Edit & Beta: Tiểu Vu
Cố Vũ nhớ tới lúc Sino nói chuyện với bệ hạ xem ra bây giờ Sino thật sự quyết định cùng cậu -- một 'giống cái nhân tạo' kết hôn, hơn nữa, hôm nay phải làm thủ tục!
Sino nói xong chuẩn bị lái xe, tay lại bị nắm lấy, hắn nhìn chằm chằm ngón tay thon dài mảnh khảnh của Cố Vũ, tầm mắt chuyển tới trên mặt Cố Vũ.
Môi Cố Vũ trắng bệch nhấp nhấp, tay phải lắc qua lắc lại: Không kết hôn.
Sino ngoài ý muốn cho rằng cậu không cho hắn lái xe, hỏi: "Không muốn ngồi xe?"
Cố Vũ lắc đầu, có chút bất đắc dĩ, dùng ngón tay chỉ Sino lại chỉ chính mình lắc lắc.
Đôi mắt của Sino híp lại: "Không muốn kết hôn với ta?"
Cố Vũ ngượng ngùng gật đầu, cậu không phải là giống cái nhân tạo mà là nam. Nếu Sino bởi vì hiểu lầm mà kết hôn với một đứa con trai về sau khi thân phận của cậu bại lộ khẳng định anh ta sẽ rất tức giận.
Sino nhìn chằm chằm cậu suy tư một lát, ngược lại hiểu được.
Hắn khóe miệng gợi lên: "Thật sự có ý tứ, Lục Nguyên đối với việc kết hôn là cho các cậu cự tuyệt? Lo lắng có người cùng giống cái nhân tạo kết hôn, dẫn đến bình luận không tốt?"
Tay Sino vừa chuyển, dễ như trở bàn tay mà đem tay tránh thoát ra, lái xe đi tới: "Để ta đoán một chút, nếu ta kiên trì cùng cậu kết hôn, kế tiếp cậu sẽ khóc nháo ồn ào phải không? Thẳng đến khi ta đổi ý?"
Sino trước đây chưa từng cùng giống cái nhân tạo tiếp xúc gần gũi, bất quá hắn đã nghe qua rất nhiều tin tức liên quan.
Hắn biết rất nhiều người sở hữu giống cái nhân tạo không kiềm chế được sẽ bị bọn họ hấp dẫn, rốt cuộc thú giống cái chỉ có thể thỏa mãn nhu cầu sinh lý, tình cảm tâm lý chỉ có hình người giống cái nhân tạo phù hợp tâm ý mới có thể thỏa mãn.
Hắn đã gặp qua những người muốn kết hôn với giống cái nhân tạo, chỉ là cuối cùng vẫn như cũ chọn cùng thú giống cái kết hôn.
Trước đây, hắn vẫn luôn cho rằng những người đó là bởi vì áp lực gia đình, cuối cùng mới lựa chọn thú giống cái làm bạn lữ, rốt cuộc thú giống cái mới có thể sinh đời sau.
Cố Vũ cự tuyệt làm hắn bừng tỉnh, thì ra là công ty chế tạo giống cái nhân tạo Lục Nguyên động tay động chân.
Trừ hắn ra, người muốn cùng giống cái nhân tạo kết hôn đại khái đều là vì động tâm. Nếu khi đưa ra lời kết hôn giống cái nhân tạo khóc nháo không đồng ý, người sở hữu xem giống cái nhân tạo như người trong lòng chỉ sợ rất khó kiên trì ý tưởng muốn kết hôn.
Giống đực luôn có sự chiếm hữu và sủng ái tuyệt đối với người trong lòng, không đành lòng nhìn người trong lòng có chút thương tâm khổ sở đối mặt với việc người trong lòng cự tuyệt chỉ có thể thỏa hiệp.
Sino nghiêng đầu nhìn Cố Vũ, sau đó thu hồi tầm mắt.
Hắn sẽ không thỏa hiệp, hắn đối với giống cái nhân tạo không có hứng thú!
Cố Vũ không có trả lời, lúc nãy cậu bị phơi nắng đến nhức đầu chóng mặt, lúc này xe đột nhiên khởi động cậu đụng vào lưng ghế khiến cả người khó chịu, không đợi cậu ổn định, Sino lại mở miệng.
