Miêu Miêu chắc chắn lúc bản thân quay đầu lại đối phương hẳn là đang nhìn mặt của cô chứ không phải nhìn đi nơi khác, nhưng cô vẫn có hơi xấu hổ.
Cô cũng không biết tại sao lại có cảm giác như vậy.
Xung quanh suối nước nóng là cây cối xanh biếc cộng với sương mù lượn lờ trông giống như tiên cảnh.
Miêu Miêu vội vàng lấy lại tinh thần từ cảm xúc này.
Cô vốn dự định có Chu Viên ở đây thì sẽ không lúng túng đến mức như vậy, nhưng không ngờ rằng hình như bây giờ càng lúng túng hơn.
Tinh Tinh dường như hoàn toàn không cảm giác được bầu không khí lúng túng này, còn đang bám sát Chu Viên nói không ngừng, “Nói thật thì đúng là rất có duyên, lúc trước hai cậu ngồi cùng bàn với nhau mà bây giờ cũng ngồi cùng bàn tiếp. Cảm giác gặp lại bạn học tiểu học như thế nào?”
Miêu Miêu kéo Tinh Tinh lại, nói, “Tinh Tinh, cậu xem cả ngày hôm nay Đặng Phong còn không nói được câu nào.”
Đề tài được cố ý dời đi đến mức ngay cả một cô gái qua loa như Tinh Tinh cũng nhìn ra.
Huống chi là Chu Viên, Chu Viên chợt nhận ra điểm này, từ ánh mắt đến đề tài của cô đều luôn nhịn không được nhắc tới Đặng Phong.
Lúc này Đặng Phong có hơi mất hứng, từ lúc cậu bắt đầu đi ra thì đã không được vui, cho dù trọng tâm câu chuyện lúc này đặt trên người cậu nhưng cậu vẫn rất không vui.
Cậu nhún vai, thờ ơ nói, “Ah.”
Cậu không muốn nói câu dài, tâm tư của thiếu niên, không muốn nói năng lắp bắp trước mặt người trong lòng.
Tinh Tinh ngây người, nói, “Đặng Phong, gần đây cậu cố ý không nói lời nào là để giả ngầu sao? Qua đây cho chị gái ôm một cái, cho dù có ngầu thế nào thì cậu vẫn là em trai mà chị thích nhất ~”
Lúc Miêu Miêu nói đến Tinh Tinh mới chợt nhận ra vấn đề này, vì vậy bắt đầu thảo luận.
Nhưng mà vì Miêu Miêu đã nói đến chuyện này nên Tinh Tinh cũng không thể tiếp tục giả vờ ngây thơ nữa, chỉ có thể đón ý nói hùa theo.
Thế nhưng những lời này hỏi rất có lệ, Đặng Phong buồn bã nhìn cô sau đó lắc đầu.
Ngay sau đó cậu đi khỏi suối nước nóng, nói với Miêu Miêu, “Nói chuyện chút đi.”
Miêu Miêu ừ một tiếng, không còn cách nào, ai bảo bọn họ lớn lên cùng nhau chứ, cô xin thề nếu sau này cô có vấn đề về tình cảm thì nhất định phải làm phiền hai người này đến chết.
Lúc Miêu Miêu đi ra ngoài suối nước nóng thì có hơi lạnh, cả người run rẩy, sau đó lại nghe thấy giọng nói của Chu Viên, “Khăn tắm mình mới mua, rất sạch sẽ.”
Miêu Miêu quay đầu lại thì thấy ánh mắt anh sâu thẳm nhìn chằm chằm cô, không nhìn rõ biểu cảm trên mặt.Miêu Miêu lắc đầu, “Cảm ơn cậu, cậu để lát nữa dùng đi.”
Sức khỏe cô rất tốt, cứ để như vậy một lát chắc chắn không có chuyện gì, nhưng đối phương vẫn còn bệnh cũ, chắc chắn không thể cậy mạnh được, phải chú ý giữ ấm.
Sau đó Miêu Miêu đi ra ngoài cùng Đặng Phong, không chú ý đến ánh mắt sau lưng.
Chu Viên nhìn bọn họ sóng vai rời đi, bởi vì thay đồ tắm suối nước nóng nên Miêu Miêu không có mang giày mà đi chân trần qua.
Chu Viên cứ như vậy mà nhìn bọn họ rời đi.
Tinh Tinh đi tới, cố ý chọc cười nói, “Chu Viên, có vấn đề ~ có vấn đề ~”
Chu Viên quay đầu nhìn về phía cô bé này, cuối cùng vẫn không nói chuyện.
Tinh Tinh vốn dĩ là người có gì nói đó, “Chu Viên, mình sẽ nói cho Miêu Miêu.”
Chu Viên quay đầu lại, “Chứng cứ?”
