Về đến nhà, cậu tắm rửa, nhanh chóng ăn cơm rồi đi về phòng học bài. Bởi vì mới chuyển trường nên cậu tự nhủ phải cố gắng học để theo kịp việc học ở trường mới. Tuy nhiên, khi đang làm Vật lý - môn học mà cậu "hiểu" nhất thì lại có câu hỏi khiến cậu không biết đường trả lời. Suy nghĩ mãi thì cậu chợt nhớ ra số điện thoại của anh ngày hôm qua cậu mới xin được từ thầy chủ nhiệm để dễ dàng nhờ anh giúp đỡ khi khó khăn trong việc học. Cậu lấy điện thoại ra, bấm dãy số vô cùng "dễ nhớ" của anh. Bên kia sau hồi tút dài cũng đã có hồi âm
- Xin hỏi phải số của bạn Phi không? - cậu mở lời
- Ừm, đúng rồi, cậu là Thuận à?
- Ừ, cậu giúp tớ việc được không?
- Việc gì?
-Là bài tập Vật lý đó
Thế là cuộc đối thoại đó là bài giảng của anh cho cậu
- A, tớ hiểu rồi, cảm ơn cậu rất nhiều nha - cậu vui vẻ nói
- Không có gì
Rồi cậu cúp máy, để lại anh còn đang phân tâm suy nghĩ gì đó
Tên: Đứa ngốc
Số điện thoại:xxxxxx
...
Sau khi lưu xong số điện thoại của cậu vào máy mình, anh nhẹ mỉm cười rồi tắt máy học bài
Sáng hôm sau:
Cậu vào lớp với tâm trạng ủ rũ, vì hôm nay sẽ có tiết Vật lý, nhưng trớ trêu thay lại là tiết , và oái oăm hơn nữa là hôm nay sẽ kiểm tra tiết. Cậu đã thức nguyên cả buổi tối hôm qua để học bài nên sáng nay cậu đem khuôn mặt thâm quầng như zombie đến lớp. Tới bàn học, cậu quăng cặp xuống ghế rồi ngồi úp mặt lên bàn mà ngủ. Anh thì hôm nay phải bất đắt dĩ đi họp Hội học sinh - nơi mà anh không muốn đến nhất
Chuông reng vào học, các học sinh nhốn nháo chạy vào lớp. Cậu nghe tiếng chuông reo vào lớp rồi mà vẫn chưa thấy anh đâu, liền quay sang hỏi bạn nữ kế bên:
- Bạn biết Phi đi đâu không?
- À, cậu ấy đi họp Hội học sinh ấy mà, cậu ấy là thư kí mà
- À, cảm ơn cậu nhiều
Cậu quay sang nhìn chỗ của anh, trong lòng dâng lên chút trống trải
Sau khi cậu quay lại ôn bài thì anh về, trên mặt cậu hiện rõ vẻ vui sướng vì thấy anh
- Cậu về rồi, chút nữa có gì cậu chỉ tớ nha, xin đó - cậu chắp tay lại trước mặt anh, cầu khẩn
- Cậu chưa học bài à?
- Etou... Học thì cũng học rồi nhưng tớ không chắc là có thể ở lại đầu tớ khi kiểm tra không, nên cậu làm ơn giúp tớ nha
Anh suy nghĩ, rồi đồng ý. Cậu vui mừng nở nụ cười tươi vui làm anh cũng khẽ nhếch mép tý
___________Bài kiểm tra tiết đây__________
Xong bài kiểm tra tử thần mà cậu đã gian khó vượt qua (cùng sự trợ giúp của anh), cậu thở phào nhẹ nhõm, vươn vai cái làm lộ ra cái eo trắng mịn màng như tuyết, và hành động đó đã vô tình lọt vào mắt anh, nhưng anh vẫn không có biểu hiện gì, thế là bắt đầu tiết luôn
.