Edit: Cánh Cụt
Thời cấp ba thì mối tình đầu chung lớp với thụ, hai người ngồi cùng bàn.
Ở độ tuổi tim dễ đập thình thịch nhất, thành tích của mối tình đầu ưu việt, diện mạo lại điển trai, tính tình cũng tốt, sao thụ có thể không yêu thầm đối phương cơ chứ.
Bởi vì thành tích của hai người đều rất tốt, thường xuyên tham thảo học tập cùng nhau, cho nên mối quan hệ ngày càng gần gũi.
Thụ chưa bao giờ thổ lộ với mối tình đầu, yêu thầm là một việc bí mật nhưng lại khó có thể nhẫn nại.
Tuy không mong được đáp lại, nhưng ở thời khắc nhìn vào đôi mắt của đối phương.
Tràn đầy trong lòng là lời yêu.
Nếu nói cuộc sống của thụ sau tuổi là chìm trong bóng tối, thì trước tuổi là vô cùng tươi sáng.
Tình yêu thầm của anh không giấu được bao lâu, vào một lần lúc tan học, mối tình đầu đưa anh lên sân thượng.
Thụ không hiểu tại sao, vừa mới đi lên đã bị mối tình đầu dùng lòng bàn tay che kín đôi mắt.
Trước mắt đen xì, thụ khẩn trương nói: “Làm sao vậy?”
Anh nghe thấy mối tình đầu nói: “Đừng cứ nhìn tớ như vậy.”
Vào thời khắc đó tim thụ như muốn ngừng đập, anh cho rằng bí mật của mình bị lộ, ánh mắt của anh khiến mối tình đầu cảm thấy ghê tởm.
Nhưng chuyện xảy ra kế tiếp, lại làm thụ phải đầu váng mắt hoa.
Mối tình đầu hôn anh, vụng về, ngây ngô, mà lại khẩn trương.
Khi những chàng trai mới yêu lần đầu thì luôn vụng về, kể cả bình thường mối tình đầu khá bình tĩnh, cũng sẽ dễ dàng trở nên bối rối khi đối mặt với thụ.
Tuy rằng hôn là do mối tình đầu chủ động trước tiên, nhưng lần đầu tiên ôm, lần đầu tiên hôn môi một cách chân chính.
Bao gồm…… Lần đầu tiên lên giường.
Đều do thụ chủ động, anh lên mạng tra rất nhiều tư liệu, mua cả công cụ làm sạch.
Cuối cùng trong một lần ở khách sạn, lúc thụ định mở rộng cho mối tình đầu thì bị mối tình đầu cầm lấy đồ trong tay, cuối cùng còn bị tách chân ra.
Thụ không thể hiểu được.
Sao anh lại ở dưới chứ?
Kỉ niệm thì thật ngọt ngào, nhưng lần cuối cùng chia tay, đến nay thụ vẫn không dám nhớ đến.
Là anh đưa ra lời chia tay với mối tình đầu.
Kể cả sau khi anh nghỉ học, bọn họ cũng cũng không chia tay lập tức.
Mối tình đầu vẫn luôn cổ vũ anh thi lại lần nữa, học đại học, lên thành thị hắn ở.
Nhưng sức khoẻ của mẹ không tốt, cộng thêm hàng tá nợ, ép tới mức thụ không thở nổi.
Anh đã không thể nói có lẽ mình không thể trở lại trường học vĩnh viễn, lại không thể nói với người yêu rằng tình trạng của mình tệ đến nhường nào.
Giữa bọn họ, không có tương lai.
Thụ quá mệt mỏi, mệt đến mức không còn biện pháp hay sức lực để gắn bó mối tình này nữa.
Sau khi nói chia tay, mối tình đầu không đồng ý, thậm chí xin nghỉ trên trường một thời gian dài mà trở về tìm anh.
Đầu tóc thụ rối bời ở trong quán lẩu cay, khi nhìn thấy mối tình đầu sạch sẽ, mắt lộ vẻ ngạc nhiên, sự xấu hổ và giận dữ trong khắc đó suýt nữa làm anh bật khóc.
Nhưng mối tình đầu không nói gì, hắn chỉ xắn tay áo, nhận lấy bát đũa dầu mỡ trong tay thụ.
Hắn nói với thụ, mọi thứ rồi sẽ tốt lên, hắn còn nói với thụ rằng hắn cũng tiết kiệm được ít tiền, từ học bổng lấy được khi tham gia các kì thi, thêm cả tiền lương lúc làm thêm ở cấp , bây giờ lên đại học cũng đang làm gia sư.
Không sao, mọi thứ đều sẽ qua đi.
Nhưng thụ không qua được, anh biết tiền tiết kiệm của mối tình đầu dùng để làm gì, mối tình đầu vẫn luôn muốn ra nước ngoài du học.
Hiện tại mối tình đầu muốn đưa số tiền đó cho anh.
Anh tựa như bùn lầy, kéo mối tình đầu xuống từng chút một.
Chàng trai mà anh thích nhất, phải bị anh huỷ hoại.
Lần tiếp theo khi mối tình đầu từ ngàn dặm xa xôi tới tìm anh, thụ đang thân thiết với người đàn ông khác sau bếp.
Trong tay mối tình đầu còn cầm thuốc bổ cho anh, túi rơi xuống đất.
Thụ đẩy người đàn ông ra, môi sưng lên, trên cổ còn có dấu hôn.
Nhìn mối tình đầu đang ngạc nhiên sợ hãi, thụ bình tĩnh nói: “Thật ra tôi có điều muốn nói với anh, nhưng chưa có cơ hội.”
“Đừng đến tìm tôi nữa.”
“Tôi thích người khác rồi.”