu chất vấn của đại thẩm, hắn cười đắc ý mà nói ra:
" Đại thẩm à, thực ra kinh mạch ta được khôi phục là một tháng trước sự tình, ta chỉ đang cố gắng đả thông huyệt đạo, tiến vào hàng ngũ tu luyện giả, tặng ngươi một cái cự đại bất ngờ mà thôi "
Hắn không có khả năng nói mình vài giờ trước đã khôi phục kinh mạch, hơn nữa còn tiến nhập Thoái Hình cảnh, nói ra như vậy, chắc chắn ai cũng bảo hắn nói dối.
Mà theo như tiền thân trí nhớ, một tháng nay vì đại thẩm hắn rất bận, chỉ có muội muội Triệu Hạ Nhi một vài lần đến thăm hắn mà thôi, mà tiểu la ly này không thể phát hiện được thể nội của hắn, nên cũng tìm được điều gì bất thường. Suy nghĩ như vậy, hắn mới lấy thời gian là một tháng là thời điểm khôi phục kinh mạch, để cho đại thẩm hắn không thể hoài nghi.
Đáng tiếc chính là, Dương Minh Châu lòng nghi hoặc càng lớn, tiếp tục hỏi hắn:
" Một tháng trước khôi phục lại, tại sao ta lại không biết gì, hơn nữa, từ một tháng đả thông huyệt đạo, đây cũng quá nhanh đi, Tiểu Long, ngươi làm sao làm được "
Một tháng trước khôi phục kinh mạch, nàng đúng là không thể nói gì, đơn giản vì nàng chưa từng đến thăm hắn lúc đó, nhưng nếu nói huyệt đạo hoàn toàn đả thông trong vòng một tháng, đấy chính là một việc rất khó tin a.
Mỗi cái huyệt đạo đả thông, cần thời gian rất lớn, đại đa số người cần nửa năm năm thời gian, thậm chí có người lâu hơn. Hơn nữa, đả thông cần có tiền bối đứng cạnh chỉ bảo đúng điểm, nếu không đả thông sai vị trí, cũng triệt để mất đi tiền đồ, không thể tu luyện.
Mà Triệu Minh Long hắn chỉ cần tháng thời gian không người trợ giúp cũng có thể làm được, đây là việc rất khó tin.
Thấy nàng không tin tưởng mình, hắn lúng túng nói:
" Cái này ta cũng không rõ a, thời điểm hơn một tháng trước, ta cảm giác được thân thể ta thoải mái hơn rất nhiều, sau đó vài ngày tĩnh dưỡng, ta hoàn toàn khôi phục lại được, không chỉ như vậy, trong đầu ta hiện lên toàn bộ huyệt đạo vị trí cùng cách đả thông. Khi ta làm theo hình ảnh đó đều phát hiện hoàn toàn đúng sự thật, vì thế ta mới muốn tặng ngươi một bất ngờ a "
" Cái này, nếu điều này này làm ngươi lo lắng, ta thật sự xin lỗi đại thẩm, ta chỉ muốn ngươi có một niềm vui bất ngờ mà thôi " - Nói đến đây, hắn đôi mắt dường như có chút dính nước mắt cá sấu, một bộ nếu ngươi không chấp nhận, ta sẽ khóc cho ngươi xem.
Mà cái này đại thẩm lại cực kỳ yêu thương Triệu Minh Long, nhìn thấy hắn ứa ứa nước mắt, trong lòng nghi hoặc tan biến hết, chỉ còn lại tình yêu thương mà ôm hắn vào lồng ngực mình nói:
" Tiểu Long, ngươi đừng khóc a, ta chỉ là lo lắng cho ngươi mà thôi, vạn nhất nếu ngươi có bị thương gì, chắc ta cũng không sống nổi mất. "
" Nhìn thấy ngươi có thể khôi phục lại được, ta đúng là nên vui mừng mới đúng, ta phải nói cho đại thúc và phụ mẫu ngươi biết, cả Tiểu Khang cùng Linh Nhi tỷ muội cùng cả gia tộc nữa "
" Đúng vậy, phải tổ chức yến tiệc, yến tiệc dành riêng cho ngươi mới được, chắc bọn họ cũng sẽ rất vui lòng " - Dương Minh Châu khuôn mặt hiện lên nụ cười rạng rỡ, dù có thêm nếp nhăn cũng không thể che đậy nàng khi còn trẻ từng là mỹ nhân vạn người mê.
