Tinh Tế Vật Chủng Hi Hữu

chương 9: kỳ sinh sản

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Edit & Beta: Tiểu Vu

Cố Vũ quẫn bách đứng tại chỗ, cậu còn chưa nghĩ xong nên trả lời Sino thế nào cho tốt thì đã nghe Sino nói tiếp: "Cậu lại đây."

Tuy rằng không nói rõ là ai nhưng nơi này trừ bỏ vòng tròn lớn thì chỉ còn có cậu, cậu biết rõ Sino đang kêu cậu nhưng cậu vẫn do dự một lát, nỗ lực xụ mặt làm chính mình thoạt nhìn thật bình tĩnh rồi mới xoay người.

Cậu nghi hoặc nhìn Sino, không rõ Sino kêu cậu làm gì?

Tầm mắt Sino rơi xuống khuôn mặt đỏ bừng của cậu: "Sao mặt đỏ vậy? Hệ thống điều tiết độ ấm bị trục trặc?"

Khóe miệng Cố Vũ hơi nhấp, cậu cảm thấy may mắn vì giờ phút này ở trong mắt Sino cậu là người máy. Cậu lắc đầu, ý bảo mình không có chuyện gì.

Cằm Sino nhẹ gật: "Đi theo ta."

Cố Vũ đi theo phía sau Sino lên lầu hai, đi đến phòng ngủ thứ nhất bên tay trái. Diện tích phòng ngủ rất lớn còn có thêm một cái ban công siêu lớn trên ban công bày sô pha và bàn trà.

Phòng ngủ và ban công cách nhau bằng cửa sát đất, lúc này cửa đang mở, gió từ bên ngoài ban công thổi vào phòng rất thoải mái. Nhìn ra ngoài cửa có thể thấy bóng cây lờ mờ nơi xa.

Cố Vũ đang đánh giá, tay trái đột nhiên truyền đến cảm giác ấm áp.

Cậu sửng sốt, cúi đầu nhìn qua, tay cậu bị Sino cầm ngay sau đó ngón tay bị tách ra, ngón tay của Sino đan vào năm ngón tay cậu.

Nhẫn trên tay hai người nằm song song cạnh nhau lóe sáng dưới ánh đèn phòng.

Cậu theo bản năng rụt tay về, người cũng lui về phía sau một bước lại đụng vào lồng ngực của Sino, đồng thời eo bên phải bị một con bàn tay to nhẹ nhàng ôm lấy.

Giọng Sino từ phía sau truyền đến: "Đừng nhúc nhích, sắp giờ rồi."

Cố Vũ luống cuống đứng vững, lúc này cậu mới ý thức được Sino đang đứng ôm cậu từ phía sau.

Lúc này, lưng cậu dựa vào ngực Sino, tay của đối phương đặt trên eo cậu, cậu hoàn toàn không dám cử động.

Cậu rất ít tiếp xúc gần gũi với người khác như vậy, cảm giác tồn tại của nam nhân này quá mạnh khiến cậu rất khẩn trương.

Sino cười khẽ, hắn rất vừa lòng với việc cậu biết nghe lời, hắn thu hồi tay đặt trên eo Cố Vũ, khom lưng bế Cố Vũ thả lên giường, tiếp theo người cũng ngồi lên.

Đôi mắt của Cố Vũ đột nhiên trợn tròn, cậu thuận thế lăn về phía trước kéo dài khoảng cách với Sino.

Trong toàn bộ quá trình tay trái của Sino và cậu đều chưa từng tách ra, cậu vừa mới lăn độ nên đang trong tư thế nằm ngửa trên giường, cậu chuẩn bị tiếp tục lăn, tay trái của Sino thoáng dùng lực, cậu bị lực kéo kéo một phát không ngóc đầu lên được.

Cậu quay đầu đi, kinh hoảng nhìn về phía Sino đang đến gần cậu, hắn vòng tay ra sau lưng cậu.

Tay phải cậu nắm chặt, khuỷu tay nâng lên đang chuẩn bị thúc về phía sau thì nhẫn trên tay trái đột nhiên phát ra ánh sáng màu vàng, ngón tay cũng theo đó hơi hơi nóng lên.

Giọng Sino từ tai truyền đến: " giờ, bắt đầu kỳ sinh sản."

Cố Vũ khó hiểu, muốn xoay người hỏi một chút, bên hông chợt căng thẳng, cả người cậu bị ôm lên, xoay tròn, trong chớp mắt tư thế của cậu biến thành ngồi trên đùi của Sino, dựa vào lòng ngực của hắn.

Cậu theo bản năng muốn đứng dậy, thân thể mới thoáng nghiêng về phía trước, eo đã bị Sino ôm chặt lấy.

