TO DEPRIVE A DEPRIVED PERSON

chương 110

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 110: Nhóm kì lạ

Hầm ngục hạng D [Golgo Dungeon] vẫn có kinh doanh một cách bình thường. Những mạo hiểm giả đang tuyển dụng các mạo hiểm giả khác vào nhóm. Các thương nhân đã bán đồ cho những người quên mua đồ ở thị trấn

“Hôm nay chúng ta sẽ cố đạt đến 20F”

“Ông nghiêm túc sao? Tôi sẽ bỏ thuốc lá liền. Cố gắng đi đến 20F chả khác gì tự xác cả”

“Ông nói cái gì thế?”

“Dừng lại đi. Tôi cũng đang lo lắng nè”

Có một số mạo hiểm giả đang cãi với nhau trước lối vào dungeon. Có khả nhiều nhóm như thế và vì không có mục tiêu chung nên đã tan rã

“Nếu ngươi không có đủ tự tin thì về nhà đi”

Vào lúc đó, một lời nhận xét đau đớn đến từ cô gái vừa đi ngang qua họ. Khá ít mạo hiểm giả là nữ nên cô đã khiến cho những mạo hiểm giả khác chú ý đến cô

Đó là một bộ đồ phục hầu gái. Trên bộ đồng phục hầu gái đó chả có một mảnh giáp và dễ dàng chả có thứ gì để phòng bị cả, liệu mạo hiểm giả đó có phải thực sự là một người giúp việc không?

“Gì thế? Whoa?”

“Anh không biết cô ấy là ai sao? Đó là Mari-chan!”

“M-Mari-chan?”

Trong thời gian gần đây các mạo hiểm giả nam thành phố Comer đã tạo ra một số phe phái. Lelit là thủ lĩnh thuộc phe Nina bộ ngực tối thượng. Còn nhóm Marifa đã được Loli lãnh đạo và Lena thì được Muga dẫn đầu và luôn miệng nói loli chính là công lí. Không những thế, họ còn là một trong những mạo hiểm giả nữ xinh nhất

Về phía công hội, thì có Collet tràn đầy năng lượng tuổi trẻ, còn Edda onee-chan thì tuổi tác chả là gì cả, và phe của Barbara toàn là mấy đứa óc to. Nếu đúng như mọi người thường nói, chắc chắn đó sẽ trở thành một kỉ nguyên của chiến tranh. Nhiều gã mạo hiểm giả sẵn sàng hi sinh bản thân vì gái đẹp. Tuy nhiên tình cảnh vẫn khác nhau

“Mari-chan, Nina-chan và Lena-chan đâu? Cô đi một mình à, những chú sói đâu? Thực sự cô sẽ làm một mình sao?”

Mọi người thường biết cô thường đi với Yu và ngay khi thấy cô ở một mình, họ đã lo lắng. Tuy nhiên thay vì lo lắng, hầu hết tất cả điều có động cơ thầm kính lợi dụng tình huống này để gần gũi và lợi dụng cô

“Tôi tự vào. Xin lỗi”

Marifa nói với một câu ngắn gọn mà không hề nhìn họ khi vào ngục

“Mari-chan, chờ đã”

“Eh?”

“Không phải đó là Joseph ư?”

Không lâu sau, Joseph đuổi theo Marifa. Đó là một sự náo loạn khi một người như Joseph lại lang thang tại Dungeon Rank D

“Ông cần phải đi theo tôi sao? Ông chướng mắt quá đấy”

Marifa nói với Xô-dép rằng ông đã âm thầm theo dõi cô ở phía sau. Cô còn chả quan tâm và còn dùng lời lẽ gắt gao với ông nữa

“Đó là vì ta đã hứa với Yu”

“Ugh!”

Khi tên Yu được để đến, Marifa không nói gì cả

Mũi tên của Marifa bay cùng với âm thanh của gió xuyên toạt vào điểm quan trọng [Salamander]. Sau đó cô lấy mũi tên ra khỏi Salamander và thu gọn nguyên liệu. Đã được hai tiếng và cô đã đến 4F

“Ojou-chan, công việc đầu tiên của cô có lẽ là [Người thuần hóa] và cái thứ 2 là [Thu Phục Con Trùng]. Làm thế nào một người không thể chiến đấu như cô lại ở đây 1 mình?”

“Ông cần quan tâm sao?”

Sau 1 tuần cuộc đấu chống lại Goria, cuối cùng Marifa đã ra khỏi giường. Mặt khác, Coro vẫn chưa vượt qua cú sốc rằng Sukke đã mất

Sau khi chăm sóc căn biệt thự, Marifa đã vào dungeon 1 mình mỗi ngày. Tuy nhiên nó không phải là một chuyến đi dễ dàng vì cô liên tục phải chiến đấu. Đặc biệt, khi cô đối mặt với [Golem], đám con trùng của cô đã vô dụng và cô đã cố gắng đánh bại nó bằng cách kết hợp tất công với phép thuật lại. Khi cô đến 9F, cô đã kiệt sức và bộ đồ hầu gái của cô đã ướt đẫm mồ hôi

“Ah, mình làm được rồi”

Marifa trở lại con đường cô đã đi và thở dài

[Hai ngày trước, thì 7F. Hôm qua thì được 8F. Mình đã tiến bộ nhưng quá ít...mình tự hỏi liệu mình có thể chết nếu cứ tiếp tục không?]

