"Hồng hộc... Hồng hộc...." Từng đợt tiếng thở gấp nặng nề của nam tử, từng tiếng "bành bạch" do dùng sức đâm vào rút ra. Nam tử dùng sức thật mạnh luân động phía dưới đâm thật mạnh vào hoa huyt, làm nàng rên rỉ khóc lóc không ngừng cầu xin tha thứ.
"A... ưm.... ưm..... dừng... ưm..... a... dừng... lại... ưm.... a... ưm... ưm.... ta... chịu.... ưm không..... a... không... nổi... ưm.... ưm.... dừng.... a..... " Hai tay nữ nhân dưới thân nam tử nắm thật chặt tấm nệm mềm dưới thân, đôi môi đỏ au khẽ mở phát tiếng rên rỉ không ngừng, nước mắt không ngừng rơi, giọng nói đứt quãng không ngừng cầu xin tha thứ hòa nguyện vào tiếng kêu kiều mị hút hồn của nàng cùng thở gấp của nam tử.
Nam tử phía trên càng lúc càng mạnh mẽ hung hăng đâm vào làm nàng đau xót hai bên, như thể hai bên mông nàng đã đỏ lên, hoa huyt muốn nức ra, do bị hung hăng càn quấy đâm thật mạnh rút rất thật nhanh rồi lại đâm vào thật mạnh hơn lần trước, tạo miệng hoa huyt thành chữ o, nàng cảm thấy dm thủy chảy ra càng lúc càng nhiều theo từng đợt đâm vào rút của hắn, tử cung co rút từng đợt đâm vào tận trong cùng của nàng.
"Hồng hộc.... Thật chặt... Thật thoải mái.... Ta thật nhớ nàng..... Tình nhi...." Hắn nặng nề thở, dùng sức thật mạnh luân động đâm vào rút ra, môi mỏng khẽ mở, tiếng nói khàn khàn mê người khẽ nói bên tai nữ nhân tên Tình nhi kia: "Tình nhi... Đợi ta...."
Hắn điên cuồng đâm vào, nhịp càng lúc càng nhanh, hai tay cũng không rảnh rỗi, mỗi tay mỗi một bên ngực nàng dùng sức xoa nắn bóp, hắn như cảm thấy chưa đủ, môi khẽ mở ngập một bên đầu hoa của nàng, dùng sức nút, khẽ cắn khẽ lắc qua lắc lại, tay kia vẫn đặt một bên ngực nàng làm loạn, tay còn lại xoa bóp bờ mông trắng hồng của nàng. Nàng khẽ run lên, thở gấp, tiếng rên rỉ càng nhanh, tử cung co rút mãnh liệt. Đột nhiên hắn dũi thẳng thắt lưng, nâng cao mông nàng lên cao, rút dương vt của mình ra đưa miệng âm hộ nàng cọ cọ, khàn khàn nói:
"Tình nhi... nói... nàng muốn, muốn nhiều hơn nữa, nói, nàng yêu ta, yêu của ta, chỉ mỗi ta... nói..." Hắn cầm dương vt của mình cọ cọ hai bên thịt âm hộ của nàng, một tay xoa nắn bờ mông nàng, mặt đỏ bừng, giọng khàn khàn nói, vì nàng, hắn nguyệt ý lâm vào bể dục không lo không cầu gì, chỉ cần nàng bên cạnh.
Đột nhiên cảm thấy bên trong không còn gì, miệng hoa huyt ngưa ngứa, nàng vặn vẹo cơ thể khó chịu hừ hừ hai tiếng, hai chân cong lên ôm lấy bờ eo rắn chắc của hắn, hướng dương vt hắn cọ đến như mời gọi, giọng nức nở ngắt quãng nói: "Ta..... muốn... ưm... muốn... chàng.... ta yêu... chàng.... ưm...yêu.... ưm... ưm... của chàng.... Cầu xin... chàng.... ưm.... ta muốn....."