Sino trầm giọng cảnh cáo: "An phận chút, từ giờ trở đi chúng ta phải giữ tay như thế mày ít nhất hơn một tiếng, sau đó không cách xa đối phương quá ba mét là được."

Cố Vũ nghi hoặc, có quan hệ với 'kỳ sinh sản' lúc trước Sino nói sao?

Nhưng cho dù cầm tay cũng không cần phải ở tư thế này a!

Cậu cắn cắn môi, thật cẩn thận vỗ vỗ bàn tay Sino chỉ chỉ chỗ trống bên cạnh.

Ánh mắt Sino hơi tối, ở tư thế này hắn cách cổ giống cái nhân tạo quá gần, mùi hương thanh đạm dễ ngửi của tuyến thể giống cái liên tục không ngừng chui vào khoang mũi của hắn, làm thân thể hắn căng chặt.

Huống chi giống cái nhân tạo này còn không an phận, ở trên đùi hắn động tới động lui thật sự thách người quá đáng.

Nhìn đến thủ thế của Cố Vũ, hắn không chút do dự đem người buông ra.

Nguyên bản cho là giống cái nhân tạo hiểu tư thế này ảnh hưởng tới hắn nhỏ nhất, hắn có thể thuận tiện xem văn kiện.

Vẫn là không quen với giống cái nhân tạo chút nào, tuy rằng nghe lời lại biết suy nghĩ nhưng hắn cũng quá xem nhẹ kỹ thuật của Lục Nguyên cư nhiên có thể làm giống cái nhân tạo phát ra mùi hương của tuyến thể giống cái lâu như vậy!

Cố Vũ vội vàng di chuyển qua chỗ trống, bởi vì tay đan với tay của Sino nên cậu vẫn phải mặt đối mặt với Sino, thân thể cậu không thể hoàn toàn chuyển hướng nên chỉ có thể đối mặt với vách tường.

Vừa lúc ở tư thế đối mặt với Sino nhưng hai người không nhìn thẳng nhau nhìn có vẻ có chút xấu hổ.

Cố Vũ chỉ chỉ nhẫn, nghi hoặc nhìn Sino.

Sino dựa vào đầu giường, nhướng mày: "Lục Nguyên quá tự tin với chương trình cự tuyệt kết hôn cho nên loại thường thức kỳ sinh sản này cũng không cấy vào?"

Hắn nói, mắt nhìn tay trái. Bởi vì tư thế ngồi, lòng bàn tay của hai người không có hoàn toàn dán sát cảm giác ngón tay nắm rất nhẹ, giống cái nhân tạo ngồi ở một bên cạnh đưa mắt một chút là có thể thấy, hắn rất khó bỏ qua.

Không có khả năng xem văn kiện, hắn không có việc gì để làm nên đành phải giải thích cho Cố Vũ: "Vì bảo đảm tỉ lệ ấu tể sinh ra, trong vòng ngày của kỳ tân hôn, mỗi ngày bạn lữ cần làm tình. Vì đế quốc bồi dưỡng đời sau là nghĩa vụ của mỗi công dân."

Hắn nâng tay lên: "Tín vật là thân phận chứng của bạn lữ, bởi vì cậu là hình người nên ta mua nhẫn, nhẫn trước tiên gửi ở trung tâm đăng ký bạn lữ, trung tâm sẽ đem thiết bị đầu cuối cá nhân của hai bên bạn lữ dung hợp vào nhẫn, tài sản tư nhân và quyền lợi của hai bên sẽ liên kết với nhau."

Hắn nhướng mày: "Ba ngày đầu, để tránh tân hôn bạn lữ cự tuyệt thực hiện nghĩa vụ, nó còn có chức trách giám sát, bảo đảm trong kỳ sinh sản hai bên đã tiến hành hoạt động làm tình bằng không sẽ bị tổ điều tra điều tra, xác định hai bên có kết hôn giả hay không."

"Đương nhiên, bởi vì kỳ sinh sản không làm tình sẽ bị mất danh dự, khả năng rất lớn sẽ bị cưỡng chế ly hôn đồng thời hai bên đều sẽ bị chịu trừng phạt."

Cố Vũ nghe ngây ngẩn cả người, cậu cảm thấy lạ lẫm với pháp luật nơi này nhưng đối với quốc gia có tỉ lệ sinh đẻ thấp thì vẫn cảm thấy việc này cũng rất hợp tình hợp lý.

Cậu nhìn ngón tay hai người đang đan xen vào nhau, chỉ chỉ nhẫn lại giật giật ngón tay phải.

Nếu nhẫn đụng nhau là có thể giấu diếm được tại sao mỗi người không cùng lúc mang một tay? Như vậy hai người ngồi song song tay cầm tay sẽ thoải mái hơn nhiều.

