Tinh Tế Nam Thần Là Ba Ta

chương 154: nữ vương ngạo kiều

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Diêu Tư bị đeo bám, còn là bị một cô nàng đeo bám.

Mặc cho cô giải thích thế nào, Luyến Vũ dường như đã quyết tâm đi theo cô, nhìn ánh mắt tràn đầy ngôi sao nhỏ của cô ấy, quả thực chói mù mắt người. Cố tình là cô còn không thể mạnh mẽ cự tuyệt, bằng không đôi mắt của cô ấy sẽ giống như vòi nước vậy, một giây sẽ thành hồng thủy cho cô xem.

“Em gái Luyến Vũ à, cô nghe ta nói, dị năng của ta... Có chút đặc biệt.” Diêu Tư hít sâu một hơi, quyết định ngả bài. Đem chuyện cô ấy là bởi vì dị năng của cô mới thích phải cô, cẩn thận nói cho cô ấy một lần.

“Cô nói cô có dị năng có thể làm người yêu từ cái nhìn đầu tiên?” Luyến Vũ ngẩn người.

“Không sai.” Cô dùng sức gật gật đầu, “Cho nên nói cô chỉ là bị dị năng ảnh hưởng, chờ sau khi ảnh hưởng này biến mất, cô liền sẽ không như thế nữa.”

Cô ấy nhíu nhíu mày, như là nghĩ tới cái gì hỏi, “Vậy... Hai con trùng theo đuôi cô đó, cũng là như vầy sao?”

“Đấy không phải! Lục Trình là nhân viên của ta, mà Mộ... Mạc Hiên.” Cô sửa lời, nói ra tên giả, “Hắn là Người dẫn đường của ta, cho nên không phải bởi vì dị năng mới cùng ta bên nhau.”

“Nói cách khác... Cô chỉ đối với ta mới dùng dị năng?”

“Ừ ừ.”

“Thật tốt quá!”

“Gì?”

Đôi mắt cô ấy giống như ánh sáng đèn đường mở ra, sáng đến nhức mắt, một phen cầm tay cô nói, “Quả nhiên Tư Tư cũng là thích ta, còn không tiếc dùng dị năng với ta…… Thật tốt quá, nếu chúng ta lưỡng tình tương duyệt, không bằng đi đăng ký đi?”

“Ách……”

Cô đó, logic này rốt cuộc là từ đâu ra a? Vì sao điểm mấu chốt của cô sẽ ở một câu duy nhất trêи a?

Thôi, lúc này đã hoàn toàn giải thích không rõ nữa.

“Được rồi chuyện này để sau hẳn nói.” Diêu Tư xoa xoa cái trán, “Cái đó... Cô có thể giải thích cho ta một chút, bên ngoài sương mù lớn như vậy là chuyện thế nào không?” Sương mù bao phủ cả tinh cầu thấy thế nào cũng không bình thường.

“Cái này…… Cái này là bởi vì……” Nàng sửng sốt, có chút biệt nữu dùng ngón tay trỏ chạm nhau, vẻ mặt chột dạ, “Ta để cho Thụ Vương mở ra Hồng Trì hạn chế, cho nên……”

“Hồng Trì hạn chế?” Ý gì?

“Cái tinh cầu này sở dĩ gọi là Thiên Đường tinh, chính là bởi vì có Hồng Trì.” Cô ấy do dự một chút, lúc này mới đem tiền căn hậu quả nói một lần.

Nói tóm lại, Thiên Đường tinh vốn dĩ không phải bộ dáng bây giờ, mà là tinh cầu bị sương mù bao phủ. Thoạt nhìn giống như tiên cảnh, cho nên gọi Thiên Đường tinh. Mà ngọn nguồn của đám sương mù này, chính là bởi vì Hồng Trì. Hồng Trì kỳ thật là một mạch nước suối từ địa tâm tinh cầu nảy lên, trong nước chứa một loại vật chất đặc biệt, có thể dẫn phát tiềm lực trêи người, vô luận là tinh thần hay là dị năng.

Tương đương với máy thăng cấp thiên nhiên, đây là nguyên nhân vì sao Hồng Trì được hoan nghênh như vậy.

Nhưng nếu ở trong sương mù này thời gian quá dài, sẽ dễ dàng làm người hoàn toàn trầm mê trong ảo cảnh, mãi không tỉnh lại. Duy nhất ngăn cản loại sương mù này chỉ có một, vốn từ trong cây thai nghén ra – Thụ Lôi nhất tộc, bọn họ đem sương mù ở Hồng Trì hạn chế ở khu vực phụ cận này, nơi khác dùng để khai phá, mới có Thiên Đường tinh phồn hoa bây giờ.

