Edit & Beta: Tiểu Vu
Tầm mắt của Sino từ áo tắm dài nghiêm mật trên người Cố Vũ đảo qua.
Đây là áo ngủ đặt ở phòng tắm, là size của hắn rất lớn, hai vạt áo tắm giao điệp cơ hồ đem Cố Vũ vây quanh một vòng bao đến kín mít.
Hắn thật là quá không cẩn thận, hắn cư nhiên quên mua áo ngủ cho tiểu bạn lữ!
Hắn nhìn hai má Cố Vũ đỏ bừng, ánh mắt hơi tối: "Cậu nên nghỉ ngơi, không ngủ được sao? Ta có thể bồi cậu."
Ngón tay của Cố Vũ đột nhiên cuộn tròn sờ nhẹ cửa một chút.
Cậu buông tay ra, nhanh chóng đánh chữ trả lời: "Không phải, tôi đang xem tin tức thông báo tuyển dụng."
Sino thấy cậu rõ ràng đang hoảng loạn lại ngoan ngoãn giải thích, trong lòng nhũn ra, duỗi tay muốn xoa đầu cậu.
Lúc bàn tay của Sino sắp đụng tới chính mình, Cố Vũ vội vàng lùi về sau một bước lại bởi vì chân mềm, tự vướng vào chân mình cả người ngã về phía sau.
Đôi mắt cậu trợn to, trái tim kinh hoàng nhảy.
Sino phản ứng cực kỳ nhanh chóng một phen ôm lấy eo cậu, đem người vững vàng ôm vào trong ngực.
Cố Vũ chỉ cảm thấy mùi hương kỳ lạ này càng đậm, cậu đẩy bả vai Sino ra, lại bị Sino ôm càng chặt.
Giọng Sino trầm thấp, ngón tay nhẹ vỗ về sườn cổ của Cố Vũ: "Mùi hương tin tức tố tuyến thể cậu ngày càng nồng."
Cố Vũ bỗng chốc mở to hai mắt, một loại cảm giác chưa bao giờ từng có đánh úp cậu, thân thể cậu nháy mắt căng chặt, nếu cậu có thể phát ra tiếng, tuyệt đối sẽ phát ra thanh âm mất mặt.
Cậu cắn môi dùng sức lớn hơn nữa đẩy hắn ra.
Sino hít sâu, ôm Cố Vũ đến mép giường để cậu ngồi, sau đó mới buông cậu ra.
Tay Cố Vũ nắm lấy khăn trải giường thở dốc, thập phần may mắn lúc này đang ngồi, bằng không cậu có khả năng không có biện pháp đứng vững.
Sino lùi về phía sau hai bước, vuốt thật mạnh tóc về sau đầu một chút: "Cậu...... Có phải sắp đến kỳ phát tình hay không?"
Cố Vũ trừng mắt nhìn hắn, ba chữ này cậu rất quen thuộc nhưng có liên quan đến nó chưa bao giờ là nhân loại.
Cậu lắc đầu, nghĩ nghĩ đánh chữ: "Không phải, tôi chỉ là, ngửi được một loại mùi hương rất kỳ lạ, anh dùng nước hoa gì vậy?"
Sino nhìn chằm chằm cậu: "Ta không dùng nước hoa, ta nghĩ mùi hương mà cậu nói là mùi hương tuyến thể của ta."
Hắn ngay lập tức hiểu được nguyên nhân, nghĩ đến cảnh tượng không lâu trước đây, thân thể phảng phất thoáng chạy qua dòng điện nhỏ, hắn duy trì vẻ mặt đứng đắn không dấu vết mà kéo kéo vạt áo ngủ.
Hắn tắm rửa xong, nằm im lặng xem tin tức thì thấy tiểu bạn lữ online, suy nghĩ liền bay đến trên người tiểu bạn lữ.
Nghĩ đến tiểu bạn lữ ở ngay dưới lầu, nghĩ đến hai người từng nằm trên giường của hắn cùng nhau ngủ, nghĩ tới hắn dán tiểu bạn lữ phóng thích, nghĩ đến cuối cùng hắn nhịn không được đi phòng tắm.
Sau khi thả lỏng, hắn thần thanh khí sảng mà thay một bộ áo ngủ, vốn dĩ chuẩn bị trực tiếp đi ngủ lại thấy tiểu bạn lữ còn online liền nhịn không được xuống lầu.
