Chương : Thổ lộ
"Nghiêm Đổng, thật tình cờ!" Cố Phong lập tức đứng lên chào hỏi Nghiêm Cẩn.
Hạ Thiệu Nhiên lúc này mới hậu tri hậu giác cũng đứng lên theo, vẻ mặt kinh hoảng thất thố nhìn Nghiêm Cẩn, giống như kẻ đi yêu đương vụng trộm bị người yêu của mình bắt gian tại trận trên giường vậy.
"Tôi có hẹn khách hàng ở đây dùng cơm, ăn xong chuẩn bị đi thì đúng lúc gặp hai người nên liền tới chào hỏi một cái." Biểu tình của Hạ Thiệu Nhiên khiến cho Nghiêm Cẩn cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng xuất phát từ sự lịch thiệp lễ độ, Nghiêm Cẩn vẫn quay lại cùng Cố Phong nói chuyện.
"Tôi cùng Hạ Thiệu Nhiên cũng đến đây bàn chút công chuyện, hiện tại đã nói xong rồi, Thiệu Nhiên, tôi còn vài công chuyện khác nên phải đi trước." Cố Phong đáp lại Nghiêm Cẩn một câu rồi quay sang chào tạm biệt với Hạ Thiệu Nhiên.
"Ừm." Tuy rằng Hạ Thiệu Nhiên trong lòng vẫn còn sót lại cơn tức giận, nhưng lại lo sợ rằng Nghiêm Cẩn đứng kế bên sẽ nhìn ra điều gì đó không bình thường, thế nên chỉ có thể thuận theo lời Cố Phong nói mà gật đầu.
"Tôi phải đi rồi, Nghiêm Đổng, Thiệu Nhiên, hẹn gặp lại." Cố Phong vẫy tay với Nghiêm Cẩn và Hạ Thiệu Nhiên rồi rời khỏi chỗ ngồi đi về phía cửa ra vào nhà hàng.
"Gặp lại sau." Nghiêm Cẩn và Hạ Thiệu Nhiên cùng nhìn theo Cố Phong rời đi.
Sau khi Cố Phong đi rồi, Hạ Thiệu Nhiên thầm khẽ thở dài nhẹ nhõm một hơi trong lòng. Tuy rằng mất đi một đối tác lớn như Cố thị quả thực rất đáng tiếc, như về sau Hạ Thiệu Nhiên có dù có thế nào cũng sẽ không quay lại tìm Cố Phong nói chuyện hợp tác lần nữa, cả lời "tiến thêm một bước hợp tác nữa" mà Cố Phong nói cũng không thể để cho Nghiêm Cẩn biết. Lúc trước sự hỗ trợ từ phía Nghiêm Cẩn là do Hạ Thiệu Nhiên dùng thân thể để đổi lấy, hiện tại khó khăn lắm Nghiêm Cẩn mới thay đổi một chút thái độ đối xử với cậu, Hạ Thiệu Nhiên không muốn hiểu lầm lại mọc ra tràn lan.
"Phải rồi Thiệu Nhiên, tôi vẫn hy vọng cậu có thể xem xét một chút chuyện quan hệ giữa chúng ta "tiến thêm một bước hợp tác" đấy." Đúng là càng sợ chuyện gì thì chuyện đó sẽ xảy ra ngay, Cố Phong đã đi được một đoạn rồi mà đột nhiên lại quay lại nói lớn với Hạ Thiệu Nhiên.
"Cố Phong!" Hạ Thiệu Nhiên nổi giận đùng đùng tiến lên một bước, khóe miệng Cố Phong nhếch lên, trên mặt lộ ra tia cười cực kỳ ái muội, không đợi Hạ Thiệu Nhiên nói câu tiếp theo liền xoay người rời khỏi nhà hàng.
