Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết

chương 54: khác thường

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Nhan Tử Dạ chờ đợi nãy giờ sớm đã ngưng tụ kết tinh linh lực trong tay, thấy con báo bổ nhào tới thì khối kết tinh lập tức phát động, một lưỡi dao màu lam bay tới.

Đối mặt với lưỡi dao, con báo hé miệng phun ra một tia lam quang, trực tiếp phá hủy. Thế nhưng lúc lam quang sắp chạm tới thì lưỡi dao cư nhiên tách ra thành những lưỡi dao nhỏ hơn rồi từ hai bên giáp công.

Con báo không kịp tránh né lại có thêm vài vết thương trên người, lúc nó di chuyển tới gần Nhan Tử Dạ, khối kết tinh hình thoi trong tay Nhan Tử Dạ lại tiếp tục bắn ra hơn mười lưỡi dao, cộng thêm hơn mười lưỡi ban nãy bắt đầu vây quanh người Hoắc Bỉ Đặc, không ngừng công kích.

“Rống…” Con báo mang đầy vết thương trên người ngửa đầu rống dài một tiếng, sau đó lam quang trên người nó bắt đầu bùng nổ thành một luồng sóng, tất cả lưỡi dao chạm tới đều bị vỡ nát. Nhan Tử Dạ bị lan tới phát hiện chân mình cư nhiên bị đóng băng.

Sau khi giải quyết xong số phi đao, con báo tập trung tất cả năng lượng, hé miệng ngưng tụ thành một quả cầu năng lượng, đè nén ngưng tụ. Sau đó giống như bắn pháo mà phun quả cầu về phía Nhan Tử Dạ.

Nhan Tử Dạ không kịp né tránh chỉ có thể trực tiếp chống đỡ, kết tinh trong tay hóa thành tầng phòng hộ bao phủ xung quanh Nhan Tử Dạ. Quả cầu con báo phun ra đụng vào lồng phòng hộ, Nhan Tử Dạ cảm nhận được lồng phòng hộ run lên một chút, một kích toàn lực của thú nhân cấp A quả nhiên không đơn giản, Nhan Tử Dạ duỗi tay, trực tiếp gia tăng lực phòng thủ.

Nhóm thú nhân dưới đài cũng không dám thở mạnh, không ai ngờ được trận này cư nhiên lại phấn khích như vậy. Hóa ra thú nhân cấp D mà ai ai cũng nghĩ là gà bệnh lại mạnh tới vậy, đối phó với thú nhân cấp A mà không hề yếu thế. Hiện giờ hai người trực tiếp đấu dị năng, phải xem xem rốt cuộc là ai có thể kiên trì tới cuối cùng.

Con báo bước tới trước, tăng mạnh dị năng công kích, Nhan Tử Dạ thì lùi về sau, thoạt nhìn có vẻ Nhan Tử Dạ đã không thể chống đỡ nổi. Bất quá, ánh mắt Nhan Tử Dạ đảo qua thiết bị bên cạnh đài thi đấu, cảm thấy đã tới lúc chấm dứt, kéo dài lâu như vậy hẳn đã đủ rồi.

Hồng quang trong mắt chợt lóe, toàn thân Nhan Tử Dạ lóe sáng lam quang chói mắt, lồng phòng hộ bắt đầu gợn sóng rồi co rút lại thành một quả cầu lam quang trong tay trái Nhan Tử Dạ. Sau khi lồng phòng hộ biến mất, quả cầu dị năng lập tức vọt tới, Nhan Tử Dạ vươn tay trái tới trước, trực tiếp đón nhận.

Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, lam quang lóe sáng phá nát công kích dị năng của con báo rồi đánh thẳng vào mũi nó, tiếp đó là một cước đá tới. Con báo giống như đạn pháo bay ngược ra ngoài đập vào lồng phòng hộ quanh đài thi đấu. Nhan Tử Dạ sử dụng thuấn di di chuyển tới trước mặt nó, tay trái vươn tới phóng ra quả cầu năng lượng.

Quả cầu năng lượng màu lam đánh trúng con báo, làm nó còn chưa kịp đứng dậy đã bị đông thành tảng băng. Con báo bị đông thành băng phát hiện lần này không chỉ tròng mắt, tựa hồ ngay cả tinh thần lực của nó cũng bị đông cứng. Chỉ có thể không cam lòng hung hăng trừng về phía Nhan Tử Dạ.

“Trận đấu chấm dứt, học viện Cách Lạp Tư chiến thắng.”

“Oa…”

Nhóm thú nhân dưới đài đồng loạt oa một tiếng, trận đấu đã chấm dứt mà bọn họ tựa hồ vẫn chưa kịp phản ứng a.

“Điều này sao có thể, thú nhân cấp D kia thắng? Không phải giá trị tinh thần chỉ có tám mươi tư à? Vì sao sức chiến đấu lại mạnh như vậy?”

“Tôi nhìn nhầm rồi đi, tinh thần lực tám mươi tư cư nhiên có thể ngưng tụ dị năng? Có phải tôi hoa mắt không?”