Hắn mới phóng thích không lâu, mùi hương tuyến thể còn chưa biến mất cũng khó trách vẫn chưa tiếp xúc mà tiểu bạn lữ đã có thể ngửi được.
Ánh mắt Sino càng thêm thâm trầm nhìn vào mắt của Cố Vũ, phảng phất có thể đem người xuyên qua: "Cậu có phản ứng với mùi hương tuyến thể của ta tức là độ phù hợp của chúng ta rất cao."
Cố Vũ ngẩn người, sau khi hiểu được vừa xấu hổ vừa quẫn bách, lùi về phía sau.
Sino thấy cậu như vậy, thở nhẹ một hơi: "Ngủ đi, ta đã hỏi bác sĩ Tần, gần bệnh viện bọn họ có trung tâm giải trí đang tuyển người, rất hợp với cậu, ngày mai ta mang cậu đi xem."
Trong lòng Cố Vũ ấm áp, cậu không nghĩ tới Sino sẽ giúp cậu tìm việc làm.
Cậu đánh chữ "Ừ," ngẩng đầu nhìn Sino, ánh mắt cảm kích, "Cảm ơn anh."
Sino đi rồi, Cố Vũ mới chậm rãi thả lỏng lại, cậu bò lên giường nằm duỗi tay sờ sờ sườn cổ, cảm giác với trước kia hoàn toàn không giống nhau, làn da chỗ này trở nên mẫn cảm rất nhiều.
Cậu nghĩ đến cảm giác khi Sino đụng vào, tim đột nhiên đập mạnh lên.
Cậu đỏ mặt duỗi tay tắt đèn quyết định không miên man suy nghĩ nữa, đi ngủ sớm một chút.
Buổi sáng hôm sau, Cố Vũ vừa mở mắt ra, trong đầu vang lên âm thanh máy móc quen thuộc: "Chúc mừng người giao dịch, kỳ thích ứng thân thể ở thế giới mới kết thúc, thân thể khỏe mạnh là tiền đề thực hiện ước mơ, mời cố gắng thu thập giá trị hảo cảm ~"
Cố Vũ chớp chớp mắt, ở trong đầu dò hỏi: "?"
"Là tôi."
Cố Vũ ngồi dậy, nhớ lại nhắc nhở vừa rồi: "Kỳ thích ứng thân thể là gì?"
"Lúc trước tôi đã nói với cậu vì thích ứng với thế giới này, thân thể của cậu đã xảy ra biến hóa, kỳ thích ứng là chỉ quá trình thân thể của cậu thích ứng với biến hóa, hiện tại thân thể của cậu đã hoàn toàn thích ứng với thế giới này."
lại tốt bụng bổ sung: "Sau này phơi ánh nắng mặt trời, cậu sẽ không lập tức đầu váng mắt hoa, đương nhiên phơi nhiều vẫn sẽ bị cảm nắng, chuyện này có quan hệ với thể chất. Tóm lại, toàn bộ biến hóa đều là làm cậu và người thế giới này giống nhau."
Cố Vũ nghĩ đến chuyện Sino hỏi tối hôm qua, trong lòng cả kinh: "Tôi cũng có kỳ phát tình?"
: "Đúng vậy."
Cố Vũ ngơ ngẩn: "Kia, tôi cũng có thể biến thành động vật?"
: "...... Không nhất định, tôi đã nói rồi, thân phận của cậu ở thế giới này là đặc biệt, cụ thể cần chính cậu đi tìm hiểu."
Cố Vũ phỏng đoán, đặc biệt là chỉ cậu - giống cái tự nhiên không thể thay đổi sang hình thái động vật?
"Cảm ơn cậu, tôi đã hiểu."
: "Không khách khí."
Cố Vũ rửa mặt xong, thay một thân quần áo hưu nhàn sạch sẽ, rời đi phòng ngủ.
Mới ra phòng ngủ, đã thấy Sino đi về phía cậu, Sino mặc áo ba lỗ màu đen và quần đùi vận động, thân thể cao lớn rắn chắc, tràn ngập lực lượng.
Trên người hắn có không ít mồ hôi, Cố Vũ vừa thấy liền biết hắn vừa mới rèn luyện xong.
"Buổi sáng tốt lành." Sino cười nói, nhìn tiểu bạn lữ từ trên xuống dưới một lần.
Quần áo màu trắng sấn đến tiểu bạn lữ mềm như bông, Sino cảm thấy bế cậu lên khẳng định rất thoải mái.