"Tiến thêm một bước hợp tác?" Nghiêm Cẩn rõ ràng đã nhìn ra nụ cười của Cố Phong có gì đấy không đúng, hơn nữa lại trông biểu hiện của Hạ Thiệu Nhiên trước đấy thì kinh hoảng giờ thì lại tức giận, trong lòng Nghiêm Cẩn dấy lên nỗi nghi ngờ, cau mày nhìn về phía Hạ Thiệu Nhiên.
"Cố Phong..... anh ta.... tôi..." Hạ Thiệu Nhiên không biết nên giải thích với Nghiêm Cẩn như thế nào, càng thêm sốt ruột lắp ba lắp bắp nói không nên lời.
"Đi thôi." Nghiêm Cẩn lạnh lùng ngắt lời Hạ Thiệu Nhiên, bước chân rời khỏi nhà hàng.
Nghiêm Cẩn đi rất nhanh, Hạ Thiệu Nhiên vội đuổi theo đi đến bãi đậu xe dưới tầng ngầm.
"Nghiêm Cẩn Nghiêm Cẩn...." Hạ Thiệu Nhiên vừa chạy theo vừa thở hổn hển gọi.
Nghiêm Cẩn đột nhiên dừng bước chân, Hạ Thiệu Nhiên đang chạy theo phía sau chưa kịp đứng lại, lập tức đụng vào phía sau lưng Nghiêm Cẩn.
"A.... thật xin lỗi" Hạ Thiệu Nhiên vội lùi về phía sau một bước đứng ngay ngắn.
Nghiêm Cẩn quay người lại, trầm mặc nhìn Hạ Thiệu Nhiên chờ đợi cậu trả lời.
"Nghiêm Cẩn, tôi... lúc trước tôi có đến Cố Thị tìm Cố Phong muốn cùng hắn hợp tác, hôm nay hắn hẹn tôi ra bảo có hạng mục muốn bàn bạc, ban đầu thì mọi chuyện đều diễn ra ổn, nhưng nói một lúc lại phát sinh ra ý khác, chuyện hợp tác hạng mục đầu tiên sau khi đã bàn xong thì Cố Phong lại hỏi tôi có muốn tiến thêm một bước hợp tác với hắn hay không, tôi đương nhiên nói muốn, về sau mới biết được cái hắn gọi là hợp tác lại là.... là giống như tôi với cậu, muốn tôi lên giường với hắn, hắn sẽ giúp tôi tranh đoạt Hạ Thị...." Hạ Thiệu Nhiên sợ rằng nếu cứ cố giấu giếm, đến khi Nghiêm Cẩn phát hiện ra thì sự hiểu lầm sẽ càng lớn hơn gấp bội, chi bằng cứ thẳng thắn một năm một mười tất cả đều nói ra hết thì hơn.
"Có chuyện gì mà tôi không thể giúp cậu sao? Vì sao lại còn đến tìm Cố Phong?" Nghiêm Cẩn cau mày trầm giọng hỏi.
"Tôi... tôi không muốn chuyện chúng ta ở chung lại dính dáng đến chuyện của Hạ thị nữa." Hạ Thiệu Nhiên thật cẩn thận nhìn Nghiêm Cẩn.
"Không muốn dính dáng đến tôi? Chẳng lẽ cậu muốn dính dáng đến Cố Phong, muốn cùng hắn tiến thêm một bước hợp tác?!" Nghiêm Cẩn hung hăng dọa người chất vấn Hạ Thiệu Nhiên.
"Tôi không có! Nghiêm Cẩn, tôi không có đồng ý với Cố Phong! Nếu không phải bởi vì đối phương là cậu, Hạ Thiệu Nhiên tôi có tiện đến mấy cũng không đến mức bán đứng thân thể mình để đi đổi lấy sự hỗ trợ của người khác. Tôi... thích cậu, từ nhỏ tôi đã thích cậu rồi, cho nên lần đó cậu say rượu tôi vẫn cam tâm tình nguyện cùng cậu lên giường...."
