Tình Yêu À, Để Sau Nhé!

chương 18

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Hạ Nam đột nhiên lại nở nụ cười, hững hờ hỏi:”Em lo lắng cho anh sao?”

Mấy ngày sau đó Nguyệt Hạ Nam đã xuất viện, anh tiếp tục trở lại với đống công việc bộn bề đang nửa vời của mình.

Nỗi đau, quá khứ, tình cảm,…tất cả..tất tất cả Thinh Thinh đều dối lòng gạt bỏ, không muốn nhắc đến nữa.

Kể từ ngày hôm đó, Hà Vĩ Phong cũng không còn đến tìm cô. Mọi thứ dường như chỉ là một giấc mơ, một cơn mơ hãi hùng thoáng qua bất chợt mà thôi.

Nhưng cũng tốt, như thế có lẽ lòng cô sẽ bình yên hơn, cô sẽ không cần phải đối mặt với hắn, không cần phải làm khổ đến ai cả.

Một mình cô…mình cô chịu đựng tất cả là quá đủ rồi, Hạ yên giờ đây rất cần đến hắn, hy vọng hắn sẽ biết trân trọng người trước mắt, để rồi mọi thứ sẽ lại yên ổn.

Hơn nữa, thật chất cô cũng không có dũng khí nào để đối mặt…thật sự…cô không có…

Thật không dễ gì để nói ra những lời thứ tha. Mặc dù cô rất muốn, rất rất muốn nhưng trái tim lại không thể cho phép cô làm điều đó.Không cho phép người từng làm tổn thương nó có cơ hội làm nó đau thêm nữa.

Công việc của Thinh Thinh vẫn tiếp tục đều đặn, cô chú tâm vào công việc hơn, tất bật, năng động nhiều hơn. Một phần cô muốn giảm bớt gánh nặng cho Hạ Nam để chuộc lại lỗi lầm của mình, một phần muốn lấy công việc lấn áp đi những suy nghĩ vẩn vơ trong lòng mình.

Thinh Thinh bước đến phòng luật sư Nam, ngần ngừ một lúc, đưa tay lên gõ cửa.

“Mời vào.”

Lúc này Nguyệt Hạ Nam đang cúi đầu xem tài liệu, trông anh có thái độ rất nghiêm túc. Dường như Nguyệt Hạ Nam trong công việc và Nguyệt Hạ Nam ngoài đời là hai con người hoàn toàn khác nhau vậy.

Trong công việc anh là một đại Boss nghiêm túc, cao ngạo, uy quyền, công ra công tư ra tư nhưng ngoài đời lại là một người hết sức dịu dàng, ân cần và chu đáo.

“Đây rõ ràng là hai con người mà.

Rõ ràng là vậy, nếu anh không nói chắc chắn cô không thể nào nhận ra anh được.Tiểu Nam Nam đơn thuần như thế sao có thể là anh của ngày hôm nay cơ chứ”.

Nguyệt Hạ Nam mắt vẫn chăm chăm nhìn tài liệu, nhỏ nhẹ hỏi:”Em vào đây có việc gì?”

“Em”-Thinh Thinh giật mình, thu ánh mắt về, trở lại với vấn đề, ngượng ngùng nói:”Em có đem cơm đến.”

Đại Boss ngẩng lên nhìn cô, trong mắt ánh lóe lên một tia cười nhưng lập tức lạnh xuống, nhạt dần:”Không cần đâu, lát anh tự mua được rồi.”

Thinh Thinh áy náy, âm li dần thu nhỏ, bảo:”Em đã tự chuẩn bị thêm một phần cho anh. Anh mới khỏi, ăn cơm tiệm không tốt…”

Hạ Nam đột nhiên lại nở nụ cười, chống cằm nhìn cô, giọng hững hờ hỏi:”Em lo lắng cho anh sao?”-Nói xong gấp đống tài liệu sang một bên, dịu dàng bảo:” Được thôi, đến đây. Vậy mình cùng ăn.”

Thinh Thinh đột nhiên đứng im bất động. Không hiểu sao cô cứ cảm thấy anh như đang nói đùa, nét mặt u ám lạ thường, trông rất đáng ghét. &gt;”<br br="" l="" c="" chung="" ng="" nghe="" v="" sao="" th="" ph="" thinh="" kh="" nh="" boss="" m="" ki="" thanh="" t="" cau="" mu="" r="" b="" n="" ti="" gi="" g="" hay="" d="" qu="" ch="" anh="" xu="" tr="" su="" ba="" li="">

Truyện Chữ Hay