Khỏe mỗi Tô Bắc cong lên: "Được thôi, tối nay gặp lại!
Ngắt điện thoại Tô Bắc mới dám thở phào, xem ra Cổ Niên Thành thường ngày vui vẻ cười nói là vậy nhưng xem ra cũng không hề dễ dàng chút nào, hy vọng bữa tối nay có thể bình yên.
Buổi chiều khi sắp tới giờ tan làm, Vân Phảm đột nhiên tới tìm Tô Bắc, Tôi Bắc tò mò nhìn anh:
“Trợ lý Vân, có chuyện gì sao?" Phải biết rằng Văn Phàm là một người nếu không có chuyện gì nhất định sẽ không thấy mặt, mỗi khi anh tới nhất định sẽ có chuyện.
Vân Phàm gượng cười
"Lộ Tổng nhờ tôi chuyển lời tới cho cô, hai người đã rất lâu không về dinh thự nhà họ Lộ dùng cơm rồi nên tối nay Lộ Tổng muốn cô cùng đi tới đó!”
Tô Bắc chau mày, cô đã biết chắc là do Lộ Nam tìm cô rồi, sao có thể trùng hợp đến vậy.
Cô chần chừ một lát rồi nói:
“Trợ lý Vân, anh lên tầng giải thích với Lộ Tổng giúp tôi rằng tối nay tôi đã có việc bận mất rồi, không thể cùng anh về nhà, chuyển sang hôm khác vậy!” Sac mặt Văn Phàm có chút lúng
túng, khi Lộ Nam nói với anh, giọng điệu của anh vô cùng cứng rắn và cương quyết.
Anh nói dặn Tô Bắc tan làm ở dưới tầng đợi cùng nhau tới dinh thự nhà họ Lộ dùng bữa, có lẽ anh đã lường trước được nên mới đặc biệt căn dặn như vậy, ai ngờ rằng Bắc có việc thật.
Thấy Vân Phàm do dự đứng im tại chỗ, Tô Bắc nhìn anh khó hiểu:
“Sao vậy trợ lý Vân? Có vấn đề gì không?”
Vân Phàm nhìn Tô Bắc nói:
“Như vậy đi cô Tô, cô chờ chút để tôi gọi điện cho Lộ Tổng xin ý kiến!”
Tô Bắc ra hiệu cho anh cử tự nhiên, Văn Phàm gọi điện tới cho Lo Nam, cũng không hề tránh mặt Tô Bắc, anh trực tiếp nói:
"Giám đốc, là như này tối nay cô Tô có việc bận, không thể cùng anh về anh được."
Lộ Nam chau mày, tại sao vừa gọi cô, cô liền có việc bận.
Lộ Nam dường như không tin, anh hỏi Vân Phàm:
“Cậu hỏi cô ấy cho tôi tối nay cô ấy đi ăn cơm ở đâu!”
Vân Phàm quay đầu hỏi Tô Bắc:
“Cô Tô, Lộ Tổng hỏi tối nay cô ăn cơm ở đâu?”
Tô Bắc không chút do dự trả lời: “ Thủy Mộc Niên Hóa ở đường Nam Đại Văn Phàn giống như một chiếc máy đọc lại, anh chuyển lại lời Tô Bắc vừa nói cho Lộ Nam:
"Lộ Tổng, cô Tô tới Thủy Mộc Niên Hóa ở đường Nam Đại
Khuôn mặt Lộ Nam lập tức trùng xuống, Thủy Mộc Niên Hóa là một nhà hàng đồ Tây nổi tiếng ở Nam Hi, anh không tin Tô Bắc sẽ cùng một người phụ nữ tới đó dùng bữa.
Anh suy nghĩ một chút rồi nói:
“Được rồi, hết việc của cậu rồi, mau
lên đây đi!”
Vân Phàm tuân lệnh đáp: “Vâng thưa giám đốc!”
Vân Phàm ngắt máy, lịch sự nói với Tô Bắc một câu "Cô Tô, làm phiền cô rồi, tôi lên tầng đầy
Tô Bắc gật đầu không nói gì thêm.
