- Nhi Thần tham kiến phụ hoàng, phụ hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế - Tất anh em cùng nhau bái kiến Hoàng Đế
- Bình thần - Hoàng Đế nói
Chà vua có khác, khí chất đầy mình, cô có thể cảm nhận được một chút điềm đạm của bậc minh quân, xem ra đất nước này có một vị vua rất rất có tài trị quốc rồi. Nhưng có lẽ ở tầm tuổi này mà còn trụ được như này cũng là tốt rồi, Hoàng Đế xem ra cũng chỉ còn sống được thêm mấy năm nữa thôi, sống được lâu hay không còn phụ thuộc vào ý trời, Hoàng Đế cũng rất rất già rồi
- Tuệ Nhi, con đã biết hối cải chưa - Hoàng Đế hỏi cô
- Phụ Hoàng, con cảm thấy những lời mìn nói hoàn toàn đúng, nhi thần không thẹn với lương tâm, xin hỏi phụ hoảng, nhi thần sai ở chỗ nào - Cô bạo gan nói
- Đứa trẻ này thật cứng đầu, Ngũ Nhi con xem xem, muội muội con vì con mà không tiếc mình chịu phạt - Hoàng Đế nói
- Thập muội, thật khổ cho muội rồi, phụ hoàng việc con làm để con chịu tội, thập muội vừa mới ốm dậy không được bao lâu, phụ hoàng người hãy suy xét - Ngũ Ca nói sau đó quỳ xuống
- Bẩm phụ hoàng suy xét - tất cả các ca ca còn lại cũng quỳ xuống nốt
- Đứng lên hết cả đi, các con đó, ta rất hài lòng với các con, dù không cùng một mẹ sinh ra nhưng lại rất hoà thuật, coi nhau như anh em tốt, có phúc cùng hưởng có hoạ cùng chịu, thật làm ta cảm động, khiến ta thập ngưỡng mộ - Hoàng Đế nói
- Nhi thần không dám, phụ hoàng - tất cả cùng đồng thanh nói
- Nhớ hồi ta còn trả, cũng có rất nhiều anh em tốt nhưng đều vì ngai vàng mà huynh đệ tương tàn, bây giờ tới đời các con, thật khiến ta lo lắng, nhưng các con lại hoà thuận với nhau, vì nhau mà vui, vì nhau mà buồn thật khiến ta rất cảm động, vui mừng. Nếu bây giờ có băng hà, ta cũng yên tâm rồi - Hoàng Đế nói
- Phụ hoàng, người đừng nói vậy - Tất cả cùng đồng thanh lần nữa
- Ta tuổi cũng đã già rồi, chỉ lo cho Tuệ Nhi vẫn chưa có gả cho ai - Hoàng Đế nói
Sau câu nói của hoàng đế tất cả im lặng không ai nói câu nào, xem ra mấy vị ca ca của Thập Công Chúa này, xem chừng tình cảm anh em rất rất bất thường, liệu có phải như cô nghĩ không? Trời ạ, loạn...quá loạn rồi
- Phụ hoàng, Tuệ Nhi thấy mình chưa muốn lấy chồng, Tuệ Nhi muốn ngày ngày sống với các ca ca, cùng nhau chơi đùa, sau đó cùng phụ hoàng mẫu hậu tết đến lại cùng nhau ăn bữa cơm gia đình, mỗi khi có ngày hội lại đi xem dân chúng tổ chức như thế nào - Cô nói
- Tuệ Nhi, con tính cách vẫn trẻ con như vậy, chỉ ham chơi bời, con xem nư nhi không thể nào cả đời ở giá được, đợi một hai năm nữa, phụ hoàng sẽ kén rể, tìm phò mã cho con - Hoàng Đế nói
- Phụ Hoàng - cô bực mình đứng dậy
- Lui ra hết đi - Hoàng Đế phẩy tay nói
- Nhi Thần cáo lui - Tất cả cu quỳ xuống khấu kiến Hoàng Đế rồi đi ra
Xem ra cô phải thị sát vấn đề tình cảm của mấy vị ca ca này rồi, haizzz mệt mỏi quá, dù sao vẫn còn mất năm nữa mới kén rể mà, tới lúc đó đào hôn cũng chưa muộn, bây giờ xem ra phải đi gặp mỹ nhân đã
- Tam ca, huynh nói dắt muội đi gặp mỹ nhân mà - cô nói vẻ mặt hám gái
- Huynh vẫn nhớ mà, vậy các huynh các đệ ở lại nhá, ta đưa Thập Muội đi chơi - Nói xong Tam Ca dùng kinh công bế cô lên sau đó nhảy lên mái nhà đi mất
- Đuổi theo - Đại Ca hô
Sau đó người còn lại cũng dùng kinh công bay lên mái nhà đuổi theo.
