" Nếu đã không thể thoả hiệp như vậy tôi nghĩ chúng ta không nên đàm phán tiếp " Jungkook lạnh lùng nhìn Seung nói
" Vậy thì tôi cũng không còn cách nào khác. Rất vui vì được tận mắt thấy anh ở bên ngoài như vậy " Seung đứng dậy chỉnh cà vạt, khoé miệng nhếch lên đầy diễu cợt
Jungkook cười nhạt không nói gì, nhìn về phía giám đốc Kim ra hiệu tiễn khách.
Cuộc họp này thật phí thời gian của anh...
Tiễn khách xong, giám đốc Kim quay lại, sắc mặt hiện rõ lên sự không hài lòng với tên chủ tịch khi nãy.
" Tôi chưa thấy một ai đòi hỏi nhiều như cậu ta, một người như vậy mà đứng đầu một công ty, không biết trụ nổi bao lâu " giám đốc Kim ngồi ghế than trách
Jungkook cau mày nhìn số hợp đồng vừa nãy, những điều khoản này cứ như cố tình đề ra để hai bên không thể ký hợp tác vậy... Rất khó đoán
"Tìm người khác đi" Jungkook ném tập hợp đồng vào thùng giấy bỏ đi, nét mặt cũng dãn ra được vài phần. Seung cũng chỉ là một đối tượng mới để anh thử hợp tác mà thôi, không có anh ta vẫn còn rất nhiều người khác
Trên xe con...
" Cô ấy ra khỏi nhà chưa? " Seung áp điện thoại bên tai , lạnh giọng nói
" Cô ấy vừa ra ngoài khoảng p trước, hiện tại có lẽ đang tới..." chưa kịo nói xong thì điện thoại đã bị tắt.
Seung nhìn ra phía ngoài cửa xe...
Thật không ngờ lại gặp cô ấy ở đây, có vẻ như rất thích đi siêu thị mua đồ ăn thì phải.
Anh mở cửa xuống xe, chậm rãi tiến lại gần, trên mặt vô cùng trìu mếm
" Hae ! " giọng nói trầm êm phát ra
Cô giật mình quay lại, hoá ra là người đàn ông hôm qua.
Trên miệng cô nở một nụ cười hiền vô cùng sạch sẽ, giọng nói trong vắt lên tiếng : " anh Han, anh cũng tới đây sao?"
Anh gật đầu một cái nhìn xung quay rồi quay sang nhìn cô " Tôi tới đây mua chút đồ, cô tới đây một mình à?"
" Tôi tới đây với anh Yang, anh ấy vừa đi cất xe "
" Vậy sao? Bãi đâu xe đang lỗi thẻ biển, chắc phải lúc nữa mới sửa được. Bên ngoài rất lạnh, chúng ta vào trong trước đi " Seung xỏ tay túi quần đôi vai lớn hơi run run
Hae nghĩ một lúc rồi gật đầu theo anh vào trong, lấy điện thoại ra nhắn vội một tin cho vệ sĩ Yang, không chút nữa anh ra không thấy cô sẽ rất lo lắng
Seung lấy xe để đồ rồi cùng cô vào trong siêu thị, nếu người ngoài không biết họ sẽ nghĩ hai người họ là một cặp rất xứng đôi.
" Tôi không biết anh Han lại thích mấy chuyện này của con gái " Hae chọn mớ rau tươi, thản nhiên nói
Seung đứng cạnh, cũng lấy theo cô
" Mẹ tôi không có con gái, cho nên tôi kiêm luôn con trai và con gái của nhà "
Hae tròn mắt quay sang nhìn anh từ trên xuống dưới " Anh lưỡng tính sao?"
Seung há hốc mồm khi nghe cô phán như vậy, anh vội nói " Không phải, tôi đàn ông % "
" Đúng vậy, nhìn anh thế này làm sao mà lưỡng tính được " Hae gật đầu tán thành câu nói của anh.
" Anh có bạn gái hay vợ sắp cưới chưa?" Hae vừa cho hoa quả vào trong xe vừa hỏi
Anh bất giác nhìn cô khó trả lời.
Tất nhiên là anh chưa rồi, người xứng đáng làm vợ của anh có lẽ chỉ có mỗi mình cô mà thôi, không ai có thể thay thế?
