Tinh Tế Tu Yêu

chương 14: năng lượng

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Hoa Sở hít một hơi, nghiêm túc nói với Dịch Trạch: "Ta nghĩ ta đã biết nguyên nhân."

"khế ước thú này là một loại đột biến gien bẩm sinh hiếm thấy, hầu hết khế ước thú có hoàn cảnh giống nó sau khi sinh ra đều chết non, chỉ số ít có thể sống đến tầm hiện tại nhưng cơ thể yếu đuối chứ không hoạt bát như vậy. Có thể nói, nó sống được đến giờ đã là một kỳ tích, nhưng nếu muốn cho nó tiếp tục tồn tại thì cần phải cung cấp vô số năng lượng." Hoa Sở nói với Thanh Dương.

"Có phải các ngươi vừa tiếp xúc với dạng hợp thể cùng khế ước thú?"

Dịch Trạch gật gật đầu: "là hợp thể của Hoa Thiên Tề trong cuộc thi."

chân mày Hoa Sở cau lại: "Hoa Thiên Tề? Ta còn tưởng rằng Hoa Văn đã không nhịn được nữa, hắn còn nhẫn nại được như vậy thật không tồi a."

Hoa Văn là phụ thân Hoa Thiên Tề, là anh của Hoa Sở, hiện tại là đương gia của Hoa gia.

Dịch Trạch nhíu mày: "Có ý gì?"

Hoa Sở cười cười: "Không có gì, chính là lý do mà ta thoát ly Hoa gia chạy đến tinh hệ khế ước thú trốn tránh, cùng với việc hiện tại Hoa Thiên Tề bị chịu sủng ái là cùng một nguyên nhân."

Dịch Trạch còn muốn tiếp tục hỏi nhưng Hoa Sở lại không chịu nói thêm gì nữa, hắn lập tức nói sang chuyện khác: "khế ước thú này bởi vì bẩm sinh năng lượng đã không đủ nên cần phải bổ sung năng lượng từ thiên nhiên.

Vừa rồi bởi vì Hoa Thiên Tề cùng khế ước thú của hắn hợp thể sẽ phát ra nguồn năng lượng dồi dào đã kích phát bản năng khát cầu năng lượng của nó, ta nghĩ mẫu thú của nó cũng hiểu được điều này. Bất quá nếu hiện tại nó ở với ngươi thì có lẽ mẫu thú nó cũng đã qua đời?"

Dịch Trạch hiểu được ý Hoa Sở nếu như mình tiếp tục hỏi thì có khả năng Hoa Sở sẽ không trị liệu cho nãi báo nữa. Mà thực ra Hoa Sở cũng đã ngầm nói cho hắn đầy đủ manh mối, nếu như thực sự muốn quan tâm đến Hoa Thiên Tề, hoàn toàn có thể tra lại chuyện năm đó, chỉ cần có tâm nhất định có thể tra được. Cho nên hiện tại việc cấp bách nhất là điều trị thân thể nãi báo.

Hoa Sở thấy Dịch Trạch gật đầu, tiếp tục nói: "Mẫu thú bởi vì cướp đoạt năng lượng thạch mà chết, ngươi hiểu ý tứ của ta chứ?"

"Ta hiểu được." Dịch Trạch ôm Thanh Dương đang nằm vô lực xoay người bước đi.

"Từ từ, " Hoa Sở gọi lại Dịch Trạch, "Nó vẫn còn quá nhỏ, đầu tiên ngươi cần dùng năng lượng thạch cấp thấp, chờ đến khi năng lượng thạch cấp thấp không thể thỏa mãn nó, ngươi mới tiếp tục dùng loại cao cấp. Còn có ngươi hiện tại muốn đi đâu tìm, chỗ này của ta có mấy khối năng lượng thạch dưới cấp , cho hắn dùng đi."

Nói xong Hoa Sở liền lấy ra hai khối năng lượng thạch một bậc, năng lượng thạch chưa xuất hiện thuộc tính năng lượng thạch đều tái nhợt, màu sắc thực khó coi, Dịch Trạch tiếp nhận năng lượng thạch: "Dùng như thế nào?"

"Bản năng sẽ giúp khế ước thú biết nó nên sử dụng như thế nào để."

Dịch Trạch đặt Thanh Dương nhẹ nhàng lên giường,đặt năng lượng thạch lên chi trước, chân khí trong cơ thể Thanh Dương lại xao động mãnh liệt, hắn giãy dụa thân mình, chân trước ôm lấy năng lượng thạch, thời điểm đệm thịt chạm vào khối năng lượng thạch kia một dòng năng lượng nhẹ nhàng rót vào người nãi báo, khiến Thanh Dương không tự chủ được mà phát ra tiếng rên rỉ thoải mái.

"Hừ hừ ~~" "Hừ hừ ~~" tiểu nãi báo ôm năng lượng thạch bắt đầu lăn lộn, thập phần vui vẻ.

