Sáng hôm sau, khi Vũ Thiên Phong đã đến công ty làm việc, Hàn Tử Huyên cũng rời khỏi Vũ gia. Khi bác Bạch hỏi cô định đi đâu, Hàn Tử Huyên nói mình đi gặp một người bạn. Lúc cô rời khỏi Vũ gia đã là giờ, do tối qua nhận được tin nhắn, Hàn Tử Huyên nhanh chóng hẹn gặp Yên Yên để giải quyết việc cô bị người khác chụp được ảnh.
Đến giờ, Mạc Thanh Thanh đã có mặt tại quán caffe nhưng không thấy Hàn Tử Huyên. Cô ta đã cố nhẫn nhịn ngồi đợi nhưng Hàn Tử Huyên vẫn chưa xuất hiện. Nhìn đồng hồ ở điện thoại đã giờ phút, Mạc Thanh Thanh chưa bao giờ phải chờ đợi ai, bây giờ bắt cô phải ngồi đợi Hàn Tử Huyên thì không còn việc gì tức bằng. Mạc Thanh Thanh lấy ngay chiếc kính trên bàn và đeo lên định rời khỏi quán, nhưng điện thoại cô đột nhiên có tin nhắn, là số của Hàn Tử Huyên:
" Gặp nhau tại con hẻm nhỏ gần quán caffe Sunset "
Mạc Thanh Thanh nhanh chóng rời khỏi quán, cô ta đi bộ vài bước thì thấy gần quán có một con hẻm nhỏ, hầu như không một ai để ý đến nó. Cô ta nhanh chóng rẽ vào trong thì thấy Hàn Tử Huyên đang đứng xoay lưng về phía mình, do tức giận về việc lúc nãy, cô ta đã lớn tiếng với Hàn Tử Huyên
" Nè Hàn Tử Huyên!
Cô dám để cho tôi phải chờ đợi cô hả? "
" Có việc gì cô lại muốn gặp tôi? "
Hàn Tử Huyên ung dung nói, nhìn Mạc Thanh Thanh với ánh mắt thăm dò
Khi được Hàn Tử Huyên nhắc nhở, cô ta mới nhớ đến ý định ban đầu của mình
" Cô còn ở đây vênh váo được sao
Cô đã bị tôi nắm được đuôi hồ ly, vậy mà bây giờ có thể ở đây kiêu ngạo trước mặt tôi sao "
Hàn Tử Huyên nghe vậy, trong lòng suy nghĩ, chẳng lẽ lúc mình giết Đinh Quyền đã bị cô ta nhìn thấy. Tuy trong lòng của Hàn Tử Huyên rất rối, nhưng bề ngoài lại tỏ chưa từng có việc gì xảy ra.
Yên Yên đứng phía sau Mạc Thanh Thanh nhưng cô ta vẫn không hề hay biết. Khi Yên Yên định dùng chiếc kim được tẩm độc trong tay để giết chết Mạc Thanh Thanh để bịt đầu mối thì hành động của cô chợt dừng lại trước câu nói của Mạc Thanh Thanh:
" Hàn Tử Huyên, tôi thật không ngờ cô lại đê tiện đến như vậy.
Lúc Phong không có nhà, cô lại dám ôm ấp, thân mật với người đàn ông khác "
Hàn Tử Huyên và Yên Yên nghe vậy đều không khỏi ngạc nhiên, thì ra là Mạc Thanh Thanh chụp được bức ảnh Yên Yên chở cô. Nhưng do trời tối và mũ bảo hiểm che kín mặt nên cô ta nghĩ Hàn Tử Huyên đang ôm người khác.
Hàn Tử Huyên nhanh chóng ra hiệu ra Yên Yên biết, Yên Yên nhanh chóng cất đi chiếc kim độc trong tay. Cả hai cô nghe vậy liền thở phào nhẹ nhõm
" Mạc đại tiểu thư, cô nghĩ mình lấy việc này ra uy hiếp tôi, bắt tôi phải rời xa Vũ Thiên Phong sao?