“Cho nên ý của cô là nói, Mộ... Mạc Hiên bọn họ, bây giờ còn bị nhốt trong ảo cảnh sương mù chế tạo?”

“Ừm.” Cô ấy mang chút tức giận ngửa đầu, “Ta cũng vì tìm Tư Tư mới... Ai bảo người kia muốn mang cô đi, còn thiếu chút nữa hủy hoại Vương Thụ chi hoa. Nếu không phải ta kịp thời tìm được Thụ Tâm, cô đã không thấy được ta nữa.”

“……” Cô nên nói mình là hồng nhan họa thủy sao? “Vậy cô định khi nào thả bọn họ ra?”

“Không cần!” Cô ấy vừa quay đầu đã giở tính tình trẻ con, “Ta thật vất vả mới đem tên nam nhân thúi đó vây khốn, hắn mà ra khẳng định muốn đoạt Tư Tư của ta. Hừ! Trong sách lịch sử của các người đều nói, tất cả nữ phụ đều tới cùng ta đoạt nam chủ, ta mới không cần phạm phải loại sai lầm này.”

Đã nói không cần học cái loại tiểu thuyết này mà? Lại nói Mộ Huyền chỗ nào giống nữ phụ?

○| ̄|_| ̄|○

“Thôi vậy, ta tự mình đi cứu bọn họ.” Cô trực tiếp xoay người đi ra ngoài.

“Tư Tư!” Luyến Vũ sửng sốt, có chút hoảng loạn giữ chặt tay cô, “Cô…… Cô thích tên nam nhân thúi ấy như vậy sao? Ta có chỗ nào thua kém hắn? Vì sao cô muốn chọn hắn?”

“Luyến Vũ……” Diêu Tư thở dài một hơi, “Huỷ hoại phi thuyền của cô, ta thực xin lỗi, nhưng việc này ngay từ đầu cũng là vì cô mạnh mẽ ngăn cản chúng ta, Mộ…… Mạc Hiên mới có thể làm như vậy. Hắn là Người dẫn đường của ta, cô nghiên cứu về Huyết Tộc rồi, hẳn là biết Người dẫn đường đối với Huyết Tộc mà nói có ý nghĩa gì? Ta thực vinh hạnh cô có thể thích ta, mặc kệ loại thích này là bởi vì dị năng của ta, hay là xuất phát từ tận đáy lòng cô. Nhưng thực xin lỗi, ta không thích cô, một chút cũng không có, cái này cùng Mộ…… Mạc Hiên càng không quan hệ. Ta không có khả năng mặc kệ hắn một người ở trong nguy hiểm, vô luận hắn có yêu cầu trợ giúp hay không.”

Luyến Vũ hơi sững sờ, ánh sáng trong mắt chậm rãi tối dần, dáng vẻ vừa rồi còn hưng phấn, nhất thời héo như cà tím phơi sương, phảng phất như một giây sau sẽ khóc ra.

Diêu Tư không có thời gian ở chỗ này dây dưa, than một tiếng xoay người ra cửa, cô cần phải nhanh chóng tìm được Mộ Huyền. Vừa muốn đi ra cửa, giọng Luyến Vũ mang theo chút nức nở truyền tới.

“Không phải bên kia, là bên này!” Cô ấy đột nhiên duỗi tay chỉ chỉ đối diện hồ, miệng vẫn trề môi, “Sương mù ở Hồng Trì có tác dụng mê hoặc, dù cho hắn ở đối diện, cô cũng không nhìn thấy hắn, trừ phi đi tới ngọn nguồn một lần nữa mở ra hệ thống hạn chế. Cô nếu không đi được, ta…… Ta mang cô đi qua.”

“…… Cảm ơn.” Diêu Tư nhẹ nhàng thở ra, đi trở về.

“Ta nói trước nhé.” Cô ấy như thanh minh bổ sung, “Ta vì Tư Tư cô mới làm như vậy, tên nam nhân thúi đó huỷ hoại Thụ Vương chi hoa của ta, cô không biết Thụ Vương chi hoa đối với ta có bao nhiêu quan trọng đâu, việc này ta sẽ không dễ dàng buông tha hắn như vậy. Nhưng là…… Nhưng là…… Nếu là bởi vì loại chuyện này, làm Tư Tư tức giận chán ghét ta. Đấy chẳng phải là tiện nghi hắn sao. Ta mới không làm loại chuyện lỗ vốn vậy đâu!”