Sino nói: "Ta không ăn kiểu đó, cậu tốt nhất là không cần như vậy, bằng không ta sẽ cưỡng chế làm cậu cắt điện."
Cố Vũ theo bản năng mím môi, cậu còn chưa được cái ăn gì, nếu 'bị cắt điện' chỉ sợ sẽ trực tiếp lâm vào hôn mê.
Thần sắc cậu khó xử, chờ xe dừng lại ở cửa một tòa nhà lớn, cậu nghĩ nghĩ, vẫn là kéo Sino lại.
Sino cùng cậu kết hôn vì cậu là giống cái nhân tạo, nếu về sau đổi ý cũng dễ ly hôn với cậu, nhưng cậu không phải.
Cậu đoán, Sino không tìm người khác kết hôn có lẽ bởi vì kết hôn với người ở đây rất khó ly hôn.
Cậu không chắc nhắn cậu nghĩ đúng không nhưng chỉ cần có loại khả năng này, cậu liền không thể làm Sino ở dưới tình huống không biết mà kết hôn với cậu.
Sino kinh ngạc nhìn cậu, cảnh cáo nói: "Nếu cậu lại ồn ào ta sẽ cho cậu cắt điện!"
Cố Vũ cười lắc đầu với hắn, tay trái cầm lấy bàn tay hắn, tay phải ở lòng bàn tay hắn viết: "Tôi không phải giống cái nhân tạo."
Cảm giác tê ngứa từ lòng bàn tay Sino truyền thẳng tới đáy lòng, hắn đột nhiên thu hồi bàn tay để ở bên môi ho nhẹ một tiếng che dấu cảm xúc không nên tồn tại.
Cố Vũ cả người căng thẳng, khẩn trương nhìn hắn, anh ta sẽ xử trí cậu như thế nào?
Sino buông tay, xụ mặt nghiêm túc nói: "Cho dù vẽ tranh lấy lòng ta cũng không được, mặc kệ khóc nháo vẫn là lấy lòng, cậu đều không thể thay đổi chủ ý của ta, ta nhất định phải cùng cậu kết hôn."
Cố Vũ: "......" Đó là cậu đang viết chữ, không phải vẽ tranh!
Cậu nóng nảy, lại muốn cầm tay Sino, Sino lại phá lệ cảnh giác: "Không cho chạm vào ta!"
Cố Vũ cắn cắn môi, ở trước mặt hắn vươn tay, tay phải ở lòng bàn tay bên trái viết từng nét: "Tôi không phải giống cái nhân tạo."
Sino nhìn cậu: "Chậc, chương trình tẩy não thật phiền toái, hiện tại nghe mệnh lệnh của ta, dừng vẽ tranh, xuống xe."
Hắn mở cửa xe, nhanh chóng xuống xe, cúi đầu nhìn xuống bàn tay phảng phất còn lưu lại cảm giác ngứa, nhớ lại một chút vẫn không phát hiện cậu ta vẽ cái gì.
Chương trình vẽ tranh của Lục Nguyên có không gian cải tiến thật lớn.
Lông mày của Cố Vũ nhíu lại, mỗi chữ cậu đều nghiêm túc viết từng nét, theo lý thuyết cho dù lần thứ nhất xem không hiểu, lần thứ hai cũng phải hiểu chứ.
Mặc dù không hiểu tất cả các chữ cũng không nên cho rằng cậu đang vẽ tranh mới đúng.
Cậu đột nhiên nhớ tới thương phẩm thứ hai ở thương thành, 'văn tự'.
Cậu đoán, trước khi mua được thương phẩm, cậu ở thế giới này có lẽ là đứa thất học.
Cửa xe bị mở ra, Sino đứng ở cửa nhìn cậu, đột nhiên khom lưng, một tay đỡ sau lưng cậu, một tay duỗi đến đầu gối cậu, bế cậu từ chỗ ngồi lên.
Cố Vũ kinh ngạc trừng mắt, phản xạ có điều kiện giơ tay đẩy bả vai Sino: Thả tôi xuống dưới!
Tầm mắt Sino sắc bén liếc cậu một cái: "Năng lượng đều không đủ để chống đỡ cậu đi đường, an phận một chút! Không cần lãng phí năng lượng, xử lý thủ tục cần cậu ở trạng thái bình thường."
