Tinh Tế Tu Yêu

chương 18: hóa yêu

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Thanh Dương lê từng bước về phía tinh hạm, từ trong khe hở nhỏ chui vào, phía dưới tinh hạm là một mỏ năng lượng thạch cao cấp thật lớn với đầy đủ tất cả các loại thuộc tính.

Năng lượng thạch là loại khoáng thạch rất quy hiếm nên có thể nói Thanh Dương là khế ước thú đầu tiên có thể đối mặt với nhiều năng lượng thạch như vậy. Trên không trung quanh mỏ năng lượng thạch có từ trường quấy nhiễu các loại hệ thống máy móc, mà trên mặt đất lại có cơ hồ bảo hộ thú. ( tinh hạm là do vẩn thạch va chạm nên mới rơi xuống, chứ không phải là do hệ thống máy móc tìm kiếm hướng dẫn hạ cánh, chỉ có thể nói tinh hạm thật sự rất xui xẻo.)

Bảo hộ thú dựa vào năng lượng thạch để tồn tại, chúng nó cũng không tiêu hao năng lượng thạch, nhưng chúng nó không cho phép người ta cướp đi nguồn sinh tồn của nó. Tất cả những kẻ muốn chiếm đoạt năng lượng thạch cao cấp, phần lớn đều phải đi dạo gần địa ngục rất nhiều lần, giết chết vài bảo hộ thú rồi mới đoạt chút năng lượng thạch chạy đi chứ khó mà lấy được lượng năng lượng thạch lớn.

Mà Thanh Dương đang trọng thương lúc này lại trùng hợp một mình một báo xông thẳng vào thiên đường của khế ước thú, cũng nắm chắc cơ hội duy nhất có thể cứu mạng hắn.

Thanh Dương gian nan vươn ra hai móng vuốt đè lên viên năng lượng thạch không biết là thuộc tính gì.

Trên thực tế việc này cực kỳ nguy hiểm đối với khế ước thú, một khối năng lượng thạch có thuộc tính không hợp đối với thân thể nếu hấp thụ sẽ mang đến thương tổn cực lớn, vạn nhất hấp thụ nhầm hai khối năng lượng thạch có thuộc tính xung đột với thân thể, thì khi ba loại thuộc tính năng lượng đấu đá nhau đến khế ước thú cấp cũng không thể thừa nhận chứ không nói đến Thanh Dương.

Nhưng Thanh Dương là một khế ước thú đặc biệt, nguyên bản thuộc tính của liệt báo là hồng sắc, là biểu hiện của thuộc tính hệ hỏa, mà hắn bởi vì bẩm sinh đột biến gien toàn thân là màu trắng, thân thể hoàn toàn không có bất luận thuộc tính gì, có thể hấp thụ tất cả các thuộc tính năng lượng, thậm chí khi năng lượng tiến vào trong cơ thể hắn đều sẽ trở thành năng lượng vô thuộc tính, cho nên hắn mới có thể hấp thụ vòng bảo hộ năng lượng của Hoa Thiên Vũ sau đó lại hấp thụ vòng bảo hộ của chiến sĩ cơ giáp kia.

Lúc này loại thuộc tính năng lượng thạch thông qua chân trước Thanh Dương biến thành năng lượng vô thuộc tính cùng rót vào trong cơ thể hắn, đồng thời huyết quang quỷ dị lần thứ hai hiện lên, toàn bộ thân thể Thanh Dương mất đi khống chế, thân thể hắn biến thành cái động điên cuồng hấp thu toàn bộ năng lượng xung quanh.

Thanh Dương không biết thời gian này hắn kiên trì tu luyện cũng không có uổng phí, trong cơ thể hắn đã hình thành một vòng năng lượng tuần hoàn, mà trong lúc thân thể bị thương nặng vì bảo hộ thân thể, thể chất liệt báo bẩm sinh xuất hiện biến dị lại thêm chân khí trong cơ thể vận chuyển tuần hoàn, khiến cho tu luyện của hắn xảy ra thêm dị biến, năng lượng trong đan điền không ngừng xoay tròn, cuối cùng hình thành một cái lốc xoáy hấp thụ rất mạnh, từ cùng với thiên địa câu thông mà đạt được nguyên khí đến liều lĩnh hết thảy mạnh mẽ đoạt lấy.

Nhưng loại năng lượng này không phải thứ mà Thanh Dương có thể tùy ý dừng lại, khi đã bắt đầu thì khó có thể dừng lại. Năng lượng càng ngày càng nhiều, đã sớm vượt qua khả năng thừa nhận của thân thể nãi báo, Thanh Dương khôi phục lại chút thần trí, phát hiện tình huống nguy hiểm nhưng lại không thể nào ngăn cản.

Xương cốt lạch cạnh rên rỉ, thịt cũng bắt đầu trào ra khỏi lớp da thú, thật sự nếu không có biện pháp nào hắn nhất định sẽ nổ tan xác mà chết.