"Thế nhưng mỗi lần đến cao trào xuất ra, cậu đều gọi tên Nghiêm Luân, cậu có biết trong lòng tôi khó chịu đến mức độ nào không, về sau bởi vì bất đắc dĩ, tôi mới dùng thân thể đổi lấy sự hỗ trợ của cậu. Vì tôi cảm thấy hiện tại thái độ của cậu đối với tôi đã tốt hơn trước, nên tôi không muốn giữa mối quan hệ của chúng ta lại dính dáng đến chuyện lợi ích tiền tài, tôi chỉ muốn đơn thuần đối xử tốt với cậu hơn, biết đâu được.... sẽ làm cho cậu cảm động...." Hạ Thiệu Nhiên nhìn Nghiêm Cẩn ấm ức vừa tức giận vừa gấp gáp nói ra hết toàn bộ tình cảm của chính mình đã che giấu nhiều năm. Hạ Thiệu Nhiên điềm tĩnh ngày thường giờ ở trước mặt Nghiêm Cẩn lại mang dáng vẻ mềm yếu, hai mắt đỏ hồng nhìn hắn nói lớn, cũng may rằng dưới bãi đậu xe tầng ngầm lúc này trống trải không có người nào đi qua.
"Thật xin lỗi" Nghiêm Cẩn đột nhiên mở miệng ngắt lời Hạ Thiệu Nhiên.
"A?!" Hạ Thiệu Nhiên lập tức ngây ngẩn cả người, không biết Nghiêm Cẩn xin lỗi chuyện gì.
"Thật xin lỗi cậu, lúc trước đã xem cậu như thứ để phát tiết dục vọng với Tiểu Luân, về sau sẽ không như vậy, tôi biết người tôi muốn ở bên cạnh chính là Hạ Thiệu Nhiên cậu." Nghiêm Cẩn nhìn thẳng vào mắt Hạ Thiệu Nhiên, nghiêm túc nói.
"Nghiêm Cẩn..." Trong lòng dấy lên cảm xúc mừng rỡ đến phát điên, Hạ Thiệu Nhiên mở to đôi mắt như không thể tin nổi.
"Về sau đừng đến tìm Cố Phong nữa, có chuyện gì tôi sẽ giúp cậu, không cần thiết phải lên giường." Nghiêm Cẩn lại trịnh trọng bổ sung thêm một câu.
"Cẩn!" Hạ Thiệu Nhiên vội nhào vào lòng Nghiêm Cẩn, hai tay gắt gao ôm lấy cổ hắn. Tuy rằng Nghiêm Cẩn không có biểu đạt ra rõ ràng tình cảm của bản thân, nhưng chỉ hai câu nói nay thôi cũng đã làm Hạ Thiệu Nhiên thấy rất đủ rồi. Hiện tại trong lòng Hạ Thiệu Nhiên thậm chí còn có chút muốn cảm tạ Cố Phong, đã tạo ra cho cậu một cơ hội để cậu nói ra tình cảm thầm giấu kín nhiều năm, cũng khiến cho cậu biết được Nghiêm Cẩn đã thực sự cảm động vì cậu, tuy rằng không rõ mức độ yêu thích ấy nhiều bao nhiêu, nhưng ít ra thái độ của hắn đối với cậu thực sự đã thay đổi, khiến cho Hạ Thiệu Nhiên càng thêm vững tin hơn vào tình cảm của mình.
Nghiêm Cẩn nâng hai tay lên vòng lấy eo Hạ Thiệu Nhiên, càng thêm ôm chặt lấy cậu vào trong lồng ngực mình.
"Cẩn...Cẩn..." Hạ Thiệu Nhiên cảm giác được Nghiêm Cẩn đang ôm lấy mình, trong lòng lại thêm một trận kích động, hai tay buông cổ Nghiêm Cẩn ra, đầu quay sang đối mặt chính diện với hắn, Hạ Thiệu Nhiên vội vàng hôn lên môi Nghiêm Cẩn, muốn biểu đạt tình cảm mãnh liệt trong lòng.
(Jian: Thôi chết tôi rồi :((((( kiểu éo gì mấy chương sau lại edit H sml, đm chúng bay đụ lắm thế huhu :((((((((((((( )