Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhìn đống đồ Jungkook mua mà Hae không hiểu anh ta lại có ý đồ gì nữa đây, tự dưng mua nhiều như thế này
" Hae, cháu đang làm gì vậy " Bác Han ngó vào trong phòng nói
" Cháu không làm gì hết ạ "
" Làm ván cầu lông thôi cháu "
" Ok bác ạ, hôm nay cháu phải cho bác hết thể lực mới được " Hae vui vẻ theo bác Han ra sân
Mỗi người một bên sân Hae và bác Han chuẩn bị vào trận đấu. Từ khi Hae tới đây ở bác Han có người đỡ việc, biệt thự lại thêm người cảm giác vui vẻ ấm áp hơn hẳn lúc trước.
- Bíp bíp
Đang chơi dở trận cầu lông thì nghe thấy tiếng bíp còi nhận ra ngay là Jungkook. Hae vội vàng chạy ra mở cửa cho anh.
Nhìn thấy gương mặt đầm đìa mồ hôi là anh đoán được cô và bác Han lại chơi cầu lông. Một tuần nay mỗi lần bác Han và Hae chơi anh ở ngoài ban công đều thấy hết, thật ra anh cũng rất muốn chơi nhưng vì ngại mở lời nên thôi.
" Cậu chủ đã về " Thấy Jungkook đi qua sân bác Han vui vẻ chào.
Jungkook không nói gì đi thẳng một mạch, trong lòng mong hai người họ rủ đánh một trận cầu lắm nhưng mà chẳng ai rủ anh hết. Không thể chịu được nữa Jungkook hằm hằm đi ra nói lớn
" Bác Han, chuẩn bị đồ ăn chưa "
" Tồi đã chuẩn bị xong rồi thưa cậu "
" Phòng tôi hết dầu gội rồi, bác mua chưa "
" Tôi cũng đã mua rồi thưa cậu"
Thật sự phát điên mà, không ai biết rằng anh đang muốn được rủ chơi một trận thôi sao...
" Chơi thế đủ rồi đấy, vào dọn dẹp đi " Jungkook bất lực không làm gì được quay người lên nhà luôn.
Hae và bác Han nhìn nhau nhúng vai khó hiểu, Jungkook hôm nay bị làm sao vậy nhỉ. Bình thường chơi bao lâu cũng được thế mà hôm nay lại lên cơn
Hôm nay Mây lại ăn nhanh hơn bình thường, Hae vào trong dọn dẹp qua cái bếp thì lại nghe được cái âm thanh lạ ấy. Cô nhẹ nhàng đi ra phòng khách ngước nhìn lên trên nhà, âm thanh đó vẫn phát ra từ phòng của Jungkook. Trong lòng thật sự rất lo lắng cho anh ,không hiểu có chuyện gì xảy ra nhưng lại không dám lên đó vì sợ Jungkook và bác Han sẽ lại nổi giận. Âm thanh cũng dần bé đi bác Han vừa ra ngoài về nhìn thấy Hae đứng đó bác biết cô đã nghe được mọi thứ
" Bác Han " Hae giật mình nhìn bác Han
" Ta mua cherry cho cháu đấy " Bác Han giả vờ như không biết gì vui vẻ nói
Hae mừng rỡ đỡ lấy túi hoa quả từ tay bác Han.
" Alo "
" Chủ tịch, có một tin chủ tịch sẽ không thể ngờ tới đâu ạ "
" Nói đi "
" Tổng giám đốc RM chính là con đẻ của PD, tên thật sự của RM chính là Kim Namjoon "
Jungkook bất ngờ khi nghe những lời từ đầu máy bên kia, bàn tay to lớn của anh nắm thành nắm đấm đặt trên bàn
" Sau chuyện PD nhượng Sky cho người khác đứng lên cũng là năm Namjoon biến mất không dấu vết, nhiều người đã cho rằng vì PD đã cướp tập đoàn RJ và mọi thứ từ tay ông Jung nên đã bị trả thù. Nhưng họ không hề biết Namjoon còn sống và đã đổi tên thành RM "
" PD không biết RM còn sống hay sao" Jungkook nghi ngờ nói
" Khoảng thời gian RM biến mất thì PD đã sống ẩn mình tại Busan cùng với vợ của mình "
" Vậy suốt thời giam đó RM không tìm bố của mình hay sao?"
