“Thụ vương chi hoa!” Lục Trình cả kinh, vẻ mặt không dám tin nhìn trước mắt, “Người trong đó, chẳng lẽ là……”
“Ừ.” Mộ Huyền gật đầu.
Diêu Tư nghe được vẻ mặt ngơ ngác, là cái gì ế, nói rõ ràng a. Còn có cánh hoa bay đầy thuyền như vậy thật sự không thành vấn đề sao?
So với cô khẩn trương, vẻ mặt Mộ Huyền ngược lại bình tĩnh, duỗi tay sờ sờ đầu cô, “Đây hẳn chỉ là một phần mời mà thôi.”
Mời?
Diêu Tư sửng sốt, quả nhiên không đến một lát, phi thuyền của các cô tự động bay tới vị trí trung gian của đóa hoa thật lớn kia. Giữa đóa hoa là một mặt nước màu trắng bạc, mặt trêи còn có từng vòng gợn sóng tràn ra, phi thuyền trực tiếp bay vào giữa.
Cô chỉ cảm thấy hình ảnh trước mắt chợt lóe, vốn là phòng điều khiển đã không thấy, bọn họ cư nhiên tới bên trong một biển hoa, nơi nơi đều là hoa, một mảnh muôn hồng nghìn tía, màu sắc gì cũng có. Mà phía trước các cô có một người đang đứng, tóc dài chấm đất, da như nước tuyết tan. Dung mạo của y rất đẹp, cơ hồ giống như người từ trong tranh đi ra, từ trước tới nay Diêu Tư chưa từng gặp qua người đẹp như vậy, tựa như tác phẩm nghệ thuật tinh mỹ nhất, khiến người nhịn không được muốn cất giấu, nếu... Không phải thân cao mét mà nói.
Đúng vậy, đây là một người khổng lồ, hơn nữa còn là loại cao ốc cao chọc trời.
Các cô phải ngẩng cao đầu mới có thể thấy rõ bộ dáng của đối phương.
“Thật là Hoa…… Nữ vương Vũ tộc!” Lục Trình đột nhiên buột miệng thốt ra, vẻ mặt kinh ngạc.
Nữ vương!? Hóa ra cái người khổng lồ này còn là một cô gái.
Em gái thật bự con.
Khoan đã! Cô nhớ rõ Mộ Huyền cho cô tư liệu tốt nhất dường như có viết, Vũ tộc là chủng tộc văn minh có khoa học kỹ thuật phát triển cao độ, ở tinh tế cũng coi như là số một số hai, hơn nữa còn là chủng tộc cực độ dân chủ.
“Bộ chỉ huy tối cao của Vũ tộc, không phải là Thống soái sao?” Khi nào ra một Nữ vương?
“Đó là bởi vì Vũ tộc chỉ có một Hoàng tộc, hơn nữa chưa bao giờ công khai xuất hiện a.” Vẻ mặt Lục Trình hưng phấn giải thích, “Tôi cũng vẫn luôn cho rằng đây chỉ là cái truyền thuyết đâu! A a a a a…… Tôi quá may mắn, không nghĩ tới tôi vậy mà có thể nhìn thấy Nữ vương Vũ tộc, ngoại trừ Mộ thần ra, cô ấy chính là người đứng hàng thứ hai trong bảng xếp hạng nhân khí của tinh tế. Không biết có phải về sau cũng có thể nhìn thấy Mộ thần hay không!”
“……” Ách, anh đã gặp được rồi.
“Dao tộc đến từ Khoáng Sản tinh.” Vị Nữ vương cao to đó đột nhiên mở mắt, giọng nói linh hoạt kỳ ảo nháy mắt truyền đến toàn bộ không gian, cặp mắt màu bích ngọc, phảng phất mang theo ma lực nào đó, trong chớp mắt đảo qua ba người ở đây, “Nói cho ta, là ai trong các ngươi sử dụng dị năng, làm Thú tộc giống đực hạ sinh đứa bé.”
