Diêu Tư cùng Mộ Huyền ở Lam Tinh số tìm một vòng, hơn nữa nhiều lần rà quét toàn bộ tinh cầu cũng không có tìm được bóng dáng của Luyến Vũ cùng Lận Lung, ngoại trừ một cục Thụ Vương chi hoa to bự ngừng ở không trung, hoàn toàn không sợ người phát hiện, không có tìm được bất cứ manh mối nào.
Diêu Tư càng nghĩ càng cảm thấy chuyện này không đúng, cứ cảm thấy quái quái chỗ nào, giống như cả chuyện này cũng không đơn giản như trong tưởng tượng.
Luyến Vũ sở dĩ đem Thụ Vương chi hoa lưu lại, cô có thể lý giải, đối phương nhất định là biết bọn họ tìm tới Thụ Lôi Hoàng, cho nên mới đem em trai lưu lại nơi này. Mặt khác chỉ cần có Thụ Vương chi hoa ở đây, Thụ Lôi Hoàng liền không cách nào tìm được vị trí của cô ấy.
Nhưng làm cô không thể hiểu được chính là, rốt cuộc là cô ấy làm thế nào để thuyết phục Lận Lung đi theo hồ nháo cùng cô ấy đây? Dựa theo tính cách mềm cứng không ăn của Lận Lung, muốn để hắn chủ động phối hợp so với lên trời còn khó hơn!
Lúc trước mang danh hiệu khế ước giả, cố ý kϊƈɦ hắn, cũng phải chịu đựng hắn không chỗ nào không độc miệng, mỗi một chuyện không niệm cho cô mấy ngày thì không bỏ qua. Mà Luyến Vũ cùng hắn không thân chẳng quen, còn là chủng tộc cấp thấp vạn phần khinh bỉ trong miệng hắn.
Đặc biệt là lúc trước khi ở tinh hệ N, vội vàng nhìn thấy một mặt kia. Lận Lung một tên có tính cách xù lông như vậy, lúc ấy không có phản kháng không nói, nhìn dáng vẻ dường như còn rất phối hợp với hành động đoạt người của Luyến Vũ.
Trước đó hắn vội vã chữa trị tinh cầu như vậy, ngay cả cô ngoài ý muốn đem hắn kéo đến Dị Năng tinh, hắn cũng oán giận niệm chú một đường, làm sao lúc này lại rảnh rỗi bồi Luyến Vũ theo chân bọn họ chơi trốn tìm khắp vũ trụ? Lại còn có chấp thuận cho Luyến Vũ đem Thụ Vương chi hoa ngừng ở trêи Lam Tinh mà hắn thật vất vả chữa trị. Cái này quá kỳ quái!
Rốt cuộc là hắn quá nhàm chán, hay là Luyến Vũ tài ăn nói lợi hại, đem cẩu độc thân cấp hóa thạch cũng thuyết phục được?
Cái người động một cái liền sáng tạo ra Tinh không dị thú làm thú cưng mà nuôi đó, từ lúc nào trở nên dễ nói chuyện như vậy? Đã nói Huyết tộc cuồng bá khốc tận trời, từ trước đến nay khinh thường chủng tộc khác kia mà, ngoại trừ……
Trong đầu Diêu Tư nhất thời xuất hiện một cái ý tưởng không thể hiểu được, chợt mở to hai mắt.
“Mộ Huyền, anh nói Luyến Vũ có thể là…… Khế ước giả của Lận Lung hay không?!”
Mộ Huyền sửng sốt, nhíu mày thật chặt, dường như cũng nghĩ đến điểm này, gật đầu nói, “Xác thật có khả năng.” Lận Lung nói qua, Huyết tộc vĩnh viễn không thể, cũng sẽ không vi phạm ý nguyện của khế ước giả chân chính. Nếu thật phải tìm cho hắn một lí do hoàn mỹ để hắn phối hợp với hành động Luyến Vũ, vậy chỉ có thể là —— Lận Lung cẩu hoá thạch cẩu này, thoát, ế!
(⊙_⊙)
“Không đúng a!” Diêu Tư nhớ tới một chuyện, “Lận Lung đây lại không phải lần đầu tiên nhìn thấy Luyến Vũ, lúc trước khi ở Thiên Đường tinh đã gặp qua một lần. Hơn nữa bởi vì chuyện của Thụ Vương chi hoa, còn nổi lên xung đột. Nếu nói cổ là khế ước giả của Lận Lung, vì sao lúc trước không có nhận ra đây?” Hơn nữa nếu nói khế ước giả thật sự dễ dàng tìm được như vậy, Lận Lung cũng không cần phải làm cẩu độc thân nhiều năm qua.
“Tư Tư.” Mộ Huyền trầm giọng hỏi, “Lận Lung có nói cho em, cái gọi là chủng thuần huyết, rốt cuộc là xác nhận khế ước giả của mình như thế nào không?”
“Không có!” Cô lắc lắc đầu, phản xạ có điều kiện sờ sờ giữa trán mình, “Hắn chỉ nói ấn ký này là huyết khế, Huyết tộc thuần huyết chỉ biết cùng khế ước giả của mình định ra huyết khế. Đúng rồi! Em vẫn luôn quên hỏi anh, huyết khế rốt cuộc là cái gì? Anh làm sao đột nhiên nhớ tới cho em cái này?”
Cô chỉ nhớ rõ, lúc trước khi Mộ Huyền đi Đuôi tinh hệ, cắn cô một cái mà ra. Trước đó cho rằng kinh nghiệm hôn môi của anh không đủ, sau đó ngẫm lại, lần đó anh là cố ý cắn, cái huyết khế này hẳn là chính là lần đó anh lưu lại.
