“Bắt đầu rồi!” Lận Lung đột nhiên ý vị không rõ niệm một câu, quay đầu chuyên chú nhìn phía trước.
Gì? Cái gì bắt đầu rồi? Nói rõ ràng a!
Diêu Tư không kịp hỏi, cũng không biết có phải vì không gian bốn phía đột nhiên mở ra nhiều lỗ đen như vậy, đột nhiên thân hình nhoáng lên, thiếu chút nữa trực tiếp bị không gian ảnh hưởng thổi về tinh cầu phía sau.
“Cô không có đầu óc sao?” Lận Lung duỗi tay kéo cô lại, “Thông đạo nơi này mở ra quá nhiều, không gian đương nhiên sẽ không ổn định. Nhanh dùng dị năng đem bốn phía năng lượng ngăn trở trước.”
Diêu Tư một đầu hắc tuyến, “Tôi hiện tại không có dị năng!”
“Không có dị năng!” Lận Lung cả kinh, liếc mắt nhìn lướt qua cô một cái, rõ ràng không tin, “Cô cho rằng ta mắt mù à, lúc trước thời điểm ở Hồng Tinh tiêu trừ làn sương máu của ta, cô phóng ra chính là không khí chắc?”
Mẹ nó, nếu không phải có cái toàn hệ dị năng biến thái như anh ở đây, cô có đến nỗi dị năng gì cũng không phóng ra được sao?
“Thôi, dù sao cũng không cần cô làm gì.” Lận Lung vẻ mặt lười quản cô, bắt lấy tay cô chợt động, nháy mắt cô liền cảm thấy có thứ gì truyền khắp toàn thân, loại cảm giác vừa rồi phảng phất sắp bị thổi bay, kỳ dị biến mất, “Nhìn cái dạng yếu như gà của cô. Đứng vững vàng, đừng lộn xộn. Ngã chết ta cũng mặc kệ cô, hừ!” Nói xong hắn tức giận trừng mắt nhìn cô một cái, lại theo bản năng tiến lên một bước, cố ý vô tình đem cô chắn phía sau.
“……” Diêu Tư giật giật khóe miệng, trực tiếp ở sau lưng hắn dựng ngón giữa. Mẹ kiếp, có bản lĩnh anh buông tay a! Lão tử lập tức liền về Hồng Tinh cáo trạng, kêu gia trưởng tới đập chết anh nha.
Diêu Tư nội tâm điên cuồng phỉ nhổ, những lỗ đen vặn vẹo lại càng ngày càng nghiêm trọng, đột nhiên ‘răng rắc’ một tiếng nứt ra, một đạo thân ảnh thật lớn màu trắng, từ bên trong bò ra tới.
Đó là một con cự thú màu trắng cô chưa từng gặp qua, toàn thân đều là lân giáp màu trắng, thân hình giống cá lại mọc ra vô số cái chân, trêи lưng có từng hàng đồ vật giống như sừng. Hơn nữa nó rõ ràng cách rất xa, nhưng thoạt nhìn cùng tinh cầu sau lưng bọn họ không sai biệt bao nhiêu.
Quái thú lớn như vậy, chỉ có thể là.... Tinh không dị thú!
(_)
Diêu Tư hít vào một hơi, còn chưa kịp làm rõ Lận Lung rốt cuộc muốn làm gì, những lỗ đen khác, lại liên tiếp lao ra vài con Tinh thú, mỗi một con đều lớn lên không giống nhau, có dữ tợn khủng bố, cũng có hơi hài hòa dịu ngoan chút, nhưng đều không ngoại lệ hình thể khổng lồ giống như tinh cầu.
“Thế nào? Đám thú cưng này của ta không tồi chứ?” Lận Lung mang theo chút tự hào nhìn nhìn Tinh thú trước mắt, giơ tay click mở mấy cái màn sáng, bắt đầu thao tác lên.
Thú cưng!? Cái này mịa nó chỗ nào giống thú cưng!
(╯‵□′)╯︵┻━┻
Rõ ràng Tinh minh đã toàn lực kiểm soát, thanh trừ phần lớn tinh cầu trại chăn nuôi, vì sao còn có nhiều Tinh thú như vậy? Nhìn cảnh tượng rậm rạp này, cùng những thứ kia phảng phất vẫn còn đang chui ra ngoài lỗ đen, số lượng đã có vài trăm, không! Đã hơn một ngàn con rồi?