"Haha..." Hắn khẽ cười, mạnh mẽ đâm vào làm nàng không kịp thích ứng kêu lên một tiếng, hắn dùng sức thật mạnh đâm vào rồi rút ra lại đâm thật mạnh vào, làm cho chiếc giường gỗ kêu "kẽo kẹt kẽo kẹt" màng che lây động theo đừng nhịp của hắn. Nàng lên xuống theo từng nhịp của hắn, tiếng kêu kiều mị càng lúc càng nhanh càng lúc càng lớn, cơ thể không ngừng phản ứng theo, tiết ra dm thủy cảm nhiều, ngay chỗ giao hợp của hai người nhỏ xuống từng giọt chất lỏng màu trắng đục lên tấm nệm mềm, mỗi hắn đâm vào đều tận trong cùng tử cung nàng, làm cho tử cung co rút mãnh liệt. Hắn càng hung hăng đâm vào, thật mạnh thật sâu như dùng hết toàn lực mà đâm, cứ như vậy hơn hai mươi mấy lần rồi bắn ra tinh dịch, hắn khẽ rên lên một tiếng thoải mái.
"A..." Nàng kêu lên một tiếng thoải mái khi hắn đưa nàng nên đến đỉnh điểm, hai tay buông lỏng, nằm xụi lơ trên giường. Tại một nơi khác một căn phòng khác, có một cô gái nằm chiếc giường êm màu đen, đôi má đỏ bừng, trên trán nhễ nha mồ hôi, lông mày nhíu một chỗ, hai tay cầm thật chặt cái mền đen, đột nhiên cô gái hết một tiếng, mở to đôi mắt đầy hơi nước, ngồi bật đật, nặng nề thở mấy tiếng, một chống lên giường, một tay vuốt ngực cho thuận khí.
"Tại sao? Tại sao cứ lập đi lập lại giấc mơ này?" Cô buồn bực khó chịu nói: "Còn là mộng xuân nữa chứ? Còn người đàn ông kia là ai?"
Cô vuốt ngực vài cái nữa, rồi xoa xoa hai bên má cho dịu xuống, tiếp tục tức giận nhỏ nói: "Tại sao cứ đeo bám không buông tha tôi? Giấc này đã theo năm rồi, tôi nợ tình kiếp trước hay sao cứ lập đi lập lại không biết? Còn ở trong một căn phòng cổ!?"
Đúng vậy, cô đã mơ giấc mơ này năm, từ khi qua sinh nhật tuổi, cô đã bắt đầu mơ thấy, nó cứ lập đi lập lại không ngừng, có khi nó xảy ra trong tửu lâu, có khi sẽ là vườn hoa, có khi trong rừng, có khi trong phòng, đặt biệt là trên nóc nhà hay trên cây, như kiểu mỗi lúc mỗi nơi và toàn phong cảnh cổ đại. Cô rất muốn nói cho người khác biết muốn đi khám tại sao như vậy nhưng lại sợ bị người ta coi là kẻ điên kẻ biến thái, không cẩn thận sẽ bị bắt vô trại tâm thần như chơi. Cái này so cái kia còn đánh sợ hơn, ít nhất cô còn khống chế tiêu diệt được nó nhưng giấc mơ này, cô không có cách nào dừng được, dù thức sáng đêm thì cũng ngủ quên lúc không hay và giấc mơ cứ tiếp tục. Vì vậy mà cô chăm chú tập võ thuật và vẽ cái kia, luyện thuật. (Chậc, cái này để chương sau nói đi)
Cô thở dài không biết làm gì cho nó dừng lại, cô quay đầu nhìn chiếc đồng hồ màu xám bạc hình đầu lâu được đặt trên cái tủ nhỏ màu đen, lại thở dài: " giờ sáng rồi ư? Giờ muốn ngủ tiếp cũng ngủ không được, lát còn đi học, aizz, hình như hôm nay là ngày đầu tiên mình chuyển trường nhỉ, aizz, phải đi sớm không thể để trễ được, phải tạo ấn tượng tốt với thầy cô nữa, chậc, thật chán~"
Cô bước xuống giường đi vào phòng tắm sẵn tiện mở đèn lên, tắm cho thoải mái một chút, trên người cô toàn mồ hôi dinh dinh khó chịu gần chết, vẫn là đi tắm cho sạch thì hơn. Cô bước vào phòng, cởi đồ ngủ, mở vòi sen, tiếng nước ào ào xối lên người cô, dòng nước theo gò má chảy dài xuống, mặt cô chuyển sang trắng bệt nhỏ giọng nói: "Chết tiệt, nước lạnh quá, quên mở nước nóng rồi!"
