Sáng hôm sau thức dậy, hai đứa nhỏ kia cũng như thế mà dậy theo, quấn láy cô như hình với bóng, cô đi đâu là hai đứa nhỏ đều đi theo. Mặc dù cảm thấy hơi phiền nhưng lại cảm thấy vui vui. Giống như là hổ mẹ dẫn hổ con đi dạo vậy.
- Công chúa công chúa, không hay rồi, Ngũ Hoàng Tử nhảy lầu tự tử ở Thanh Lâu - Nhũ Văn nói
- Sao cơ - Cô đang ăn nho liền suýt nữa mắc nghẹn bật dậy
Trời ạ tên bê đê này lại bị cái gì lại tự tử vậy trời đúng là khiến người ta lo hết sức mà, chắc lại gây láo loạn ở đó đây không biết trừng cả mấy vị hoàng tử còn lại cũng đều tập chung hết ở Thanh Lâu rồi, không xong rồi, kiểu này là cả thiên hạ đều phát hiện Ngũ Hoàng Tử của nước Vương Sở bị luyến ái là xong rồi, mặt mũi của hoàng tộc đều bị mất hết, tuy cô không để ý tới cách nghĩ của mọi người mấy nhưng mà Hoàng Đế và Hoàng Hậu không biết sẽ nổi giận thành cái dạng gì.
Cô leo lên con hắc mã của mình thúc ngựa chạy nhanh tới Thanh Lâu, khi tới Thanh Lâu cô dừng ngựa lại, nhảy xuống ngựa mặc kệ cho ánh mắt của mấy vị cô nương trong Thanh Lâu đang trố lên vì bất ngờ. Cô dặn Đại Ca và Lục Ca đi kiếm một tấm vải thật to để nhỡ may cả người cùng nhảy còn đỡ được đặt ở dưới chỗ Ngũ Ca định nhảy, sau đó cô cùng Cửu Ca dùng kinh công bay lên chỗ nơi mà Ngũ Ca đang đinh nhảy
- Cả muội và đệ nữa, hai người để cho huynh chết đi cho rồi - Ngũ Ca nói
- An Kỳ huynh bình tĩnh có gì từ từ nói - cô nói rồi nhìn xuống dưới thấy mọi thứ đã chuẩn bị xong tất cả hoàng tử đang căng tấm vải đó ra
- Đúng đó Ngũ huynh, đệ thấy huynh làm vậy thật mất mặt - Cửu Ca nói
- Cửu Đệ không thể hiểu cảm giác của ta đâu, người ta yêu lại đi lấy một cô nương khác làm sao ta sống cho nổi - Ngũ Ca nói
Nghe vậy cô cùng cảm thấy khổ sở cho vị cô nương kia, mà cái tên con của thừa tướng kia sao mà lại độc ác như vậy lợi dung xong ca ca của cô rồi lại phất áo bỏ đi không thèm ngó ngàng tới để ca ca của cô làm ra ba cái chuyện nhục nhã hoàng thất như vậy, cứ đợi xem để cô phải tới phủ thừa tướng lá tên đó xác định giới tính của mình đi.
- Huynh ý cái đồ đần, sao huynh phải làm vậy hả, muội đã bảo với huynh bao nhiêu lần rồi mạnh mẽ lên cứ hơi tý là tự tử, hơi tý là tìm cái chết huynh xem huynh có xứng làm bậc đại trượng phu không - cô lớn giọng quát
- Cả muội cũng nói thể thà huynh chết đi còn hơn - Ngũ Ca nói xong liền nhảy
- An Kỳ huynh ngốc vậy - cô thấy vậy liền lao xuống bắt lấy hai tay của Ngũ Ca không cho huynh ấy rớt
- Tuệ Nhi cẩn thận - Cửu Ca thấy vậy liền bắt lấy hai chân của cô
- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA - những cô nương của Thanh Lâu liền hét lên khi thấy cảnh tượng này
Cô dug cả thân người mình lao xuống bắt lấy hai tay của Ngũ Ca còn Cửu Ca thì lại liều mạng bắt lấy hai chân của cô, thật là xấu hổ chết mất cô hiện tại đang mặc váy nữa chứ, biết vậy liền mặc nam chang cho rồi
- Đông Lâm váy của muội - cô nói với Cửu Ca
- Ta biết rồi - Cửu ca thấy vậy liền tóm lấy luôn váy của cô
- Mấy huynh còn đúng ở dưới đấy nhìn, Đông Lâm và muội không trụ nổi rồi, mau kiếm biện pháp gì đi - Cô hét lên
Mấy ca ca ở dưới đang hoảng loạn không biết nên làm thế nào, nhưng vẫn giữ nguyên vị trí không rời ra. Chắc định đợi cả ba người rơi xuống đã luôn một thể đây mà, đúng thật là mất mặt quá, đường đường là hoàng tử của Sở Quốc lại chẳng nghĩ được cái gì, chỉ đứng đó như tượng, ngay cả Tứ Ca và Bát Ca những người cô tin tưởng nghĩ được cách nhất lại bất lực. Cô du ánh mắt kinh thường liếc qua tất cả Ca Ca của cô
- Tuệ Nhi không xong rồi, huynh sắp không trụ nổi rồi - Cửu Ca nói
- Cô lên huynh - cô lo sợ nói
- Mau để ta chết đi - Ngũ Ca dãy giụa nói
Đang ở cái tình thế cấp bách mà cái tên bê đê kia liền làm cho tình thế nguy hiểm lại càng nguy hiểm hơn, cô nghĩ Cửu Ca đang đỡ trên kia chắc cũng chỉ trụ được một, hai phút nữa thôi, không thể trụ lau hơn được nữa thôi. Thôi thì đành tiếp đất mẹ vậy. Được lắm con trai thừa tướng, ta thề nếu ta không xẻo của ngươi ta không phải là người, nhà ngươi khiến ta lâm vào cái tình thế này, xem xem ta xử lý ngươi thế nào.