Thanh Dương hồi tưởng lại quá trình tu luyện tại đại đạo môn cắn răng một cái, liều mạng!

Hắn bắt đầu vận chuyển Thiếu Dương Tông tâm pháp đem hắc động không ngừng xoay tròn trong đan điền liều mạng áp chế, cũng thử đem toàn bộ năng lượng trong cơ thể áp chế vào bên trong đan điền.

Nếu cơ thể chứa được năng lượng ở thể khí, vậy hắn liền luyện khí hóa thần, đem năng lượng khó có thể khống chế áp chế thành một viên năng lượng nhỏ bé hình cầu, nói cách khác, trực tiếp lướt qua các loại cảnh giới, trực tiếp tu thành yêu đan.

Kỳ thật cách hắn sử dụng Thiếu Dương Tông tâm pháp như vậy đã sớm không còn giống tâm pháp nguyên bản nữa, nhưng mà cũng chính nhờ vậy mà thân thể hắn lại có thêm lần được tu bổ.

Đó không phải một quá trình dễ dàng, hiện tại hắn không thể khống chế, năng lượng trong cơ thể điên cuồng trào ra ngòai, thân thể Thanh Dương đâu còn bộ dáng cục lông ngây thơ khả ái nữa, vết thương dày đặc toàn thân do vết của chân khí tàn phá cơ thể, bộ lông thuần trắng đã nhiễm máu tươi chuyển thành màu đỏ rực, nếu không phải hắn gắt gao thủ hộ chỗ chân nguyên kia trong cơ thể thì hắn đã sớm chết.

Trở về! trong lòng Thanh Dương hô to, hắn mạnh mẽ áp chế năng lượng muốn đưa trở lại đan điền.

Tê! Lại một miệng vết thương nữa xuất hiện, đau đớn giống như lăng trì, đau tận xương cốt, đau tận sâu vào linh hồn.

Nhưng hắn không thể khóc, cũng không thể buông tha như vậy!

Trở về! Trở về! Đại đạo môn thanh sơn lục thủy, sư phụ nghiêm khắc, sư thúc điên điên khùng khùng, Đại sư huynh lãnh đạm, các sư đệ thích hồ nháo, một hình ảnh lại hình ảnh xẹt qua trong tâm tưởng Thanh Dương, không thể chết được! Trở về!

Trên người lại xuất hiện vài đạo vết thương, máu tươi dường như đã chảy sạch, nếu là người khác có lẽ sẽ không chống cự được ngay từ đầu, nếu không phải Thanh Dương tu luyện công pháp, nếu không phải trong lòng hắn luôn kiên trì tín niệm của mình thì Thanh Dương đã sớm không chống đỡ được.

ý thức gắt gao trói buộc năng lượng vào bên trong đan điền một lần nữa thất bại, nãi báo kêu thảm một tiếng, thật đau, linh hồn hắn cũng bắt đầu xao động như có thể bay ra khỏi thân thể bất cứ lúc nào. Tại lúc Thanh Dương gần bước vào trạng thái hồn phi phách tán, thật vất vả hắn mới có thể kết hợp cùng thân thể này, nếu là ly thể thêm lần nữa, chỉ sợ linh hồn sẽ chia năm xẻ bảy hoàn toàn biến mất khỏi thế gian.

Nhưng lúc này hắn thật sự chống đỡ không nổi nữa, rất thống khổ cũng quá khổ sở, buông tha đi, buông tha thật sự thực nhẹ nhàng, buông tha rồi sẽ thấy mọi chuyện cũng không khó khăn như vậy. Ngươi kiên trì vì cái gì? Ở thế giới xa lạ này, ngươi kiên trì vì cái gì?

Đúng vậy, kiên trì vì cái gì?? Kiên trì cái gì...

Trong hư không đột nhiên xuất hiện một bàn tay to hư ảo vuốt ve đầu Thanh Dương, thực ấm áp.

Thanh Dương nhắm chặt hai mắt, ý thức tán loạn xung quanh, bàn tay to ấm áp rất quen thuộc. Giống như khi mình vừa tới đến thế giới này ở trong gió rét thoi thóp, bàn tay to vuốt ve trên người hắn, rồi sau đó hắn rơi vào một cái ôm ấm áp.

Người nọ cứ như vậy đem hắn mang về nhà, không nề hà mà uy một nãi báo chưa mở mắt ăn, cẩn thận giúp hắn tẩy sạch thân thể lại chưa từng mảy may thương tổn hắn, mỗi lần hắn tỉnh dậy đều thấy mình nằm trong cái ôm ấm áp, rõ dàng không thân quen lại chuẩn bị thật nhiều thật nhiều năng lượng thạch cao quý cho hắn, cho dù có nghi vấn cũng không bắt buộc hắn trả lời.

Dịch Trạch, Dịch Trạch, Dịch Trạch! Trên đời này ai có thể lưu luyến hắn đây, người kia đã rót ký ức hắn từng kỷ niệm ngọt ngào, tất cả đều bảo vật mà hắn vô cùng trân trọng.

