Hae ngồi cạnh giường, nước mắt vẫn chưa thôi rơi, hai bàn tay nắm chặt lấy tay anh nghẹn ngào nói "Có phải tại em vừa rồi chạm vào vết thương nên anh mới vậy? "
" Không phải lỗi em, do thời tiết thôi "
" Anh còn đau không ? "
" Anh không sao, nằm xuống đây, anh muốn ôm em ngủ một lúc " anh kéo cô nằm xuống cạnh mình, nhẹ nhàng ôm cô vào trong lòng
Anh thật sự thích mùi hương này, thích ôm cô, rất dễ chịu và cực thoải mái.
Hai người ôm nhau không lâu thì anh chìm vào giấc ngủ, có lẽ anh đang rất mệt, cô có thể cảm nhận được điều đó. Hơi thở của anh mềm mại như nhưng ôm lấy cơ thể cô, khiến cô không muốn tỉnh lại, muốn mãi bên anh như thế này. Có thể trốn vào lòng anh như thế này, cô thực thấy an toàn và hạnh phúc
Cánh cửa nhẹ nhàng được đóng lại, ba người bên ngoài nhìn nhau khẽ cười vui, hình ảnh này có thể nói là bình yên nhất mà hai người họ có được...
" Muốn được giống họ chứ hai đứa " bác Han chắp tay sau hông, nhìn Tae và Yang với ánh mắt trêu chọc
Hai người họ biết bị trêu nên bỗng nhiên thấy ngại.
Tất nhiên là bọn họ muốn, thế nhưng bây giờ chưa phải lúc để bọn họ làm viễ riêng của mình
Nửa đêm...
Jungkook khẽ cựa người, mở mắt ra thấy cô vẫn đang say giấc trong lòng mình cảm giác thật ấp áp. Thật không thể ngờ rằng lại có một ngày, anh bị lạc vào thế giới của cô, một thế giới dịu dàng ấm áp.
Anh nhẹ nhàng hôn lên trán cô một cái, thì cô đột nhiên tỉnh lại, đôi mắt dần dần mở ra nhìn anh. Như chợt nhớ ra điều gì, cô vội ngồi dậy sắc mặt có chút lo lắng
Không phải là cô lại đụng vào vết thương đấy chứ ?
" Jungkook, em đụng vào chỗ ý à "
" Chỗ ý là chỗ nào ?" Jungkook cười một cái, ánh mắt nhìn Hae đầy trêu ghẹo.
Rõ ràng là anh biết cô nói tới cái gì nhưng với câu hỏi mập mờ này của cô thì anh không thể không trêu cô được...
Cô biết mình bị trêu, trên mặt bắt đầu nóng lên vì ngại, định vội giải thích thì đã bị anh nói tiếp " Có phải chỗ em nói là chỗ này " anh lật chăn ra nhì xuống phía dưới của mình rồi lại nhìn cô, cái biểu hiện này quả thật rất khiến người ta thấy vui.
Cô quay mặt định xuống giường bỏ đi nhưng Jungkook rất nhanh đã kịp nắm lấy cổ tay cô kéo lại về lòng mình. Bốn mắt nhìn nhau đầy tình tứ, họ biết ánh mắt này của nhau là gì, là yêu thương, là nhớ nhung, là dục vọng. Cô khẽ mất máy môi định nói gì đó những lại không thể nói ra, thật ra là cô không biết nên nói như thế nào, nếu cô nói cô rất muốn trao thân này cho anh thì quả thực là quá táo bạo rồi. Hơn nữa anh đang mệt cô không nên vắt sức của anh như vậy
Jungkook đặt nên môi cô một nụ hôn nhẹ nhàng và ngọt ngào, bàn tay không yên phận mà luồn vào bên trong nắn nắn bóp bóp quả đào hồng căng tròn mềm mại
Cô vòng tay ôm lấy cổ anh đáp lại nụ hôn cháy bỏng kia, đây đúng là điều cô đang suy nghĩ. Hơi thở bắt đầu gấp gáp Jungkook mới rời nụ hôn còn ngọt ngào kia, vội vàng cởi chiếc áo đang mặc trên người cô ra, nhưng lại bị cô nắm chặt lại không cho hành động.
Ơ kìa!