Nhìn thấy nét mặt rạng rỡ của đại thẩm, Triệu Minh Long cười nói:
" Hiện tại thông báo cũng được, nhưng không cần tổ chức yến tiệc đâu, chỉ là ta khôi phục mà thôi, không phải việc trọng đại gì, đại thẩm ngươi chỉ cần thông báo cho thân nhân ta là được rồi "
Hắn kiếp trước là một cái cô độc người, dĩ nhiên không thích chốn đông vui nhộn nhịp, đặc biệt càng không thích người khác vì hắn mà phải bỏ thời gian quý giá của mình ra. Ví như, phụ mẫu bọn hắn, đều là ngày đêm bận rộn người, hắn không thể ảnh hưởng đến bọn họ.
Mà Dương Minh Châu nghe vậy, cũng chiều theo ý hắn:
" Ừm, nếu ngươi không muốn, vậy ta cũng không ép, nhưng ta nhất định thông báo cho đại thúc cùng phụ mẫu bọn họ, để họ khỏi lo lắng cho ngươi "
Nghe vậy, hắn gật đầu đáp ứng:
" Vậy cảm ơn đại thẩm a "
" Vậy ngươi cứ nằm nghỉ ngơi trước đi, ngươi vừa đột phá, căn cơ chưa được rèn luyện ổn định, chắc cũng mệt mỏi rồi " - Nàng gật đầu nói, xong đóng cửa phòng đi ra ngoài.
Khi ra ngoài thời điểm, nàng không nhịn được cúi đầu lẩm bẩm:
" Tiểu Long hôm nay, dường như có chút khác biệt "
Là người dạy bảo Triệu Minh Long từ bé, tuy không nói có thể hiểu hết toàn bộ con người hắn, nhưng cũng không sai biệt lắm bao nhiêu. Mỗi lần nàng đến thăm hắn, hắn tuy rằng đều nở nụ cười với nàng, nhưng nàng biết hắn chỉ đang cố giấu nỗi đau sâu thẳm trong tim mà thôi. Nhưng lần này gặp mặt, nàng dường như không cảm thấy nỗi đau đó nữa, chỉ còn lại nụ cười chân thực, chân thực đến không thể làm giả, làm đại thẩm của hắn, nàng cũng rất vui mừng, nhưng đồng dạng cũng rất nghi hoặc.
Một lúc sau, nàng mới ngẩng đầu cười nói:
" Mặc kệ điều gì, việc hôm nay đúng là việc đáng mừng, ta phải nhanh chóng thông báo cho Triệu Tôn Thiên đám người mới được, chắc bọn họ cũng rất mong chờ điều này đây "
Nói xong, nàng lập tức chạy đi.
Ở trong căn phòng, khi chỉ còn lại một mình Triệu Minh Long, hắn không nhịn được cười cảm thán:
" Tiền thân a tiền thân, xem ra ngươi cũng có phương diện tốt hơn ta, ngươi có một cái chân chính gia đình, một nơi ngươi có thể gọi là nhà. "
" Ngươi yên tâm đi, ta chiếm ngươi cái này thân thể, ta nhất định sẽ thực hiện ước nguyện của ngươi, bảo vệ tổ ấm này " - Hắn cười nhìn lên bầu trời mà nói. Mà lúc này, hắn cũng cảm giác được, ở trên trời cao kia, linh hồn tiền thân Triệu Minh Long cũng đang mỉm cười nhìn hắn, một cái cười phá tan hết thảy u ám nhân gian, phảng phất như được giải thoát hết thảy, tiến về cõi thiên đường.
Mà lúc này, thanh âm hệ thống vang lên: