Tôi bước qua cậu. Để lại phía sau những tiếng xì xào và ánh mắt phức tạp của cậu!
Khi tôi đi khuất, đại boss đáng kính vừa vặn bước vào. Hắn bước đến bến cạnh cậu, đặt tay lên vai cậu, an ủi:
- Đừng buồn!
Nói rồi hắn đi về phía thang máy. Mọi người cũng dần đi hết. Đại sảnh lúc này im lặng hơn bất kỳ lúc nào! Chỉ có cậu! Chàng trai đã từng mang vẻ đẹp tinh nghịch giờ đây lại mang vẻ đẹp trầm tư! Thật tội nghiệp cậu ấy!
Lại đêm không ngủ, nhưng không phải người nữa, mà là người!
g, tại Lãnh gia
Tôi lăn qua lăn lại, suy nghĩ về chuyện lúc sáng. "Mình từ chối như vậy là được rồi mà đúng không? Trước giờ ai tỏ tình với mình cũng bị trọng thương "nhị đệ" hết! Mà cậu ta không bị là được rồi! Mình phải kiên quyết hơn nữa! Đã từ chối rồi thì không được thấy tội cậu ta! Bây giờ trễ rồi! Đi ngủ cho đẹp! Oáp~~!
Tôi tắt đèn đi ngủ.
------------------------------
Tại Hàn gia
Hắn trằn trọc suy nghĩ: "Không ngờ cậu ta dám tỏ tình thật! Nhưng mà cũng hên cho cậu ta, "Nhím nhỏ" không nổi khùng lên! Cậu ta cũng đã tỏ tình rồi thì mình cũng phải hành động thôi! Trong tuần này phải tỏ tình với cô ấy!"
------------------------------
Tại Vũ Hạo gia
Cậu vò đầu bứt tóc, nghĩ: "Vậy là ngày mai phải gọi cô ấy là chị rồi! Không biết phải đối mặt với cô ấy làm sao đây? Tự nhiên tỏ tình làm chi hông biết? Mà lại chọn ngay cái loại hoa mà cô ấy ghét cay ghét đắng nữa chứ! Xui ghia~! Bây giờ có trường hợp:
• là cô ấy ghét mình như là ghét hoa hồng.
• là ghét mình hơn ghét hoa hồng.
Buồn thiệt! Chất xám của mình đầu tư vào phi vụ tỏ tình đó hết cho nên bây giờ mình bị "ngờ u" rồi hả trời?"
Cậu nằm suy nghĩ tới tận gp!
------------------------------
Sáng hôm sau
Tôi vừa bước vào cổng thì gặp cậu. Định giả vờ không thấy rồi di luôn! Ai ngờ cậu nói với tôi:
- Em đã suy nghĩ thông suốt rồi! Cám ơn chị vì đã từ chối!
- Cậu trưởng thành rồi đó! Chúc cậu tìm được hạnh phúc! Em trai!
Nói xong tôi xoa đầu cậu cái. Lúc đó, "Gorilla" nhà tôi vừa vặn bước vào! Đầu hắn bốc hoả trước hành động của tôi. Hắn nói:
- Thư ký Lãnh làm ô nhiễm mắt người nhìn vì thể hiện tình cảm nơi công cộng! Chép phạt lần bản kiểm điểm!
- Nhưng tôi chỉ.....
- Không nói nhiều nữa! Cô có chép không?
Cái tên này! Lại dùng quyền chức uy hiếp tôi! Dính thính ai hông dính! Mà dính ngay cái tên "Gorilla" này! Bực bội!!!
- Tôi chép là được chưa? Cái tên không nói lý lẽ này!
Cậu kế bên bật cười. Tôi trừng mắt, cậu liền im bặt.
Ai biết được hôm đó tôi, hắn và cậu lại là chủ đề được bàn luận! Nói là Tổng Tài lạnh lùng đang yêu, thư ký Lãnh được nam thần nhìn trúng, bla.....bla....
Số tôi năm nay đúng là số con quạ mà! Toàn làm chủ đề gây xôn xao dự luận! Khổ ghia~! Hiuhiuhiu!
------------------------------
Hôm sau
Hôm nay "Gorilla" không đến nhà đưa tôi đi làm nữa! Có chút mất mát rồi đấy! Tôi tự nói với lòng rằng: mình và hắn có là gì của nhau đâu mà buồn với chả phiền! Hình như cách đấy không có hiệu quả! Tôi đi đến công ty mang theo nỗi phiền muộn!
Gần tới công ty thì tôi bị người tấn công vào gáy. Tôi ngất. Không biết trời đất gì cả!
p sau
Tôi tỉnh lại thì thấy mình đang ở sân thượng của công ty. Nhưng tại sao lại có nhiều người xung quanh tôi như vậy? Chưa kịp định thần thì "Gorilla" bước tới với bó hoa hồng xanh tuyệt đẹp, hắn nói:
- Ngay từ đầu gặp em, tim anh đã trễ nhịp! Anh đã say nắng em từ lúc đó! Em cho anh cảm giác ấm áp mà không có cô gái nào có thể mang lại được cho anh! Khi biết em làm thư ký cho anh, anh đã rất vui mừng! Cả đếm đó gần như anh không ngủ được! Em là cô gái đầu tiên khiến anh cảm thấy thú vị! Em là cô nàng mạnh mẽ, thậm chí mạnh mẽ nhất trong các cô gái anh đã từng gặp! Anh đã từng vì em mà đắn đo! Cũng đã từng vì em mà tạo thêm luật cấm yêu! Chỉ vì không muốn ai tỏ tình với em! Anh đã bỏ luật cấm yêu cũng chỉ vì em! Hôm nay, anh muốn nói với em rằng: ANH YÊU EM! Xin em chấp nhận anh!
Hạnh phúc tới nhanh quá mức! Mới hơn p trước tôi đang có cảm giác buồn vì hắn mà bây giờ cũng hạnh phúc vì hắn! Đây là điều tôi mong muốn mà đúng không? Tôi rất thích hắn và đã rất mong muốn hắn cũng thích tôi. Dù chỉ chút! Bây giờ tôi thật sự hạnh phúc! Tôi phá bỏ hình ảnh mạnh mẽ thường ngày, xúc động trả lời:
- Em cũng đã rất yêu anh! Cho nên, em đồng ý với lời tỏ tình này!
Tôi đưa tay nhận lấy đoá hoa. Oa~ bây giờ mới để ý, nhiều người quá! Ôi mẹ ơi! Còn có người checkin, quay video nữa! Tôi sắp nổi tiếng rồi sao? OMG!
Đám đông ồn ào:
- Hôn đi! Hôn đi! Hôn đi!
Mấy đứa ác vừa vừa thôi chứ! Chị chưa đủ khổ hay sao mà còn "hun hít" nữa? Hình như hắn rất thích hay sao mà lại ghé sát vào tai tôi nói:
- Hôm nay mình chiều họ! Em nhé?
Nói xong hắn cúi xuống đặt trên môi tôi nụ "hun"! Đám đông ồ lên:
- WOA! Chụp lẹ chụp lẹ!
Hôm nay là ngày chị vui! Chuỵ nhịn mấy đứa! Lần sau thì đừng trách! Nupakachi!
Tối đó, có chàng trai trên lưng cõng cô gái, miệng huýt sáo! Trông rất hạnh phúc!