Tọa Hoài Bất Loạn

chương 297

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Song đối với việc này, Mạnh Thanh lại rất tỏ thái độ. Có lẽ là vì những bài báo chẳng rõ thật giả hồi xưa liên quan đến Phó Ngọc Thanh và Dương Thu Tâm đã khiến anh vừa nhắc tới Dương Thu Tâm là Mạnh Thanh mất vui.

Tuy hắn không nói ra miệng, song trong lòng nói chung không hề dễ chịu, đã mấy năm rồi, chẳng nhẽ Phó Ngọc Thanh còn không hiểu hắn quá ư? Chẳng cần hỏi, chỉ cần nhìn sắc mặt hắn là biết ngay.

Từ hồi từ Nam Kinh về, Phó Ngọc Thanh bị ốm liên miên đến tận bây giờ mới khỏi. Nghe đâu Lý Trường Xuân[] sắp đến Thượng Hải, Mạnh Thanh bảo đã mua xong vé xem hí từ lâu rồi, định dẫn anh ra ngoài giải sầu.

.

Đáng ra hai người sẽ đi hưởng thụ cùng nhau, kết quả Hà Ưng Mẫn chẳng mấy khi vác mặt tới lại tới, Phó Ngọc Thanh bèn mượn hoa dâng Phật mời Hà Ưng Mẫn đi xem hí cùng.

Quãng thời gian bấp bênh loạn lạc ấy bòn rút hết sức lực của con người ta. Thượng Hải nổi lên phong trào bạc trắng[], tất cả các ngân hàng đều phớt lờ lệnh cấm của chính phủ, cầm bạc đi đổi tiền. Qua năm mới, lòng người hoang mang, những tin đồn thất thiệt dậy lên nơi nơi, không biết bao nhiêu ngân hàng công và tư bị dân tình đua nhau đến rút tiền hàng loạt[], thậm chí còn nghe nói có ngân hàng vì nhiều người chen lấn trước cửa quá mà còn chết mất mấy người. Ngân hàng Công Thương trước đây chuyên đầu tư bất động sản giá trị cao, nhưng năm rồi giá đất tụt dốc không phanh, cộng thêm việc khách hàng rút tiền ồ ạt nên không quay vòng vốn kịp, bây giờ đã rơi vào tay chính phủ.

.

Phong trào này đã dẫn đến sự phá sản của một loạt các ngân hàng cùng nhiều nhà máy và công ty, nền kinh tế Thượng Hải suy thoái, khắp nơi lâm vào cảnh lao đao. Chính phủ bèn nhân cơ hội đó tiến hành cải cách tài chính, thậm chí cả tổng giám đốc ngân hàng Trung Quốc Trương Gia Ngao[] cũng bị buộc phải thôi chức, Tống Tử Văn[] từ đó lên làm Chủ tịch hội đồng quản trị ngân hàng Trung Quốc.

.

.

Giữa nền tài chính đầy sóng gió, ngân hàng Trung Ương cử người đi tiếp quản ngân hàng Công Thương. Đỗ Nguyệt Sênh nguyên là một trong những thành viên hội đồng quản trị bắt đầu đảm nhiệm chức chủ tịch ngân hàng Thông Thương Trung Quốc.

Nhờ có quan hệ của bố vợ, thêm cả việc ngân hàng Công Thương cũng không phải một ngân hàng lớn, Hà Ưng Mẫn vẫn giữ được chức phó tổng giám đốc ngân hàng. Song dù giữ được bát cơm, người cũng đã gầy đi mất một vòng.

Phó Ngọc Thanh thân thiết với Hà Ưng Mẫn, trước đây anh cũng đã mua không ít bất động sản từ ngân hàng Công Thương. Có điều trước giờ anh vốn chẳng phải người tham lam, giá đất năm ngoái giảm nhẹ đúng vào lúc nhà máy mỏ của anh chuẩn bị khoan giếng mới, cần tiền gấp rút nên anh mới bán ra. Hà Ưng Mẫn vẫn còn muốn nghe ngóng tình hình, bán một ít, giữ lại một ít, nhưng sang đến năm nay thì giá đất đã tụt thê thảm. Ngày nào trông hắn cũng ủ dột sầu não, trên môi chẳng có lấy một nụ cười.

Bệnh tình của Phó Ngọc Thanh vừa đỡ hơn thì hai người gặp nhau. Gặp rồi cũng chỉ có than thở, Phó Ngọc Thanh biết hắn đang rầu nhiều chuyện nên quyết định đưa hắn đến nhà hát giải sầu, thôi không nói mấy chuyện kia nữa.

Mạnh Thanh từng bảo muốn mời anh xem hí, anh bèn lấy luôn cớ đó để may cho Mạnh Thanh một bộ áo dài mới. Anh mời hẳn thợ may lão làng của Phúc Thái đến để lấy số đo, vì sợ hắn mặc bị nóng nên còn cố tình chọn vải dệt thưa thêu hoa văn chìm. Bình thường Mạnh Thanh ăn mặc chi tiêu rất đơn giản, áo quần cũng chỉ là đồ vải bình thường, nếu không phải vì anh thích thì đời nào hắn đi mặc mấy món đó? Lúc nhìn anh chọn vải, hắn chỉ phì cười chứ không nói gì.

Bộ đồ được may gấp rút cho kịp ngày. Đến lúc hắn mặc thử vào, Phó Ngọc Thanh ưng cực kỳ, anh bảo hắn tối hãy mặc bộ áo dài trắng này đến nhà hát, còn dặn thêm đến lúc hí tan sẽ đích thân giúp hắn cởi. Mấy năm bên nhau, Mạnh Thanh đã quen với cái thói bông đùa bậy bạ của anh rồi, song dù thế hắn vẫn xuôi theo, vừa cười nhìn anh vừa thấp giọng đáp ứng.

Kết quả tự dưng Hà Ưng Mẫn lại đi cùng nên anh lại cho Mạnh Thanh nghỉ, gọi một vệ sĩ khác đến thay.

Sáng hôm sau Mạnh Thanh tới, sắc mặt khác hẳn mọi ngày, anh thậm chí còn nhắc đến cả chuyện của Dương Thu Tâm mà hắn cũng chẳng nói chẳng rằng.

Phó Ngọc Thanh suy đoán tâm trạng của hắn, bèn hứa hẹn: “Tôi sẽ đi sớm, không lỡ mất đi xem hí tối nay đâu.”

Truyện Chữ Hay