Sau khi Vân Phàm rời đi, cô ngẩng đầu đăm chiêu nhìn ra phía cửa, cuối cùng cúi đầu tiếp tục làm việc.
Vân Phàm vừa lên tầng đã bị Lộ Nam gọi vào phòng làm việc của anh, Vân Phàm ngơ ngác nhìn Lộ Nam:
“Giám đốc có chuyện gì nữa sao?
Lộ Nam nhìn Vân Phàm nói:
“Cậu gọi điện thoại cho Nghiêm Nghệ Đình hỏi xem tối nay cô ấy có bận gì không, nếu không thì để tôi mời cô ấy đi ăn cơm!”
Vân Phàm kinh ngạc nhìn Lộ Nam: “Giám đốc, anh định đưa Nghiêm Nghệ Đình về nhà họ Lộ sao?"
Lộ Nam lườm Vận Phẩm một cái:
"Cậu thấy tôi có giống kẻ mất não
không?”
Vân Phàm củi đầu, trong lòng thầm nghĩ: Quả thực bình thường trông anh rất thông minh, nhưng mỗi khi đối mặt với chuyện tình cảm, chẳng phải đúng là kẻ mất não sao.
Không phải như vậy thì sao anh đuổi theo Tô Bắc mà cuối cùng lại thành cùng với Nghiêm Nghệ Đình đi dạo đêm được cơ chữ, hơn nữa còn khiến mọi người bàn tán xôn xao.
Anh thật không hiểu nổi rốt cuộc trong đầu Lộ Nam đang nghĩ gì, nhưng dẫu sao đó cũng là chuyện riêng của Lộ Nam, anh cũng không thể xen vào
Thấy Vân Phàm đứng nguyên tại chỗ, Lộ Nam bực dọc nói:
"Bảo cậu đi thì mau đi đi, đứng ở đẩy làm gì, có tin tôi trừ tiền thưởng tháng này của cậu hay không!”
Vân Phàm bừng tỉnh, lập tức cười một tiếng:
"Đừng mà giám đốc, tôi đi ngay đây!”
Vân Phàm gọi điện tới cho Nghiêm Nghệ Đình, Nghiêm Nghệ Đình hiển nhiên rất vui mừng, kể từ lúc cô quay trở về, đã rất lâu rồi Lộ Nam không tìm tới cô.
Bây giờ anh cho trợ lý tìm cô nhất định có chuyện quan trọng rồi, cô tươi cười nói: "Trợ lý Vân, có chuyện gì sao?”
Vân Phàm khéo léo trả lời
“Tối nay Lộ Tổng muốn mời cô Nghiêm dùng bữa, không biết cô có thời gian hay không?”
Nghiêm Nghệ Đình không cần nghĩ, nhanh chóng trả lời:
"Có, có, tôi rảnh mà, không biết Lộ Tổng muốn hẹn tôi mấy giờ, địa điểm ở đầu?”
Vân Phàm giật mình, điều này Lộ Nam chưa hề nói với anh, anh lập tức lanh trí nói:
“Lộ Tổng bảo tôi chọn nhà hàng giúp anh ấy, đợi tôi đặt xong sẽ gửi địa điểm và thời gian tới cho cô!” Nghiêm Nghệ Đình liên tục gật đầu:
"Vậy thì quá tốt rồi, cảm ơn trợ lý
Vân!”
Vân Phàm cười nói:
"Không sao thưa cô Nghiêm, đây là
nhiệm vụ của tôi!”
Sau khi ngắt điện thoại, Vân Phàm lập tức chạy tới hỏi Lộ Nam, Lộ Nam ngẩng đầu nhìn anh:
"Hỏi xong chưa?"
Vân Phàm gật đầu: "Hỏi thì đã hỏi xong rồi, chỉ có điều Nghiêm Nghệ Đình hỏi tôi giám đốc hẹn cô ấy mấy giờ và địa điểm ở đâu?”
