Chương : Cao phú soái pháo hôi công đã xuất hiện.
Buổi tiệc diễn ra được một nửa, Hạ Thiệu Nhiên đã đỡ giúp cho Nghiêm Cẩn không ít rượu, hơn nữa còn có cả phần rượu của cậu, một người uống song song cả hai phần rượu, Hạ Thiệu Nhiên tửu lượng tuy khá, uống nhiều rượu nhưng đầu vẫn không chóng, mặt vẫn không đỏ, thế nhưng dạ dày của cậu lại dần dần không chịu nổi.
"Nghiêm Cẩn, tôi đi vệ sinh một chút, lập tức sẽ trở lại." Hạ Thiệu Nhiên biết rõ tình trạng thân thể của mình, vội thông báo với Nghiêm Cẩn một tiếng.
"Ừ" Nghiêm Cẩn liếc mắt nhìn Hạ Thiệu Nhiên một cái rồi gật đầu, vẫn chưa nhận ra có cái gì khác thường.
Lúc đầu tốc độ đi của Hạ Thiệu Nhiên vẫn rất bình thường vững vàng, sau khi xác định đã đi ra khỏi tầm mắt của Nghiêm Cẩn, Hạ Thiệu Nhiên cơ hồ chính là chạy như bay đến nhà vệ sinh, trực tiếp vọt đến bên bồn cầu nôn ọe phun ra.
Sau đó là không ngừng liên tục nôn mửa, dạ dày từng đợt co rút quặn thắt đau đớn, Hạ Thiệu Nhiên dùng tay xoa xoa bụng cũng không có tác dụng gì, cậu đau đến mồ hôi lạnh trên trán đều đổ ra ướt đẫm.
Nôn mửa một hồi lâu thân thể mới hòa hoãn lại được một chút, Hạ Thiệu Nhiên lại khó chịu nôn khan hai tiếng, nhấn nút rửa trôi sạch sẽ bồn cầu, sau đó đi đến bên bồn rửa tay.
"Tôi còn tưởng rằng tửu lượng Hạ thiếu thật tốt, một mình có thể uống hai phần rượu, hóa ra bất quá là đang gồng mình cố sức." Hạ Thiệu Nhiên đang cúi đầu rửa tay, sau lưng đột nhiên truyền đến một tiếng cười mỉa mai.
"Cố thiếu?" Hạ Thiệu Nhiên ngẩng đầu, từ trong gương nhìn thấy rất rõ người đứng phía sau, rất lịch sự lên tiếng.
"Hạ thiếu cùng Nghiêm đổng đúng là bạn tốt a, có thể thay hắn uống rượu đến không cần mạng nữa." Cố thiếu mà Hạ Thiệu Nhiên nhắc đến đi tới phía trước, vặn vòi nước cũng cúi đầu khoan tay rửa tay. Cố thiếu khi nói chuyện âm điệu cố tình kéo dài, vừa nghe liền biết là đang châm chọc Hạ Thiệu Nhiên.
"Cố thiếu thật thích đùa, Nghiêm Cẩn tửu lượng không tốt, tôi thay cậu ấy uống vài ly cũng là chuyện đương nhiên." Hạ Thiệu Nhiên có chút xấu hổ cười cười, vị Cố thiếu này không phải là người cậu có thể chọc vào được, cho dù có bị châm chọc cũng phải trưng ra gương mặt tươi cười.
Cố thiếu tên thật là Cố Phong, là chủ tịch của Cố thị, tuổi trẻ đẹp trai lắm tiền, cũng là đại biểu điển hình của cao phú soái. Cố Phong cảm thấy xưng hô "Cố đổng" này nghe giống như một lão già, thế nên mới yêu cầu mọi người chỉ gọi hắn là Cố thiếu thôi. Địa vị của Cố thị trên thương trường ngang hàng với Nghiêm thị, năng lực cá nhân của Cố Phong cũng hoàn toàn không hề thua kém gì Nghiêm Cẩn. Hơn nữa, Cố Phong lớn hơn Nghiêm Cẩn cùng Hạ Thiệu Nhiên vài tuổi, bất kể so là lý lịch nhân sinh, hay là tư lịch xã hội, đều tốt hơn, Hạ Thiệu Nhiên dĩ nhiên phải kính hắn vài phần.