Sino cảm thấy kinh ngạc với chỉ số thông minh của giống cái nhân tạo, cư nhiên còn có thể đưa ra đề nghị.

Tầm mắt hắn đảo qua mặt Cố Vũ che kín đỏ ửng: "Muốn đeo tay bên phải, khiến tay của chúng ta dễ nắm hơn?"

Cố Vũ mím môi, cậu xác thật là có ý này, chỉ là hỏi ra lại cảm thấy giống như cậu với Sino đang bắt tay nhau.

Cậu hơi lúng túng gật đầu.

Cằm của Sino nhẹ nâng về phía nhẫn: "Tháo không được, sau khi tín vật xác định vị trí đeo trừ khi gặp được tình huống đặc thù đi trung tâm đăng ký xin thay đổi hoặc là bạn lữ ly hôn, nếu không không thể đổi vị trí."

Cố Vũ kinh ngạc nhìn nhẫn, lúc trước cậu lỡ xoay nhẫn nhưng chưa thử tháo ra, cậu hoàn toàn không biết cư nhiên không tháo ra được.

Cậu duỗi tay thử, nhẫn có thể hoạt động ở quanh đốt ngón tay thật sự không tháo được.

Sino quan sát đến biểu tình kinh ngạc của cậu, đôi mắt nho đen hơi hơi trợn tròn thoạt nhìn phá lệ đáng yêu, hắn cười khẽ: "Biết vì sao không đồng thời mỗi người đeo một tay không?"

Cố Vũ nhìn về phía hắn thành thật lắc đầu, trong mắt mang theo nghi hoặc, chẳng lẽ còn có lý do đặc biệt?

Sino bị biểu tình mê mang của cậu chọc cười, nghiêng người ôm lấy eo cậu, cả người che ở phía sau cậu, tay trái của hai người lại lần nữa dán sát bên nhau.

Sino ở bên tai cậu trầm giọng nói: "Bởi vì lấy tư thế làm tình này nhẫn đều đeo ở cùng một bàn tay mới có thể kề với nhau, tựa như chúng ta bây giờ vậy."

Sau khi hiểu được, biểu tình của Cố Vũ ngây người trong chớp mắt, cả khuôn mặt càng đỏ, màu đỏ từ mặt lan đến cổ, da đều mang theo một tầng phấn.

Đôi mắt Sino mị mị, mẫn cảm cảm nhận được mùi hương giống cái càng nồng đậm hơn, hắn cúi đầu, bởi vì cao hơn Cố Vũ không ít nên hắn có thể nhìn đến bên trong cổ áo của Cố Vũ, hắn hô hấp bỗng nhiên cứng đờ.

Hắn nguyên bản chỉ thấy biểu tình của Cố Vũ chơi vui mới dâng lên xúc động trêu ghẹo một phen, thậm chí đã quên thân phận của đối phương.

Lại không ngờ hắn so với người bị trêu ghẹo phản ứng còn mãnh liệt hơn.

Cố Vũ hoảng loạn vỗ tay của Sino, bắt đầu giãy giụa, chân đạp lung tung, khuỷu tay thúc về phía sau.

Một tiếng rên trầm thấp từ sau tai truyền đến, Cố Vũ sợ tới mức dừng động tác, cậu làm Sino bị thương?

Bộ vị mấu chốt của Sino bị Cố Vũ đạp một cước, hắn không cảm thấy đau nhưng so với đau càng làm cho hắn khó chịu, hắn hít sâu, bản năng và lý trí ở trong đầu giao chiến.

Tới gần cậu ấy, chiếm hữu cậu ấy!

Không, cậu ấy là giống cái nhân tạo, thậm chí còn không tính là sinh vật!

Cố Vũ không nghe thấy động tĩnh của Sino, khẩn trương quay đầu muốn xem tình huống của đối phương.

Đầu mới quay đến một nửa, eo đã bị Sino buông lỏng ra, ngay sau đó một bàn tay giữ đầu cậu lại, giọng của Sino trầm thấp mang theo cảnh cáo: "Không được quay đầu."

Cố Vũ đem đầu quay lại, Sino lại nói: "Nhắm mắt lại."

Cố Vũ mím môi, không rõ vì sao Sino muốn cậu làm như vậy, cậu có chút lo lắng Sino không cẩn thận bị thương, Sino cố ý không cho cậu xem.

Cậu có chút hối hận, cậu không nên động tay động chân. Sino vừa rồi tựa hồ chỉ đang giải thích cho cậu anh ta cũng không có ý đồ gì.

Tuy rằng, cậu cũng không biết vì sao Sino phải tự mình biểu thị tư thế một lần, cho dù chỉ dùng lời nói cậu cũng có thể nghe hiểu nha!

