Edit & Beta: Tiểu Vu
Cố Vũ ngồi ôm chân, trong phòng rất yên tĩnh, động tĩnh rất nhỏ đều có thể nghe được, cậu nghe được tiếng quần áo của Sino cọ xát, toàn thân cậu bắt đầu căng chặt.
Phòng lại khôi phục yên tĩnh, cậu không biết Sino đang làm gì mà lại không tạo thành bất luận một tiếng động nào.
Cố Vũ trộm thở phào nhẹ nhõm, sau khi suy nghĩ thoáng thả lỏng mùi hương thanh đạm chui vào khoang mũi, loại mùi hương này giống với mùi hoa nhài rồi lại có chút không giống mang theo dụ hoặc.
Cậu nghi hoặc nghiêng nghiêng đầu, mùi hương cách cậu rất gần, phảng phất từ trên người cậu phát ra, cậu nhớ rất rõ ràng sữa tắm ở phòng khách có mùi hương cỏ xanh tự nhiên rất nhạt, rất thoải mái thanh tân, không phải như thế này.
Có lẽ là mùi hương sữa tắm của Sino!
Vừa nghĩ tới, cả người đột nhiên bị một người ôm lấy từ phía sau, giọng Sino cơ hồ dán vào tai trái của cậu: "Muốn ta giúp đỡ không?"
Cố Vũ chấn kinh, thân thể phản xạ có điều kiện giật bắn về sau nhưng phía sau lại bị thân thể cường tráng của Sino ngăn cản, lưng cậu dán trước ngực Sino chỉ cần cậu thoáng lui về phía sau một chút thì cậu sẽ không thể nhúc nhích nữa.
Cậu kinh hoảng quay đầu, môi cọ qua cằm của Sino, cậu trợn tròn đôi mắt, đầu lùi về sau trái tim nháy mắt bắt đầu kinh hoàng, cậu cương mặt đối mặt với Sino.
Ánh mắt Sino hơi trầm, xúc cảm chạm qua thật nhẹ thật mềm, hắn chưa bao giờ cảm nhận được cái gì mềm mại như vậy.
Hắn bình ổn tâm thần, vỗ vỗ vai phải của Cố Vũ, tầm mắt hướng phía dưới người cậu nhìn lướt qua: "Cậu có thể tự giải quyết không? Ta có thể giúp cậu."
Cố Vũ ý thức được ý của hắn, quẫn bách đến cực điểm lắc đầu, xoay đầu, cằm đặt ở đầu gối khiến cơ thể mình co càng chặt.
Cậu cầm tay Sino đang đặt trên vai phải bỏ xuống, sau đó nhanh chóng buông ra ôm chân của chính mình.
Sino nhìn tay mình bị bỏ xuống, lại nhìn Cố Vũ đã khôi phục tư thế cũ.
Hắn lại bị từ chối? Tại cách dỗ của hắn không đúng?
Đôi mắt hắn híp lại, không đúng!
Tinh Võng đã nói qua, thời điểm lại thân cận giống cái nhân tạo sẽ không cự tuyệt. Cái này rất dễ hiểu, dù sao cũng là sản phẩm giải trí, cự tuyệt người sở hữu một lần lại một lần sẽ khiến chủ nhân rất mất hứng.
Sino trầm tư một lát, hồi tưởng lại đoạn điện ảnh ngắn trong lúc vô ý xem qua ở chỗ phó quan, trong mắt tinh quang chợt lóe.
Hắn lại lần nữa dán lên phía sau lưng của Cố Vũ, tay cũng nhẹ nhàng chạm vào vai phải Cố Vũ , tiến đến bên trái cậu nhẹ giọng nói: "Cậu giận à? Ta làm không tốt chỗ nào, cậu nói cho ta, ta sẽ sửa."
Cố Vũ khiếp sợ quay đầu, không hiểu ra sao mà nhìn Sino, cậu lắc lắc đầu.
Sino rất tốt, tuy rằng anh ta nghĩ cậu là người máy nhưng vẫn mua quần áo cho cậu, còn cho cậu ăn.
Sino đánh giá thần sắc của cậu, cười cười: "Không có chỗ không tốt à?" Tay hắn từ trên vai cậu di chuyển xuống, "Vậy tại sao không cho ta giúp cậu?"
