Hôm nay tâm trạng của cô rất tốt, cười nói vui bên những người cô yêu thương quan tâm nhất khiến cô cảm thấy rất hạnh phúc. Đến tối thì Soo Jin, Ji Ki và Yoo Bo trở về nhà mình còn cô đi lên phòng mình tắm rửa, hôm nay ngày chơi đùa cũng hơi mệt mỏi.
-Em định tắm sao?-Hyun Woo mở cửa phòng cô hỏi
-Ai cho anh vào đây?-cô thất kinh kêu lên
-Sao lại không thể?-anh nhún vai cho rằng đó là thản nhiên
-Không thể được, anh về nhà mình đi, ra khỏi phòng tôi.-cô sợ anh mà ở lại trong phòng cô nhất định không đơn giản, sẽ có chuyện xảy ra
-Chúng ta quá thân nhau mà, em còn không cho anh vào.-anh xấu xa cười
-Anh... tôi không nói với anh, tôi đi tắm.-cô trừng mắt sau đó cầm đồ vào nhà tắm
-Để xem, em làm sao thoát anh.-nụ cười trên môi anh càng sâu hơn
Tranh thủ cô đi tắm anh đi đến tắt đèn khóa cửa lại.
Một lúc lâu sau tiếng nước chảy trong nhà tắm bị tắt đi, Je Jae vừa đi ra lại lần nữa giật nãy người, tại sao anh còn ở đây???
-Anh... anh sao còn ở trong phòng tôi???-cô nhìn anh chỉ chỉ
-Chờ em.-anh nở nụ cười xấu
-Chờ em.-anh nở nụ cười xấu
-Anh bày trò gì đây, sao lại tắt đèn, tối như vậy làm sao thấy đường?-cô chau mày, quả thật đèn trong phòng đều bị anh tắt hết, cô chỉ vừa vặn nhìn thấy dáng người anh ngồi trên giường, đầy ám muội.
-Em nghĩ xem.
-Anh lại giành giường ngủ với tôi, không hơi tranh với anh, thích thì cứ nằm trên giường đi, tôi nằm dưới sàn.-cô ngây ngô đáp, hoàn toàn không hiểu ý đen của anh
-Em không biết thật hay giả ngu đây? Anh đâu có ý định giành giường với em.-anh đứng dậy nhìn cô
-Không rãnh chơi với anh, tôi đi ngủ trước.-cô lắc tay, đi đến giường lấy chăn gối
Chỉ vừa ôm chăn gối đang định đứng lên thì bị anh đầy nằm xuống giường, cơ thể cường tráng đè lên thân thể cô
-Anh... anh định làm gì? Giường tôi cũng nhường cho anh, anh còn muốn sao?-cô cảnh giác nhìn anh
-Thứ anh muốn rất đơn giản... là em.-anh ghé sát tai cô, phả hơi nóng vào vành tai nhạy cảm của cô
Cô bối rối hồi mới bình tĩnh tâm tình lại
-Điên. Đứng dậy mau.
-Em giả ngơ hay lắm, nhưng anh thích.
Không cho cô cơ hội, anh đã cúi đầu hôn lên phiến môi của cô, nồng nàn khó dứt, mùi vị ngọt ngào của cô, anh đã nhớ nhung rất lâu.
Không cho cô cơ hội, anh đã cúi đầu hôn lên phiến môi của cô, nồng nàn khó dứt, mùi vị ngọt ngào của cô, anh đã nhớ nhung rất lâu.
Hơi thở ngắn ngủi của cô lại hoàn toàn bị hơi thở đàn ông của hắn bao trụ. Cô vì không thể nào hô hấp bình thường mà khuất phục, hàm răng khẽ mở, khát cầu không khí, làm cho lưỡi hắn đi vào.
Nụ hôn sâu đó đã làm cho cô không còn cách nào tiếp tục cường ngạnh, nó làm cho cô bắt đầu mất đi lí trí. Tất cả sự phòng vệ của cô, ở lúc đầu lưỡi đụng chạm, trong nháy mắt sụp đổ, bị cuồng phong gió táp mưa rền của anh làm cho phiêu tán.
Khi nụ hôn nồng nhiệt kia chấm dứt, anh gục ở trên vai cô thở dốc, tim đập so với cô còn cuồng loạn hơn, hơn nữa ... ở phía dưới cô ... có cái gì đó ...
Tay trái anh đan vào tóc cô, nhẹ nhàng vuốt ve, trong mắt phát ra những tia dục vọng cháy bỏng.
Tay phải hướng đến cổ áo ...
-Dừng lại.
Truyện convert hay : Phế Hậu Trở Về: Đích Nữ Tàn Nhẫn Nhân Vật