- Tam Ca nhanh một chút họ sắp đuổi kịp rồi - cô ôm cổ Tam ca đập đập lưng
- Tuệ Nhi xem ra muội lại tăng cân rồi - Tam Ca nói
- Nào có, huynh lo chạy đi - cô nói
Tam ca dùng hết sức nhảy từ mái nhà này sang mái nhà khác, nhưng một người làm sao đấu lại với người đây, cuối cùng Tam ca cũng bị vây bắt, cô cũng bị tóm nốt
- Kyaaaaa - Cô kêu lên
Mịa nó cứ sắp ra khỏi cổng thành rồi lại bị Tứ Ca bắt lại được bé sốc lên như vác bao tải, trời ơi mỹ nhân của ta, mỹ nhân của ta, nang đâu rồi huhuhu
- Lạc Thần để muội xuống muội muốn gặp mỹ nhân, mỹ nhân - cô kêu lên làm giọng nũng nịu
- Muốn gặp thì ta sẽ đưa muội đi, không nên đi cùng Tam huynh - Tứ Ca nói
- Tam Ca cứu muội - cô hét lên
- Thôi lần sau ta dắt muội đi - Tam ca nói
Đành chịu thôi, tam ca bị vây bắt mất rồi, Tứ Ca cùng Thất Ca và Cửu Ca hộ tống cô về cung. Sau khi về tới cung, cô đạp cửa nhảy lên giường cầm quả táo gặm chân bắt chéo vẻ mặt không vui nói
- Các huynh ấy, không cho muội đi chơi là sao hả - cô nói
- Các huynh là vì tốt cho muội mà thôi - Thất Ca nói
- Phải đó, phải đó - Cửu Ca nói
- Mỗi lần muội ra ngoài kinh thành chơi là lại nháo hết chỗ này tới chỗ khác, mỹ nhân thì trêu ghẹo họ, khiến họ đòi muội cưới, sau đó lại bị mấy tên lưu manh thách đâu đánh nhau này nọ, khiến bọn huynh mệt chết khi phải xử lý hộ muội - Tứ Ca giải thích
- Muội không chịu đâu, muội muốn đi chơi - Cô lăn qua lăn lại bắt đền
- Tuệ Nhi ngoan nào, hôm nào Thất Ca dắt muội đi câu ca - Thất ca nói
- Không muội muốn đi gặp mỹ nhân cơ - cô không chịu rống to lên chuẩn bị nước mắt rồi khóc
- Hoàng hậu nương nương giá lâm - tiếng nói trong trẻo của thái dám vang lên
- Nhi thần thỉnh an mẫu hậu - Tứ Ca và Cửu Ca đồng thanh nói
- Nhi thần thỉnh an hoàng ngạch nương - Cô cũng xuống giường hành lễ
- Bình thân, bình thân - Hoàng Hậu nói
Sau khi nha hoàn và thái dám hành lễ xong, hoàng hậu mới ngồi xuống ghế chính, còn cô, Tứ Ca và Cửu ca ngồi vào những chiếc ghế còn lại
- Tuệ Nhi, ta nghe từ bên ngoài truyền tiếng của con là con muốn gặp mỹ nhân gì đó là thế nào? - Hoàng hậu ôn tồn hỏi
- Bẩm Mẫu Hậu, con muốn xem ai trên đất nước này xinh hơn con để con gả cho Tứ Ca ấy mà - cô cười trừ liếc mắt Tứ Ca, mong rằng Tứ Ca hiểu ám hiệu của cô
- Phải, phải đúng vậy thưa mẫu hậu - Tứ Ca nhìn cô cười đáp
- Thì ra là thế, đúng đó Lạc Thần con vẫn nên lập một Thái Tử Phi trong phủ Thái Tử không nên chỉ có mỗi Thứ Phi hay thị thiếp - Hoàng Hậu nói
- Cái gì, hoàng huynh có nhiều vợ thế ư - cô khó chịu nói
Sao mà không khó chịu cho được, trên đời này cô ghét nhất là loại đàn ông lăng nhăng như này, tại sao vậy chứ, tại sao đàn ông thì tam thê tứ thiếp được bà phụ nữ lại không được, vì sao đàn ông nhiều phụ nữ gọi là đào hoa phong nhã, mà phụ nữ nhiều đàn ông thì gọi là trăng hoa mất nết, tại sao....trên đời này cô chúa ghét những người khinh thương thân phận nữ nhi.