Lận Lung rốt cuộc muốn làm gì?
Diêu Tư trong lòng căng thẳng, trong đầu nhất thời xuất hiện một từ người nào đó thường dùng—— Trả thù xã hội! Hắn sẽ không phải làm cẩu độc thân quá lâu rồi, tìm khế ước giả tìm tới điên rồi, cho nên muốn huỷ hoại toàn bộ tinh tế chứ?
Xem số lượng Tinh thú này…… Hoàn toàn có khả năng a!
Tinh tế nơi nào chống đỡ được đại quân quái thú khổng lồ như vậy, một ngụm chính là một cái tinh cầu, tựa như con cự thú màu trắng trước kia, a ô một ngụm liền nuốt vào…… Một con Tinh thú khác!!
Ơ á ớ?!
Σ(°°|||)︴
“Ăn…… Ăn!” Diêu Tư cùng tiểu tử hắn…… Không đúng, chỉ có một mình cô sợ ngây người! Dáng vẻ Lận Lung hoàn toàn không có nửa điểm kinh ngạc, xem xét bên kia một cái, lại bắt đầu vùi đầu bùm bùm thao tác các số liệu trêи màn sáng.
Hơn nữa không biết có phải ảo giác của cô hay không, cảm thấy con Tinh thú màu trắng kia, sau khi ăn một con khác, thân hình lại phồng lớn một chút, ngay cả vảy trêи lưng cùng sừng dài cũng phảng phất càng thêm sắc bén.
Cô theo bản năng quay đầu nhìn về phía những Tinh thú khác, kinh ngạc phát hiện, không chỉ một con này, những Tinh thú khác cũng đang cắn nuốt lẫn nhau. Hoàn toàn không có nửa điểm tương thân tương ái.
Sao lại thế này?
Cảnh tưởng giết hại lẫn nhau này, hoàn toàn không giống như là chuẩn bị đi trả thù xã hội a!
Không đến nửa giờ, Tinh thú trước mắt đã ít đi một nửa, phỏng chừng không dùng được bao lâu, nơi này chỉ còn dư lại một con mạnh nhất kia, phương thức như vậy là……
Diêu Tư hơi sửng sốt, trong đầu linh quang chợt lóe, nhất thời nhớ đến một câu không thể hiểu được đã thấy lúc trước.
“Anh đang nuôi Chung!”
“Chung?” Hắn ngẩn ngơ, mất chút thời gian hồi tưởng mới hiểu được cô đang chỉ cái gì, lại phảng phất như một chút cũng không thèm để ý cô biết, còn đang không ngừng thao tác số liệu trong tay, “Ừm, đại khái là ý mà cô nghĩ đó, bất quá ta muốn tạo chính là một con thú vương.”
Thú vương! Hắn muốn một con quái thú như vậy làm gì?
Mắt thấy quái thú phía trước càng ngày càng ít, rốt cuộc chỉ còn lại hai con cuối cùng, một trong số đó chính là con Tinh thú màu trắng mà cô đã chú ý ngay từ đầu, một con khác lại là màu đen. Nhìn kỹ mới phát hiện, hóa ra vừa rồi không phải ảo giác, hai con thú này đích xác so với ban đầu lúc xuất hiện đã lớn hơn rất nhiều lần, hơn nữa vảy vốn là màu trắng đã nổi chút đỏ, đây là thăng cấp?
Diêu Tư khẽ nhếch chân mày, không hiểu sao lại thở phào nhẹ nhõm, nhảy ra một cái ý tưởng có lẽ Lận Lung cũng không phải muốn gây chuyện ở tinh tế, bằng không một đám Tinh thú, thấy thế nào cũng có lợi hơn một con thăng cấp bản thú vương. Huống hồ trại chăn nuôi của hắn ở ngay trong tinh tế, lại một hai phải truyền tống đến trong Vực sâu ở Đuôi tinh hệ, thật rõ ràng chính là muốn tránh đám người ra.