Bước chân Cố Vũ dừng lại, nghĩ đến phản ứng tối hôm qua nhất thời không dám tiến lên, nếu bây giờ mà giống ngày hôm qua thì quá ngượng ngùng rồi.
Sino chạy hai ba bước đến trước mặt cậu: "Sao vậy?"
Hơi thở giống đực lập tức đánh úp tới, sắc mặt Cố Vũ ửng đỏ, cậu lại ngửi thấy mùi hương tối hôm qua nhưng cực nhạt hơn nữa rất ôn hòa, cậu không có bất luận cảm giác không khỏe nào.
Cậu thở phào nhẹ nhõm, cười lắc đầu, đánh chữ: "Không có chuyện gì."
Sino đảo qua gương mặt ửng đỏ của cậu, nhướng mày, đưa mắt nhìn người mình, vén áo lên giống như vô tình lau mồ hôi trên cổ.
Tám khối cơ bụng lộ ra, không tiếng động chứng tỏ sự mạnh mẽ của chủ nhân nó.
Cố Vũ nhìn cơ bụng của hắn, ánh mắt vừa tán thưởng vừa hâm mộ, một giọt mồ hôi từ ngực trượt xuống lướt qua cơ bụng biến mất ở lưng quần.
Hầu kết Cố Vũ khẽ nhúc nhích mạc danh cảm thấy miệng khô lưỡi khô, lập tức dời đi tầm mắt.
Trong mắt Sino hiện lên ý cười, nhìn lỗ tai cậu đỏ lên, buông áo xuống: "Ta đi tắm, cậu đi ăn cơm trước đi."
Cố Vũ vội vàng gật đầu, cúi đầu lướt qua Sino, nhanh chóng đi về phía phòng ăn.
Cậu ngồi bên bàn ăn, trong đầu lần nữa hiện lên cảnh tượng vừa rồi, thân thể nam nhân cường tráng không có một tia thịt thừa là dáng người cậu thích nhất.
Ngón tay cậu nắm chặt, cậu cư nhiên trong nháy mắt rất muốn duỗi tay sờ.
Nghĩ đến đây, tim cậu đập càng nhanh, sắc mặt đỏ ửng cúi đầu yên lặng giáo huấn chính mình.
Sino đi vào phòng ăn thấy dáng vẻ này của cậu, thần sắc bắt đầu bối rối.
Bộ dạng tiểu bạn lữ thẹn thùng rất đáng yêu nhưng nếu vẫn luôn như vậy hắn chẳng phải muốn thành Ninja rùa?
Hắn nghiêm túc tự hỏi một lát, trong lòng có chú ý, thẹn thùng là bởi vì chưa quen, số lần nhiều thì sẽ quen.
"Tại sao không ăn, không hợp khẩu vị?" Hắn ôn hòa hỏi.
Cố Vũ lắc đầu, liếc hắn một cái, đánh xuống hai chữ: "Đợi anh."
Tâm Sino vừa động, rõ ràng chỉ là hai chữ lại làm hắn sinh ra cảm động từ đáy lòng.
Hắn cười nói: "Không sao, cậu đói bụng thì ăn trước cũng được."
Trước mắt Cố Vũ nhanh chóng hiện lên nhắc nhở 'hảo cảm +', cậu cười cười, cầm muỗng ăn cháo.
Cậu vừa ăn bữa sáng vừa mở ra hệ thống xem xét, ngay khi nhìn đến 'tổng giá cảm trị hảo cảm ', ngẩn người.
Mua văn tự tiêu phí toàn bộ giá trị hảo cảm của cậu, giá trị còn thừa nguyên bản là , tính cả giá trị vừa rồi hẳn là mới đúng.
Cậu nhìn về phía bảng biểu, không có tăng số tên, chỉ là sau tên của Sino từ biến thành , nhiều giá trị.
Cậu ngẩn người, nói vậy là thời điểm cậu không chú ý, giá trị hảo cảm của Sino đối với cậu tăng lên hơn nữa vừa rồi còn thêm giá trị, vừa lúc là .
Cậu nhìn về phía Sino, Sino lập tức nhìn về phía cậu: "Sao vậy?"
Cố Vũ lắc đầu, cười cười với hắn, tiếp tục ăn bữa sáng.
Hai người mới vừa ăn bữa sáng xong, vòng tròn lớn đã di chuyển tới phòng ăn thông báo: "Nguyên soái, bác sĩ Tần tới chơi."