“Tôi cảm thấy là thiết bị kiểm tra tinh thần lực có vấn đề, tinh thần lực của thú nhân kia ít nhất cũng phải một ngàn tám.”

“Cứ nghĩ trận cuối cùng này chán nhất, thật không ngờ lại diễn ra một màn kinh thiên động địa như vậy, khỉ thật, thú nhân cấp D cư nhiên đánh bại thú nhân cấp A. Hơn nữa còn là toàn ngược a, ngay cả hình thú cũng không biến đã trực tiếp xử lý Hoắc Bỉ Đặc, sức chiến đấu mạnh cỡ nào a?”

“Không phải cậu ta cũng là ngụy cấp S đi?”

“Có thể lắm.”

A Phổ Lý đứng bên ngoài phức tạp nhìn Nhan Tử Dạ, nhớ tới những lời người nào đó đã nói, cảm thấy có chỗ nào đó không đúng. Không phải nói sức chiến đấu chỉ có thể miễn cưỡng đối phó với thú nhân cấp A à? Vì sao lại thế này, người sáng suốt đều nhìn ra thú nhân cấp A bình thường căn bản không phải đối thủ của cậu ta. Xem ra tình báo có sai sót.

Khoảnh khắc giành được thắng lợi, Nhan Tử Dạ chỉ cười nhạt chứ không có bao nhiêu hưng phấn. Vung tay làm tan chảy lớp băng trên người con báo rồi xoay người xuống đài.

Hoắc Bỉ Đức biến về hình người, toàn thân đầy vết thương, bộ dáng chật vật không chịu nổi, đột nhiên gã đứng lên hô lớn: “Chờ một chút.”

Nhan Tử Dạ dừng lại, quay đầu nhìn qua, tựa hồ muốn hỏi Hoắc Bỉ Đặc còn chuyện gì nữa.

“Tôi yêu cầu kiểm tra sức chiến đấu của học viên Cách Lạp Tư này, tôi nghi ngờ cậu ta là thú nhân cấp S ngụy trang thành thú nhân cấp A.” Hoắc Bỉ Đặc nói với trọng đài.

Hoắc Bỉ Đặc vừa lên tiếng, dưới đài lại bắt đầu nghị luận.

“Ách, còn có thể như vậy à?”

“Hoắc Bỉ Đặc có phải bị đánh tới choáng váng rồi không? Thua trận nên muốn gây phiền toái à?”

“Chính là tôi cũng cảm thấy có vấn đề, cậu nghĩ lại mà xem, lúc thí nghiệm rõ ràng chỉ là cấp D, kia vì sao sức chiến đấu lại mạnh như vậy? Thú nhân cấp D kia cũng rất có thể là cấp S ngụy tranh a.”

“Nói vậy cũng có lý, thế nhưng học viện Cách Lạp Tư lại ngốc tới mức phái thú nhân cấp S ngụy trang dự thi à? Phải biết làm vậy chính phạm luật, phải hủy bỏ tư cách tham gia a.”

“Ai biết được, muốn biết chân tướng thì phải kiểm tra giá trị chiến đấu, bằng không đối với chúng ta thực không công bằng.”

“Đúng, phải kiểm tra sức chiến đấu một lần nữa, tinh thần lực cũng phải kiểm, chúng ta yêu cầu công bằng a.”

“Thí nghiệm, thí nghiệm…”

“Thí nghiệm…”

Vô luận là thú nhân dưới đài hay nhóm thú nhân quan sát ở xung quanh, trừ bỏ nhóm An Nhĩ Tư, toàn bộ đều yêu cầu ban tổ chức thí nghiệm lại một lần nữa. Trọng tài có chút khó xử, này không nằm trong phạm vi quản lý, ông chỉ đành đi hỏi những người quản lý giải đấu đang ngồi ở dãy ghế quan sát.

“Thưa ngài, hiện giờ phải làm thế nào?” Trọng tài hỏi người quản lý cao cấp nhất.

Lãnh sự Tắc Danh là thú nhân của Ngải Bố Lỗ đế quốc, tuy địa vị không cao nhưng cũng có tiếng nói nhất định.

Ông cũng không lập tức trả lời mà đưa mắt nhìn A Phổ Lý đang đứng bên ngoài.

Cảm nhận được ánh mắt của lãnh sự, A Phổ Lý khẽ gật đầu, lãnh sự nọ liền nói với trọng tài: “Kia một lần nữa thí nghiệm đi, không phải chúng ta vừa trang bị thiết bị kiểm tra sức chiến đấu à? Trực tiếp công bố kết quả đo được từ trận chiến ban nãy là được. Thuận tiện gọi Đức Lạp mang thiết bị kiểm tra tinh thần lực tới đây.”

“Vâng.” Trọng tài nhận lệnh, lập tức bảo trợ lý đi tìm Đức Lạp, chính mình thì trở lên đài thi đấu.

“Mọi người im lặng một chút.” Trọng tài lớn tiếng nói, toàn trường lập tức an tĩnh.