“Bịa đặt còn cần chứng cứ sao?” Tinh Tinh đắc ý nói.
Chu Viên: “….”
Bên kia, Miêu Miêu cùng Đặng Phong đang ngồi ở một hồ suối nước nóng khác.
Người khác đều an ủi thiếu nữ hoài xuân, chỉ có cô ngày ngày phải an ủi thiếu nam bị tổn thương trái tim.
Miêu Miêu suy nghĩ, nếu như một ngày nào đó Chu Viên cũng như vậy….
Miêu Miêu tưởng tượng Chu Viên luôn luôn cao ngạo chín chắn bỗng nhiên cúi đầu nói với cô, “Có phải mình không xứng với cô ấy hay không? Vì sao tới bây giờ cô ấy vẫn không nhìn mình? Rõ ràng là mình quen biết cô ấy trước, là thanh mai trúc mã từ nhỏ với cô ấy, cái gì cũng nghe theo cô ấy….”
Đương nhiên Đặng Phong vừa lắp bắp vừa nói đoạn này, Miêu Miêu cũng đau đớn nói, “Đặng Phong, cậu phải tỉnh táo lại, bây giờ cậu vẫn chưa làm gì cả, thật ra Tinh Tinh cũng chưa làm gì cả, cậu không nên vì vài lời của cậu ấy mà buồn bã, không thì cậu thử nói với cậu ấy đi, nói cậu không thích cậu ấy đùa giỡn, không thích cậu ấy thảo luận về nam sinh khác?”
Thật ra Miêu Miêu có thể hiểu được tâm tư thiếu nam bị tổn thương sẽ dễ suy nghĩ lung tung, nhưng mà vấn đề là cô thấy có lẽ Đặng Phong vẫn còn cơ hội.
Đặng Phong buồn bã, “Thôi…. Quên đi.”
“Bọn mình lớn lên cùng nhau từ nhỏ, cũng tính là hiểu rất rõ về nhau. Tinh Tinh từ nhỏ đã rất ham chơi, nghĩ gì là làm đó chứ không để ý đến hậu quả, cậu và cậu ấy trái ngược nhau, cậu là người suy nghĩ rất nhiều chuyện, hận không thể đi một bước thì tính thêm một trăm bước, nhưng mà Đặng Phong….”
Miêu Miêu thở dài, “Cậu có nhớ lúc bọn mình tốt nghiệp tiểu học không, chủ nhiệm lớp từng gửi tin nhắn tốt nghiệp cho bọn mình không?”
Đặng Phong lắc đầu, chuyện này đã rất lâu nên cậu sớm quên rồi.
“Khi cậu xoay quanh chính mình thì thế giới sẽ xoay quanh cùng cậu.”
Đặng Phong vẫn lắc đầu.
Miêu Miêu tiếp tục giải thích, “Có nghĩa là nếu như ánh mắt của cậu chỉ luôn dán chặt vào một điều gì đó thì cậu sẽ không thể phát triển bản thân được, thay vì sầu não uất ức như vậy thì không bằng cải thiện bản thân để tỏa sáng trong mắt của tất cả mọi người, đến lúc đó cậu nhất định cũng đang tỏa sáng trong mắt cậu ấy.”
Miêu Miêu cũng không biết nồi canh gà mình tiện tay làm này có hữu dụng hay không, nhưng mà cô thật sự sợ Đặng Phong thỉnh thoảng lại bùng nổ tâm tư thiếu nam lần nữa.
Chẳng qua bây giờ có lẽ là nghe lọt rồi, Miêu Miêu nói thêm hai câu với cậu, “Lúc quay lại cậu phải đối xử với Tinh Tinh như bình thường.”
Kế hoạch ban đầu là trêu chọc Tinh Tinh tuyệt đối không đáng tin cậy bởi vì tâm lý Đặng Phong không tốt, hơn nữa…. Miêu Miêu suy nghĩ, vẫn cảm thấy Đặng Phong bây giờ nên tập trung vào bản thân thì sẽ tốt hơn.
Hai người trò chuyện xong thì quay về Tinh Tinh nằm ngoài rìa suối nước nóng, thấy hai người quay về thì nhịn không được đùa giỡn, “Mình phát hiện trong khoảng thời gian này tình cảm của hai cậu cực kỳ tốt, vốn là bộ phim ba người nhưng từ đầu đến cuối mình vẫn chưa có tên….”
Miêu Miêu ngồi xuống nhéo mặt cô, “….”
Bản thân thật sự vác một cái nồi rất lớn.
Mà lúc này đây cô cũng nhận ra trong suối nước nóng không có Chu Viên, nhưng mà khăn tắm lớn kia của anh vẫn còn để trên bờ.
“Chu Viên đâu?” Miêu Miêu hỏi.
