Tinh Thần Đại Đế

chương 11: mùa thu hoạch, liệt dương quyền

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Vòng một vòng lớn, lại mua chút đồ ăn, Lạc Thần mới về đến nhà, khóa chết cửa.

Chỉ cần không bị theo dõi thì nơi này vẫn rất an toàn, khu dân nghèo Húc Nhật Thành có gần trăm vạn nhân khẩu, Bạch Gia muốn tìm đến hắn cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy.

Ăn qua loa một chút, Lạc Thần ngồi xếp bằng ở trên giường, bắt đầu xem xét đồ vật lấy từ trên Bạch Hạo.

Bỏ bạc vụn qua một bên, hắn lấy tờ kim phiếu ra, chậm rãi mở ra xem.

Một ngàn lượng!

Ba chữ to rõ ràng in vào trong mắt Lạc Thần.

“Hít!”

Lạc Thần hít một hơi khí lạnh, nhịn không được cười ngây ngô lên.

Một ngàn lượng vàng tương đương với một vạn lượng bạc.

Phải biết rằng hắn ở võ quán Phi Ưng làm thủ công, một tháng tiền công mới được ba lượng bạc mà thôi.

Đối với Lạc Thần mà nói thì đây thực sự là một con số thiên văn.

Thu hồi kim phiếu, Lạc Thần cầm quyển sách lên.

Này quyển sách rất mỏng, chỉ có vài tờ, bị Bạch Hạo cất ở bên trong nội y, lúc hắn soát người thiếu chút nữa không phát hiện.

Khi Lạc Thần nhìn thấy mấy chữ ghi trên bìa quyển sách thì miệng há to ra, ngây ngốc một hồi lâu……

Ởbìa quyển sách có ba chữ《 Liệt Dương Quyền 》to rõ ràng.

Ở dưới ba chữ còn có bốn ngôi sao màu kim.

Trung phẩm tứ tinh.

Này quyển sách lại là một quyển võ kỹ trung phẩm tứ tinh.

“Ha ha ha……” Một hồi cười to điên cuồng cực kỳ đột ngột phát ra từ trong miệng Lạc Thần. Nếu người khác nhìn thấy không chừng cho rằng tên này điên mất rồi.

Võ kỹ, lại là võ kỹ!

Từ khi thức tỉnh Tinh Hồn, Lạc Thần vẫn luôn buồn rầu vì không có võ kỹ, hiện giờ rốt cuộc đạt được một môn võ kỹ, sao có thể không mừng rỡ như điên?

Tứ tinh Liệt Dương Quyền, tuy nhìn như cấp bậc không cao, nhưng ở Húc Nhật Thành này đã tính là công pháp cao cấp.

Trừ bỏ tam đại gia tộc, chỉ ít ỏi vài thế lực có được tứ tinh võ kỹ.

Lạc Thần lập tức mở bí tịch ra xem xét.

Mở ra bí tịch trang thứ nhất, là một ngàn chữ khái quát về Liệt Dương Quyền:

“Liệt Dương Quyền, thích hợp với võ giả có được Tinh Hồn thuộc tính hỏa! Quyền kình nóng bỏng, cương mãnh bá đạo, luyện đến đại thành thì uy lực có thể so với bình thường ngũ tinh võ kỹ, nhưng cũng vì uy lực của nó rất lớn nên tu luyện khá khó khăn.”

Nhìn đến một đoạn này, Lạc Thần vừa mừng vừa lo.

Mừng là vì quyền pháp này uy lực rất lớn, mà hắn vừa vặn là Hoả Tinh Hồn, rất thích hợp tu luyện.

Cái gọi là Tinh Hồn thuộc tính hỏa cũng không chỉ nói về ngọn lửa, Diễm Trúc Tinh Hồn, Hỏa Diễm Sư Tử Tinh Hồn, Ôn Ngọc Tinh Hồn…đều thuộc về Tinh Hồn thuộc tính hoả.

Lo là vì quyền pháp này tu luyện khó khăn, hắn vốn đang thiếu thốn thời gian, này coi như là dậu đổ bìm leo.

Có điều bây giờ cũng không có lựa chọn khác, mặc kệ khó bao nhiêu hắn cũng tu luyện.

Lật sang trang tiếp theo, trước mắt là một bộ nhân đồ (hình người).

Một người đang làm động tác ra quyền, bên trong cơ thể hình người có một đoạn dây nhỏ màu đỏ, ghi rõ đây là lộ tuyến vận chuyển tinh thần chi lực.

Phía dưới đồ án còn có vài câu chú giải đơn giản.

Ghi là Liệt Dương Quyền thức thứ nhất: Toái tâm.

Nắm tay đánh trúng đối thủ, quyền kình cương mãnh nóng cháy sẽ xâm nhập vào trong cơ thể, nổ nát trái tim.