" Chưa có vợ, nhưng yêu đơn phương một người từ rất lâu " Seung mỉn cười nói
Hae nhìn anh một cái, rồi tiếp tục nhặt đồ " Yêu đơn phương sao? Sao anh không tới gặp và nói thẳng với cô ấy rằng anh yêu cô ấy ? "
" Có đi tìm, nhưng cô ấy đã chuyển đi nơi khác. Khi tìm lại được thì cô ấy sắp thành vợ người ta rồi " giọng nói phát ra mang chút màu buồn. Cổ họng anh đột nhiên nghẹn lại
Hae nhìn anh đầy thương cảm...
Cô hiểu cảm giác nhìn người mình yêu bên người khác nó như thế nào, rất đau, rất buồn, rất khó chịu, thậm trí là cả tuyệt bọng và hụt hẫng.
Người con trai dù có mạnh mẽ tới đâu, nếu như rơi vào lưới tình, nhất định sẽ yến mềm
" Đừng buồn quá, rồi sẽ có một người tốt xứng với anh thôi " nói ra câu này Hae như xát thêm muối vào trái tim anh vậy, xót xa tới mức đau lòng
Tất nhiên còn nhiều người tốt, nhưng người giống cô thì không có ai, bảo anh làm sao mà vui vẻ được khi thấy cô kết hôm với người khác. Còn mình thì quên hết mọi chuyện một cách sạch sẽ
Anh thở dài nhìn cô với ánh mắt sâu thẳm, trầm giọng nói " Cô đã bao giờ ăn quả rừng chưa? Cô đã bao giờ đi đào măng và bẫy thỏ rừng chưa? "
Seung như muốn nói ra những kỉ niệm cũ của hai người họ, nếu cô quên, anh sẽ kể lại hết...
Hae hơi ngạc nhiên với những thứ anh vừa nói? Những thứ này cô đều đã từng làm khi còn sống trên núi, đây là cách cô kiếm sống qua ngày.
Tại sao, anh ta lại hỏi như vậy?
Anh dừng một lúc rồi tiếp tục nói :
" Cô ấy là người khác với những cô gái khác, rất thích hoa cát tường, thích canh cải thảo và tính khí có chút ngang bướng nhưng lại khi tiếp xúc lại rất tốt bụng và đáng yêu... "
Hae sững người nhìn anh chăm chú, cô cũng thích hoa cát tường, cũng thích cảnh cải thảo. Người con gái anh kể so với cô có lẽ sẽ cùng một sở thích..
Không thấy cô lên tiếng anh lại nói tiếp " Tôi hay gọi cô ấy là ..."
" Phu nhân "
Đột nhiên đằng sau vang lên một giọng nói khiến cô giật mình quay lại, không để ý tới câu chuyện của Seung nữa.
" Ngài Han cũng ở đây sao?" Vệ sĩ Yang, chạy tới nhìn Seung nói
Seung cười miễn cưỡng " Gặp cô Hae ngoài cổng, cùng tiện nên đi theo cô Hae học chút chọn đồ. Anh không phiền khi tôi đi theo chứ ?"
" Không vấn đề gì?" Vệ sĩ Yang lịch sự nói
Quay lại với công việc đi chợ, cô cũng quên luôn cả câu chuyện vừa rồi của Seung.
Thế nhưng...
Cô buột miệng hỏi " Anh có nét gì đó rất giống với người bạn cũ của tôi "
Anh bất ngờ dừng lại, quay mặt sang nhìn cô, ánh mắt hiện nên sự chờ đợi
" Là ai vậy? "
" Không có gì, tôi mua xong rồi anh mua gì nữa không ?"