Cố Vũ cầm lấy bàn tay đã trượt đến bụng cậu ném qua một bên, chân từ cong lên đổi thành quỳ xuống, sắc mặt ửng đỏ bò về phía trước.
Tay trái của Sino dùng lực ngăn lại động tác muốn bỏ chạy của cậu, ánh mắt hắn khẽ biến: "Còn chưa tới giờ, đừng quậy."
Cố Vũ cắn cắn môi, cậu căn bản không có quậy! Cậu chỉ là muốn an tĩnh trong chốc lát!
Cậu dừng lại động tác bò ra bên ngoài, tay trái vẫn duy trì tương giao với Sino, thân thể lại tận khả năng cách xa Sino một chút.
Sino duỗi tay trái nắm lấy tay cậu nằm thẳng ở trên giường, duỗi tay cầm gối đầu lót ở sau đầu nhìn chằm chằm Cố Vũ một lát, lại lần nữa mở ra thiết bị đầu cuối, tiến vào diễn đàn người sở hữu giống cái nhân tạo.
Liến mắt xem qua các thiếp mời trong diễn đàn, hai chữ là có thể khái quát tất cả: Khoe khoang.
Khoe khoang giống cái nhân tạo nhà mình cỡ nào đẹp, cỡ nào hiểu ý, cỡ nào thông minh, cỡ nào mê người......
Sino theo thứ tự độ hot click mở thiếp mời nhanh chóng nhìn sơ một lần, xinh đẹp, thông minh, chọc người thích, giống như đúc bạn lữ của hắn.
"Trời ạ, tôi chưa bao giờ nghe qua thanh âm êm tai như thế, cậu ấy đều không cần làm gì chỉ cần mở miệng, tôi có thể nháy mắt cao trào, kỹ thuật của Lục Nguyên quá trâu bò, tôi thường thường hoài nghi Lục Nguyên cho tôi một cái giống cái tự nhiên!"
"Nằm mơ, bán cả Lục Nguyên cũng không mua được giống cái tự nhiên, bất quá thanh âm xác thật dễ nghe, Lục Nguyên bố trí âm thanh rất lợi hại, tôi suy đoán bọn họ dùng thanh tuyến của giống cái tự nhiên làm mẫu tạo thành thanh âm của giống cái nhân tạo."
Sino nhìn đến cuối cùng, phát một thiếp mời, 'Lão đại': "Có giống cái nhân tạo nhà ai không nói được không?"
Lập tức liền có người hồi phục: "Huynh đệ, không phải cậu tiếc tiền bị lừa mua sản phẩm giả đó chứ? Giọng nói là một trong hai điểm ấn tượng nhất, nếu thật sự là chính phẩm nhanh tìm chính phủ sửa chữa sau đó đòi bồi thường đi."
"Thật đáng thương, giống cái nhân tạo không biết nói, nghĩ đến chỉ số thông minh không cao, chắc hẳn rất nhàm chán?"
Sino nhíu mày, 'Kão đại': "Không, cậu ấy rất thông minh, cho dù không thể nói,l cũng có thể dùng thủ thế để biểu đạt ý tứ, rất đáng yêu!"
"Lão đại huynh đệ, đừng ngu như vậy được không? Gật đầu lắc đầu xua tay động tác đơn giản như vậy, nếu không có ngôn ngữ phối hợp biểu đạt ý tứ như thế nào được?"
"Huynh đệ có phải hay không chịu kích thích muốn an ủi chính mình? Nếu tiếc tiền bị lừa cũng chỉ có thể nhận mệnh, cứ xem như là đóng thuế chỉ số thông minh đi, nếu thật là chính phẩm thì tìm phía chính phủ đi!"
"Tôi dám khẳng định, cậu tuyệt đối mua sản phẩm giả, Lục Nguyên phục vụ chu đáo, nếu giống cái nhân tạo không biết nói mà lại không có nhân viên cửa hàng cưỡng chế mang về xưởng sửa chữa, sao có thể bán đi?"