Tuy nhiên, khi nhìn thấy [Độc Xám]. Marifa đã chuẩn bị cây cung và dùng [Tinh linh thuật][Tên Lửa] với phát bắn chuẩn xác vào tim nó và khiến nó ngừng lại

“Mari-chan, Nina-chan vẫn ổn chứ?”

“Cô ấy vẫn khóc trong phòng của chủ nhân. Lena cũng đã ở bên cạnh cô ấy”

“Chuyện này thật vô lí mà. Nhóc đấy đã đi đâu rồi?”

“Ông cũng biết là tôi cũng đâu biết chủ nhân đã đi đâu rồi mà?”

“Yu chỉ nói với ta là bảo vệ các cô”

“Nếu là trong trường hợp đó thì ông nên nói cho tôi biết là tôi nên làm gì đi?”

Nghe lời Marifa nói, Joseph chỉ có thể mở miệng mà không nói bất cứ điều gì. Joseph biết Marifa là người yếu nhất trong nhóm. Nina chỉ hơn 1 chút. Lena, mặt khác đang ở trạng thái tồi tệ nhất và chỉ có thể nói một đến hai từ và thậm chí còn im lặng nữa mà không nói gì cả. Joseph có thể thấy rõ sự quan tâm của bọn họ đối với Yu. Cho dù Marifa cố gắng giấu nó

“Nghĩ lại thì, nhóc đó đến từ làng Resser, có lẽ nhóc ấy ở đó chăng?”

Joseph cố gắng nói chuyện với Marifa bằng một số thông tin ông thu được từ Mussu. Tuy nhiên câu trả lời là

“Chủ nhân của tôi không được sinh ra ở đó nên chỉ có thể ngài ấy đang ở nơi khác thôi”

Marifa trả lời câu hỏi mà không hề mang biểu hiện nhiều cảm xúc hay đau đớn. Phản ứng của cô khiến Joseph mỉn cười cay đắng và thay đổi thái độ. Tuy nhiên Marifa đã bắt đầu trả lời câu hỏi của ông

Vì cuộc thảo luận giờ đã chuyển sang Yu, nên thỉnh thoảng cô sẽ trả lời. Bắt đầu từ ngày Yu đến thành phố Comer, tham gia vào nhiệm vụ của tân binh mà lại còn tiêu diệt được [Goblin King]. Marifa đã phản ứng được 1 chút khi nghe câu truyện Joseph kể

“Nhắc mới nhớ, Ojou-chan đã từng mang vết sẹo trên mắt và cổ nhỉ, ta nghe Yu đã chữa lành nó đúng không?”

Joseph dường như không biết tí nào về vết thương của Marifa

“Ừ, bằng cách đó”

“Vì thế, tại sao lại vẫn còn vết sẹo?”

Với những lời đó, Marifa dừng di chuyển và nhìn Joseph

“Có lẽ ông không biết nhưng ngay lúc đầu nó chả có thể nào chữa lành được”

“Ý cô là gì?”

“Tôi không biết ông có hỏi chủ nhân hay không? Nhưng vết thương đó gần như không thể nào chữa được”

“Nhưng, hiện giờ có một vết sẹo nhỏ kìa. Bộ nó không tệ sao Ojou-chan?”

“Ngôi là tôi đã bị loài sâu bướm khổng lồ tấn công. Chỉ có phụ nữ là bị ảnh hưởng bởi chất độc nhưng nó không thể nào chữa được. Giải độc, thảo dược, thậm chí cả phép thuật cấp cao cũng không chữa được nó. Tất cả bọn họ điều qua đời. Ông đã từng nghe nó có cách nào chữa trị chưa?”

“Không, ta chưa bao giờ nghe thứ gì đó như thế”

“Tôi đã sẵn sàng chết vì gia đình và gia đình của tôi đã để mọi thứ lại cho tôi”

“Nhưng, nếu các loại thảo mộc và phép thuật không có tác dụng, làm sao mà Yu?”

“Chủ nhân nói rằng ngài ấy nó chỉ hiệu nghiệm vào lúc này. Tôi chắc chắn tôi sẽ được ngài ấy chữa lành hoàn toàn vào 1 ngày nào đó. Do đó tôi cần phải mạnh mẽ lên”

“Vậy, đừng nói với ta là cô sẽ đi đến chủ tầng nha?”

“Tôi sẽ thua con khỉ đột sao?”

Sau đó Marifa nở nụ cười nhẹ nhàng và trở lại vẻ mặt vô cảm của mình. Chỉ có tiếng khóc thét tức giận của Joseph là vang ầm ầm trong ngục tối

M9:Cậu chính là vụ án khó hiểu nhất(Khó rồi đây)

Kì tới:Sự đau đớn của gỗ

Truyện Chữ Hay