Hắn ngữ khí nghiêm khắc, Cố Vũ không dám lộn xộn, tay nhẹ nhàng từ trên vai Sino thu hồi, luống cuống đặt ở trên bụng.
Môi cậu giật giật, thần sắc ảo não, nếu cậu có thể nói thì tốt rồi.
Sino đi vế phía tòa nhà, trực tiếp từ thông đạo đặc biệt đi vào thang máy lên tới tầng cao nhất.
Nhân viên công tác sớm đã ở cửa chờ hắn thấy trên tay hắn ôm người thì ngây ngẩn nhưng rất nhanh đã phản ứng lại, khi nhận được tin tức Sino cùng giống cái nhân tạo kết hôn, hắn đã từng khiếp sợ hiện tại đã có thể bảo trì được bình tĩnh: "Nguyên soái, giấy tờ thủ tục đều chuẩn bị tốt."
Sino đi theo nhân viên công tác vào một văn phòng rộng lớn, thả Cố Vũ trên sô pha, ngay sau đó ngồi ở bên cạnh cậu.
Nhân viên công tác lúc này mới thấy rõ diện mạo của Cố Vũ trong mắt chợ lóe kinh diễm, hắn vội vàng thu hồi tầm mắt nói với Sino: "Nguyên soái, các ngài cần phải tới gần một chút."
Sino trực tiếp ôm lấy bả vai Cố Vũ, đầu cũng kề lại gần, tin tức tố thanh đạm dễ ngửi của tuyến thể giống cái chui vào mũi, hắn hô hấp hơi dừng mặt không biểu tình thúc giục nhân viên công tác: "Mau chụp."
Đèn flash chợt lóe, nhân viên công tác nói: "Được rồi, thỉnh chờ một lát."
Sino nhanh chóng buông Cố Vũ ra, hai chân vách chéo dựa vào lưng ghế hai mắt nhắm lại, khắc chế xúc động muốn tới gần Cố Vũ.
Hắn sẽ không bao giờ phun tào người sở hữu đối với giống cái nhân tạo sinh ra phản ứng nữa, lực dụ hoặc xác thật có điểm lớn.
Bất quá, nếu chỉ bằng xúc động sinh lý thú giống cái cũng không kém cỏi chút nào, hắn một chút cũng không có hứng thú!
Cố Vũ đột nhiên phản ứng lại, vừa mới nãy là đang chụp ảnh kết hôn? Cậu nhìn về phía Sino, trong đầu đầy tự hỏi cũng không nghĩ ra biện pháp ngăn cản Sino và cậu kết hôn.
Cậu chỉ có thể xua tay tỏ vẻ cự tuyệt, Sino hiện tại nhắm mắt, trước tiên cậu phải khiến Sino chú ý, Sino mới có thể nhìn thấy cậu xua tay.
Sino nhất định sẽ cho rằng, cậu đang chuẩn bị khóc nháo ồn ào.
"Nguyên soái đã xử lý xong, ký tên lập tức sẽ có hiệu lực." Nhân viên công tác đưa qua hai chiếc nhẫn, phía trên nhẫn có một màn sáng nhỏ cỡ giấy A, trên góc trái là ảnh chụp vừa rồi.
Sino mở mắt, nhận lấy chiếc nhẫn lớn ký tên xuống, sau đó tùy ý đeo lên ngón áp út của tay trái, lại cầm lấy chiếc nhẫn nhỏ hơn đưa cho Cố Vũ, chỉ vào góc phải bên dưới màn sáng: "Ký tên của cậu."
Cố Vũ nhìn màn sáng, chữ ở trên cậu một cái cũng xem không hiểu.
Cậu đoán không sai, cậu quả nhiên thành thất học.
Cậu nhìn Sino mất mát mà lắc lắc đầu, cậu không biết viết chữ nơi này.
Sino thần sắc không vui, trong mắt hắn, Cố Vũ lắc đầu, chính là đang cự tuyệt ký tên, cự tuyệt kết hôn!
Chương trình phản ứng giả thiết quá ngoan cố! Nhìn xem, cho dù nhìn giống giống cái tự nhiên thì thế nào, căn bản nghe không hiểu tiếng người. Chỉ biết dựa theo chương trình giả thiết đem cự tuyệt tiến hành tới cùng!