Ơ?
Vị Nữ vương này chắc không phải cũng tới cầu con chứ?
“Là bà chủ của chúng ta.” Còn chưa kịp phản ứng, Lục Trình bên cạnh lại giành trả lời trước.
“Lục Trình!” Đã nói không bại lộ cô đâu, có người bán đồng đội như vậy sao?
Lục Trình lại giống như không nghe được, một tay chỉ vào cô, mắt mang theo si mê nhìn Nữ vương người khổng lồ, “Nữ vương bệ hạ tôn kính.”
Hắn đây là làm sao vậy?
“Tốt lắm!” Nữ vương gật gật đầu, đột nhiên đảo mắt nhìn về phía cô.
Trong nháy mắt cô chỉ cảm thấy có cái gì đó phô thiên cái địa (che trời lấp đất) nhào về phía cô, trong cơ thể phản xạ có điều kiện nhiều ra một cổ năng lượng.
Đây là…… Dị năng!?
“Hắn trúng dị năng mị hoặc!” Mộ Huyền nhíu mày, trong chớp mắt tinh thần lực phóng ra, luồng dị năng khổng lồ đó, lúc này mới từ trêи người cô rút xuống.
“Như vậy……” Nữ vương nhíu nhíu mày, “Không cần các ngươi nữa.” Cô ta vung tay lên, đột nhiên thân thể hai người Mộ Huyền cùng Lục Trình lập tức giống như là mặt nước vặn vẹo một chút, rồi biến mất tại chỗ.
“Mộ Huyền!” Diêu Tư cả kinh, Nữ vương này muốn làm sao?
“Không cần lo lắng, chỉ là đưa bọn họ trở về mà thôi.” Nữ vương giải thích một câu, lại lần nữa đem tầm mắt dừng ở trêи người cô, dị năng che trời lấp đất ấy lại lần nữa dừng ở trêи người cô, “Cô gái đến từ Dao tộc, kế tiếp, xin ngươi giúp ta một chuyện nhỏ.”
Giúp đỡ, ý gì vậy?
Nữ vương tiến lên một bước, sau thân hình to lớn đột nhiên mở ra một đôi cánh, hình dạng giống như con bướm, sắc thái sặc sỡ, so với thân thể cô ta còn muốn lớn hơn bốn năm lần, nháy mắt liền chiếm đầy toàn bộ không gian. Cánh phảng phất tồn tại loại ma lực nào đó, làm người trầm mê. Diêu Tư chỉ cảm thấy trong đầu ‘ong’ một tiếng, nhất thời có loại xúc động muốn vì đối phương trả giá hết thảy, loại ý tưởng này tới thập phần kỳ quái, giống như đột nhiên liền xuất hiện ở trong đầu, hơn nữa có cảm giác cổ dị năng trêи người càng nặng hơn một ít.
Âm thanh linh hoạt kỳ ảo của Nữ vương rõ ràng truyền vào trong tai, từng câu từng chữ mở miệng, “Dao tộc đến từ Khoáng Sản tinh, xin sử dụng dị năng đặc thù đó của ngươi với ta, để ta đạt được một chút năng lực.”
Con tôm?!
Diêu Tư sửng sốt, đầu óc nháy mắt thanh tỉnh?
Đờ mờ, vị Nữ Vương thoạt nhìn thực trâu bò này là tới cầu tử, cho nên cô ta xem cô là Tống Tử Quan Âm sao?
Không biết như thế nào, trong đầu cô nhất thời lướt qua quảng cáo cầu tử với số tiền lớn: Bản thân Vũ tộc Nữ vương, dáng người đầy đặn, gia tài bạc triệu, xinh đẹp như hoa, bởi nguyên nhân đặc thù không thể sinh ɖu͙ƈ, mắt thấy vương vị không người kế thừa, đặc biệt ra số tiền lớn tìm kiếm dị năng giả đặc thù, hoàn thành giấc mộng làm mẹ của ta.