Đây là thứ cô đang muốn mà, thật sự muốn nến thử lại chuyện hoan ái hôm trước nhưng sức khoẻ của anh vẫn là trên hết
" Sao vậy ?" Anh khó hiểu nhìn cô, giọng nói trầm nhẹ phả thẳng xuống gương mặt thanh tú này
" Anh còn yếu, có thể đợi tới lúc anh khoẻ lại không?" Hae e dè nói
Jungkook bất giác cười lên một tiếng
" Em nghĩ anh yếu tới như vậy sao? Anh nói cho em biết thể lực của anh rất tốt, có thể cùng em đêm làm vài lần " anh xoa xoa đôi môi cô tự tin nói
" Em không biết, dù sao anh đang như vậy em rất lo " Hae cau mặt lại, giọng nói vô cùng nghiêm túc
Anh thấy hơi tiếc nuối nhưng không sao, anh biết là cô quan tâm nên mới như vậy, không làm hôm nay thì còn nhiều ngày khác, dù sao cô cùng không thể chạy được .
" Chúng ta xuống nhà ăn chút gì nhé, anh hơi đói "
Lúc này, ở một nơi khác...
Căn nhà lớn nhưng lại vô cùng lạnh lẽo và đơn độc. Anh ngả lưng về sau ghế nhìn tấm ảnh được đặt trên bàn rất chăm chú, anh thấy nhớ cô. Lòng tham muốn chiếm hữu cô mỗi lúc một cao, tuy biết với năng lực lúc này của mình không thể một phát lật đổ Jungkook và đưa cô đến với mình nhưng nhất định anh sẽ hạ bệ Jungkook và khiến cô ấy là của riêng mình
Đang trầm ngâm trong đống suy tư, điện thoại của Hyun bỗng nhiên đổ chuông
" Có chuyện gì? " Hyun lạnh giọng lên tiếng, lúc này anh thấy mệt mỏi và cực phiền toái
" Hyun tổng, người của mình báo là chuyến hàng tới sợ sẽ không qua nổi. Cục trưởng mới vừa lên làm rất gắt " đầu máy bên kia nghe giọng có vẻ rất nghiêm trọng.
Hyun nắm chặt thành nắm đấm đặt trên bàn, hai mắt nhắn lại kìm chế cơn bực tức này... một năm vài ba lần, anh mất rất nhiều tiền để đút lót đám quan chức cấp cao để thuận tiện cho mấy việc này. Lần này cả một đống tiền anh đổ vào lô hàng không ít, lần này mà không thông qua chắc chắn tổn thất rất nặng nề.
" Sắp xếp một buổi gặp mặt cục trưởng mới đi " giọng nói trở lên lạnh lùng, gương mặt có chút bất đắc dĩ
" Vâng, tôi sẽ tiến hành sớm "
Anh thở dài, lấy chiếc khăn tay từ ngăn kéo ra hít lấy mùi thơm trên đó. Đây là mùi của Hae, một mùi của hoa cát tường xen lẫn một chút của hoa hồng, tạo lên một mùi hương rất lạ
Mấy ngày nay chuyện tìm kho vàng càng lúc càng bất lợi, chuyện cuối cùng làm được là chỉ có thể khiến Hae thuộc về anh, lúc ý chuyện tìm kho vàng kia chắc chắn khong còn khó khăn nữa.
Cùng một đêm và ở một căn phòng khác ...
" Nói sao?" Một giọng nói trầm ấm phát ra từ một người đàn ông ông tuấn mỹ, ánh đèn vàng nhạt toả ra ôm lấy gương mặt anh chông càng cuốn hút và lạnh lùng hơn
" Cậu ta bảo tôi sắp xếp một buổi để gặp cục trưởng " Hai tay chắp lại để phía trước, Seo trịnh trọng nói
"Cứ sắp xếp đi " Seung châm một điếu thuốc rồi đưa lên miệng hút, rồi từ từ thả ra một làn khói trắng mờ ảo rồi tiếp tục nói " Bố tôi là người chuẩn mực, vậy nên không lo chuyện giống như lúc trước xảy ra đâu "
" Tôi đã rõ, à còn nữa ..." nói đến đây Seo dừng lại quan sát sắc mặt Seung một cái, không biết có lên nói ra không ?
Như nhận ra Seo muốn nói gì đó, anh lạnh giọng nên tiếng " Cứ nói đi "
" Ông nội anh muốn chuyển lại vị trí của mình cho anh quản lý. Dù sao cả dòng họ có mỗi mình anh, vậy nên..."
Không để Seo nói hết câu, Seung hạ giọng nói xem vào " Chuyện này bảo ông là tôi muốn suy nghĩ thêm "
Nói là vậy, nhưng đây không khác gì là lời từ chối khéo. Ông nội anh là người như thế nào, công việc ra sao anh lại không biết. Hơn nữa anh lại không muốn hai người anh yêu quý lại thêm xung đột vì mình.
Ông nội anh ngày trước là một trùm xã hội đen, buôn bán tàng trữ ma tuý và rửa tiền có tổ chức lớn.