Ba người ngồi xuống trên sô pha, Tần Sênh đánh giá sắc mặt của Cố Vũ thấy khí sắc của cậu tốt liền nói thẳng: "Trung tâm giải trí là bạn của tôi mở, hắn đang tuyển công nhân khu giải trí, nghe nguyên soái nói cậu biết thổi sáo?"
Cố Vũ gật đầu.
Tần Sênh cười nói: "Thật lợi hại. Cương vị bọn họ trống có liên quan với âm nhạc, chủ yếu là quản lý truyền phát tin khu âm nhạc giải trí, thuận tiện chăm sóc khách hàng."
Cố Vũ nghĩ nghĩ đánh chữ dò hỏi: "Khách hàng cần tiếp xúc là ai?"
Tần Sênh: "Đều là thú giống cái thành niên, bọn họ rất thông minh không cần phải nói dùng động tác chỉ thị là bọn họ đại khái có thể hiểu."
Đôi mắt Cố Vũ hơi sáng, công tác này cậu hẳn là có thể đảm nhiệm, cậu đã quen với hai thú giống cái, ấn tượng đối với thú giống cái rất tốt.
Cậu đánh chữ: "Tôi muốn đi phỏng vấn thử xem."
Tần Sênh: "Không vội, bọn họ phỏng vấn đều xếp ở buổi chiều, chút nữa tôi phải đi bệnh viện đi làm, địa chỉ tôi sẽ gửi cho nguyên soái, cậu ấy sẽ chở cậu đi."
Cố Vũ không nghĩ tới hắn còn phải đi làm, vội vàng nói cảm tạ, có chút ngượng ngùng nói: "Làm phiền anh."
Tần Sênh cười nói: "Không phiền đâu, chuyện nhỏ không tốn sức gì, tôi đi trước."
Hắn tự mình tới là muốn nhìn tình huống của Cố Vũ một chút, nếu thân thể cậu ấy không tốt hắn chuẩn bị khuyên Cố Vũ nghỉ ngơi trước.
Tần Sênh đi rồi, Sino mở official website trung tâm giải trí ra cho Cố Vũ xem: "Nơi này cách biệt thự không xa, cách một con phố chính là bệnh viện trung ương rất thuận tiện."
Hắn vẻ mặt vừa lòng, tất cả khách hàng trung tâm giải trí đều là thú giống cái, công việc cũng không mệt rất hợp với tiểu bạn lữ!
Cố Vũ nhìn kỹ trang chủ của trung tâm, bên trong có rất nhiều ảnh chụp chung với khách hàng, khi nhìn đến bên trên có rất nhiều xưng hô xa lạ cậu mới nhớ tới, cách gọi hình dạng thú giống cái ở nơi này và hiện đại không giống nhau!
Vì thế, Cố Vũ xem bách khoa toàn thư thú giống cái vượt qua một buổi sáng.
Buổi chiều hai giờ, Sino lái xe chở theo Cố Vũ đi phỏng vấn.
Xe dừng lại ở bãi đỗ xe của trung tâm giải trí, Cố Vũ từ trong tư liệu hoàn hồn, đưa mắt nhìn ra ngoài, đánh chữ: "Tôi tự mình đi vào là được."
Danh tiếng của Sino ở Diệu Huy Tinh quá cao, đi vào cùng anh ta quá dẫn người chú ý.
Sino nói: "Ta vào với cậu."
Cố Vũ lắc đầu: "Tôi có thể đi một mình, anh đi về nghỉ ngơi trước đi, tôi vừa mới tra thử gần đây có trạm giao thông công cộng."
Nếu phỏng vấn thành công, cậu có khả năng mấy tiếng sau mới có thể về.
Sino lập tức nói: "Không được, ta có thể không đi vào với cậu nhưng ta phải đón cậu, cậu không quen thuộc thành Diệu Huy, ta không yên tâm."
Hắn xác thật không thích hợp đi phỏng vấn cùng Cố Vũ.
Cố Vũ nghĩ nghĩ, gật đầu: "Được, nếu phỏng vấn thành công, tôi có khả năng sẽ làm quen cương vị một chút, tôi tan làm sẽ thông tri cho anh."
Sino cười đáp ứng.
Tác giả có lời muốn nói: Cảm ơn duy trì (づ ̄ ̄)づ╭?~
=================
Editor: Mau khen tui đi, thấy tui siêng chưa ( •̀ᄇ• ́)ﻭ✧