……
( =_=)
“Sử dụng dị năng của ngươi đi!”
Quảng cáo nhỏ trong đầu Diêu Tư còn chưa có dừng lại, Nữ vương kia đột nhiên vỗ cánh, cô chỉ cảm thấy trong đầu nặng xuống, thân thể dường như mất đi khống chế, tự mình động.
“Từ từ, dị năng của ta……” Là bị động á! Cmn, hiện tại dị năng của cô cũng không phải là hình thức cầu tử a!
Đã không còn kịp rồi, vị Nữ vương này rõ ràng thực sốt ruột, tay cô không chịu khống chế nâng lên, dị năng toàn thân nháy mắt dốc toàn bộ lực lượng hướng tới Nữ vương phóng thích ra ngoài.
Từ từ, lúc này bị động dị năng cô còn không biết là gì a!
“Tư Tư!” Trước mắt một tiếng ‘răng rắc’ vang lên, tựa như tiếng đánh vỡ cái gì, Mộ Huyền lại lần nữa xuất hiện ở trong biển hoa. Diêu Tư chỉ cảm thấy toàn thân buông lỏng, cổ áp lực không chịu khống chế, nháy mắt từ trêи người cô cởi đi.
Cuối cùng cũng tới!
“Không có việc gì chứ?” Mộ Huyền thuận tay đỡ lấy cô.
Diêu Tư lắc lắc đầu, không có việc gì, chỉ là vừa rồi dị năng……
“Cư nhiên có thể đánh vỡ ảo cảnh của ta!” Nữ vương nhăn mi, dường như có chút tức giận.
Sắc mặt Mộ Huyền trầm xuống, một tay ôm eo cô, một tay kia nhẹ nhàng vung lên, nháy mắt hóa ra mảng lớn biển lửa, toàn bộ không gian một trận vặn vẹo, trong nháy mắt biển hoa vô biên liền biến mất, các cô xuất hiện ở một cái phòng điều khiển trống trải.
“Dao tộc thế nhưng có dị năng giả cường đại như vậy.” Nữ vương cả kinh, thân hình thật lớn giật giật, dường như cũng bị chọc giận “Chẳng qua… Chỉ trách ngươi chọn sai đối thủ!” Nói rồi, cặp cánh cực lớn của cô ta lại lần nữa vỗ xuống, nhiệt độ không khí bốn phía nháy mắt lạnh xuống, từng tảng băng xuất hiện ở không trung.
“Cô gái này, ta……” Cô ta quay đầu nhìn về phía cô, đột nhiên khẽ ngây người, ánh mắt lập tức đọng lại. Không biết có phải ảo giác hay không, mơ hồ có cảm giác trong mắt cô ta có cái gì đó hơi lóe lên, vốn dĩ giọng nói lạnh lẽo bá đạo, nháy mắt trở nên trầm thấp nhu tình vạn trượng.
“Ta…… Ta muốn gả cho cô ấy!”
“……”
A đù?
Diêu Tư còn chưa kịp phản ứng lại, chỉ cảm thấy hoa mắt, Nữ vương to lớn nháy mắt thu nhỏ lại đến kϊƈɦ cỡ bình thường xuất hiện ở trước mặt cô, nâng mặt cô lên, hôn ‘bẹp’ một cái……
( ̄ □  ̄)!!
Tình huống gì vậy? Số tiền lớn cầu tử đã nói đâu? Như thế nào lại đổi đối tượng?
Ed phát hiện rất nhiều bạn đọc truyện rất rất khuya, tận -h sáng. Các thân ái nhớ giữ gìn sức khỏe, đặc biệt là đôi mắt nhé!
Còn nữa, đọc truyện này đêm khuya, nhịn cười thật rất khổ đó ^^
Hết chương .