Chap : Kẻ Gây Rối -
Tại công ty Y Lương.
Lão Lão đứng trước phòng Giám Đốc.
Ông đưa tay định gõ cửa thì chợt dừng lại. Thấy ông đứng đó suy nghĩ Mỹ Duyên chau mày hỏi
'sao không vào?'
'cô đứng ở ngoài này đợi một tý. Tôi muốn vào bất chợt như vậy xem nó làm gì bên trong, lát nữa tôi gọi thì cô hãy vào nhé!'
'được rồi. Ông vào mau đi'
'ừ'
Lão Lão mở cửa đi vào. Hiên ngang như một vị thần mà không thèm gõ cửa một cái.
'là tên nào to gan mà vào không...' định chửi bởi ai đó vì dám đột ngột đi vào, cản trở "công việc" của mình nên hắn ta bực tức.
'là cha mày đây. Hoá ra từ đó giờ mày đến công ty là làm việc này à thằng con mất dạy' Lão Lão lôi đầu con trai mình ra khỏi cô gái đang ngồi trên bàn.
'ba... Ba... Sao ba lại...'
Chát.
'mày là đứa con tồi. Mau chỉnh quần áo lại rồi nói chuyện với tao' Lão Lão đi đến chỗ tiếp khách ngồi chờ con mình
'sorry em nhé. Lần sau anh sẽ bù cho em' Y Lương Sinh nói nhỏ vào tai cô gái đó.
'thật bực mình mà. Ông già đó đâu ra mà lại cản trở như vậy' cô gái đó dậm chân rầm rầm dưới đất rồi chỉnh quần áo đi ra ngoài.
Lúc đi ra ngoài thì cô gái đó hơi hoảng vì bên ngoài lại có rất nhiều người, Mỹ Duyên là người đứng đầu, dựa vào tường tay cầm điếu thuốc đưa mắt nhìn cô gái đó rồi bỗng nhếch mép không tiếc cái độ khinh dành cho người đó.
'cô... Nhìn cái gì?'
'má... Mày nói chuyện với ai vậy hả?' tên đàn em của Mỹ Duyên nắm cổ áo cô gái đó định đánh cô ta thì Mỹ Duyên lên tiếng cản lại.
'thôi bỏ đi. Lo việc quan trọng đi kìa, mấy hạng tầm thường như chúng nó ra tay làm gì cho thêm bẩn.' Mỹ Duyên vừa nhả khói vừa nói
'cô... Nói ai hạng tầm thường? Ý cô nói là gì hả?' cô gái đó như nói trúng tim đen nên phản ứng kịch liệt.
Thấy tên đàn em mình hơi nóng nảy nên Mỹ Duyên đưa tay ra coi như thay lời nói "bình tĩnh mà đứng yên đó"
'Không hiểu ý của tôi sao cô gái?' Mỹ Duyên đi lại chỗ cô gái đó.
'cái hạng nhân viên mà ve vẩy giám đốc như vậy là không bằng một con chó, hiểu chưa?' Mỹ Duyên phả khói vào mặt cô gái đó.
'còn không mau cút đi' tên đàn em nói
Cô ta bỗng xanh mặt mà ba chân bốn cẳng chạy đi khi biết mình đụng đến nhầm người.
'haha...' cả đám cười lớn
'tụi bây im lặng đi. Muốn có chuyện vui thì phải bình tĩnh, chứ tụi bây cứ nóng nảy hở cái là đánh là chém. Làm ăn được cái gì?'
'em biết rồi chị.'
'biết rồi thì chờ mà vào xử cái thằng chó đó đi. Tao không muốn nghe thêm bất kỳ thông tin nào về nó liên quan đến bên mình nữa.'
'dạ...'
.
.
Lão Lão và Y Lương Sinh ngồi đối diện với nhau.
'mày nói xem suốt những ngày qua mày đã làm gì?'
'tất nhiên là con...' chưa kịp nói hết câu thì bị Lão Lão chen vào.
'mày định nói là làm việc à? Mày quên rằng tao mới vừa gặp mày đang làm gì khi nảy.'
'con chỉ là... Hơi stress nên...'
'định giải lao à?'
'dạ...'
'còn về việc mày mang danh rồi kéo người của tao đi quậy phá mày tính sao?'
'sao... Sao ba biết chuyện đó'
'học sinh quậy phá thì có giáo viên mắng vốn. Còn mày quậy phá thì có người khác mắng vốn. Danh tiếng của tao bị thằng con phá hoại như mày dẫm nát hết rồi.' Lão Lão tức giận quát lớn.
'Mỹ Duyên. Cô vào được rồi'
Mỹ Duyên nghe thấy liềm cùng đàn em mình lập tức mở cửa đi vào.
Y Lương Sinh cũng bắt đầu sợ hãi...
'mày biết tao chứ. Y Lương Sinh' Mỹ Duyên ngồi xuống ghế vô thẳng vào vấn đề.
Hắn nuốt nước bọt.
'và mày có biết những người này chứ?' Mỹ Duyên hất mặt đến đàn em của mình
Cô muốn kêu đám A Đồng đàn em của mình đi theo là bởi vì đám này là thường canh gác ở bar, hắn cũng hay vào phá rồi đánh nhau với đám A Đồng nên hắn ít nhiều gì cũng biết mặt vài người.
Hắn nhìn xong đầy sợ hãi.
"Rầm"
'má... Sao mày một hai vào quán tao quậy phá vậy hả?' Mỹ Duyên đập bàn làm ai cũng giật mình.
'tại vì...'
'gái của bọn tao ngon đến nổi mày thèm thuồng chảy nước miếng phải không? Ham muốn phải không?' tên A Đồng lên tiếng vì bản thân đã cay tên này từ lâu rồi.
'đúng vậy'
'mày còn nhớ cái này không?' A Đồng cởi áo sơ mi mình ra làm lộ cả vết sẹo dài ngay ngực.
'cái này...'
'là mày và đàn em mày trong lúc xô xát mà cầm chai rượu bể rạch thẳng vào người tao' A Đồng vừa nói vừa mặc áo vào.
'cái này là tôi không cố ý'
'mẹ nó. Mày đánh người của Mỹ Duyên, mày phá quán của Mỹ Duyên cho đã rồi mày nói không cố ý. Vậy tao bắn mày như vậy có cố ý hay không?' Tên A Đồng điên lên lấy súng ra chỉa vào Y Lương Sinh.
'tôi ... ba... Cứu con'
'mày tránh ra đi. Tao chưa xử tội mày ở đó mà cứu'
'A Đồng. Cất vào đi, chưa đến lúc sử dụng đâu' Mỹ Duyên lên tiếng không phải giải vây cho hắn ta mà là không muốn đàn em mình trong lúc nóng giận mà xử hắn khi chưa giải quyết xong chuyện.
'dạ...' A Đồng cất súng vào rồi đi lòng vòng xung quanh để giảm bớt sự nóng giận.
'tao chờ đến ngày mà mày lớn gan bước vào quán à không... Bước vào khu tao nửa bước thì Lão Lão. Ông hốt xác nó về giúp nhé!'
'haha...' cả đám bật cười.
'mày nghe rõ chưa? Bước vào khu của Mỹ Duyên là coi như người mày thương tích nhé!' một tên đàn em móc dao ra khè hắn.
'Được rồi. Đi về nhậu thôi tụi bây. Nay sinh nhật A Đồng phải không?' Mỹ Duyên bỏ tay vào túi quần.
'ahhaaha... Đại tỷ quả thật là có trí nhớ tốt. Đúng vậy ạ...'
_______