(Jian: Nam phụ xứt sắc của bạn Jian lên sàn PK dồi =)))))) chỉ số chiến đấu của giai này hơi bị mạnh luôn =)))) đã cao phú soái rồi tài lực ngang ngửa, cộng thêm quả độc miệng tâm cơ, tính lưu manh nhây nhây mà lúc cần vẫn ôn nhu thì riêng bộ này bạn Jian theo team nam phụ nha =)))))) thằng Nghiêm Cẩn như thằng dở người =)))))) )
Hạ Thiệu Nhiên đoán rằng lúc cậu đang ra sức nôn mửa thì bị Cố Phong đi vào nhà vệ sinh vô tình nghe thấy được. Cố Phong là người có tâm cơ khéo léo khôn ngoan, nhưng mồm miệng lại có chút ngoan động, nói chuyện thường xuyên đều kẹp dao giấu kiếm, bất quá bởi vì e ngại địa vị Cố thị, nên không ai dám đắc tội đến Cố Phong. Dĩ nhiên cả Hạ Thiệu Nhiên cũng vậy, cho dù có bị nói mỉa cũng chỉ có thể nén giận.
"Uống vài ly? Sao tôi lại nhớ là Hạ thiếu gần như uống hết toàn bộ rượu giúp Nghiêm đổng mà nhỉ?" Cố Phong rửa tay xong ngẩng đầu lên, biết rõ nhưng vẫn cố tình cười cợt hỏi Hạ Thiệu Nhiên.
"Thực xin lỗi Cố thiếu, tôi còn có chút việc phải đi trước." Hạ Thiệu Nhiên mặt mũi có chút không nhịn được, vội vàng tìm lý do hoảng sợ rời khỏi nhà vệ sinh.
Sau khi Hạ Thiệu Nhiên trở lại buổi tiệc thì tìm nước súc miệng rửa sạch, điều chỉnh lại cảm xúc trên mặt, thần sắc vẫn bình thường đi về phía Nghiêm Cẩn. Tuy rằng dạ dày vẫn còn một chút khó chịu, nhưng Hạ Thiệu Nhiên cố gắng gồng mình chống đỡ thân thể, trên mặt tươi cười không hề lộ ra chút khó chịu nào, tiếp tục một ly lại một ly giúp Nghiêm Cẩn đỡ rượu.
"Nghiêm đổng, Hạ thiếu." Hạ Thiếu Nhiên đang cùng khách nhân trò chuyện, sau lưng truyền đến thanh âm quen thuộc.
'Cố thiếu." Lần này Nghiêm Cẩn lại là người quay lại trước Hạ Thiệu Nhiên mở miệng chào hỏi. Tuy rằng Nghiêm Cẩn tính cách lãnh đạm, nhưng cũng không phải là người không hiểu quy tắc xã giao, có những người chỉ cần gật đầu nhẹ một cái là đủ, nhưng có những người cần thiết phải mở miệng xã giao.
"Nghiêm đổng" Cố Phong cũng lịch sự đáp lại một câu.
Hạ Thiệu Nhiên cũng xoay người lại chào hỏi Cố Phong, bởi vì chuyện vừa rồi nên Hạ Thiệu Nhiên còn có chút khẩn trương, cảm thấy trong ánh mắt Cố Phong nhìn về phía mình có gì đó ít nhiều đang muốn tìm tòi nghiên cứu ý vị.
Ba người tùy tiện trò chuyện qua loa vài câu xã giao, Cố Phong nâng ly rượu đưa về phía Nghiêm Cẩn cùng Hạ Thiệu Nhiên kính rượu. Vốn dĩ lấy thân phận cùng địa vị của Cố Phong, hẳn là Nghiêm Cẩn phải tự mình uống ly rượu này, nhưng Hạ Thiệu Nhiên theo thói quen lại định đi giúp Nghiêm Cẩn đỡ rượu, lại bị một câu kế tiếp của Cố Phong, làm cho Hạ Thiệu Nhiên lập tức hối hận vì thói quen vốn có của mình.
"Hạ thiếu quả thật là vì Nghiêm đổng đến mạng cũng không từ, vừa mới ở nhà vệ sinh nôn đến dạ dày xuất huyết, hiện tại còn muốn đỡ rượu giúp Nghiêm đổng. Nghiêm đổng quả thực tốt số a, nếu tôi cũng có một người bạn đối xử chân thành với tôi giống như Hạ thiếu vậy thì quá tốt rồi." Kỳ thực lúc nãy Cố Phong chỉ nghe được mỗi tiếng Hạ Thiệu Nhiên nôn mửa, căn bản không biết cậu nôn thành dạng gì, giờ phút này lại cố ý nói một cách khoa trương lên, trên mặt hắn hoàn toàn là biểu tình đang chờ xem kịch vui.
"Thiệu Nhiên?!" Nghiêm Cẩn vẻ mặt kinh ngạc nhìn về phía Hạ Thiệu Nhiên.
"Cố thiếu nói có điểm khoa trương rồi, tôi chỉ là uống hơi nhiều nên nôn ra một chút thôi, nếu dạ dày xuất huyết thì tôi đã sớm phải đi bệnh viện rồi." Hạ Thiệu Nhiên cúi đầu, chột dạ né tránh ánh mắt Nghiêm Cẩn.