" cái này tôi không biết thưa chủ tịch. Tôi chỉ biết sau cái chết của cố chủ tịch thì một tuần sau PD cũng qua đời, nhưng có điều rất trùng hợp là ngày RM đến Busan vì dự án TTTM cũng là ngày PD bị giết chết"
Mọi chuyện mỗi lúc càng khiến Jungkook thêm ngạc nhiên hơn nhưng cũng càng phức tạp và còn nhiều điều ẩn chứa trong chuyện này mà không ai biết.
- Not not today, not not today!
Sáng sớm hôm sau Hae lại tiếp tục làm ồn với mấy bài hát này, Jungkook trong người khó chịu vô cùng. Sáng nào cũng phải nghe mấy cái thể loại ồn ào này làm anh sắp hoá điên, nhưng cũng không thể bắt cô dừng nghe vì bác Han người anh tôn trọng cũng đam mê thể loại nhạc này. Anh muốn bác Han cảm thấy vui vẻ làm điều mình thích nên anh đành phải chấp nhận, nếu như chỉ có mình Hae thì anh đã đập náy cái tivi ra rồi
" vào thay đồ đi " Jungkook ngồi bàn ăn nói gương mặt giữ nguyên vẻ lạnh lùng
" Tại sao" Hae ngơ ngác nhìn Jungkook
" Đừng nói nhiều " Chỉ trong tích tắc Jungkook đã bóp chặt hai bên má Hae khiến cô đau đớn vô cùng.
Hae vội vàng đứng dậy vào thay đồ ngay, cô không thể hiểu nổi trong lòng anh đang nghĩ gì nữa. Mới tuần trước cô còn thấy anh dịu dàng quan tâm thận trí còn hôn cô nữa ,ấy vậy mà giờ lại đối xử thô bạo với cô quả thật cô không biết trái tim anh ta được làm bằng gì nữa
Hôm nay đích thân Jungkook lái xe tới công ty tại vì anh đem theo vợ bên cạnh nên không muốn có người thứ xuất hiện trong xe.
Chiếc xe audi sang trọng chậm rãi hiên ngang dừng trước cửa ra vào của công ty, một người đàn ông trung niên vội vã bước tới mở cửa chào Jungkook
" Chào chủ tịch "
Jungkook lạnh lùng ném chìa khoá cho bảo vệ không nói câu gì. Hae đứng cạnh cảm thấy rất khó chịu với cư xử của Jungkook, đã không nói thì ít ra anh ta cũng phải mỉm cười hay gật đầu chứ
" Chào phu nhân " chú bảo vệ thấy Hae bên cạnh nên cũng cung kính chào
" Chào chú ạ " Hae vui vẻ thân thiệt nhìn chú bảo vệ
Không chịu được nữa Hae bắt buộc phải nên tiếng
" Cậu Jeon, anh không thể mỉm cười với họ sao " ánh mắt nhìn Jungkook rất nghiêm túc
" Sao tôi phải đáp lại bọn họ, từ khi nào cô được phép lên tiếng nói tôi vậy " Jungkook nhìn Hae ánh mắt rất sắc bén, bàn tay to lớn của Hae cũng bị Jungkook nắm chặt khiến cô thấy đau vô cùng.
- Tinh
Cửa cầu thang máy được mở, Jungkook vội thay đổi sắc mặt khi thấy nhân viên công ty, anh vội vòng qua eo Hae kéo cô sát lại mình thân mật.
" Chào chủ tịch , chào phu nhân " mấy nhân viên công ty cứ tủm tỉm cười vì bắt gặp chủ tịch thân mật với vợ ngay trong thang máy.
Hae ngước nhìn Jungkook một cái, chẳng hiểu sao trong lòng cô lại thấy nhói đau thế này.
Bàn giao công việc cho mọi người xong Jungkook đưa cô tới một cửa hàng thời tranh vô cùng sang trọng. Hae hơi bất ngờ vì hôm qua anh mới mua đồ cho cô rồi mà hôm nay còn đưa cô tới đây làm gì
" Chủ tịch Jeon, bà chủ đang bận chút việc mong anh đợi chút" một nhân viên cung kính nói.