“Đáp ứng yêu cầu của mọi người, vì công bằng của giải đấu, chúng ta sẽ tiến hành kiểm tra sức chiến đấu cùng giá trị tinh thần lực của thí sinh Cách Lạp Tư. Nếu thí nghiệm không có vấn đề gì thì kết quả trận đấu này hữu hiệu. Nếu học viên này thực sự vó vấn đề, chúng tôi tuyệt đối sẽ không bao che, chắn chắn sẽ nghiêm trị.”

Nói xong, trọng tài đi tới thiết bị đặt ở góc đài thi đấu, nói tiếp: “Trên mỗi đài thi đấu chúng tôi đã trang bị thiết bị đo lường sức chiến đấu tiên tiến nhất, sức chiến đấu của mỗi thú nhân tham gia thi đấu đều được ghi nhận lại. Đương nhiên, mọi người có thể yên tâm, số liệu này sẽ được bảo mật, sẽ không công bố ra ngoài. Sở dĩ trang bị kĩ lưỡng như vậy cũng vì phòng ngừa phát sinh tình trạng như hôm nay.”

“Chết tiệt, bọn họ rõ ràng là nhắm vào Nhan Tử Dạ.” Hải Bác Lạc bình thường khác ngây ngốc nhưng lúc này cũng phát hiện có chút không thích hợp, đang êm đẹp vì sao lại trang bị thiết bị kiểm tra? Lại còn không thông báo trước, trùng hợp lại đụng phải trận của Nhan Tử Dạ? Nói không có vấn đề, ai tin chứ.

“Đạo sư, làm sao bây giờ?” Hải Bác Lạc nhìn về phía Hoắc Đức.

“Không có việc gì, cứ để bọn họ kiểm tra.” Hoắc Đức cũng nhìn ra sự việc không thích hợp, thế nhưng sự việc đến nước này thì cũng không thay đổi được gì, hơn nữa sức chiến đấu của Nhan Tử Dạ quả thực đã tăng lên, ngay cả ông cũng không thể xác định Nhan Tử Dạ đạt tới cấp bậc nào. Vì sự công bằng của giải đấu, thí nghiệm sức chiến đấu cùng tinh thần lực là việc không thể tránh.

“Chính là…” Hải Bác Lạc không cam lòng, vừa định đứng lên thì bị An Nhĩ Tư ngồi bên cạnh đè lại.

“Không sao, Tiểu Dạ có thể tự ứng phó.” An Nhĩ Tư cười nhạt, nhìn Nhan Tử Dạ vẫn như cũ ngáp dài trên đài. Tiểu Dạ của anh không phải thú nhân đơn giản.

Thấy ngay cả An Nhĩ Tư cũng nói vậy, Hải Bác Lạc chỉ đành ngồi xuống, trừng mắt nhìn chằm chằm Hoắc Bỉ Đặc. Đều tại tên này, thua trận liền gây rối, quả thực đê tiện.

Thấy Nhan Tử Dạ thờ ơ không chút lo lắng, Hoắc Bỉ Đặc khẽ cắn môi. Gã cũng biết vừa nãy mình đã quá xúc động. Nếu kiểm tra ra người này có vấn đề thì tốt, thế nhưng nếu không phải thì danh dự của gã sẽ hỏng hết, phải ôm danh hiệu kẻ bại trận. Nhìn sắc mặt đạo sư mình đã đen xì, thế nhưng lời nói đã ra khỏi miệng thì không có cách nào thu hồi. Chỉ có thể cầu mong thú nhân này có vấn đề.

Chỉ chốc lát sau, quản lý khâu kiểm tra tinh thần lực Đức Lạp đã tới, theo sau ông chính là hai phụ tá. Hai người mang theo thiết bị kiểm tra tinh thần lực.

“Làm sao vậy, tự dưng bảo tôi cấp tốc tới đây làm gì?” Đức Lạp đi tới trước mặt vị lãnh sự cao cấp kia. Ông cùng người này cùng cấp bậc nên căn bản không cần khách khí.

“Ông hỏi tôi? Tôi đang muốn hỏi ông đây này. Ông thí nghiệm kiểu gì vậy, sức chiến đấu của thú nhân kia ít nhất cũng đạt tới cấp A, vì cái gì kết quả thí nghiệm tinh thần lực của ông đưa ra chỉ có cấp D?” Lãnh sự biết Đức Lạp xuất thân từ học viện Cách Lạp Tư, liền chất vấn: “Đừng nói ông lấp liếm cho thú nhân kia đi?”

“Ông nói cái gì đó, sao tôi có thể làm ra chuyện như vậy. Được rồi, ông không tin thì bây giờ tôi thí nghiệm lại lần nữa.” Tính cách Đức Lạp rất nghiêm cẩn, chán ghét nhất là bị người khác nói mình dối trá bao che này nọ. Giật lấy thiết bị trong tay trợ tá, Đức Lạp tự mình kiểm tra cho Nhan Tử Dạ.

Lãnh sự gật đầu với trọng tài.

Nhận được lệnh, trọng tài nói: “Hiện giờ trước mặt mọi người công bố giá trị lực chiến đấu của học viên này, chỉ số lực chiến đấu là…”

Hoàn Chương .

Truyện Chữ Hay