Hồi đó ông bà anh lấy nhau vì bị gia đình ép buộc, không lâu sau bà nội anh không chịu nổi cảnh bị chồng của mình tâm tư dồn hết về người phụ nữ khác, ngày đêm hắt hủi một mình cô đơn mà dẫn tới ly hôn. Một mình bà nuôi bố anh khôn lớn thành người cho tới tận bây giờ
Tuy ông nội anh giờ đã không còn làm mấy chuyện sai trái nữa nhưng cũng không tránh được việc cái danh ông trùm xã hội này vẫn còn. Bố anh bây giờ cũng là một cục trưởng cấp cao, nếu nhận lời ông như vậy thì làm khó bố anh rồi. Mà anh thì lại không phải là người bất hiếu như vậy.
Cuộc sống hôn nhân của ông bà anh tan vỡ khiến bố anh lúc nhỏ luôn thiệt thòi tình yêu của gia đình vậy nên từ nhỏ tới lớn, bố là người yêu anh nhất, dậy bảo anh một cách tử tế, dậy anh cách trân trọng gia đình, cho anh tình yêu thương chọn vẹn từ bố.
Hơn nữa anh cũng tự thành lập cho mình một công ty cũng đang rất phát triển, cho nên anh không muốn theo nghề bố hay ông hết
" Tôi sẽ nói lại "
Định quay đi nhưng nhớ ra một chuyện, Seo lại nói tiếp " à còn nữa, gần đây Jeon Jungkook cũng không có giấu hiệu gì của việc tìm hủng hết, thậm trí anh ta còn có ngẫu hứng đi câu cá nữa "
Seung nhướng mày nhìn Seo có chút ngạc nhiên, anh cứ tưởng khi bố Hae bị giết như vậy sẽ mau chóng tìm ra hung thủ nữa cơ. Có lẽ anh đã nhầm, người đàn ông này thật khó đoán trong lòng anh ta nghĩ gì.
" Vậy sao? Thật thất vọng. Nhưng không sao, nếu cậu ta không làm được thì tôi sẽ đòi lại công bằng cho Hae "
Seung đứng dậy đi về phía cửa sổ nhìn ra ngoài đêm tối. Thật ra anh biết hung thủ hại bố cô là ai nhưng anh lại muốn tự Jungkook phải tìm ra và trả thù cho Hae, nhưng xem ra anh ta không giỏi như mình tưởng tượng, cũng chỉ là lời đồn mà thôi .
" Anh định xử lý cậu ta như thế nào ?" Seo đứng sau nhìn bóng lưng to lớn đầy lạnh lùng của Seung đầy phức tạp
Seung quay lại, hai tay chống xuống bàn nhìn Seo đầy hào hứng, nói giọng kiêu ngạo " Cậu ta muốn tiền đúng không? Tất nhiên tôi sẽ khiến cậu ta trắng tay và tự mình tìm tới chỗ chết "
Nhưng lời này của Seung khiến Seo hơi lạnh sống lưng. Phải, anh biết người đứng trước mặt mình không thích đụng chân đụng tay, nếu anh đã hành động thì người đó chỉ còn cách tự mình kết liễu đời mình.
Đâu đó trong tính cách của anh vẫn có gì đó giống ông nội, lạnh lùng, thâm hiểm
Ngày hôm sau...
Jungkook cũng đã tới công ty sau hai ngày nghỉ làm. Công việc chất đống, rất nhiều báo cáo cần anh phê duyệt. Công việc gần đây cũng rất thuận lợi, mấy dự án mới và chuyển hướng kinh doanh của anh tiến triển cũng rất tốt nữa. Lần này công việc thưa thưa anh sẽ đưa Hae đi du lịch một thời gian để cho tâm trạng cô thêm vui vẻ và bớt suy nghĩ
- Ting Ting
Điện thoại anh hiện lên một tin nhắn, liếc nhìn một cái, anh dừng bút mở ra xem. Đây là tin nhắn của Yang, mỗi lúc đi đâu hay ai gặp mặt Yang đều phải báo cáo cho anh
Đọc tin nhắn xong, anh cười một cái rồi đặt điện thoại sang một bên. Hình như cô ấy đang muốn làm một người vợ tốt thì phải.