Seung hụt hẫng, trên miệng miễn cưỡng nở nụ cười đáp " Tôi đủ rồi "
Cả thanh toán xong rồi cũng tạm biệt nhau về. Seung vẫn đứng đó nhìn chiếc xe rời đi, xa dần xa dần cho tới khi không còn nhìn thấy nữa anh vẫn đứng đó
Rốt cuộc, là em còn nhớ tôi hay thật sự là quên
" Chủ tịch, anh mua nhiều đồ thế ?" Lái xe chạy tới đỡ lấy túi đồ của anh
Anh điềm tĩnh quay vào trong xe nhẹ giọng nói " Về nhà đi, tối nay tôi muốn dùng cơm với bố mẹ "
Tầng , phòng làm việc của Hyun tại công ty
" Hyun tổng, bây giờ anh tính như thế nào? " Seo đứng đằng sau cung kính nói
Hyun hút một hơi thuốc rồi từ từ quay lại bàn làm việc, sắc mặt có vẻ rất bình tĩnh như không có chút khó khăn nào
" Chia thành các kiện nhỏ, cho qua bằng các cửa khẩu gần đó. Bọn chúng không đánh hơi được đâu " chất giọng lạnh lùng vô cùng sắc bén
Một tên cục trưởng đâu dễ để anh chịu thua, lần này chỉ là mất chút thời gian thôi. Số lô hàng này nhất định anh phải cho vào trong nước tiêu thụ
" Tôi hiểu rồi " Seo cúi đầu chào rồi đi luôn.
Vừa quay đi, sắc mặt Seo bỗng thay đổi trở lên sắc lạnh. Không ngờ, cậu ta lại có thể nghĩ được cách này... con người cậu ta chắc hẳn đã được bố mình dậy bảo rất tốt
Hôm nay...
Jungkook tan làm rất sớm, anh bàn giao lại một số công việc cho giám đốc Kim và Tae rồi nhanh chóng về nhà. Trên mặt vô cùng vui vẻ
Vào tới nhà, ngửi thấy mùi thơm bên trong, không cần nhìn cũng đoán được là Hae đang nấu cơm. Vì khi cô nấu cơm trong nhà lúc nào cũng có mùi của vani rất ngọt ngào.
Anh đi tới không chút tiếng động, nhẹ nhàng ôm cô từ phía sau khiến cô coa chút giật mình
" Món mới à?" Anh đặt cằm lên vai cô dịu dàng nói
Hae quay sang mỉm cười đầy tình ý, ánh mắt hiện lên rất đáng yêu " Em mới học được trên mạng "
" Ăn được không ?" Anh khẽ cau mày nhìn cô đầy hoang mang xen lẫn lo lắng.
Lần trước cũng vì mấy món trên mạng cô nấu mà anh đã đau bụng cả ngày, lần này cũng vậy chắc ngày mai không thể đi nổi mất...
" Sắc mặt anh sao vậy? " Hae tắt bếp quay sang vươn tay sờ lên trán anh.
Anh nắm lấy tay cô kéo vào lòng ôm chặt.
" Ngày mai chúng ta sẽ đi Thuỵ Sĩ "
" Thật sao?" Hae tròn mắt ngạc nhiên nhìn anh, nét mặt vô cùng phấn khởi
Cô chưa đi Thuỵ Sĩ bao giờ? Nghe thầy Tan nói ở đó mùa lạnh rất đẹp
Jungkook gật đầu nói " Em không thích à "
" Không, có phải là đi công tác lên đưa em đi theo " Hae bĩu môi nhìn anh đầy suy đoán.
" Sai, là muốn đưa em đi du lịch cho thoải mái mà thôi. Sau này có con muốn đi du lịch rất khó "
Jungkook thản nhiên nói ra những lời này mà không hề suy nghĩ. Đúng là anh tính tới chuyện cưới cô và cùng cô sinh những đứa con vậy nên những lời này của anh đều là thật.
Hae đỏ mặt nhìn anh rất lâu, không ngờ anh lại suy nghĩ cho mình tới như vậy. Nếu sau này có con đúng là cuộc sống của cô và Jungkook sẽ không được thoải mái nữa, vậy nên cứ vui vẻ thoải mái quãng thời gian này đã.
" Cảm ơn anh " Cô kiễng chân hôn lên môi anh như một món quà cảm ơn.
Một nụ hôn nhẹ nhàng nhưng lại rất ngọt ngào vào nóng bỏng.
Sáng sớm hôm sau...
Tae đã tới đón và đưa cả hai tới sân bay rồi mới bắt đầu công việc của mình.
Chuyến du lịch một tuần này của vợ chồng Jungkook, cũng là lúc anh bắt đầu công việc tìm kiếm của mình trước khi cả hai quay về Seoul
" Sao rồi "
" Chủ tịch, đã tiến hành đào được m rồi "
" Có gì khả nghi không?"