Trở về!

Thanh Dương mãnh liệt mở mắt, móng vuốt găm thật sâu vào đẹm thịt, rút cuộc năng lượng trong cơ thể thuận theo tinh thần lực cường đại, ngoan ngoãn trở về vùng đan điền, bị áp chế nhỏ lại.

Thanh Dương chỉ nghe thấy tiếng cốt cách vỡ vụn rốt cuộc vô pháp chống đỡ triệt để ngất đi.

Thân thể mượt mà của nãi báo đã sớm rách nát bất kham, một đạo ngân quang bạch sắc lưu chuyển vòng quanh thân thể.

Sau khi Thanh Dương bắt đầu hấp thu năng lượng thì bảo hộ thú xung quanh nổi điên lên không thể kiềm chế thêm được nữa, chúng nó cảm thấy ngọn nguồn sinh tồn mà chúng nó ỷ lại đang từ từ biến mất. Còn gì quan trọng hơn nữa đây, tất cả bảo hộ thú đều bất chấp tất cả liều mạng xông lên!

Một cơ giáp chiến sĩ cùng hai cơ giáp bán tàn không có khả năng ngăn cản, Hoa Thiên Vũ dùng toàn lực cũng chỉ có thể ngăn trở bảo hộ thú đối diện mình nhưng mà nơi hai người kia đứng đã hình thành nên chỗ hổng, bảo hộ thú ồ ạt xông vào muốn lật tung tinh hạm ra.

Ngay tại thời khắc mành chỉ treo chuông thì đạo hắc quang hình cung trên không trung xẹt xuống vừa vặn làm thành một cái vòng tròn hất toàn bộ bảo hộ thú xung quanh!

Hoa Thiên Vũ ngẩng đầu nhìn, một trận cơ giáp màu đen ngạo nghễ đứng trên không trung, nó đang quan sát mặt đất, giống như đế vương tuần tra lãnh thổ của mình.

Dịch Trạch!

Hoa Thiên Vũ nhận thức cơ giáp này, có một lần Hoa Thiên Tề đắc tội người, Dịch Trạch đã dùng cơ giáp này thổi bay cả biệt thự, hắn cũng muốn nhìn thực tế chút nhưng sau này chính là không có cơ hội nhìn thấy.

Hắc quang xẹt qua trong nháy mắt, Thanh Dương cảm nhận được bàn tay lớn vẫn thường vuốt ve mình.

Đây không phải ảo giác, Dịch Trạch thật sự đến.

Dịch Trạch không giết chết những bảo hộ thú đó mà chỉ đánh văng chúng ra, bảo hộ thú tuy rằng đáng giận, nhưng nhìn thấy chúng sẽ khiến hắn nhớ tới tiểu nãi báo, cùng với tình cảnh tiểu nãi báo mất đi mẫu thân khiến hắn không tự chủ được mà lưu thủ. Nếu là trước kia hắn tuyệt đối sẽ không mềm lòng, mà nếu là trước kia, hắn cũng tuyệt đối không để ý tới mấy chuyện nhàm chán này.

Tinh thần Hoa Thiên Vũ chấn động, người trên tinh hạm cũng nhìn thấy cơ giáp, tất cả đều hoan hô đứng lên, cứu binh đến!

Nhóm bảo hộ thú bị Dịch Trạch đánh văng liền tụ tập cùng một chỗ, chờ thời cơ tấn công.

Lúc này một cỗ lực lượng kỳ dị truyền ra từ trong tinh hạm, người thường cũng không có khả năng nhận thấy chỉ có dị năng giả vô cùng mẫn cảm có thể hơi hơi nhận thấy được một chút, trong lòng Dịch Trạch cũng chỉ là hơi hơi có cảm ứng. Mà hai vị bán tàn cơ giáp kia có một vị là khế ước giả, hắn đột nhiên toàn thân run rẩy phảng phất như có cái gì làm hắn cực độ sợ hãi đang xuất hiện.

Còn nhóm bảo hộ thú cũng cảm nhận được loại tư vị này nhao nhao lui về phía sau, mọi người cho rằng chúng muốn phát động một lần công kích nữa nhưng không phải chúng nó lui về sao đồng loạt cúi đầu.

Chỉ cần là thú đều có thể cảm nhận được, ở kia có thứ thuộc cấp bậc mà chúng không thể nào địch nổi, tuy rằng thứ kia hiện giờ lực lượng còn thực nhỏ yếu, nhưng chênh lệch về cấp bậc lại làm cho chúng vô pháp phản kháng.

Đó là truyền thừa từ linh hồn đối với thú loại đỉnh cấp —— thập cấp thánh thú.

Tuy rằng không rõ vì sao, nhưng bản năng nói cho chúng nó biết vừa có một thập cấp thánh thú sinh ra ở trong này!

Truyện Chữ Hay