" Yang, anh nói xem Jungkook thích cà vạt màu gì " Ngón tay Hae lướt qua một loạt đống cà vạt trên kệ. Đống cà vạt này làm cô hoa cả mắt, đây là lần đầu cô đi mua cà vạt vậy nên không biết phải mua như thế nào
" Chủ tịch ăn mặc giản dị nhưng mỗi trang phục của chủ tịch đều được đặt may riêng cho nên những thứ như thế này tôi không biết liệu có hợp với chủ tịch không "
Hae nhìn anh một cái rồi nhìn xuống đống cà vạt trước mặt mím môi gật đầu hiểu chuyện " Anh nói đúng, có lẽ anh ấy không hợp mới mấy loại bình dân ở đây "
" Tuy là vậy, nhưng tôi nghĩ nếu là cô Hae mua nhất định chủ tịch sẽ thích và trân trọng nó " Yang thành thật nói, sắc mặt vô cùng nghiêm chỉnh
Hae khoanh tay suy nghĩ một lúc, lại quay sang nhìn anh " Anh nói vậy cũng đúng, vậy tôi sẽ mua một cái "
Cô lựa cho Jungkook một chiếc cà vạt màu xanh đậm cùng hoạ tiết hoa rất bắt mắt. Cô nhớ chỉ thấy anh đeo mấy loại đơn giản cho nên lần này cô mua cho anh một cái thật đặc biệt
" Cái đó thật là đẹp " Một giọng nói lạ lẫm phát ra từ người đàn ông đứng bên cạnh.
Hae bất ngờ quay sang nhìn anh một cái, ánh nhìn dừng ở gương mặt anh một lúc. Nhìn anh ta hơi quen quen, đã từng gặp ở đâu hay sao?
Thấy Hae nhìn người đàn ông này chăm chú , Yang vội nhắc nhở nhẹ, vì sợ đắc tội với người ta. Nhìn bộ trang phục trên người người đàn ông này Yang đoán anh ta có lẽ là người không tầm thường
Bị nhắc nhở, Hae vội quay mặt đi không nhìn nữa
" xin lỗi ngài, phu nhân nhà tôi bị cận nhìn không rõ, nên vừa rồi mong ngài bỏ qua " Yang cúi đầu trịnh trọng nói
Anh nhún vai nhìn sang Hae
" Vậy sao?" Anh biết những lời này là giả, tất nhiên với thái độ của Hae vừa nhìn anh chăm chú như vậy có lẽ đã nhớ ra một chút về anh, anh hạ giọng trầm êm nói tiếp " Không sao? Là tôi hỏi cô ấy trước. Mà mắt cận như vậy, sau này nên gặp bác sĩ nhiều một chút "
" Phu nhân tôi chỉ bị nhẹ, cảm ơn ngài đã quan tâm " Yang mỉm cười nói
Anh không nói gì, nhìn về phía Hae nói
" Cô có thể chọn giúp tôi hai chiếc cà vạt không ?"
Hae quay lại nhìn anh, rồi liếc nhìn Yang một cái, thân thiện gật đầu
" Không thành vấn đề, anh thích đơn giản hay gì ?"
" Một cái giống tay cô cầm và một cái đơn giản là được " Anh đút tay túi quần lãnh đạm nói
Hae lấy thêm một chiếc cà vạt giống của mình và chọn thêm cho anh một chiếc màu xám đơn giản đưa cho anh
" Mắt thẩm mỹ của tôi hơi kém, nếu anh không thích có thể đổi lại "
Anh cầm lấy, ánh mắt nhìn cô rất cảm kích. Khoé miệng nhếch lên một cách vô cùng đẹp mắt " Tôi thích, cảm ơn cô nhé "
Hae mỉm cười gật đầu, quay sang nhìn Yang
" Thấy sao ?" Hae đưa cho Yang xem chiếc cà vạt mình chọn cho Jungkook, ánh mắt dò xét nhìn anh
" Rất mới lạ ạ "
" Được " Hae gật đầu rồi đi về phía quầy thanh toán " Phiền chị gói cái này giúp tôi "
Hai người thanh toán xong thì đi ngay.
" Khoan đã " Một tiếng gọi lớn từ phía sau khiến hai người quay lại
Lại là người đàn ông vừa rồi
Hae nhìn anh đầy khó hiểu , anh ta lại muốn nhờ gì hay sao?
" Tôi có thể mời hai người một ly cà phê không? "
" Nhưng mà tôi đang..." Hae chưa kịp nói hết câu anh đã nói vào. Phong cách này giống hệt Jungkook
" Không lâu đâu, tôi muốn cảm ơn chuyện cà vạt thôi. " Anh nhìn sang Yang một cái rồi lại nhìn Hae
Hae miễn cưỡng nhìn Yang một cái
" Vậy chúng ta tới phía kia, có một chỗ bán cà phê " Hae chỉ tay về phía sau anh, thân thiện nói
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenS.Com
Trước Sau