- Tuệ Nhi, huynh xin lỗi không giữ nổi nữa - Cửu Ca nói
Sau lời nói đó cả ba người rơi xuống, mấy ca ca bên dưới đang căng tấm vải ra đợi cả ba người rơi xuống. Mặc dù là vải nhưng ở bên dưới là đất trọng lượng của cả ba thế này sợ là gãy chân gãy tay không chừng, tấm vải mỏng manh thế kia sợ là không ổn rồi. Nhắm chặt mắt lại cô chuẩn bị tinh thần chịu đau.
Nhưng đợi một lúc liền không có cảm giác gì, chẳng lẽ chết luôn liền không có cảm giác ư, cô khẽ mở một mắt ra liền thấy mình được bế ở trên tay cả Tử Khiên, hắn tới đây từ bao giờ thế chẳng lẽ từ đầu rồi, chẳng lẽ hắn xem cuộc vui à, cái tên Cẩu Thái Tử đáng ghét này.
- Cảm ơn - cô hình hắn nói
- Ta lại cứu nàng một mạng - hắn nói
- Đa tạ, đa tạ - cô nói rồi nhảy xuống mặt đất
Nhìn ra phía Ngũ Ca và Cửu Ca thấy không có việc gì cô liền an tâm, Ngũ Ca hình như đã bị Tứ Ca mắng chửi cho một trận ở trong xe ngựa thì phải, còn Cửu Ca thì được mấy ca ca còn lại hỏi thăm, còn cô thì sao, sao chả ai hỏi han câu nào vậy, đây là phân biệt đối xử mà, cô quay ra tên Cẩu Thái Tử này xem hắn đi cùng ai, hoá ra cũng chỉ là một cung nữ là một tên thị vệ, chắc võ công cũng giỏi
- Nàng định bồi ta thế nào đây - hắn cười nói
- Tất nhiên là uống rượu rồi,tới phủ của ta đi, ta mời ngươi một chầu - cô nói
- Được, dẫn đường - hắn cười híp mắt nói
- Lên ngựa đi - cô nói
- Ta cưỡi ngựa sao? - hắn liền hỏi
- Không ngươi ngồi thôi ta cưỡi - cô nói
Cung nữ và Tên thị vệ kia trố mắt ra nhìn, thật không ngờ rằn vị công chúa này dám nói như vậy, không biết công chúa có phải nữ nhân không nữa sao lại có thể nói như vậy được chứ, lẽ ra cô phải thuỳ mị nết na, tỏ ra yếu đuối một chút chứ, đằng này lại tỏ ra khí thế giống nam nhân, nhưng lại không làm mất cái dáng vẻ yêu mềm của nữ nhân thật khiến người ta bộ phục.
- Ê, người ngôi thế ta leo lên kiểu gì - Cô nói
- Nàng bảo tao ngồi thì ta ngồi thôi - hắn buồn cười nói
- Vậy ta bảo người ngồi vào lòng ta ngươi cũng ngồi à - cô lườm nói
- Đương nhiên, nàng đã muốn ta bồi nàng thì ta đành cung kính không bằng tuân mệnh - hắn cười nói
- Ngươi tức chết ta mà, ngồi lui ra ta mới leo lên ngựa được chứ - Cô chỉ chỉ tay nói
Sau đó cô leo lên được ngựa liền thúc ngựa về phủ của mình, hắn ngồi đằng sau liền ôm lấy eo cô bám rất chắc, xem ra là sợ bị ngựa hất đi. Cô chuyên tâm thúc ngựa không nói gì. Về tới phủ liền có người hầu đỡ cô xuống, có người dắt ngựa vào chuồng. Cô kêu Nhũ Văn chuẩn bị một bàn tiệc rượu nhỏ cho mình, rồi cô mời tên Cẩu Thái Tử này vào uống ít trà đợi rượu một chút.