Thật vất vả tìm được phương pháp đổi trở về, thân thể lại bị người khác đoạt đi rồi. Diêu Tư cảm giác được mười hai vạn phần ác ý.
“Đây…… Đây là?” Nghe tin chạy ra, Bách Nhất vẻ mặt ngây ra, vội vàng mở ra quang não tra tìm tung tích phi thuyền vừa mới biến mất, tìm một lát mới quay đầu nhìn về phía bọn họ, nói, “Bệ hạ, tìm không thấy…… Phi thuyền đó có quỹ đạo vận hành riêng biệt, hệ thống của chúng ta trong chốc lát tra không ra tuyến đường của nó, làm sao bây giờ?”
Diêu Tư giật giật khóe miệng, không khỏi có chút nóng nảy, Thụ Vương chi hoa căn bản không phải phi thuyền gì, nó là Thụ Lôi vương tộc, em trai của Luyến Vũ, tra không ra rất bình thường.
“Cô ta không có khả năng vẫn luôn trốn tránh!” Mộ Huyền nhìn cô một cái, quay đầu dặn dò Bách Nhất, “Thông tri Huyết tộc toàn tinh tế chú ý hành tung của Thụ Vương chi hoa.” Nói rồi duỗi tay sờ sờ đầu cô, “Cô ta đi không được bao xa, sẽ tìm được.”
“Ừm.” Diêu Tư áp xuống sự nóng nảy trong lòng, xác thật hiện tại gấp cũng vô dụng.
Bách Nhất gật gật đầu, lúc này mới mở ra quang não truyền tin.
“Xem ra chỉ có thể chờ tin tức, Bách Nhất có tin tức lập tức cho ta biết, ta đi WC trước!”
“Không được!”
“Không được!”
“Không được!”
Ba người trăm miệng một lời phản đối!
Diêu Tư: “……” Đờ mờ, ánh mắt này của các người là ý gì, lão nương là thật sự có mắc tiểu, không phải tìm cớ tuột quần a!
(Editor có lời muốn nói: Có lẽ đoạn này tác giả đại nhân nhầm, sau khi Lận Lung bị bắt cóc thì chỉ còn ba người Diêu, Mộ và Bách Nhất thôi, nhưng chỗ này có đến người ngăn cản Diêu, nhưng vì tôn trọng nguyên tác, ed xin để nguyên.)
———————
Thụ Lôi Hoàng cảm thấy mấy năm gần đây vận số của mình không may mắn, chuyện xui xẻo một vụ tiếp một vụ. Hắn từ trước đến nay không có tín ngưỡng gì, cũng nhịn không được bắt đầu có chút tin tưởng cái gọi là vận mệnh của Tiên tộc. Vì cái này hắn còn cố ý tìm một vị Tiên Tôn của Tiên tộc tính một quẻ cho mình. Trêи quẻ nói họ hàng gần nhất của hắn nhân duyên đạm bạc, cần cảnh giác người bên cạnh, đặc biệt là người thân nhất. Phương pháp phá giải duy nhất là một mình thành thật chờ, không cần tùy tiện nhúng tay chuyện của tiểu bối.
Hắn vừa nghe, lập tức liền bùng nổ, Tiên tộc quả nhiên không đáng tin cậy, ai không biết toàn bộ Thụ Lôi tộc này đều lấy Thụ Vương làm trung tâm dựng ɖu͙ƈ, theo lý mà nói, tất cả Thụ Lôi tộc nhân đều là người thân nhất của hắn.
Làm hắn cách xa người thân một chút, cái này không phải là cắt trứng sao?
Nghĩ một chút, đối phương nhất định là nghe nói chuyện mấy năm trước, hắn vì Vương chủng chạy đến Hồng Tinh tìm, kết quả bị người chém thành hai nửa, mới nói lời này. Người Tiên tộc thật không phúc hậu, loại chuyện toàn bộ tinh tế đều biết đến này, dùng đến tính lại một lần sao? Lại nói, hắn sớm đã cùng Hồng Tinh giải hòa, tinh cầu cũng sửa được rồi. Ngay cả Vương chủng cũng đã bắt đầu khỏe mạnh trưởng thành, còn có thể xảy ra chuyện gì?