" Không có gì đáng lo ngại, chỉ là không có dấu hiệu gì của thấy kho vàng hết "
" Ừ, có gì gọi điện báo tôi "
Jungkook quay sang nhìn Hae đang say giấc trên giường. Chuyến đi này đưa cô tới đây một phần là để giúp cô thoải mái đầu óc, một phần cũng là vì muốn xem có thật ở nhà anh có kho vàng như lời đồn.
Anh không muốn cô biết nên mới làm như vậy, giấu diếm cô trong lòng anh cũng chẳng nhẹ nhõm là bao.... Anh chỉ là muốn làm sáng tỏ tất cả mọi chuyện mà thôi.
Kéo chăn lên cho cô, anh nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt thanh tú của cô.
Bao năm qua cô đã chịu nhiều khổ cực rồi, anh nhất định không để cô thiệt thòi mãi được
" Anh không ngủ à ?" Hae tỉnh giấc, hai mât vẫn còn díu lại không thể mở to
Jungkook ôm cô vào lòng, vỗ nhẹ lưng cô nhẹ giọng nói " Anh thấy khó chịu trong người không ngủ được "
Cô hiểu được ý trong lời nói của anh, mặt cô nóng lên, may là phòng không sáng chứ không anh sẽ thấy mặt cô đang đỏ lên vì ngại mất.
Mặc dù đã cùng Jungkook ân ái nhiều lần nhưng cô vẫn chưa vơi được chút ngại nào.
Cô vòng tay qua eo ôm chặt lấy Jungkook, úp mặt vào lồng ngực của anh thở dài một cái. Tiếc là hôm nay cô tới tháng chứ nếu không lúc này chắc chắn đang cùng anh làm chuyện đấy rồi.
" Em sao vậy?" Nghe thấy tiếng thở dài của cô, Jungkook bất ngờ hỏi
" Không sao? Chỉ là mấy hôm nữa lại phải quay về Seoul, em thấy hơi buồn"
" Sao lại buồn?"
Hae ngước mặt lên nhìn anh, không suy nghĩ mà trả lời luôn
" Em chỉ muốn bên anh như thế này mãi, không muốn anh rời bỏ em một chút nào hết " giọng nói phât ra vô cùng tâm trạng. Jungkook có thể thấy được chút buồn của cô qua giọng nói, tất nhiên là anh cũng không muốn tuột mất cô
Anh khẽ gõ nhẹ lên trân cô " Ngốc"
" Anh đi làm kiếm tiền để nuôi em chứ? Hay từ lầm sau đi làm, anh sẽ đưa em đi theo nhé "
Hae nhìn anh một lúc suy nghĩ rồi gật đầu tán thành.
Ý này cũng rất hay, như vậy cô có thể cạnh anh cả ngày rồi
" Nhớ đấy "
" Đưỡ rồi, mau ngủ đi, mai còn chơi nữa "
" Thật vậy sao?" Seung nhìn Seo đầy lạnh lùng
" Vâng, hôm nay là ngày thứ rồi "
" Tôi đã đánh giá thấp anh ta rồi, giàu có tới mức nào đi nữa thì thấy trước mặt một đống của vẫn cứ là muốn có nó" Seung dập điếu thuốc vào gạt tàn, giọng nói rất lạnh lùng
Anh cứ nghĩ Jungkook là một người đàn ông đàng hoàng, hoá ra cũng là lợi dụng Hae để có được khối tài sản nhà cô. Thật thất vọng khi anh đã đặt niềm tin vào Jungkook, anh không thể để cô ở bên người mưu mô như vậy được.
Anh sẽ cho Hae thấy con người thật của Jungkook là như thế nào?
" Còn về Hyun, thế nào rồi "
" Vẫn đang tiến hành đưa chia nhỏ hàng để cho vào nước, dự kiến phải mất gần một tháng lô hàng mới được chuyển vào nước hết "
" Được, cậu về đi. Thời gian này đừng qua chỗ tôi nhiều, Hyun sẽ nghi ngờ "
" Vâng, chào chủ tịch "
Trước đây anh đã từng nói rồi...
Không phải Hyun cũng không phải của Jungkook...
Mà ngay từ đầu cho tới bây giờ, Hae mới là của anh và sau này cũng vậy.
Mị đã quay trở lại rồi đây :))))