Hắn nhìn nhân viên công tác, không lại cảnh cáo 'cắt điện', bắt lấy tay Cố Vũ ở trên màn sáng ấn vân tay: "Cậu ấy ấn vân tay là được."
Bởi vì thú giống cái không biết viết chữ, trên thủ tục kết hôn đều là ấn vân tay.
Nhân viên công tác không nói gì, giống cái nhân tạo cũng không phải người không nhất thiết phải ký tên.
Ấn xong vân tay, Sino không buông tay Cố Vũ ra, cố định cổ tay cậu, đeo nhẫn vào ngón áp út tay trái của Cố Vũ.
"Chúc mừng hai vị kết thành bạn lữ." Nhân viên công tác nở nụ cười tiêu chuẩn, chúc phúc nói.
Sino gật gật đầu, ôm Cố Vũ đang cúi đầu nhìn nhẫn lên, bước nhanh ra ngoài.
Cố Vũ lấy lại tinh thần, nhìn nhìn nhẫn, lại nhìn nhìn sườn mặt tuấn lãng của Sino, cậu có loại cảm giác không chân thật, cậu thật sự đã kết hôn? Còn cùng một nam nhân ưu tú kết hôn!
Lúc cậu bị người khác cô lập ghét bỏ, đặc biệt hy vọng có một anh hùng xuất hiện đến giúp cậu, cậu muốn có người để dựa vào.
Sau đó, cậu ý thức được tính hướng của mình và người khác không giống nhau, nội tâm cậu càng sợ hãi, thật cẩn thận không dám bại lộ nửa phần.
Trong lòng cậu bất an, Sino không biết cậu thật sự là nam, hơn nữa điều kiện của Sino quá ưu tú, tuy rằng cậu là người 'bị kết hôn', cậu lại có cảm giác đang lừa hôn, cậu cảm thấy rất có lỗi với Sino.
Gia cảnh của cậu không tốt còn không thể nói được, nghĩ thế nào đều không xứng với Sino.
Sino thả Cố Vũ xuống ghế điều khiển phụ, thấy cậu thần sắc uể oải, nhịn không được nhéo mặt cậu: "Dáng vẻ này thật không vừa mắt, ta mang cậu đi ăn cơm."
Cố Vũ xoa mặt, nghiêng đầu lặng lẽ nhìn Sino lái xe, sắc mặt ửng đỏ, người nam nhân này thật tốt. Cho dù anh ta tưởng cậu là giống cái nhân tạo nhưng vẫn dẫn cậu đi ăn cơm.
Sino cảm nhận được tầm mắt của Cố Vũ khắc chế ý tưởng muốn quay đầu. A, không có biện pháp thay đổi việc đã kết hôn lại tự động mở ra hình thức lấy lòng?
Không thể không nói, giống cái nhân tạo thật đúng là trí năng!
Hắn trong lòng có chút ảo não, không phải đã sớm nghĩ tốt, kết hôn cùng giống cái nhân tạo, sau đó quăng đến một bên mặc kệ? Hiện tại còn muốn giúp cậu ta bổ sung năng lượng!
Chỉ có lần này thôi!
Hôm nay tình huống đặc biệt, tóm lại là ngày kết hôn. Hơn nữa ba ngày kế tiếp giống cái nhân tạo đều phải bảo trì năng lượng sung túc, cùng nhau ứng phó 'kỳ sinh sản' của tân hôn bạn lữ.
Về sau hắn sẽ không bao giờ quản nữa. Trực tiếp ném tới một bên kêu vòng tròn lớn chuẩn bị đồ ăn cho cậu ta, cho dù luôn bị cắt điện cũng không thay đổi!
Sino nghĩ tốt xong, thần sắc bình tĩnh lại, lái xe đến một nhà hàng trang hoàng hoa lệ, dừng xe tại chỗ đỗ xe dành cho khách quý.
Tác giả có lời muốn nói: Cảm ơn duy trì (づ ̄ ̄)づ╭?~
Lục Nguyên: Nguyên soái, ngài suy xét thật toàn diện, tới công ty chúng tôi làm kế hoạch đi!