Cô tắt vòi sen đi lạnh công tắt mở nước nóng (điều chỉnh lại cho nước nóng vừa phải) rồi trở về chỗ cũ tiếp tục tắm tiếp. phút sau cô đi ra, trên người quấn một cái khăn, trên khăn là nhưng hình ảnh bướm địa ngục (toàn thân màu đỏ như lửa, như ngọn lửa tạo con bướm) đi lại giường lấy máy xoáy tóc, xoáy toác cho khô rồi đi lại tủ đồ lớn màu đen, có họa tiết là những cái cây thân cây khô héo lá bay lả ta nằm trên đất, như vùng đất hoang không sự sống, lấy ra một bộ đồng phục trở lại phòng tắm thay đồ, một lát sau cô trở lại đi đến một chiếc gương lớn để một bên phòng, xung quanh gương là những chiếc răng cưa màu đen còn nhỏ máu như thật, trong gương xuất hiện một cô gái xinh đẹp như tiên, cô có mái tóc màu đỏ ở phần đuôi được uống cong bồng bềng và màu xám bạc ở phía trên hơi rối, đôi má hồng hào vì hơi nước nóng, đôi mắt to đẹp lung linh như huyết châu, đôi mắt của cô màu đỏ như máu, đôi môi mỏng đỏ au như máu, làn da của cô trắng ngần đặt biệt nổi bậc thêm bộ đồng phục của trường, áo trắng viềng ca rô màu đỏ trắng và chiếc váy ngắn ca rô đỏ trắng ngang đùi, đeo cà vạt ca rô đỏ trắng cùng màu với áo và váy (sọc đỏ rộng gấp lần sọc trắng cỡ , cm, sọc trắng rộng , cm) càng thêm nổi bậc, cô như một ngọn lửa vậy, đầy hoạt bát và năng động, nếu cô không bày ra khuôn mặt âm u lạnh băng đó thì có lẽ sẽ như vậy, giờ nhìn cô như ngọn lửa địa ngục thì đúng hơn, quá âm u rồi.
Cô lạnh lùng nhìn bản thân mình trong gương, cười nhạt, vẫn không thay đổi gì vẫn như lúc trước, màu lửa đỏ màu máu mà nàng thích lúc trước. Đến đây nó vẫn theo nàng không thay đổi gì, kể cả cái đó, chỉ trừ mỗi giấc mơ đó.
Cô đi lại bàn trang điểm, lấy chiếc lược màu trắng như khung xương trải tóc cho rọn ràng rồi mở cửa phòng đi xuống lầu ăn sáng chuẩn bị vào trường, giờ chỉ gần giờ mà giờ mới vào học, cô ăn uống cũng mất cỡ phút hoặc có thể hơn, không phải vì cô ăn nhiều mà cô ăn rất chậm và ăn rất ít.
"Từ xa đã ngửi thấy mùi thơm rồi, hôm nay về nấu gì ạ?" Mặt cô hòa hoãn đi rất nhiều, đây là vú Châu người chăm sóc cô khi cô vừa sinh ra, cha mẹ thì suốt ngày lo công việc không có thời gian lo lắng chăm sóc cô, nhiều khi bận việc phải công tác xa nhà cả tháng mới về, dù bận việc đến đâu về trễ đến mấy đều vào phòng cô, hôn lên trán chúc cô ngủ ngon, cũng vì nhiều lần muốn đứng tim đo đất mẹ vì căn phòng hắc ám đầy rùn rợn của cô. Cô còn một anh trai nữa, năm nay là sinh viên năm hai, là phó hội trưởng hội sinh viên, học sau trường cô, là trường cô được chuyển đến, ngôi trường này có phong cách Châu Âu cổ đại, có lịch sử lâu đời, dạy học sinh cấp ba và sinh viên, ngôi trường nổi tiếng nhất thế giới - Quân Đông. Luật lệ ở đây khá nghiêm khắc, IQ phải cao, nơi dành cho giới thượng lưu, đối với học sinh sinh viên nghèo, bình dân không đủ tiền đóng học phí thì hoàn toàn miễn phí.