Lộ Nam nhếch mày, anh trầm ngâm suy nghĩ một chút rồi nói:
"Cậu bảo cô ấy bảy giờ tới công ty, tới lúc đó tôi sẽ tự đưa cô ấy tới đó
Văn Phàm gật đầu: "Vậy tôi đi thông bảo với cô ấy ngay đây!”
Vân Phàm vừa đi được hai bước liên bị Lộ Nam gọi lại, anh bổ sung.
"Cậu đặt trước chỗ ngồi ở Thủy Mộc Niên Hóa cho tôi, đặt thành bảy rưỡi tối
Vân Phàm há miệng, cuối cùng đành gật đầu: “Đã rõ, tôi lập tức đi làm ngay!” Nói xong anh liền lui ra ngoài.
Tô Bắc sau khi tan làm nhưng không hề rời đi, cô tiếp tục tăng ca tới bảy giờ mới nhấc túi xách đi ra ngoài.
Tô Bắc vừa xuống tầng đi ra khỏi thang máy liên bắt gặp một người quen thuộc đang đứng chờ trước của, Nghiêm Nghệ Đình trang điểm đậm, đứng ở cửa thang máy, dễ dàng nhận thấy là cô muốn lên tầng.
Tô Bắc nhìn vào lớp trang điểm tinh tế của cô, hương nước hoa thơm nồng liên chau mày hỏi:
"Cô tới công ty làm gì vậy?”
Nghiêm Nghệ Đình khó xử, ngại ngùng cười một tiếng:
"Bắc Bắc, tối nay Lộ Tổng hẹn tôi đi ăn cơm, vừa hay tôi cũng rảnh nên tới
đây chờ anh ấy!
Sắc mặt Tô Bắc u ám.
“Tôi nhớ rõ tối nay có một Chương trình phỏng vấn mà!" Nghiêm Nghệ Đình hơi lúng túng, nhưng rất nhanh sau đó liên trả lời
"Bắc Bắc, họ mới đổi thời gian rồi, chuyển sang sáng mail
Tô Bắc gật đầu cũng không hỏi gì thêm, cô nhìn Nghiêm Nghệ Đình rồi nói:
“Vậy cô lên tầng đi tôi đi trước đây!”
Nghiêm Nghệ Đình gật đầu mim cười đi vào trong thay máy.
Tô Bắc đi tới sảnh lớn của công ty, nhớ lại lời nói bạn nãy của Nghiêm Nghệ Đình, trong lòng cô chợt cảm thấy vô cùng khó chịu.
Nghiêm Nghệ Đình nói như vậy nghĩa là Lộ Nam chủ động mời cô đi ăn cơm sao, chẳng phải tối nay anh về nhà họ Lộ ư? Có lẽ nào anh định đưa Nghiêm Nghệ Đình về nhà, anh không sợ bà nội sẽ tỏ thái độ với Nghiêm Nghệ Đình sao? Nhưng cô hiểu rất rõ về suy nghĩ cổ hủ của bà nội, nếu như bà ấy chịu để một cô diễn viên gả vào nhà họ Lộ thì hai chữ Tô Bắc tên cô đảo ngược lại mà đọc mất.
Tô Bắc nghĩ tới nghĩ lui cũng không thể nghĩ thông được trong đầu Lộ Nam rốt cuộc đang chứa thứ gì, cô lắc đầu rồi nhanh chóng bắt một chiếc xe
"Bác tài, tới Thủy Mộc Niên Hóa!
Nghiêm Nghệ Đình đi tới tầng cao nhất của tập đoàn Thịnh Thế liền nhìn thấy Vận Phẩm vẫn đang đứng đợi ở bên ngoài phòng làm việc của Lộ Nam, cô rảo bước đi tới, mỉm cười nhìn Vân Phàm.
“Trợ lý Vân, thời gian Lộ Tổng hẹn tôi đã tới rồi, tôi cũng đã tới rồi đây, không biết Lộ Tổng đã xong việc hay chưa?"