Thụ Lôi Hoàng sâu sắc cảm thấy, Tiên tộc chính là kẻ lừa đảo, vì kiếm tiền thật là chuyện gì cũng có thể phun vài câu. Hắn ngay tại chỗ liền biểu đạt thái độ bản thân tin tưởng khoa học, Tiên tộc đó lại nói cho hắn một ngày nào đó, hắn sẽ hiểu.
Nhưng là hắn không nghĩ tới ngày đó tới nhanh như vậy.
Ngày đó lá cây bên trái của hắn không biết vì sao run lên cả buổi sáng, hắn nghĩ chắc là Vương chủng đói bụng, vì thế định đi tưới tưới nước cho tiểu Vương Thụ đã nẩy mầm. Tưới tưới, hắn nhìn thấy một luồng sáng trắng hiện lên, nửa bên lá cây của tiểu Vương Thụ đột nhiên bị tước.
Thụ Lôi Hoàng nhất thời nổi giận, đang lúc muốn nhìn xem rốt cuộc đứa nào không sợ chết tổn thương Vương chủng của hắn, lại phát hiện tinh cầu thật vất vả chữa trị xong, giống như là trái dưa đột nhiên bị chém thành hai nửa.
Lại tới! Rốt cuộc là ai?
o(≧Д ≦)o
Không đợi hắn kịp phản ứng, không trung bay tới năm chữ.
“Người đó, tới một chút!”
Sau đó hắn liền thấy được đầu sỏ gây tội, thật khéo, cùng lần trước là cùng một người. Thụ Lôi Hoàng lòng tràn đầy lửa giận còn chưa kịp dâng lên, liền ‘tạch’ một cái tắt ngúm.
“Huyết…… Huyết tộc…… Chi chủ.” Thụ Lôi Hoàng muốn khóc, đáy lòng phải gọi là rất lạnh rất lạnh, Huyết tộc lên sân khấu thì BGM() đều là âm thanh bổ tinh cầu sao?
(() BGM = background music: nhạc nền.
Khi hắn đang liều mạng hồi tưởng, chính mình lại làm sai cái gì? Chọc đến Huyết tộc chi chủ tự mình động thủ tìm phiền toái, đối phương lại hỏi một cái vấn đề ngoài dự kiến.
Nữ vương Vũ tộc và Thụ Vương chi hoa ở đâu?
Gì? Vũ Tộc?
“Tiểu Vũ?” Thụ Lôi Hoàng sửng sốt, ngẩng đầu nhìn Mộ Huyền, còn có người đàn ông (Diêu tỷ đó:))) không quen biết bên cạnh, nhất thời có loại dự cảm không lành, thử thăm dò nói, “Không biết ngài…… Tìm Tiểu Vũ có chuyện gì?”
Sắc mặt Mộ Huyền tối sầm, ngay cả người đàn ông không biết tên bên cạnh sắc mặt cũng trầm trầm, một lát mới nói, “Cô ta mang đi…. Thân thể con nối dõi của ta.”
Gì? Thân thể con nối dõi là cái quỷ gì?
Vẻ mặt Thụ Lôi Hoàng ngơ ngác, không chờ mở miệng, người đàn ông xa lạ bên cạnh liền tiếp tục giải thích nói, “Luyến Vũ là mang theo Thụ Vương chi hoa từ không gian truyền tống tới, bắt người xong liền đi rồi. Chúng ta truy tung dao động của không gian, lại tìm không thấy người. Ngài là Thụ Lôi Hoàng, hẳn là rõ ràng Thụ Vương nhất. Cho nên chúng ta muốn mời ngài tra vị trí của Thụ Vương một chút.”