Hoa Sở thấy tình huống nãi báo càng ngày càng tốt, lúc này mới nói với Dịch Trạch: "Có điều này ngươi cần chuẩn bị tâm lý trước, khế ước thú này không có khả năng trưởng thành, bẩm sinh thiếu hụt khiến thân thể nó không thể trưởng thành. Nói cách khác, nó sẽ vĩnh viễn là một khế ước thú vô dụng, hơn nữa thân thể nó là một cái động không đáy, ngươi cả đời này sẽ phải vì năng lượng của nó mà bôn ba."

Dịch Trạch nhìn tiểu nãi báo híp mắt, đầu lưỡi hồng nhạt liếm quá năng lượng thạch, mỉm cười: "Ta không thiếu năng lượng thạch, cũng không cần khế ước thú."

Hoa Sở nở nụ cười, thái độ của hắn tuy rằng ôn hòa ánh mắt luôn lãnh đạm, nhưng lần này nụ cười của hắn lại giống như xuân phong thổi đi hàn băng trong mắt hắn: "Cám ơn ngươi."

"Không quan hệ." thanh âm Dịch Trạch tràn ngập khó chịu, tiểu báo tử là của hắn, cứu trị tiểu báo tử là Hoa Sở, dựa vào cái gì mà Hoa Sở lại cám ơn hắn, có phải hắn bỏ ra năng lượng thạch giúp Hoa Sở nuôi đâu?

Thanh Dương không biết bầu không khí quỷ dị giữa Hoa Sở và Dịch Trạch, hắn chỉ cảm thấy toàn thân thư sướng, cảnh giới tu luyện mãi không vượt qua rốt cục có đột phá, hai khối năng lượng thạch cùng chân khí trong cơ thể hắn dung hợp tại một chỗ cách hoàn mĩ, hình thành vòng tuần hoàn trong cơ thể hắn, Thiếu Dương Tông tâm pháp lúc này rốt cục có tác dụng, chậm rãi củng cố thân thể Thanh Dương, tiến nhập vào trúc cơ kỳ.

Vốn dĩ tiến vào trúc cơ kỳ cần trải qua quá trình nhập định, nhanh thì ngày mà chậm thì tháng, nhưng bởi vì Thanh Dương hấp thụ năng lượng nguyên chất từ bên ngoài chứ không phải do hắn tu luyện, hơn nữa hắn vốn là đã qua Trúc Cơ kỳ, cho nên quá trình bị rút ngắn chỉ còn ngắn ngủn mấy phút đồng hồ đã hoàn thành.

Sau khi đã hấp thu hết năng lượng từ khối năng lượng thạch, Thanh Dương mở mắt ra, liếc mắt một cái liền thấy Dịch Trạch đứng trước người mình, vui vẻ mà tiến về phía trước. Chân khí sung túc giúp thân hình hắn nhẹ như yến, vèo một chút liền nhảy lên người Dịch Trạch nhanh chóng dùng móng vuốt bám chặt vào vạt áo hắn. Chỉ ngắn ngủn mấy phút mà móng vuốt bị rụng lúc trước cũng đã mọc lại.

Thanh Dương vừa khôi phục liền muốn lấy lòng Dịch Trạch, hắn vươn tay đem Thanh Dương ôm vào trong ngực, không để cho móng vừa mới mọc ra phải cố sức. Tiểu nãi báo bị Dịch Trạch ôm vào trong ngực, nhanh chóng tìm được vị trí thoải mái nằm úp sấp xuống, động tác kia thoạt nhìn rất thuần thục.

Hoa Sở thấy một người một báo thân mật như thế, nhịn không được ra tiếng nhắc nhở: "Đừng để đệm thịt nó dán đến trên người của ngươi, nó cũng không chỉ biết hấp thụ mỗi năng lượng của năng lượng thạch."

Dịch Trạch không thèm để ý chút nào mà nhét Thanh Dương vào trong quần áo,bờ ngực xích lỏa dính sát vào thân thể Thanh Dương, tiểu tiểu chân trước vừa lúc dán tại lồng ngực của hắn. trong lòng Thanh Dương nói không nên lời, chỉ cảm thấy nếu như trước mắt mình là người thân, nước mắt chỉ sợ lập tức sẽ chảy xuống. Hắn nghiêng nghiêng mặt, đầu nhỏ nhẹ nhàng cọ cọ trước ngực Dịch Trạch, giống nhi tử hướng mẫu thân làm nũng, lại giống tình nhân đang thân mật.

Dịch Trạch vạn phần vừa lòng mà liếc mắt một cái nhìn Hoa Sở, ôm nãi báo rời đi.

Hắn cũng không hỏi phí trị liệu lần này là bao nhiêu. Hoa Sở không thiếu tiền, thứ mà hắn thiếu là gì...

Hoa Thiên Tề.

Hai đời - hai thứ tử, Hoa gia đến tột cùng là có bí mật gì?

Truyện Chữ Hay