Lục Nguyên trả lời khách hàng: "Cảm ơn mọi người đã tín nhiệm công ty chúng tôi, công ty chúng tôi xác định không có bán ra bất luận giống cái nhân tạo nào không nói được, nếu sau khi mua sắm xảy ra trục trặc mời đến trong tiệm kiểm tra, trong thời gian bảo trì sẽ được sửa chữa miễn phí."
Tầm mắt Sino rơi xuống trên người Cố Vũ đã khôi phục tư thế ôm chân, biết nói chuyện à?
Hắn nguyên bản cảm thấy, an an tĩnh tĩnh rất làm cho người ta thích nhưng nhìn bình luận của nhóm người sở hữu, hắn lại có điểm chờ mong, nếu giống cái nhân tạo nhà hắn có thể nói, thanh âm sẽ như thế nào?
Không đúng, hắn lấy lại tinh thần, hiện tại nên suy xét rốt cuộc giống cái nhân tạo nhà hắn có phải là thật hay không!
Hắn nghĩ nghĩ, lại lần nữa hồi phục: "Giống cái nhân tạo sẽ cự tuyệt chủ nhân tới gần?"
"Vấn đề này có thiếp mời chuyên môn thảo luận qua, người sở hữu đã chia sẻ loại hình giống cái nhân tạo khác nhau khi người sở hữu thân cận có phản ứng khác nhau, có mấy loại sẽ cự tuyệt, chỉ cần ngài dụ dỗ rất nhanh sẽ ngọt ngào với ngài."
"Huynh đệ vừa nhìn chính là người mới sở hữu đừng sợ, bỏ tiền giá cao mua, dỗ dỗ thì thế nào? Phản ứng của cậu ấy sẽ làm cậu cảm giác càng ngọt ngào nha."
"Loại thiết kế này thật sự quá nhân tính hóa, tôi mỗi ngày đều tự nói cho chính mình, nhà tôi chính là giống cái tự nhiên!"
"Kỹ thuật của Lục Nguyên xác thật lợi hại, hy vọng tiếp tục nỗ lực, biểu tình động tác càng thêm tự nhiên một chút, nếu có hành động càng nhân tính hóa càng tốt, nói chung không thể không nói người sở hữu giống cái nhân tạo cơ bản thời gian càng lâu, cảm giác giả càng nặng."
"Cái này rất bình thường, rốt cuộc chương trình phục chế là cố định, hoàn cảnh giống nhau phản ứng giống nhau như đúc, không giống người có thể chuẩn xác phân tích hoàn cảnh làm ra phản ứng khác nhau. Các huynh đệ, không cần đi vào quá sâu."
"Tôi cảm thấy khó chịu, tại sao lại nói thực tế như vậy đã quên khẩu hiệu của chúng ta là gì sao? Cậu ấy chính là giống cái tự nhiên!"
Sino nhướng mày, đáp lời người sở hửu giống cái nhân tạo cơ bản: "Chương trình của cậu không nâng cấp sao? Nói thật, nếu không phải biết cậu ấy là giống cái nhân tạo, từ hành động căn bản nhìn không ra cậu ấy là nhân tạo."
"Huynh đệ, chương trình của tôi vẫn luôn là mới nhất, cậu nhìn không ra, chỉ có thể nói cậu quá trẻ tuổi."
"Có lẽ bởi vì là tay mới, tâm tình quá kích động bỏ qua rất nhiều chi tiết, hưởng thụ tốt loại thời điểm này đi, chờ tỉnh táo lại liền không có ngọt ngào như vậy, có loại cảm giác giống cái tự nhiên biến thành người giả."
Sino hồi tưởng một chút trường hợp ở chung với Cố Vũ: "Không, toàn bộ chi tiết ta đều nhớ rất rõ ràng, không lâu trước đây, cậu ấy còn tưởng rằng ta phát sốt, nhón chân lấy khăn lông chườm trán cho ta."
"Tại sao tôi lại không tin?"
"Không tin +."
"Tôi đột nhiên có điểm tò mò, còn có hành động gì khác làm cậu cảm thấy rất chân thật?"