Cô quá tầm thường rồi "
" Cô... được lắm.
Cứ chờ đó đi, rồi lát nữa đồ của cô sẽ được để ở trước cổng Vũ gia thôi "
Mạc Thanh Thanh tức điếng người, hận không thể nhào vào đánh Hàn Tử Huyên được. Co ta quay người bỏ đi thì nhìn thấy Yên Yên đứng phía sau, nhưng cô ta không quan tâm rồi đi thẳng ra phía trước. Yên Yên thấy Mạc Thanh Thanh rồi khỏi hẳn rồi mới đi đến nói với Hàn Tử Huyên:
" Hóa ra chỉ là do cô ta hiểu lầm. Vậy mà em cứ tưởng cô ta biết được sự thật, thiếu chút nữa là cho cô ta nếm thử kim độc của em rồi "
" Yên Yên, em nghĩ tiếp theo cô ta sẽ đến đâu? "
Hàn Tử Huyên tay nâng cằm, ánh mắt xảo quyệt liếc nhìn Yên Yên
" Với bộ dạng tức giận lúc nãy, nếu em đoán.... à không, là % cô ta sẽ đến công ty để nói với anh rễ "
Yên Yên ngước đầu lên, ngẫm nghĩ một lát rồi nói
" Yên Yên, vậy bây giờ em biết mình nên làm gì rồi chứ? "
" Biết rồi, đưa chị trở về Vũ gia
Nhưng mà em không hiểu, tại sao chị không đến Vũ gia để nói rõ với anh rễ. Nếu bây giờ chị đi nhất định sẽ kịp đến đó, chúng ta nhất định sẽ đi trước Mạc Thanh Thanh một bước "
Yên Yên hơi ngây người ra một chút, hỏi Hàn Tử Huyên với giọng điệu có chút thăm dò
" Nhiệm vụ của chị là lấy thông tin của Vũ Thiên Phong. Còn những việc như hắn hiểu lầm chị hoặc là không tin tưởng chị, chị đều không quan tâm "
Hàn Tử Huyên đi về phía trước vừa nói, không hề quay đầu lại nhìn Yên Yên phía sau. Trong giọng nói của Hàn Tử Huyên thể hiện rõ sự trung thành với một việc gì đó
" Với lại, lần này mình cũng muốn thử Vũ Thiên Phong. Xem hắn có phải là thật lòng với mình không "
Hàn Tử Huyên suy nghĩ trong lòng, thật ra dạo gần đây, Hàn Tử Huyên gần như rung động trước Vũ Thiên Phong. Mỗi sáng khi cô thức dậy đều nhìn thấy một gương mặt đang say đắm nhìn mình. Hay một người đàn ôn không ngại để xuống bếp nấu thức ăn cho cô, bỏ cả hình tượng một vị tổng giám đốc cao cao tại thượng. Hàn Tử Huyên cảm nhận được tình cảm mà Vũ Thiên Phong dành cho cô, nhưng mỗi lần anh làm vậy cô đều tự phủ nhận với bản thân mình. Ép bản thân phải chấp nhận việc mình chỉ lợi dụng anh, ép bản thân không được động lòng trước anh. Nhưng Hàn Tử Huyên dù sao vẫn là một cô gái, bởi vì rảnh giới giữa trả thù, trả ơn và tình yêu đã khiến cô dần như không muốn tiếp nhận Vũ Thiên Phong
Nếu như lần này, Vũ Thiên Phong tin tưởng Hàn Tử Huyên, có lẽ cô sẽ suy nghĩ lại về việc bản thân mình chấp nhận rằng mình yêu anh
- ---------------
Hôm nay là Trung Thu, chúc các bạn Trung Thu vui vẻ bên gia đình và người thân. Còn những bạn ở xa gia đình cũng đừng quên gọi điện về để gia đình càng thêm hạnh phúc nha