-...Nhi thần đã biết - Tứ Ca nói
- Vậy được, tới giờ ta cũng nên hồi cung thôi - Hoàng hậu nói
- Nhi thần khấu kiến Mẫu Hậu - cô, Tứ Ca và Ngũ Ca đồng thanh
- Giờ cũng đã muộn, đẹ về trước đây, muội muội mau khoẻ lại nhé - Cửu Ca nói
- Ờ, về cẩn thận - cô nói
Trong phòng chỉ con lại cô và Tứ Ca, không khí trở lên ngột ngạt hơn, cô chả nói gì Tứ Ca cũng chả nói gi cả.
- Muội khó chịu khi ta có nhiều vợ ư? - Tứ Ca hỏi
- Đương nhiên, sao không khó chịu cho được, huynh biết đấy, đàn ông có quá nhiều vợ thì muội không thích - Cô nói
- Vậy ta sẽ đuổi hết đi không cưới thêm bất kì ai nữa - Tứ Ca nói
Sau khi nghe xong lời này, cô đột nhiên cảm thấy có cái gì đó không phải, ý tứ của Tứ Ca là sao...chả lẽ hiểu nhầm ý nói của cô sao...Trời ạ, cô nói khó chịu không phải là ý đó, sao Tứ Ca có thể hiểu thành ý là...cô thích...à nhầm cô ghen chứ...trời ạ...Tứ Ca và cô là...là anh em cùng mẹ...thật không biết trước đấy Thập Công chúa cư xử kiểu gì nhưng mà tại sao lại có thể tạo dựng lên chuyện bại hoại như này chứ...chả lẽ...chả lẽ...Tứ Ca và Thập công chúa trước đây đã từng cùng nhau...ực..ưc....trên...trên giương ư...Mẹ ơi...không phải chứ
- Huynh yêu muội không? - cô bạo dạ hỏi
Bây giờ không hỏi không được ấy chứ...cô đâu có nhớ trước đây Thập công chúa đã từng làm gì với Tứ Ca à không phải là không biết ấy chứ...nhỡ may họ đã abc xyz....rồi từ bỏ mịa...giờ phải hỏi mới biết được chân tướng sự việc
- Có huynh rất yêu muội - Tứ Ca nói
Mẹ ơi thảm rồi...xuyên phải cái chỗ loạn như thế này chứ lại...số xiu kinh khủng. Cô thầm nuốt nước bọt...thôi kệ vậy Thập công chúa đã phóng lao, cô lại đành thay Thập công chúa theo lao thôi...cơ mà mặt mũi Tứ Ca cũng được phết ấy chứ, soái kinh
- Lạc Thần - cô giọng nũng nịu
-...- Tứ ca không làm gì cả chỉ ôm cô vào lòng thật lâu sau đó rời đi
May là rời đi chứ không cô đã toi cái mạng rồi...tránh được một kiếp...sợ rằng Thập công chúa không chỉ bị mỗi Tứ ca yêu không trừng lại là cả đàn Ca Ca ấy chứ, cô nhất định phải tra rõ việc này mới được