Nhớ kỹ đồ án cùng lộ tuyến vận chuyển tinh thần chi lực, Lạc Thần liền đi vào trong viện.

Thao tác tinh thần chi lực trong cơ thể dựa theo lộ tuyến vận chuyển, Lạc Thần nâng cánh tay, dựa theo quỹ đạo trên đồ án đánh ra một quyền.

“Bành!”

Nắm tay đánh ở không trung, không khí ma sát sinh ra một tiếng nổ vang.

Lạc Thần để nắm tay ở trước mắt, ngơ ngẩn nhìn nửa ngày sau mới cực kỳ kinh ngạc nhả ra một câu:

“Xong rồi?”

Dựa theo bí tịch chú giải, tiêu chí chứng tỏ Liệt Dương Quyền thức thứ nhất đã nhập môn là không khí nổ vang.

Nói cách khác, hắn chỉ dùng một lần đã luyện thành chiêu này.

Lạc Thần không thể tin được, lại lần nữa vận chuyển tinh thần chi lực, lại đánh ra một quyền.

“Bành!”

Không khí lại truyền đến một tiếng nổ vang.

Lúc này đây, Lạc Thần rốt cuộc xác định hắn đã thực sự tu luyện thành Liệt Dương Quyền thức thứ nhất.

Võ kỹ tu luyện chia làm: nhập môn, tiểu thành, đại thành, viên mãn bốn cảnh giới.

Tuy rằng hắn mới vừa mới nhập môn, nhưng thực sự là luyện thành rồi.

Ánh mắt lộ ra sự kích động, Lạc Thần tiếp tục luyện tập chiêu tiếp theo, dựa theo tiến độ này, trong vòng ngày hắn có hi vọng tu luyện toàn bộ môn 《 Liệt Dương Quyền 》 này.

Đến lúc đó hắn sẽ có cơ hội lớn thông qua khảo hạch đợt thứ hai.

Không nghĩ lung tung nữa, Lạc Thần tiếp tục bắt đầu luyện tập……

……

……

Bạch Gia.

Bên trong đại sảnh xa hoa, thi thể của Bạch Hạo lẳng lặng nằm trên mặt đất.

Bạch Quân Chính đang ngồi ở nơi đó, sắc mặt âm trầm như sắp chảy nước.

Ở trước người hắn, chúng đệ tử Bạch Gia, trừ bỏ Bạch Băng Nhi còn có thể bảo trì bình tĩnh, còn lại đều lộ vẻ kinh sợ, thở mạnh cũng không dám.

“Bành!”

Bạch Quân Chính đột nhiên đập xuống bàn một cái, chấn nước trà văng khắp nơi:

“Nói, rốt cuộc sao lại thế này?”

Chúng đệ tử Bạch Gia run người, vô thức đưa ánh mắt nhìn về phía Bạch Băng Nhi.

“Là ta để cho Bạch Hạo đi giết Lạc Thần.”

Bạch Băng Nhi mở miệng.

“Ta rõ ràng đã nói qua để cho Lạc Thần tự sinh tự diệt, vì sao ngươi còn làm như vậy!”

Bạch Quân Chính hét to, lần này hắn thật sự nổi giận.

“Gia gia, hắn đánh ta, nếu hắn không chết mặt ta để ở đâu?”

Bạch Băng Nhi làm vẻ mặt oan ức nói:

“Ta mặc kệ, ta nhất định phải giết hắn. Dù sao ta cùng hắn, ngài được chọn một!”

“Băng Nhi, ngươi……”

Bạch Quân giận không nói nên lời.

Bạch Băng Nhi lại nói:

“Còn có, Lạc Thần có thể giết Bạch Hạo, chứng tỏ thực lực của hắn ít nhất cũng là Tinh Đồ lục trọng, nhưng ngày đó hắn đến nhận thân lại nói là Tinh Đồ tam trọng, đây rõ ràng là muốn thử ngài, hơn nữa khi hắn giết Bạch Hạo không hề có một chút do dự, một người như vậy, ngài còn muốn lưu hắn?”

Bạch Quân Chính hít một hơi thật sâu, lại liếc nhìn Bạch Băng Nhi một cái, bất đắc dĩ thở dài, rồi sau đó phất phất tay với mọi người:

“Các ngươi đi xuống đi!”

Chúng đệ tử Bạch Gia như được đại xá, nhao nhao rời đi.

“Gia gia, Băng Nhi cũng xin lui.”

Trong mắt nàng lộ ra vẻ đắc ý.

Bạch Quân Chính làm như vậy xem như đã ngầm đồng ý, sau này nàng muốn đối phó Lạc Thần thì không cần cố kỵ nữa.

Truyện Chữ Hay