Vân Phàm ngửi thấy mùi nước hoa từ trên người Nghiêm Nghệ Đình xộc thẳng vào mũi anh, anh liền tránh đi rồi nói:
"Có lẽ sắp xong rồi, để tôi giúp cô gọi Lộ Tổng.”
Nghiêm Nghệ Đình lập tức lên tiếng, cô nhẹ giọng:
"Đừng trợ lý Vân à, tôi hỏi cậu
chuyện này, Lộ Tổng rốt cuộc muốn đưa tôi tới đâu vậy?”
Vân Phàm sửng sốt, anh nheo mắt cười nhìn Nghiêm Nghệ Đình:
“Cái này thì cô vào hỏi Lộ Tổng là biết ngay
Nghiêm Nghệ Đình thích thủ, tiến gần hơn một bước
"Trợ lý Vân à, anh nói cho tôi biết đi
mà!"
Hương nước hoa được phát ra từ người cô khiến Vân Phàm không làm chủ được bản thân, toàn thân anh sởn da gà lên.
Anh chần chừ một hồi, dầu sao thì Lộ Tổng cũng sẽ đưa cô tới đó, nói trước với cô chắc có lẽ không sao cả.
Anh đưa tay ra giả bộ che mũi rồi nói:
“Có lẽ là ở Thủy Mộc Niên Hóa, cô Nghiêm cô mau vào trong đi Lộ tổng vẫn đang chờ cô đó!”
Trong lòng Nghiêm Nghệ Đình lúc này như đã nở hoa, Thủy Mộc Niên Hóa là nhà hàng đồ Tây nổi tiếng nhất ở Nam Hi, không gian cũng như bầu không khí ở đó rất tuyệt vời.
Lộ Nam hẹn cô tới đây liệu có phải là muốn phát triển tình cảm với cô không, đây cũng là lần đầu tiên hai người chính thức hẹn hò với nhau.
Nghĩ tới đây, Nghiêm Nghệ Đình hài lòng cười nói:
"Cảm ơn anh rất nhiều trợ lý Vân, tôi vào trước đây!
Dứt câu, Nghiêm Nghệ Đình cong mộng, đon đả đi về phía phòng làm việc của Lộ Nam.
Vân Phàm thở phào nhẹ nhõm, anh vuốt ngực, trán lấm tấm mồ hồi, anh chịu không nổi những mùi hương nồng nặc như vậy.
Nghiêm Nghệ Đình gõ cửa liên nghe thấy âm thanh của Lộ Nam từ trong vọng ra, cô đẩy cửa đi vào.
Lộ Nam ngẩng đầu nhìn cô, ngay lập tức chau mày, Nghiêm Nghệ Đình bình thường chẳng phải khá giản dị sao, hôm nay tự dừng lại lòe loẹt đến vậy.
Thấy sắc mặt Lộ Nam có chút không bình thường, Nghiêm Nghệ Đình tức khắc cúi xuống nhìn lại bản thân một lượt, cô dò hỏi Lộ Nam:
"Lộ Nam, trên người em có vấn đề gì sao?” Nói xong cô liền bước lên một
bước.
Lộ Nam lập tức ngửi thấy hương nước hoa trên người cô, anh nhanh chóng đưa tay bịt mũi lại, hiềm khích nhìn Nghiêm Nghê Đình
"Bên trong là phòng nghỉ, cô vào đó tẩy trang bớt đi, lòe loẹt quá! Còn nữa có dùng nước hoa gì thế, sao mùi hương như của mấy bà cô từ thập niên vậy, khó ngửi quá đi mất
Nghiêm Nghệ Đình sững người, tẩy trang ư, phải biết rằng với một minh tinh như có thì điều khó khăn nhất chính là tẩy trang trước mặt người ngoài, nhưng nghĩ tới đây là yêu cầu của Lộ Nam trong lòng cô lập tức lấy lại cân bằng.
Anh nói như vậy có nghĩa là anh đang để ý tới cô, chỉ có điều những gì anh vừa nói khiến cô cảm thấy có chút chạnh lòng, nhưng đối mặt với Lộ Nam, cô luôn tự cố gắng an ủi bản thân, làm thinh.