Sino không chút nghĩ ngợi đánh ra một loạt chữ: "Bị đụng tới sẽ mặt đỏ, sẽ phóng thích mùi hương tuyến thể giống cái, ăn cơm sẽ lựa xương cá, sẽ vuốt lông cho nguyên hình của ta, thay quần áo sẽ tắm rửa, còn sẽ làm người máy quản gia mua quần lót, cậu ấy không biết nói nhưng sẽ khoa tay múa chân hình dạng quần lót......"
Hắn đem trả lời gửi đi, ánh mắt híp lại, toàn bộ mọi việc đặt cùng một chỗ càng khiến đáng nghi hơn.
"Cái này cũng quá giả đi!"
"Thời gian không còn sớm, tắm rửa ngủ, trong mộng cái gì đều có."
"Cái này nếu là thật sự, nói cho tôi cậu mua loại nào vậy, tôi cũng phải đi mua."
"Đúng vậy, tuy rằng không tin nhưng vẫn là ôm một tia hy vọng, cầu kích cỡ!"
"Tuyệt đối là giả, trước mắt chỉ có giống cái nhân tạo hệ liệt loại G mới nhất là có thể chuyển hóa đồ ăn thành năng lượng, không khéo, tôi mới mua không lâu, động tác lưu sướng độ rất cao nhưng lựa xương cá gì đó thì không tồn tại, cậu ấy có thể mặt không đổi sắc đem xương cá đều ăn."
"Ha ha, chân thật, dù sao cũng là nhân tạo cũng không sợ hóc xương cá."
"Lục Nguyên nhưng thật ra có thể suy xét lão đại nói một chút, chế tạo ra giống cái nhân tạo như vậy sẽ có vẻ càng chân thật nha!"
"Tỉnh tỉnh đi, lại nói tiếp đây là việc rất nhỏ nhưng trên thực tế đối với độ tinh tế của máy móc yêu cầu rất cao."
Sino nhìn bình luận trầm tư một hồi lâu, đóng lại thiết bị đầu cuối.
Hắn nhìn về phía Cố Vũ, mới phát hiện Cố Vũ không biết khi nào ngủ rồi vẫn duy trì tư thế ngồi ôm chân, hô hấp rất nhẹ.
Nếu như lúc trước, hắn khẳng định sẽ cho rằng Cố Vũ tiến vào trạng thái chờ nhưng hiện tại hắn mạc danh cảm thấy Cố Vũ đang ngủ.
Hắn theo bản năng thả nhẹ động tác, nhìn thời gian đã hơn giờ, hắn buông tay trái ra đẩy ngã Cố Vũ, khiến Cố Vũ lấy tư thế thoải mái nằm thẳng ở trên giường.
Cố Vũ nhíu nhíu mày, xoay người nằm nghiêng, quay mặt về phía Sino, rút tay về gối ở dưới mặt, rất nhanh mày lại giãn ra.
Thật đáng yêu, Sino nghĩ thầm.
Hắn từ bỏ ý muốn đi tắm rửa, nằm ở bên người Cố Vũ ở trong đầu suy tư thật lâu, dần dần chìm vào giấc ngủ.
Cố Vũ bị nghẹn tỉnh, cậu mơ mơ màng màng rời giường, lúc nhìn đến Sino suy nghĩ thanh tỉnh trong chớp mắt nhưng không kịp nghĩ nhiều bước nhanh đi vào buồng vệ sinh.
Cậu đi vệ sinh xong, lại rửa sạch tay rồi mới đi ra nhà vệ sinh, cậu vừa đi ra đã đối mặt với tầm mắt của Sino.
Cậu theo bản năng cười cười với Sino, chào buổi sáng tốt lành, cảnh tượng tối hôm qua đột nhiên hiện lên trong đầu cậu, sắc mặt cậu dần dần đỏ lên, quẫn bách dời tầm mắt.
Nghi ngờ trong lòng Sino càng nặng, giống cái nhân tạo cũng cần đi vệ sinh? Thức ăn nước uống không phải đều chuyển hóa thành năng lượng sao?
Tác giả có lời muốn nói: Cảm ơn duy trì (づ ̄ ̄)づ╭?~
====================
Editor: Buồn rớt nước mắt được ít lượt bình chọn quá(πーπ), bộ tui edit tệ lắm sao? Trái tim tổn thương quá QAQ. Thôi tui lại lặn đây╭(╯^╰)╮