“Cái này anh cũng…… Không biết.” Ngoài ý muốn vẻ mặt Mộ Huyền mờ mịt, duỗi tay sờ sờ ấn ký giữa trán cô, “Lúc ấy chỉ là cảm thấy…… Anh hẳn nên làm như vậy.”
“……” Xem ra Lận Lung nói Mộ Huyền là chủng thuần huyết, chỉ là phong ấn toàn bộ ký ức của mình, làm một người hoàn toàn mới sống cuộc đời mới, chuyện này rất có khả năng là sự thật. Cho dù không có ký ức của chủng thuần huyết, vẫn còn có bản năng ở trêи người khế ước giả định ra huyết khế.
“Thôi.” Diêu Tư cũng không thèm để ý những cái này, “Mặc kệ Luyến Vũ có phải khế ước giả của Lận Lung hay không, hiện tại quan trọng nhất, chính là nhanh chóng tìm được hai người bọn họ. Nhìn thấy bọn họ tự nhiên là hiểu được, lại nói em không muốn lại là bộ dạng này nữa.”
“Ừm.” Mộ Huyền biểu tình trầm trầm, sờ sờ đầu cô nói, “Anh đã cho Hồng Tinh thông tri tất cả Liên minh cảng, nhìn thấy hai người nhập cảnh lập tức hội báo. Tư Tư, em cẩn thận ngẫm lại, Vũ Tộc nữ vương có cùng em đề cập qua địa phương đặc thù nào không? Hoặc là muốn mang em đi nơi nào.”
“Không có!” Cô lắc lắc đầu, “Em cùng cô ấy từ đầu tới cuối cũng chỉ gặp mặt qua ba lần, làm sao trò chuyện sâu đến như vậy? Hơn nữa mỗi lần gặp mặt, cô ấy không phải tới đoạt người, chính là tới cầu hôn, làm sao em biết cô ấy ở……”
Cô nói đến một nửa lại dừng lại, đột nhiên nghĩ tới một cái khả năng. Quay đầu bước nhanh về phía người nào đó đang lén lút đem Thụ Vương chi hoa thu nhỏ lại giấu đi.
“Thụ Lôi Hoàng.”
“A! A?” Thụ Lôi Hoàng run lên, thiếu chút nữa đem tâm chủng trong tay ném ra ngoài, mồ hôi trêи mặt ‘tí tách’ chảy xuống, “Ha hả a…… Không biết hai vị còn có chuyện gì?”
“Luyến Vũ là cháu gái của ngài, ngài đối với Vũ Tộc rất hiểu rõ chứ?”
“Ách, còn…… Cũng khá!” Có thể nói không hiểu rõ sao? Đang định tuyệt giao đây nè.
“Vậy nơi đăng ký kết hôn của Vũ Tộc ở đâu?”
“Gì?” Vẻ mặt Thụ Lôi Hoàng ngơ ngác, lại vẫn thành thật trả lời, “Vũ Tộc kết hôn bình thường đều phải đi Vũ Vương tinh dưới tàng cây Liên Lý ……”
Hắn còn chưa nói dứt lời, Mộ Huyền đã kịp phản ứng, mặt đã đen hoàn toàn, trực tiếp mở ra không gian truyền tống đi thông Vũ Vương tinh, “Đi!” Kéo Diêu Tư đi vào ngay.
Diêu Tư cùng Luyến Vũ đích xác không thân, nhưng ba lần gặp mặt ngắn ngủn này, Luyến Vũ vẫn luôn treo ở bên miệng, lặp lại đề cập lại chỉ có một câu: Chúng ta đi đăng ký kết hôn đi!
Cho nên muốn hỏi Luyến Vũ muốn nhất, nơi có khả năng đến nhất, chính là —— nơi đăng kí kết hôn.
Nếu nói bọn họ thật sự đi, thời gian lâu như vậy, vậy……
Diêu Tư căng thẳng trong lòng, cũng bất chấp đoán tiếp, trực tiếp đi theo Mộ Huyền đi về phía trong lỗ đen không gian truyền tống. Cơ hồ là trong giây lát, các cô liền từ Lam Tinh số tới một tinh cầu khác.
Ánh mắt cô đầu tiên liền thấy được phía trước là cây khổng lồ, tuy rằng không khoa trương bằng chân thân của Thụ Lôi, lại cũng cao ngất trong mây, cành lá tươi tốt, lại không có màu sắc, mà là nửa trong suốt, ánh mặt trời xuyên thấu qua cành lá rắc lên các màu sắc sáng ʍôиɠ lung, tựa như cực quang, đem bốn phía phản chiếu tựa như ảo mộng.
Dưới tàng cây đang đứng hai bóng người, người bên trái kia đúng là Luyến Vũ, mà người bên phải ấy càng quen thuộc, đúng là gương mặt già cô đã dùng ba mươi mấy năm.
Các cô mới vừa ra tới, một lời kịch liền quen thuộc liền truyền đến.
“Diêu Tư tiểu thư, cô nguyện ý cưới Luyến Vũ tiểu thư làm vợ, mặc cho tương lai cô ấy giàu có hay là bần cùng, mặc cho tương lai cô ấy thân thể khỏe mạnh hay không, cô đều nguyện ý cùng cô ấy vĩnh viễn ở bên nhau, không rời không bỏ sao?”
“Ta nguyện……”
Diêu Tư đáy lòng căng thẳng, không chờ Lận Lung trả lời, trước một bước hô to ra tiếng, “Nguyện em gái anh!”