“Không biết, có điều mình thấy tâm trạng hẳn là không tốt lắm.” Tinh Tinh vừa nói vừa lười biếng dựa vào thành suối nước nóng, tận hưởng, “Ngâm mình trong suối nước nóng đúng là rất thú vị, vì sao tâm trạng cả người bọn họ đều không tốt thế. Mình cảm thấy cho dù sau này mình thất tình thì nhất định cũng phải tới suối nước nóng ngâm mình để cảm thấy thế giới này tốt đẹp như thế nào.”
Miêu Miêu: “….”
Sau khi Tinh Tinh nói xong còn bổ sung, “Đúng rồi, cậu ấy nói khăn tắm kia để lại cho cậu dùng.”
Miêu Miêu suy nghĩ một lát rồi quyết định không đi xuống suối nước nóng mà cầm khăn tắm đi tìm Chu Viên, bởi vì cô có hơi lo lắng về anh.
Miêu Miêu vừa làm phụ đạo tâm lý cho Đặng Phong xong lúc nãy, bây giờ lại phải phụ đạo tâm lý lần nữa, “….”
Chu Viên rất dễ tìm, Miêu Miêu khoác khăn tắm, cô chỉ quẹo vào một khúc ngoặt đã thấy Chu Viên đang nhắm mắt lại, yên tĩnh tắm nước nóng.
Miêu Miêu nghĩ anh nhắm mắt lại hẳn là đang thả lỏng, vậy nên Miêu Miêu cũng không đi làm phiền anh mà đi xuống suối nước nóng bên kia, sau đó yên lặng ngâm mình.
Hai người ở hai bên khác nhau, Miêu Miêu cũng nhắm mắt lại, ngâm nước nóng đúng là có thể khiến toàn thân thả lỏng, trong khoảng thời gian này có thể nói là cả thể xác và tinh thần đều mệt mỏi, dù sao đã xảy ra rất nhiều chuyện.
Cô bắt đầu có hơi ứng phó không nổi rồi.
Miêu Miêu thở ra một hơi, giống như muốn phun ra hết những khó chịu đang cất giấu trong lòng.
Chu Viên ở đối diện mở mắt ra, nhìn về phía Hoa Miêu Miêu ở cách mình không xa.
Cô đang nhắm mắt yên tĩnh ngâm suối nước nóng, anh không tự chủ được mà nhìn cô.
Dường như lại bị cô thu hút, anh đã đọc rất nhiều sách nên cũng biết chuyện này gọi là rung động.
Nhưng mà cho tới giờ anh luôn cảm thấy chuyện này cách mình rất xa, bởi vì hầu hết những người anh biết đều là người bình thường và th ô tục.
Nhưng bây giờ hắn lại không nhịn được bị mọi thứ ở cô thu hút, ngay từ đầu chỉ là tò mò người bạn nhỏ luôn ngượng ngùng khi còn bé bây giờ đã trưởng thành thành dáng vẻ như thế nào, sau này càng chú ý lại càng phát hiện ra cô đã trở nên rất hấp dẫn.
Lúc cô tổ chức họp lớp, trò chuyện vui vẻ trên bục giảng trông rất hấp dẫn.
Lúc cô giúp đỡ bạn học cùng lớp rất hấp dẫn, lúc cô nhập thông tin, nghiêm túc gõ bàn phím cũng rất hấp dẫn.
Lúc đầu anh nghĩ rằng đó chẳng qua chỉ là một chút nhược điểm mơ hồ trong con người mình, anh cảm thấy những cảm xúc phức tạp của mình là do người bạn tốt từng dựa dẫm vào mình lúc nhỏ giờ lại không cần mình nữa.
Sau đó lại phát hiện ngay cả dáng vẻ không cần mình của cô ấy cũng rất hấp dẫn.
Ánh mắt anh không khỏi dừng lại trên người cô, buổi tối trước khi nhắm mắt ngủ sẽ nghĩ đến cô mà khi mở mắt ra cũng lại nghĩ tới cô.
Có một nỗi buồn không thể giải thích được sau khi biết cô thích thằng nhóc cùng lớn lên từ nhỏ kia.
Bởi vì bản thân anh sẽ không tự chủ được mà nghĩ đến nếu như lúc trước anh không rời đi thì tình hình bây giờ có thay đổi hay không?
Nhưng giả thiết như vậy vốn không có ý nghĩa, ngay từ đầu anh đã chọn rời đi, chọn cuộc sống mà mình muốn.
Đúng lúc đó anh nhìn thấy Miêu Miêu vốn đang dựa người ở đối diện lại trượt xuống, sau đó chỉ thấy cô chìm vào suối nước nóng.
Chu Viên lại càng hoảng sợ, vội vàng đi qua xem cô xảy ra chuyện gì.