Đây là đang mạnh mẽ vãn hồi tôn nghiêm sao?

Diêu Tư thở dài, sự tức giận vừa mới dâng lên vì thất lạc với Mộ Huyền, trong nháy mắt cũng tan không ít, “Phải phải phải, Nữ vương đại nhân cơ trí nhất.” Cho cô chút mặt mũi đó.

“Đấy là đương nhiên!” Cô ấy kiêu ngạo hất hất đầu, ánh sáng trong mắt lập tức lại sáng ngời, “Vậy cô hiện tại có phải có chút yêu ta rồi không?”

“Không có!”

“…… Được rồi!” Cô ấy lại lần nữa héo, xoay người đi vào trong, “Chúng ta đi thôi.”

“Từ từ?”

“Cô thay đổi chủ ý muốn cùng ta kết hôn?”

“Không phải.” Khóe miệng Diêu Tư giật giật, chỉ chỉ nửa người dưới của cô ấy, “Cái đó…… Cô có thể trước đem quần áo mặc vào không?” Khăn lông đều đã rớt nửa ngày, cô không cảm thấy có chút lọt gió sao?

“……”

Một lát sau.

A!!!!!

Một tiếng thét chói tai, vang vọng trời cao.

Đột nhiên muốn vì tương lai của Vũ tộc thắp một ngọn nến.

(ˇ?ˇ)

———————

Luyến Vũ nói hệ thống hạn chế ở Hồng Trì, ngay tại vị trí trung tâm nhất trong phòng này. Cô ấy trực tiếp mang theo cô vòng qua phòng nhỏ, đi lên một con đường nhỏ màu trắng bạc, không biết có phải ảo giác hay không, cô cảm thấy sương mù bốn phía càng đậm một ít.

“Ở ngay phía trước.” Luyến Vũ chỉ chỉ phía trước, một bên giải thích nói, “Hệ thống ở đó chỉ có người có chứa huyết thống Thụ Lôi tộc, mới có thể đi vào.”

Diêu Tư dừng bước chân, lúc này mới phát hiện phía trước cư nhiên có một bức tường laser trong suốt ngăn trở, không nhìn kỹ còn phát hiện không được.

“Cô ở chỗ này chờ ta một lát, ta mở hạn chế ra sẽ lập tức trở về.” Luyến Vũ đi về phía trước hai bước, lại có chút lo lắng quay đầu lại nhìn cô một cái, “Cô nhất định, nhất định phải chờ ta nga.”

Cho đến khi cô lặp lại xác nhận, sẽ không tự mình rời khỏi, lúc này cô ấy mới đi vào. Cơ hồ là trong nháy mắt, bóng dáng của cô ấy liền biến mất trong sương mù.

Vốn dĩ cho rằng cần một chút thời gian cô ấy mới ra đến, nhưng không đến hai phút, phía trước đột nhiên truyền đến một tiếng thét kinh hãi, chỉ thấy Luyến Vũ vừa mới đi vào, dường như là đã bị cái gì đó công kϊƈɦ, cả người bị quăng ra.

Diêu Tư theo bản năng duỗi tay tiếp người, lại vừa vặn bị quăng phải, nhất thời đặt ʍôиɠ ngồi ở trêи mặt đất.

Đau quá, cảm giác muốn biến thành bốn múi.

“Xảy ra cái gì……”

Đang muốn hỏi, Luyến Vũ lại đột nhiên đứng lên, sắc mặt trắng bệch nói, “Thụ Vương …… Thụ tâm, đã xảy ra chuyện!”

Gì?

Diêu Tư sửng sốt, lại nghe thấy bên tai một tiếng ‘răng rắc’ vang lên, quay đầu nhìn lại, lập tức hít vào một hơi.

Đệch!

(⊙ o ⊙)

Cô nàng Nữ vương ơi, cô vừa rồi rốt cuộc làm cái gì?

Chương sau: Nhà ngươi họ gì a?

Hực, bây giờ không còn lịch đăng nữa đâu, có thời gian làm thì sẽ đăng lên, năm cuối lịch học khá dày, ed bận bù đầu tối mắt… Các nàng thông cảm cho ta nhé. Sẽ cố gắng tuần chương. ○| ̄|_| ̄|○

Hết chương .

Truyện Chữ Hay