Càng nghĩ càng không yên tâm, cậu lại lần nữa quay đầu ý đồ nhìn xem tình huống của Sino, đầu mới động đã bị Sino quát lớn: "Không được quay đầu, nhắm mắt."

Giọng Sino vẫn trầm thấp như cũ nhưng âm lượng tăng cao rất nhiều, Cố Vũ hoảng sợ rồi lại thở phào nhẹ nhõm, khí thế lớn như vậy xem ra không có chuyện gì.

Cậu ngoan ngoãn nhắm mắt lại, an an tĩnh tĩnh ngồi.

Sino xác định cậu đã nhắm mắt, xoay người nằm trên giường, rời xa mùi hương của tuyến thể giống cái làm trong lòng hắn trống rỗng, hắn nghiêng đầu về hướng ngược lại với Cố Vũ cố gắng áp chế phản ứng đang dâng lên.

Tay phải hắn giật giật, nghe tiếng hít thở rất nhỏ truyền từ trong không trung, hắn đột nhiên nắm tay.

Không được, cho dù đối phương là giống cái nhân tạo, không phải sinh vật cũng không thể ngay trước mặt cậu ấy giải quyết dục vọng!

Hắn trầm mặt, nỗ lực làm chính mình bình phục nhưng việc này quá khó khăn! Sau khi căn phòng yên tĩnh lại ngũ quan của hắn càng nhanh nhạy, mùi hương thanh đạm của tuyến thể giống cái chui vào khoang mũi, tiếng hít thở rất nhỏ chui vào lỗ tai.

Hết thảy đều làm hắn khó có thể bình tĩnh được.

Tiếng hít thở càng ngày càng dày đặc từ phía sau truyền đến, tim của Cố Vũ đột nhiên nhấc lên, Sino vẫn là bị thương?

Cậu cắn cắn môi, bất chấp tất cả, mở to mắt, nhanh chóng quay đầu thấy sườn mặt ửng hồng của Sino, vội vàng nhào qua tay phải đặt trên trán của Sino.

Sino mở mắt liền nhìn đến vẻ mặt đầy lo lắng của Cố Vũ, cảm xúc mềm nhẹ ở trán làm hắn minh bạch ý của Cố Vũ.

Kinh ngạc chợt lóe qua trong mắt hắn, giống cái nhân tạo thông minh vậy sao?

Cố Vũ kiểm tra thử độ ấm của Sino, lại trở tay thử chính mình, mày nhăn lại độ ấm của Sino rõ ràng cao hơn so với cậu.

Thấy Sino mở mắt, cậu vội vàng chỉ chỉ chính mình lại chỉ chỉ về phía phòng rửa mặt.

Sino không rõ ý của cậu, theo hắn được biết giống cái nhân tạo không có nhu cầu sinh lý.

Suy nghĩ của hắn bị Cố Vũ chuyển hướng, cảm giác dễ chịu chút sâu sắc ý thức được nằm yên không phải là thượng sách còn không bằng tìm chút việc phân tán lực chú ý.

Hắn đứng dậy, mang theo Cố Vũ đi phòng rửa mặt, quan sát hành động của Cố Vũ.

Khi Cố Vũ nhìn thấy khăn lông treo trên tường bên cạnh bồn rửa tay, cậu nhẹ nhàng thở ra, chỉ là quá cao. Cậu giơ tay lên, nhón chân cầm một cái khăn lông rửa mặt, gian nan dùng một bàn tay vắt khô khăn đã nhúng ướt.

Cho Sino nằm lại trên giường, cậu thật cẩn thận đem khăn lông đặt trên trán của Sino, chậm rãi xếp gọn khăn, để tránh cản trở đôi mắt của Sino.

Trán cảm thụ được xúc cảm mát lạnh của khăn lông, thần sắc Sino khẽ nhúc nhích.

Giống cái nhân tạo này cho rằng hắn phát sốt còn đắp khăn cho hắn.

Trước mắt Cố Vũ xuất hiện nhắc nhở 'giá trị hảo cảm +', cậu sửng sốt, khi nhìn đến hệ thống 'Sino: giá trị hảo cảm', cậu ngượng ngùng cười cười với Sino.

Cậu luôn bị người khác ghét, cảm nhận được hảo cảm của người khác trắng ra như vậy khiến cậu vừa cao hứng vừa ngượng ngùng.

Thần sắc Sino hơi trầm, giống cái nhân tạo này chẳng lẽ không biết, cậu cười như vậy, hắn sẽ càng nóng lợi hại hơn?

Tác giả có lời muốn nói: Cảm ơn duy trì (づ ̄ ̄)づ╭?~

Sino: Giống cái nhân tạo nhà ta hình như quá thông minh thì phải?!

Truyện Chữ Hay