Hae thì cứ há hốc mồm ngạc nhiên nhìn Jungkook. Anh ta đi đâu cũng có người biết đến, quan hệ của anh ta rộng quá nhỉ.
p sau một người phụ nữ trung niên bước ra vô cùng vui vẻ, Hae nhận ngay ra được đó là cô Bang vợ của thầy Tan
" Chủ tịch Jeon "
" Đã ba tuần không gặp phu nhân vẫn khoẻ chứ "
" Cháu vẫn khoẻ ạ " Hae ngại ngùng với cách gọi của cô Bang
" Chiều mai tôi có buổi tiệc nhỏ, thế nên..." Jungkook trong lòng cảm thấy hơi ngại ngùng nên nói có phần ấp úng
" Cậu muốn tôi tìm cho cô Hae một bộ đúng không" Cô Bang hiểu ý liền nói nhanh
" Đúng "
Hae bất ngờ nhìn Jungkook, lại bữa tiệc nào nữa vậy, sao cô chưa nghe anh nói về bữa tiệc ngày mai chứ
" Mời đi theo lối này " Cô Bang dẫn Hae và Jungkook tới phòng VIP để lựa đồ
Hae trầm trồ kinh ngạc trước bộ sưu tập của cô Bang, đúng là nhà thiết kế có khác bộ nào cũng thấy đẹp
" cái này được không "
" Không "
" Hở quá "
" Không hợp lắm "
" Cái này ổn đấy, nhưng có màu đỏ không"
" thưa cậu màu đỏ đã có người mua rồi" Cô Bang khom người cung kính nói.
Nghe tới có người đã mua Jungkook liền bắt Hae đổi sang bộ khác vì anh không muốn Hae phải giống ai hết
" Đổi cái khác đi "
Hae cảm thấy rất mệt và khó chịu khi bị Jungkook bắt thay bộ này tới bộ khác. Cô Bang gần như bất lực với Jungkook thì may sao có một cái lại sẽ đáp ứng được đúng yêu cầu của anh
" Đây là mẫu thiết kế mới nhất của tôi vừa hoàn thành xong hôm qua chưa được ra mắt thị trường và có hai phiên bản màu sắc cho cậu lựa chọn "
Jungkook nhìn một lúc thật sự mẫu này rất ưng ý với anh. Nhìn nó rất nhẹ nhàng, nhã nhặn và đặc biệt rất hợp với Hae.
" Lấy cả hai chiếc đi " Jungkook thản nhiên nói.
Hết váy rồi lại đến giày, quả thật cô sắp hết kiên nhân với mấy cái lựa chọn của Jungkook rồi
" Lấy cái thấp đi " Jungkook chọn cho Hae một đôi giày không quá cao nhưng vẫn toát lên vẻ quý phái
Thật ra anh cũng không thích phải đi chọn mấy cái này lắm nhưng vì anh biết ngày mai cũng sẽ có nhiều đàn ông nữa có mặt, anh thì lại không thích bọn họ nhìn thấy da thịt của Hae nên đành phải tự mình đi chọn cho yên tâm. Lần trước cô mặc cái váy hai dây bó sát mà mấy tên háo sắc cứ nhìn chằm chằm lúc đó không hiểu sao anh chỉ muốn móc mắt tất cả bọn họ ra thôi.
Hae về với cơ thể mỏi nhừ vì bị Jungkook hành hạ, may sao có cốc nước mát của bác Han làm cho tỉnh người chứ không cô ngất ra đây mất
" Cháu còn sức làm trận cầu với ta không"
" Được ạ, cháu không ngại đánh lại trận độ hôm trước đâu ạ " Hae đứng dậy lấy lại tinh thần nói
Hae và bác Han lại cầm vợt ra sân, trận độ hôm trước bị Jungkook phá đám nên giờ phải đánh lại... Jungkook trong phòng nghe được tiếng cầu liền ra ngoài thì lại thấy hai nguòi họ đang chơi cầu vui vẻ và lại không rủ anh
" Haha Bác Han .won " Hae vui vẻ nói vì thắng trận độ k won, bác Han thì thở hổn hển vì bị Hae cho chạy quanh sân
" Có được gỡ độ không"
Đột nhiên Jungkook từ trong nhà đi ra nói làm bác Han và Hae vô cùng kinh ngạc
" Sao, cô không dám à "
Hae ngơ ngác nhìn Jungkook, nhưng cũng rất nhanh lấy lại sự tỉnh táo
" Được, anh muốn độ gì "
" Nếu tôi thắng cô sẽ phải trả bác Han lại .won . Còn nếu cô thắng muốn gì tôi cũng đồng ý" Jungkook kiêu ngạo nói
" Có đúng là nếu tôi thắng, anh sẽ đồng ý với yêu cầu của tôi "
" Đúng "
" Được thôi, chúng ta làm một trận "
Một trận đấu vô cùng căng thẳng sắp được diễn ra, bác Han đứng ngoài vừa lo lắng cho Jungkook vừa cảm thấy rất vui vẻ vì Jungkook đã bắt đầu hoà nhập hơn.