Số liệu trong tay Lận Lung lướt càng nhanh, có thể là thấy được kết quả làm hắn vừa lòng, biểu tình cũng càng ngày càng hưng phấn,”Thật tốt quá! Số liệu càng ngày càng tiếp cận hoàn mỹ.” Hắn click mở một cái màn sáng cuối cùng, rốt cuộc dừng tay. Chỉ thấy trêи màn sáng đó, đúng là hình ảnh hai con Tinh thú trước mắt, phía trêи còn biểu hiện một loạt chữ màu đỏ: Số liệu độ dung hợp nguyên thủy—— %!
Cuối cùng hai con Tinh thú đánh nhau càng thêm kịch liệt, rốt cuộc trong nháy mắt khi con Tinh thú màu đen ăn luôn con Tinh thú màu trắng, tỉ lệ phần trăm trêи màn sáng của Lận Lung trực tiếp nhảy tới %.
“Rốt cuộc…… Rốt cuộc sắp hoàn thành, ha ha ha ha ha……” Lận Lung cười ha hả, giống như là tâm nguyện nhiều năm rốt cuộc viên mãn, thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên xoay người nhìn về phía của cô, “Kế tiếp cũng chỉ còn một bước cuối cùng.”
Diêu Tư sửng sốt, lúc này mới phát hiện hắn nhìn không phải cô, mà là Lam Tinh sau lưng cô.
Lận Lung vung tay lên, nhất thời một luồng ánh sáng xông thẳng về phía con Tinh thú cuối cùng, dường như hắn chỉ là vì khiến cho con Tinh thú kia chú ý, cũng không có ý định giết nó, ánh sáng trắng chỉ là bay lướt qua sừng của Tinh thú.
Con Tinh thú màu đen kia rống lên một tiếng, quả nhiên quay đầu vọt về phía các cô, lại gần mới biết hình thể của nó cư nhiên so với Lam Tinh phái sau còn muốn lớn hơn, mắt thấy Tinh thú đã mở ra cái mồm to như chậu máu nhào tới.
Lận Lung kéo cô thân hình khẽ động, nháy mắt đã tới phía sau tinh cầu. Miệng Tinh thú càng há càng lớn, sắp phải đem Lam Tinh trước mắt một ngụm nuốt vào.
“Chỉ cần ăn Lam Tinh, nó có thể tiến hóa thành thú vương!” Lận Lung càng thêm hưng phấn, gắt gao nhìn chằm chằm con Tinh thú đó.
Thì ra hắn chữa trị Lam Tinh, là dùng để cho Tinh thú ăn!
“Loại bỏ sai số xong, các hạng số liệu đều ăn khớp, không uổng hao tốn tâm tư phục hồi như cũ tinh cầu này.” Hắn cười càng thêm vui vẻ, mắt thấy miệng Tinh thú đã bắt đầu khép lại, sắp đem cả tinh cầu đều ăn vào. Ngay cả tỉ lệ phần trăm trêи màn sáng cũng bắt đầu nhảy lên lên: ,%……,%……,%……,%……
Đôi tay hắn nắm chặt, phảng phất như ức chế không được nội tâm vui sướиɠ.
“Ha ha ha ha, hàng tỉ năm, nuôi lâu như vậy, cuối cùng cũng tới ngày này rồi. Có con thú vương này, ta nhất định có thể rời……”
Rầm……
Còn chưa nói dứt lời, đột nhiên vài vệt sáng trắng hiện lên, giống như là cắt cải trắng, nháy mắt đem cự thú trước mắt cùng tinh cầu cùng nhau cắt thành khối đậu hủ.
Diêu Tư bên hông căng thẳng, bị ôm vào trong một lòng ngực quen thuộc, âm thanh mang theo khẩn trương vang lên bên tai, “Tư Tư không sợ, anh tới rồi.”
Tỉ lệ phần trăm trêи màn sáng như ngừng lại ở ,%, sau đó vụt một cái rớt về .
Diêu Tư: “……”
Lận Lung: “……”
Tiến đến cứu người, Mộ Huyền: “……”
Bốn phía một mảnh yên tĩnh.
Một lát sau……
“Móa, lão tử làm thịt mi, tên tú ân ái!”
(╯‵□′)╯︵┻━┻ jsv
Lận Lung: “Mí ngừ quá đáng lắm luôn!”
Hết chương .