Thụ Lôi Hoàng co quắp khóe miệng, đã hiểu, hoá ra Tiểu Vũ thật đúng là dám công khai cùng Huyết Tộc đoạt con nối dõi a! Còn mang theo em trai cùng đi đoạt, cháu gái lớn đây là gây sự a!
Nhưng vì sao bị thương luôn là Thụ Lôi hắn? Hắn trêu ai chọc ai? Còn có em trai của Tiểu Vũ không phải bị thương còn chưa có khôi phục sao? Tốt lên từ lúc nào, cũng có thể giúp chị gái đi đoạt lấy đối tượng?!
Nội tâm Thụ Lôi Hoàng phun đầy cái đệch!
“Cái này…… Thụ Vương tuy rằng cũng là Thụ Lôi tộc, nhưng lại không thuộc về con dân tôi, cụ thể ở đâu hiện tại tôi……” Thụ Lôi Hoàng vẻ mặt rối rắm, cái khác thì dễ nói, cố tình lại hỏi cái hắn không biết.
Mộ Huyền mặt tối sầm, gằn từng chữ một, “Ngươi tìm không thấy?”
Khí lạnh bốn phía……
Thụ Lôi Hoàng nhất thời bị nhìn đến run lên, một giây kinh sợ, lập tức cuồng gật đầu, “Tìm được! Tìm được! Thụ Lôi nhất tộc trước giờ đều có cảm ứng lẫn nhau, huống chi là Thụ Vương. Chỉ cần ở cùng một cái tinh vực đều có thể……”
“Tìm!” Mộ Huyền ném xuống một chữ, sau đó tiếp tục nhìn chằm chằm hắn. Khí lạnh quanh thân như không cần tiền phun ra bên ngoài.
Thụ Lôi Hoàng run lên, mồ hôi lạnh ‘tách’ một cái liền rơi xuống, cũng không dám hỏi nhiều, mở ra quang não đưa vào tư liệu của Thụ Vương chi hoa, bắt đầu lục soát quỹ đạo vận chuyển phù hợp của toàn bộ tinh vực.
Mười phút sau, Thụ Lôi Hoàng mới mang vẻ mặt vui sướиɠ quay đầu lại, “Tìm được rồi.” Hắn click mở một cái bản đồ tinh không nói, “Tinh hệ N, khu , phát hiện chấn động Thụ Vương chi hoa xuất hiện, chỉ là tinh hệ này rất xa, cho dù là bước nhảy không gian cũng yêu cầu mấy ngày……”
“Không cần!” Mộ Huyền trực tiếp ngắt lời hắn, trêи người xuất hiện dị năng, không đến một lát, phía trước phi thuyền xuất hiện một cái cổng vào không gian truyền tống khổng lồ, toàn bộ phi thuyền trực tiếp bay vào, chỉ là trong nháy mắt, đã tới tinh hệ theo như lời của Thụ Lôi Hoàng.
Diêu Tư nhíu nhíu mày, kỳ thật so với Lận Lung, cô càng lo lắng chính là em gái Luyến Vũ. Rốt cuộc nói thế nào thì Lận Lung cũng là Thuỷ tổ, hơn nữa cá tính cũng không phải loại tốt đẹp. Đột nhiên bị bắt đi như vậy, hơn nữa còn là ở dưới loại tình huống này, thật đúng là sợ hắn dưới sự tức giận, làm ra cái gì.
“Ở chỗ này!” Vừa ra thông đạo truyền tống, Thụ Lôi Hoàng liền bắt đầu cảm ứng vị trí của Thụ Vương chi hoa, không đến một lát liền chỉ vào một cái khu vực không xa ở tinh hệ N.
Mộ Huyền không có chần chờ, trực tiếp liền đem toàn bộ phi thuyền đưa đến chỗ cần đến. Kỳ quái chính là bốn phía ngoại trừ mấy tinh cầu ra, cũng không có bóng dáng Thụ Vương chi loại.